Chương 8: gặp lại tiểu sắc nữ

Du Thiên Tà Ký

Chương 8: gặp lại tiểu sắc nữ

-Buông tay ra!

- Không, ta không buông đâu hu hu...
Lão đại hãy dạy cho ta đổ thuật của ngươi đi..

- con bà nó chứ Ta nhắc lại lần nữa buông tay ra! Mẹ nó cầm chân nữa a, mau mau bỏ ra

Trần Quân sạm mặt lại, nhức đầu nhìn tiểu bàn tử khóc lóc van xin

Vốn đây là sai lầm của hắn,khi tiểu bàn tử thắc mắc về tại sao hắn có số may nghịch thiên như thế

Gió lần này Trần Quân thổi lớn rồi chém cho tên tiểu hài này tin xái cổ,thế là bi kịch xảy ra

Hắn vốn định trêu đùa bàn tử nên giả vờ thần bí bảo tiểu bàn ghé sát tai vào

" Ài, với đổ thần truyền nhân đơi thứ 35 như ta, thắng bại với ta chỉ là phù vân '

Vừa nói hắn ngay lập tức bày ra một bộ cao thủ tịch mịch ngẩng đầu ánh mắt xa xăm ngoái nhìn phương xa,nỗ lực che đi ý cười cùng đắc ý trong lòng

Ngay cả đánh bạc cũng là lần đầu tiên tham gia mà ta còn có thể liên thắng cái này khẳng định một điều đó là:
" ta Trần Quân thật là một cm nó thiên tài"

Hắn cũng tự nhiên bỏ qua công lao của thiên nhãn chỉ than sao ông trời bất công
Lại tạo ra một con người hoàn mỹ như hắn cơ chứ

Ai..ai không được ta phải điệu thấp che đi sự ưu tú mới được,có ta thì các thiên tài khác sao mà sống được
'Ta qúa thiện lương rồi'
Đang mải đắm chìm trong ảo tưởng

.Trần Quân không biết lời nói và hành động của hắn gây ra bao nhiêu tác động tới tâm linh non nớt của tiểu bàn tử

Thế là quyết tâm tiểu bàn tử bám chặt lấy hắn đòi hắn dạy cho một thân bản lĩnh

Thế này thì qúa rồi Trần Quân đau đầu chém bậy bạ thổi trâu với tiểu bàn tử

- Nếu mắt ngươi có thể nhìn xuyên qua vật thì việc trở thành Đổ Thần chi là một cái tăm

về tập với tiểu thị nữ của ngươi đi khi nào nhìn xuyên qua quần áo của nàng thì nhập môn

- yên tâm đi, dù có vô vàn khó khăn, Đông phương hoa ta thề không lùi bước hừ.

Tin lời Trần Quân nói tiểu bàn tử trong đầu tràn đầy ao tưởng mình sau này một tay vung ra đổ trường trong thiên hạ thuần phục ngoan ngoãn giao tiền

Nghĩ tới đó thôi,khi ngủ chắchắn cũng cười tỉnh

Cuối cùng cũng thoát khỏi sự dây dưa của hắn

Trần Quân co lên tiểu chân ngắn phi về nhà vừa tới nhà mẫu thân lý thị đã đợi ngay ở cửa từ bao giờ

Trần Quân cười gượng,nhưng chân chậm chạp không có qua
Cả cái thế giới này Trần Quâncũng tự nhận là cái nam nhi đội trời đạp đất
Nhưng thật sự ở kiếp này hắn lại cùng con thỏ tự như sợ cha mẹ như sợ hổ
Cố nặn ra vài giọt nước mắt hắn chạy về phía mẫu thân lý thị.
- ha ha mẫu thân tốt a, hôm nay ngài thật xinh đẹp a

- hừ, lại còn nịnh hót ta nữa,Đi chơi có vui không!
Cơ hồ là gào thét lên quát hắn
ta thấy hôm nay số ngươi vô cùng may mắn hay ta làm vài ván

- á a, cái này thật không tiện a, ha haha

Trần Quân mồ hôi lạnh nhỏ giọt thật sự không gi giấu nổi mẫu thân.Đau khổ nghe giáo huấn

1 canh giờ trôi qua Trần Quân mới được yên ổn lỗ tai

Vừa răn dạy xong Trần Quân mẹ hắn bế vào lòng đi vào trong phòng

Vừa vào trong phòng mẹ hắn một mặt vui vẻ
- Tiểu bảo mai mặc bộ quần áo đẹp vào nha,ngày mai biểu tỷ và biểu cô ngươi sẽ tới thăm chúng ta

Vừa nói lý thị vừa bẹo má Trần Quân cười tươi cưng chiều vuốt ve đầu

Trần Quân thật sự bất đắc dĩ
Cứ sờ đi dù sao chẳng mất mát miếng thịt gì
Thế là vừa ngồi trong lòng mẫu thân chút hết khổ não vào đĩa điểm tâm vừa nghe mẫu thân hắn hào hứng kể chuyện về biểu cô

Theo đó hắn cũng có thể tổng kết về biểu cô hắn như sau
Từ nhỏ sống chung như hai tỷ muội với mẫu thân hắn cho tới lớn
Sau đó lấy chồng nghe nói cũng là cao thủ nhà giàu có sống một cuộc đời hạnh phúc

Nhưng bất ngờ chồng- trượng phu của biểu cô chết để lại đứa con 4 tuổi cũng là biểu tỷ hắn

Lần này Trần Quân có thể khẳng định với sự nhiệt tình này của mẫu thân hắn biểu cô chắc chắn sẽ không thoát khỏi lanh vuốt và sẽ vào ở nhà hắn mất

Trần phů cũng rộng thêm vài người cũng chẳng có gì hắn không hứng thú tiếp tục tiêu diệt đĩa điểm tâm của mình

Mặc kệ hắn có hiểu hay không lý thị tiếp tục thao thao bất tuyệt kể từng truyện khi còn bé của mình với biểu tỷ

Trần Quân nhanh chóng rồi tìm lý do rồi chuồn gấp hắn thật sự không thể chịu đựng được,đầu ong ong nên toàn là biểu cô,biểu tỷ.

Sáng hôm sau
kết thúc tu luyện vào buổi sáng,đây là công việc bắt buộc hắn muốn bản thân làm

Dù không muốn tranh bá hay chiếm đoạt cái gì nhưng ở thế giới này tu vi là căn bản hắn không muốn chết

Theo như kinh nghiệm sương máu rút ra từ nhân vật chính hắn đọc ở kiếp trước
Nên để vận mệnh nắm trong tay mình

Muốn thế thì phải không ngừng mạnh lên
Đây cũng là điều kiện hắn phải đạt tới để kế hoạch to lớn sau này của hắn được thành công

Càng nghĩ đến hắn càng hưng phấn nhưng nhìn quanh cảnh vật hắn lại thấy không nỡ bỏ,dù sao đây là nhà của mình

Đang ngơ ngác theo dòng cảm xúc xuýt có thể xuất khẩu thành thơ bị một tiếng la to cắt đứt

- Thiếu gia, phu nhân gọi ngươi qua
- Ặc, tý sặc nước miếng ta

Nhìn tên gia đinh hắn chỉ muốn tát ngay cho đối phương một cái

Nhưng nghĩ lại không với tới đành chịu,hận hận thân thể nhỏ bé này

'Xem ra phải tăng nhanh phát triển ăn nhiều chút mới được' Trần Quân thầm nghĩ

Nói cũng quái mọi lần hai tiểu nha đầu tiểu khuyết tiểu nguyệt hay gọi hắn dậy mà

Trần Quân sửa sang quần áo sang xem hai nha đầu kia,phòng hai tiểu nha đầu gần phòng hắn

Khi vào hắn thấy hai nha đầu kia đang tu luyện công pháp hắn cho,hắn vào cũng không tỉnh tiếp tục tu luyện

Trần Quân lấy làm lạ mọi lần hắn bắt thì hai nha đầu này mới chịu tu luyện
"Sao giờ chăm chỉ qúa vậy"

Nghĩ tới dưỡng thành lão bà kế hoạch của mình hắn lại hài lòng khéo miệng nước miếng cũng sắp chảy cả ra rồi

Không để ý hai nha đầu hắn lon ton ra tiền phòng vừa đi vừa hừ hừ hát tiểu dao
Lão bà,lão bà
Ta có hai cái
Bên trái ôm,bên phải ấp
Lão bà,lão bà
Ta có hai cái
hôn bên phải,rồi hôn bên trái...
...
Tâm tình tốt vừa đi vừa hừng hực sáng tác.nhất bước nhất câu ngôn từ kinh nhân

Vừa vào tiền sảnh chưa kịp tán đi ý cười hắn đã cứng mặt há to mồm
Ngàn vạn con chim trong đầu hắn đảo qua wtf sao có thể là nàng

Theo ánh mắt hắn nhìn qua một bé gái tầm 4_5 tuổi rất xinh đẹp,mái tóc tết hai bên khuôn mặt phấn điêu ngọc trác người nhìn người thích hoa nhìn hoa yêu

Nhưng với Trần Quân thật sự không thể yêu nổi,đây rõ ràng là tên nữ sắc lang cướp đi khí tiết hắn gìn giữ bao năm

tiểu nữ hài kia cũng sửng sốt xem hắn, nàng cũng thật không ngờ gặp lại tên nhóc khoả thân hôm trước.

Mồm hắn há to phản ứng tự nhiên đang chuẩn bị hô to nhưng chưa kịp thì đã bị một miếng điểm tâm bịt ngay miệng

Tiểu sắc nữ kia xông lại cười vô cùng sáng nạn
" Biểu cô đây có phải là biểu đệ không,thật đáng yêu nha"

Vừa nói xong lại trợn mắt với hắn hạ giọng "ta biết bí mật của ngươi,nói linh tinh ngươi chết chắc nha tiểu kiếm sĩ"

Trần Quân lạnh người còn may tiểu nha đầu chỉ nhìn huy chương với sự việc ngày đó cũng chỉ coi mình là kiếm sĩ

Nếu để Tiểu nha đầu này biết ta là kiếm sư chắc ta bị uy hiếp chết mất

Nhìn khuôn mặt béo mập phấn hồng cực kỳ đáng yêu này Trần Quân chỉ muốn đấm cho một phát khỏi nói uy hiếp mình

Thế là cũng cười,cười thiên chân vô ta hận hận hạ giọng nói ra
- sắc nữ,tiểu gia ta cùng ngươi không đội trời chung, dám xem trộm ta ngươi đợi đó

Một màn này mẫu thân hắn và biểu cô cũng không biết chỉ coi là trẻ nhỏ rễ gần gũi

Nào biết hai tiểu hài lại tinh quái như vậy, cái cười này cả hai vô cùng dài mắt trợn trừng nhìn nhau khiêu khích

Nói tới da mặt dày ta sợ qua ai thế là cũng cười nhe răng về phía nàng thị uy

Tiểu nha đầu kia cũng không yếu kém, hit hơi dài cười theo
Trần Quân mặt cười đã nghẹn đő bừng mắt nhìn thấy nha đầu kia như không có gì thầm than quái vật

Khục khục.. ngưng cười xoa nặn mặt vì cười đã đơ ra rồi mất sĩ khí chạy về biểu cô và mẫu thân ra mắt

Tiểu biểu tỷ đáng chết này của hắn thì như gà trống thắng trận ngẩng cao đầu quay về lòng biểu cô nhìn ngoắc ngoắc hắn đầy trêu tức

Trần Quân không thèm để ý tới nàng ăn bánh ngọt ta là người lớn không đấu với loly " ta nhịn "

Hãy chờ đó quân tử trả thù mười năm không muộn
Sớm muộn cũng phải tính món lợi này






(ae ủng hộ thank vote sau mỗi chương)