Chương 1: Sự Khởi Đầu

Dự Án Vincent

Chương 1: Sự Khởi Đầu

Trong căn phòng kín đặt hàng chục khối đá trong suốt, trên đó là những chiếc máy chiếu công nghệ cao tích hợp công nghệ không gian ba chiều, giữa phòng là người đàn ông trong bộ vest đen quí tộc, trên tay cầm một cây gậy màu hoàng kim chống xuống, giọng nói trầm thấp vang vọng quanh bốn bức tường.

"Kính thưa quí ông và các quí bà, hôm nay tôi tổ chức cuộc họp này vì tương lai loài người chúng ta"

Trên mỗi bệ đá là mỗi đại biểu của những quốc gia hùng cường nhất quả đất, dù tồn tại dưới dạng hư ảnh lập thể nhưng từ giọng nói, khi chất họ phát ra không khác gì những thực thể sống là mấy.

"Hm...tôi không có thời gian, tôi cho ông 5 phút"

"Tôi hy vọng ông cho câu trả lời thích hợp, đây không phải chuyện đùa"


"Thật lố bịch, kẻ ngoại đạo như ông mà cũng dám bàn tồn vong loài người?"

Người đàn ông im lặng lắng nghe những lời chỉ trích xung quanh, ông gỡ chiếc mũ chóp cao xuống để lộ cái đầu bóng loáng, giọng ông đều đều "các vị xin hãy bình tĩnh, là một thương nhân tôi không có quyền can thiệp vào nội bộ các vị, điều tôi muốn nói đến là chuyện làm ăn, chính xác là như thế"

"tôi nghĩ mình đang phí thời gian"

Hư ảnh lập thể trên một bể đá dần mờ nhạt, người đàn ông liền lớn tiếng "khoan đã ngài Charles, hãy cho tôi 5 phút, ngài sẽ không hối hận về quyết định của mình"

"Được, tôi cho ông 5 phút"

Người đàn ông bước lên bục chủ tọa, trên đó là một màn hình lớn trong suốt cơ hồ chiếm gần hết bề ngang căn phòng, giọng ông từ tốn.

"Như chúng ta đã biết, thế giới chúng ta sinh sống gọi là không gian ba chiều. Theo Albert Einstein vũ trụ có 4 chiều: 3 chiều không gian và 1 chiều thời gian. Tuy nhiên một số nhà khoa học cho rằng vật chất và ánh sáng được giới hạn trong các "mảng" của chiều không – thời gian khiến cho việc con người đi xuyên không là không thể, chúng tôi vẫn tin rằng còn nhiều chiều khác nhau, có lẻ sau vụ nổ bigbang chúng bị cuộn lại trở nên quá nhỏ để quan sát, nhưng với công nghệ hiện nay chúng tôi có thể đưa con người tới một chiều không gian hoàn toàn mới."

Câu nói của người đàn ông ngay lập tức đánh động được những người ở đây.

"Ông nói thế là ý gì?, việc con người xuyên không đến những thế giới khác là không thể?"

"Con người thể hiện ước vọng bản thân qua tiểu thuyết, tranh truyện nhưng ông nên thưc tế một chút, điều ông vừa nói chẳng khác nào sĩ nhục giới khoa học, sĩ nhục thành tựu thiên văn loài người suốt hàng thế kỷ"

Người đàn ông đưa hai tay lên ra hiệu mọi người im lặng, như đã phán đoán trước phản ứng của họ, ông ta cười nhẹ.

"Không gì là không thể. Đa số vật chất tồn tại dưới ba dạng rắn, lỏng, khí nhưng đó là trước kia."

"Đừng vòng vo nữa, ông nên đi vào trọng tâm, sự kiên nhẫn chúng tôi có giới hạn"

Người đàn ông lắc lắc đầu tiếp tục "cơ thể con người tồn tại dưới dạng phân tử hữu cơ vậy trong thế giới ảo thì sao? những dãy số nhị phân, lưu lượng kb vô hạn, tại sao chúng ta không thể dùng chúng để tái cấu trúc cơ thể một nhân loại mới, chỉ cần con người chúng ta loại bỏ xác phàm này chúng ta có thể siêu thoát sinh lão bệnh tử"

Toàn trường một mảnh ồn ào, các vị lãnh đạo trao đổi với nhau bằng kênh chat ẩn, hiển nhiên họ bị đánh động bởi lời nói người đàn ông.

"Ông ý thức được điều mình đang nói?"

"Vantican sẽ không đồng ý điều này, việc ông làm chính là chống lại Thượng Đế, chống lại loài người"

Người đàn ông im lặng, ông dùng cây gậy hoàng kim chạm nhẹ vào màn hình, một loạt thiên tai, bệnh dịch từng xảy ra trong lịch sử lần lượt hiện ra, những thảm họa chiến tranh, xung đột sắc tộc, nạn đói, những hình ảnh chân thực nhất.

"Thế giới chúng ta biết đang chết dần, hãy nhìn đi, những nhà máy, khí thải, tệ nạn, thế giới này quá mức hủ bại, chúng ta cần bắt đầu lại và thế giới ảo đáp ứng đầy đủ những điều đó, đây không phải chống lại Thượng Đế, không phải chống lại loài người, đây là sự tiến hóa và quí vị cùng với tôi...chúng ta là CHÚA...hãy cùng tôi tạo ra một thế giới mới, nơi những giấc mơ lố bịch nhất trở thành hiện thực...hãy hành động vì tương lai chủng loài chúng ta.", ông ta đập mạnh cây gậy hét lớn.

"Đó chỉ những lời nói suông, chúng tôi cần hành động thực tế, thế giới này vẫn chưa sẵn sàng cho điều đó"

Mục đích đã đạt được, ông ta cúi người ấn vào một nút màu đỏ góc phải màn hình, ở giữa căn phòng dần nhô lên một bệ thủy tinh.

"Chúng ta sẽ dùng nó để kết nối với sóng não con người, đây là con gái tôi, tôi gọi nó là Queen, dù chỉ là hình thái sơ cấp nhưng nó là thành tựu cả đời của tôi, tôi đã mất tuổi trẻ của mình để tạo ra nó, sẽ phải cần rất nhiều thời gian để hoàn thiện, tôi nghĩ thành ý thế này đã đủ"

Căn phòng chìm vào im ắng, một lúc sau một loạt tiếng vỗ tay vang lên, hội nghị thành công tốt đẹp.

"Chúng tôi giao cho ông toàn quyền xử lý việc này, đây được xếp vào tài liệu mật cấp độ thế giới...làm Chúa sao? thật thú vị"

Người đàn ông khẽ cúi đầu chào nói: "Hãy tin ở tôi, tương lai nhân loại nằm trong tay chúng ta, đã đến lúc chính con người viết nên lịch sử cho chính mình"

Một loạt âm thanh vang lên, các hư ảnh lập thể trong phòng lần lượt biến mất, người đàn ông âu yếm vuốt ve quả cầu trong tay mình "con gái, chúng ta sẽ được gặp lại", giọt nước mắt hiếm hoi lăn dài trên gương mặt khắc khổ.

Ông bấm một loạt mật mã ẩn bên góc phòng rồi đi ra, căn phòng dần chìm vào bóng tối.

"Chủ tịch, chúng ta có cuộc họp báo lúc 7.00 p.m", một nam thư ký trên tay cầm xấp tài liệu hối hả đi tới, nhìn lên tháp đồng hồ qua tấm kính đã điểm 6:30’.

"Hủy bỏ tất cả, cậu liên lạc tất cả các công ty, tập đoàn điện tử lớn trên toàn thế giới, 3 ngày sau chúng ta sẽ gặp tại Philadelphia."

Nam thư ký như muốn thêm điều gì đó.

"Trông cậu có chuyện muốn nói, nói đi"

Nam thư ký hít thật sâu, ấp úng: "hôm nay sinh nhật bạn gái tôi, mong rằng..."

"Cậu có thể nghỉ, yên tâm tôi sẽ không trừ lương", nam thư ký cúi đầu nói lớn: "rất cám ơn ngài, thưa chủ tịch", nói rồi anh ta bước nhanh vào thang máy.

Người đàn ông bước vào một căn phòng sang trọng dành riêng cho chủ tịch, rít một điếu xì gà thư giãn, ông thả mình trên chiếc ghế sopha dày cộm.

Từ đây có thể nhìn xa quang cảnh toàn thành phố, trời đã về đêm, thành phố toát lên vẻ đẹp rực rỡ với cơn mưa ánh sáng muôn màu.

"Hãy tận hưởng đi, thế giới này rồi sẽ đến hồi kết và ta Connor Smith sẽ là người kết thúc nó", ông cười nhạt nhìn luồng khói nghi ngút trong không khí.

Ba ngày sau tại Philadelphia, một hội nghị thượng đỉnh với sự tham gia của những ông lớn nghành thể thao điện tử trên toàn thế giới diễn ra, nội dung cuộc họp được giữ bí mật tuyệt đối và dĩ nhiên những ông lớn cũng phần nào đoán được ý đồ của Connor nhưng đó chỉ là bề nổi, mục đích sau cùng chỉ những cự đầu trên đỉnh kim tự tháp toàn nhân loại mới có tư cách được biết.

"Đây là toàn bộ ý tưởng của tôi, chúng ta là thương nhân, một mình tôi không thể đảm đương hết khối lượng công việc...về phần lợi nhuận sẽ chia theo từng danh mục mọi người được nhân, quí vị có ý kiến gì không?"

Một người phụ nữ mang nét Á Đông lên tiếng: "tham vọng của ngài thật lớn ngài Connor, thực sự thì ngài đánh động tôi rồi đấy, miếng bánh này thực sự quá lớn...ha ha"

"Cô Park quá lời, như thế sẽ chấm dứt tình trạng game lậu, thiếu chất lượng đồng thời đưa nghành công nghiệp giải trí lên một tầm cao mới", Connor cười lớn.

"Về phần mảng chế tạo thì giao cho bên Nhật Bản chúng tôi, về giá thành tuyệt đối phải chăng vừa lòng khách hàng"

"Đức quốc mới là nhân tuyển tốt nhất, bên Nhật các ông chỉ chuyên về mảng lập trình làm sao có thể đảm bảo được độ an toàn cho công trình mang tính thế kỷ này"

Một người đàn ông hói đầu ngồi bên Hoa quốc xen vào "quốc gia chúng tôi là công xưởng của thế giới, nên để chúng tôi sản xuất là hợp lý nhất"

Connor giơ hai tay ra hiệu im lặng "chúng ta sẽ tổ chức theo kiểu bốc thăm, còn về mảng chế tạo phần cứng thì đành xin lỗi quí quốc, chúng tôi không thể giao hạng mục này cho Hoa quốc được, công nghệ các ngài chưa đạt chuẩn tối thiểu quốc tế, thành thật xin lỗi"

Đại diện những nước xung quanh đầy hả hê nhìn nhóm người Hoa quốc, cuộc họp cứ như thế kết thúc.