Dùng Trọn Kiếp Này Để Yêu Em

Chương 2

Cảm xúc Lộ Lộ tụt dốc không phanh...

Cô đã ngu ngốc mà tưởng tượng rằng anh ta sẽ kéo cô lại và nói dịu dàng:"Em có thể không cần bồi thường bất cứ thứ gì ngoại trừ trái tim bị đánh cắp ngay từ cái nhìn đầu tiên của anh!"Rồi là "Đừng đi!Em là người con gái anh chọn!"bla bla...(1 phút ảo tưởng của Lộ Lộ kết thúc) Thế nhưng cái câu nói cô không ngờ nhất lại xảy ra.Mà lại phát ra từ miệng của một tên đẹp trai nữa chứ.

Mà khoan đã,anh ta vừa nói cảnh sát gì cơ?Anh ta không nhầm cô với tội phạm buôn lậu đấy chứ!!!

-Anh vừa nói...?---Lộ Lộ xác nhận lại thông tin mình vừa nghe.

-Tôi nói...Cô nên chuẩn bị tâm lí một chút để theo chúng tôi vào sở cảnh sát.---Đối phương thuỷ chung mặt lạnh.

-Tại sao chứ?---Lộ Lộ biết bây giờ mình không cãi lại sau này sẽ hối hận.

-Thứ nhất:Xe của tôi không hề đỗ sai chỗ mà do cô đi sai đường--Vừa nói anh ta vừa chỉ vào làn đường chỗ bọn họ đang đứng.Lộ Lộ nhất thời cứng họng.Hoá ra,do không để ý,cô đã lấn xuống lòng đường tự lúc nào.

-Thứ hai: Cô bất cẩn đập đầu vào xe tôi nhưng không xước phần kính mà xước phần cửa xe bên dưới---Anh ta chỉ cho Lộ Lộ vết xước dài 5cm do chính chân cô đá vào lúc ngã xuống.---Chính vì thế,người phải chịu trách nhiệm sẽ là cô.

Lộ Lộ trầm mặc lần hai.Coi như là do cô bất cẩn quá đi.Lần sau bị đụng xe nhất quyết phải...chạy lấy người đã.

Mà khoan đã,cô sao lại đi bộ nhỉ?Lại còn đập đầu vào xe người ta???Chẳng lẽ sau khi ngất,một đoạn trí nhớ của cô bị quên -_-Hay là do hằng ngày cô không ăn nhiều I-ốt...

-Á á á...!!!!

Lộ Lộ ôm trán hét ầm lên,đến người đi đường cũng bị cô doạ cho sợ.Cô nhớ ra rồi.Vì tắc đường nên cô phải đi bộ để đến trường. Trời ạ,cô thế nào lại quên khuấy mất hôm nay có việc quan trọng mà đứng đây đôi co với anh ta.Không được.!!!Cô phải đi ngay lập tức,nếu không sẽ muộn mất.

Lộ Lộ ngước mắt lên nhìn soái ca trước mặt.Anh ta đang dùng ánh mắt dò xét đầy nghi hoặc nhìn cô.Hai ánh mắt chạm vào nhau cùng lúc.Lộ Lộ khoé mắt chợt giựt giựt. Này,cô đâu phải tội phạm,đừng nhìn chằm chằm cô như thế chứ.Chỉ là làm xước xe anh ta thôi mà.

Thôi,trong tình cảnh thế này,Lộ Lộ buộc phải ra chiêu"một đòn tất sát".

Thế là"Phịch"Với một cú đá hoàn hảo,anh ta dính chưởng của cô ở ngay chỗ...hiểm.Lộ Lộ thầm cảm ơn cha mẹ mình vì đã lôi kéo cô bằng được đi học teakondo.Thì ra học võ cũng có tác dụng trong một số trường hợp cấp bách như vậy.

Mặt đối phương bây giờ có thể hình dung bằng hai từ:đen sì.Trán nhăn lại,mặt chảy xuống 3 vạch hắc tuyến.Đủ để cho thấy cú đá vừa rồi của Lộ Lộ mạnh cỡ nào.!!!!
Tất nhiên,Lộ Lộ không kịp nhìn vẻ mặt bi thảm đấy của anh ta.Cô đã chạy xa tít mù từ lúc nào,còn rất ăn ý để lại làn khói bụi mù mịt.

-Dĩ Phong!Cậu...---Nam nhân áo vest trắng chui từ đâu ra thốt lên.Khi thấy vẻ mặt của Dĩ Phong thì...cố nhịn cười.

-Khụ...Khụ.!!! Trịnh Mạc Vũ, cậu cười cái nỗi gì?---Dĩ Phong ho khan hai tiếng, mặt chợt đỏ lên.

Mạc Vũ tay xỏ túi quần ung dung nhìn dáng bộ thảm hại của bạn tốt.Bất quá trông vẫn vô cùng...đáng yêu.Hoá ra tên mặt lạnh này da mặt cũng mỏng như vậy a~ Mạc Vũ còn tưởng hắn không biết xấu hổ là gì cơ chứ!!!

Dĩ Phong nhìn gương mặt tràn ngập vẻ chế giễu của Mạc Vũ mà giận sôi máu,nhìn cậu ta đầy cảnh cáo. Hừ, lần này coi như cô gái kia may mắn.Lần sau mà bắt được cô, anh sẽ không để cô chạy dù chỉ một milimet.Dám chọc tức đại tổng tài như anh,coi như gan cô cũng quá lớn rồi.
Lộ Lộ cảm thấy mình thật phi thường sau khi chạy một mạch mà không cần nghỉ,lúc dừng chân thì đã đến cổng trường đại học từ lúc nào.

Tuy nhiên,bị muộn là điều không thể tránh khỏi.Lộ Lộ ai oán than thở trong lòng, chỉ tại vì cái tên đầu đất kia mà cô bị trễ giờ học vô cùng vô cùng quan trọng ấy.
Lí do tại sao giờ học ấy quan trọng á? Là vì tiết học ấy được dạy bởi giáo sư Đàm Trác-một đại nam thần xuất chúng.

Vị giáo sư này đạt được thành tích"khủng" không ai có thể ngờ:chỉ mới 20 tuổi mà đã trở thành một dịch thuật tiếng tăm lẫy lừng,được giới trẻ ca tụng là "thần sống" vì nói được hơn hai mươi thứ tiếng,22 tuổi đã sáng lập ra một tổ chức cứu trợ những người vô gia cư lớn nhất trong nước,và năm nay,vị giáo sư 23 tuổi đã nổi tiếng không những trong toàn quốc mà còn cả ở các nước như Anh,Mỹ

.Chưa hết,nghe nói giáo sư Đàm thần thái,dung mạo đều phi phàm,làm cho biết bao nhiêu thiếu nữ say đắm vì tài sắc...Bây giờ, anh ta đang thực hiện một dự án lớn để đầu tư và nâng cấp môi trường học đường.Trường học của Lộ Lộ là một trường học danh tiếng nhất trong nước nên sẽ được giáo sư Đàm thử nghiệm phương pháp mới đầu tiên.

Cơ hội gặp đại nam thần chỉ có một lần,Lộ Lộ tất nhiên sẽ không bỏ qua.Bằng bất cứ giá nào cũng phải xin được chữ kí của anh ta.Tiếc thay, ý tưởng ấy hỏng bét chỉ vì một con gà đi Lamborghini ngáng đường,khiến cô bây giờ phải đối mặt với cảnh tượng hoang tàn không bóng người.Trên sân trường vắng ngắt,một cái lá khô cũng chẳng thấy.Lạ thật, hôm nay là thứ 2,đáng lẽ ra phải có rất nhiều học sinh mới đúng chứ!!!

Lộ Lộ còn đang hoang mang thì bỗng nghe một tiếng "Két!!!"chói tai. Cô giật bắn mình,theo phản xạ lùi lại đến mấy bước.
Không nhầm chứ,chẳng lẽ hôm nay cô đóng vai nữ chính trong truyện ngôn tình à?Sao mà từ sáng đến giờ hết gặp siêu xe,"gà mặt lạnh",lại đến nam thần siêu cấp thế này.

Từ trong ô tô bước ra là một đại siêu cấp tuyệt đỉnh soái ca a~Dáng người kia,phong thái kia,ánh mắt kia,bờ môi kia...Lộ Lộ vội đặt tay lên tim xem nó còn ở vị trí cũ không.Trời ạ,trên vai anh ta còn thoang thoảng mùi nước hoa Pháp cao cấp đầy quyến rũ và nam tính.

Lộ Lộ thầm mắng trong lòng.Bản tính mê trai đẹp vẫn không thể kiểm soát được, thế nhưng lại cứ đứng đơ ra như khúc gỗ.
Trong khi Lộ Lộ đang cố dịch chuyển thân mình thì đại siêu cấp tuyệt đỉnh soái ca kia đã bước nhanh,tiến về phía cô.Gì đây, anh ta để ý cô sao.??!!! Hờ hờ,sao có thể,người ta là nam thần,là nam thần đó.Chẳng lẽ là do cô chạy lâu quá hoa mắ[email protected]@ Lộ Lộ cố vỗ vỗ vào hai bên má cho tỉnh,nhưng càng vỗ thì cô càng thấy hình ảnh anh ta càng rõ,càng gần cô hơn.Cho đến khi chỉ còn cách 2 bước chân,anh ta bỗng lên tiếng:

-Xin lỗi,cho hỏi...

Trời ơi,cô vừa hoa mắt sinh ảo giác,giờ đến tai cũng hư luôn sao.Giọng nói ấy thật ấm,thật dịu dàng,tràn đầy từ tính làm sao.Anh ta sẽ hỏi cô gì nhỉ?Tên cô,hay là số điện thoại.Nếu như vậy,cô nên trả lời thế nào!...!!!!(Lộ Lộ chìm đắm trong suy nghĩ viển vông)...

-Xin lỗi,cho tôi hỏi,bạn có biết phòng 1 của Khoa quản trị Kinh doanh năm nhất ở đâu không?

Lộ Lộ thề,nếu bây giờ cô đang uống gì đó thì gương mặt "ngọc ngà" của anh ta sẽ...đầy nước.Anh ta không nên phũ phàng cắt ngang mộng tưởng của cô thế chứ.Mà anh ta hỏi phòng 1 Khoa quản trị kinh doanh năm nhất,đúng phòng của cô rồi.Gương mặt trong truyền thuyết,thần thái kia!!!Khoan đã,chẳng lẽ anh ta là...
Cố chỉnh lại hơi thở và gương mặt 囧,Lộ Lộ nặn ra một nụ cười cô cho là đầy vẻ thân thiện và tự tin:

-Cho hỏi anh là...

-Tôi là Đàm Trác.

Ngay lập tức,Lộ Lộ muốn xỉu.

Chương cũ hơn