Chương 2: Đi qua thế giới khác

Du Hành Thứ Nguyên Time Lord Vô Danh

Chương 2: Đi qua thế giới khác

Thế giới: Akame Ga Kill
Thời gian: khoảng 900 năm khi đế quốc được tạo ra
Địa điểm: một khu rừng rậm-vùng tạm chiếm quân cách mạng

Giữa bầu trời, bỗng hiện ra gợn sóng lan ra như mặt nước rồi dần dần tạo thành một vòng xoáy, hai người rơi ra khỏi vòng xoáy, Shouyo gặp mình còn 30 mét mới tới đất thì hoảng hốt la lên:

"Tớ sợ độ cao ahhhhhhhhh"

Omega lập tức nắm cổ áo cậu ta và dừng lại khi còn cách mặt đất đúng 2 mét rồi từ từ rơi xuống. Vừa tiếp đất Shouyo quỳ xuống và…nôn ra bữa ăn lúc trong đường hầm ra ngoài rồi thở hổn hển.

"Coi như cậu sáng ý chọn ở ngoài nha Shouyo, cậu mà chọn ở trong và nôn trong bản thể tôi lần 2 là tôi đảm bảo cậu sẽ biến thành Nameless đời mười ngay tức khắc. Nói tới cái này mới nhớ, mấy đời trước làm gì có vụ say đường hầm thời-không mà cậu lại có cái này nhỉ, còn sợ độ cao nữa chứ?"

"Thì tại tớ nhạy cảm với năng lượng mà gặp năng lượng vòng xoáy trong đường hầm mới thế, Omega cũng biết năng lực của tớ rồi mà. Còn sợ độ cao thì… khoan đã, vì sao lần này ‘cửa ra’ lại nằm tít trên kia thế?" Shouyo cuối cùng cũng nhận ra điểm lạ, chỉ lên chỗ vừa rơi xuống nói.

"À thì… tại… lần đầu đi xuyên thế giới nên tớ không muốn bị ‘cửa’ nằm trong vật cản mà" Omega đưa tay ra sau cổ ấp úng trả lời.

"Omega, cậu cố ý đúng không? Rõ ràng trên bảng nói là dưới 60% năng lượng mới có sai lệch mà. Đã vậy còn cho tít ở trên kia, rõ là cố ý rồi còn gì" Shouyo một mặt u oán nhìn Omega nói.

"Khoan hãy trách móc, có tiếng động phía trước, kiểm tra là gì đã rồi hãy nói" Omega ngắt lời cậu ta và ra hiệu im lặng còn phần mình thì truyền lệnh nạp đạn xuyên giáp đặc vào khẩu QF 183 L4 và sẵn sàng cổng không gian về bản thể. Hai người từ từ tiến lên.
Tiếng động phía trước ngày càng rõ, nghe như tiếng va chạm kim loại với vật cứng, tiếng la hét của người và tiếng rống của một con thú. Qua khỏi ngọn đồi trước mặt hai người thấy được một gần 20 đám người đang quần nhau với một con rồng lửa to lớn, thấy thế Omega hét lớn:

"Mọi người tránh ra"

Đám người nghe vậy nhìn lại thấy một cô bé cùng một thiếu niên đứng chung, trên đầu cô bé có một vòng xoáy kì lạ cùng một cái ống thép to lớn chìa ra ngoài từ vòng xoáy. Thấy vậy họ lập tức né ra hai bên, chỉ nghe một tiếng uỳnh rung chuyển cả đất.
Ngọn lửa to lớn trước miệng cái ống làm lóa mắt họ, đầu con rồng mà họ quần nhau nửa giờ bị viên đạn xuyên đặc 72kg làm bục ra như một quả dưa. Con rồng đã bị mất đầu ngã xuống đất, khói bụi mịt mù. Khi bụi tản đi đám người nhìn lại con rồng chỉ còn thân mình, cổ cũng đã biến mất theo phần đầu rồng, phía xa một đường rãnh máu cùng đất đá bị cày lên thành một con hào sâu chừng đầu gối

Omega nhìn ‘chiến tích’ mình vừa làm ra rồi nói với Shouyo:

"Hmm đời thứ tám chế ra cái này xài cũng không tệ, chỉ tiếc là tiêu hao quá nhiều năng lượng"

"Tiêu hao bao nhiêu năng lượng vậy Omega?" Shouyo hỏi

"5% năng lượng nguồn phụ" Omega đáp "bây giờ nguồn chính tớ chỉ có 30% do lần dịch chuyển vừa nãy, nguồn phụ còn 25%, vừa hồi phục một tí đã bị lôi ra đến một pháo rồi"

Một người trông có vẻ giống chỉ huy của đám người chạy lại nói:

"Cảm tạ hai người ra tay cứu giúp, chúng tôi là quân cách mạng được chỉ huy ra nhiệm vụ tiêu diệt con rồng này nhưng như hai vị thấy đấy, chúng tôi không thể làm gì được nó mà còn mất vài người nữa. Hai người có yêu cầu gì thì mời nói" người đó dù thấy hai người còn trẻ nhưng không hề có một chút xem thường nói(Shouyo 13 tuổi nhưng con hàng này già trước tuổi, Omega thì bề ngoài là một con loli 12 tuổi nhưng có ai gặp con loli 12 tuổi nã một pháo thế kia mà còn xem thường được không?)

"Tôi tên Shouyo, con nhóc này tên Omega, chúng tôi có thể gia nhập quân cách mạng được không?"

"Có thể nhưng phải đợi báo lại với chỉ huy, trong lúc đó hai người có thể tiến về căn cứ cùng chúng tôi"

Vậy là hai người đi về căn cứ của quân cách mạng cùng với họ.

--------Về căn cứ đường phân cách-------

Trong một căn phòng, lúc này trời đã tối, hai người đang trò chuyện sau bữa ăn (Omega có thể nạp năng lượng qua ăn uống)

"Này Omega, làm ra cho tớ một cái thiết bị liên lạc với cậu đi, đề phòng chúng ta mất nhau thì còn biết trạng thái đối phương mà tìm kiếm, làm ra một cái giống của Tony ý."

"Vậy sẵn làm một cái tốt hơn đi Shouyo, thiết bị truyền ý nghĩ nhét tai thế nào?"

"Nghe có vẻ hay, ngay và luôn đi."

30 phút sau.

"Đây, cậu đeo thử xem nào"

Omega đưa cho Shouyo một cái… khăn bịt mắt và nói thêm:
"Thứ này cũng cho phép cậu ‘nhìn’ bằng quét hình như khi mở mắt, đeo nó cậu sẽ quen với năng lực của cậu hơn"

Shouyo mang vào, cậu cảm thấy bây giờ không khác với khi mở mắt nhìn là bao nhiêu ngoại trừ việc thấy được năng lượng ra
"Cảm ơn"

"Cảm ơn cái gì, cậu là chủ của tôi nhớ chứ?"

"Vì thế mới cảm ơn, tranh thủ thời gian hồi phục lại nguồn năng lượng đi" nói xong lăn đùng ra ngủ

"Cái tên này thật là..."