Chương 77: Song Linh Nhập Thế
"Bắt đầu đi!" Hồn lực vận chuyển nhanh dần đều, cùng lúc đó quanh đây bỗng xuất hiện hai vòng Hồn Hoàn. Một Vàng một Đỏ, cả hai đều to lớn bất thường, to hơn hẳn những cái Hồn Hoàn Thiên từng hấp thụ trước đây
"Nhập!" theo tiếng hô của cậu thì cả hai vòng Hồn Hoàn cùng lúc nhập thể nội
*Vù*Vù* khí tức mạnh mẽ tràn ra khắp nơi. Cả Hạo Thiên Các đều rối hết cả lên, cái cảm giác áp bách hiện ra trong mỗi người ở đây
Dù khí tức này không có lực phá hoại, nhưng khi nó được phóng thích ra, tất cả Hồn Sư cấp bậc dưới Phong Hào Đấu La ở Hạo Thiên Bảo đều hoảng sợ biến sắc, tái mét xụi lơ nằm trên mặt đất, không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Tiểu Đông Nhi ah! Ngươi lần này thật sự là đưa một con quái vật chân chính về rồi!" Đại tía nắm bả vai nhị tía, thân hình hùng tráng hơn 200 cân trong tay lão cứ như cọng rơm nhẹ nhàng bị nắm lấy kéo đi lơ lửng trên không. Cả hai thả người nhảy xuống tầng 2, hóa thành một luồng sáng chui vào lối đi xuống, dừng lại trước phòng Thiên đang ở.
Không chỉ có hai người xuất hiện ở đó, hơn 10 vị trung niên, lão niên cũng đã có mặt, nhưng không ai đủ can đảm tiếp cận căn phòng ấy.
"Tông chủ!" Nhìn thấy Đại tía, những người này đều lập tức khom mình hành lễ.
"Tông chủ, đây là chuyện gì? Tại sao Hạo Thiên Tông lại bất ngờ xuất hiện dao động năng lượng khổng lồ như vậy? Khí tức này là cái gì? Ta sao lại có cảm giác nó còn cường hãn hơn cả những siêu cấp mãnh thú nữa?"
"Haizz! Ta cũng chịu, chỉ biết là người quen của Vương Đông thôi! Bảo mọi người không được phép lại gần căn phòng này nghe chưa?" nghe xong mấy người kia quay ra ngoài, để lại đó hai người Đại, Nhị tía canh trước cửa
"Đại ca! Có cần nghiêm túc vậy không?"
"Coi như vì mặt mũi tiểu Đông đi!" Đại tía nói xong rồi cả hai đều bắt đầu tìm cách vào trong
....................
Trong phòng, Thiên nhăn mặt lại, không ngờ hai luồng sức mạnh chồng chất vào nhau lại trở nên kinh khủng như vậy
"Áp súc lại!" Thiên gầm nhẹ một tiếng, hai tay nhanh chóng vung loạn lên
"Được rồi! Oa~" Thanh Thanh chính thức trở thành Tiểu Tam trong Tinh Thần Hải
"Ta...ta...không phải...chết rồi sao?" một giọng nói vang lên, Băng Đế cùng Thiên Mộng cũng ngẩn ra
Trong Tinh Thần Hải, tiếp sau Thanh Thanh là một thân ảnh nữ xuất hiện. Dáng người cao gầy, da trắng nõn nà, khuôn mặt đẹp có gì đấy cao quý khó tả, khí tức băng lãnh cô nàng tỏa ra khiến mọi người đều cảm thấy không dám lại gần
"T...Tuyết Đế!" Băng Đế thốt lên ngạc nhiên, thảo nào lần trước cảm thấy quen quen, hóa ra là nàng ah
"Băng Băng! Hóa ra người mà ngươi...-Ư...ư...!" Thiên Mộng nói được một nửa rồi bị Băng Đế bịt miệng bắt cóc
"Tuyết Đế! Chào mừng tới đại gia đình của ta! Nàng không sao chứ?" Thiên thấy hơi lạ, Tuyết Đế bỗng tái mét mặt lại
"N...Nó tới rồi!" Tuyết Đế kêu lên, nàng nhăn mày lo lắng khiến mọi người khó hiểu
*Đùng*Đùng*Đùng* trên trời bỗng mây đen kéo tới từng vòng
"Tiểu Thiên! Đi khỏi nơi này mau! Thiên kiếp của Tuyết Đế tới rồi!" nghe lời Thiên Mộng Băng Tằm, Thiên lao nhanh ra khỏi khu vực Hạo Thiên Tông, bay lên không trung khoảng hơn 3000m mới dừng lại
"X...xin lỗi! Tại ta mà...-" Tuyết Đế nhìn mọi người xung quanh nói
"Tuyết Đế! Chuyện gì đã xảy ra vậy? Sao...sao ngươi lại bị bắt?" Băng Đế ngắt lời hỏi
"Hôm đấy ta quyết định tấn cấp......" Tuyết Đế kể lại lí do nàng bị tóm, tại sao trên đầu mọi người đang dày đặc kiếp vân
"Bôn kia cũng biết chớp thời cơ nhỉ? Đang bị kiệt sức yếu ớt do ăn 7 đạo hồng lôi thì ngươi bị tóm! Nhưng mà vậy cũng may, nhờ thế mà mới gặp lại được ngươi!" Băng Đế từ từ nói, sau cuộc nói chuyện thì trên bầu trời gửi ngay xuống chỗ Thiên một đạo hồng lôi
"Xin lỗi...xin lỗi..." Tuyết Đế không sợ chết nhưng nàng lại sợ đồng bạn mình bị liên lụy, ảnh hưởng thậm chí là bị chết oan theo mình
"Nếu ta giúp được nàng lần này thì nàng đồng ý là Hồn Linh của ta chứ? Tuyết Đế! Xác xuất nàng rơi vào ngủ say và xuất hiện nhân cách thứ hai là rất cao đấy!" Thiên nghiêm túc nói, sau khi nghe cậu nói xong Tuyết Đế hai mắt sáng lên vội vàng đồng ý
"Được được, gì cũng được, ngươi cứ làm đi! Sao ta cũng chấp nhận!" Tuyết Đế gật đầu lia lịa, khuôn mặt đã bớt đi vẻ lạnh lùng thay vào đó là vẻ kích động
"Vậy được rồi chờ ta đi! Nàng từ giờ là người của ta!" Thiên nói xong rồi cũng quay ra nhìn đạo hồng lôi đang phủ xuống. Kích thước chỉ bằng cái kim thôi mà cong cong giật giật
"Thôn phệ!" không một tiếng động, tia sét ngay lập tức như nước gặp bọt biển. Từa tia điện nhỏ bé như nhảy múa xung quanh Thiên, cậu đang ấp ủ một quyết định, một quyết định bá đạo
"Thôn phệ" một tia sét như chiếc đũa phủ xuống, nó mạnh hơn rất nhiều so với vừa nãy
Cứ thế, một bên Thôn phệ Lôi kiếp, một bên Thiên nghiên cứu Cực hạn Băng cách tiến giai
"Vật cực tất phản, âm cực dương sinh, sinh cực tất tử, tử cực tất sinh......." một chút gì đấy bỗng lóe lên trong đầu Thiên, cậu cảm nhận nó, nghiền ngẫm nó.
(Một tháng sau, tại 3000m trên không trung Hạo Thiên Tông)
"Oáp~ Qua bao lâu rồi nhỉ?" một chàng thiếu niên đang đứng giữa không trung tự lẩm bẩm một mình
"35 ngày rồi! Xem ra lần này ngươi thu lời to đấy chứ!" giọng nói Thiên Mộng vũ mị vang bên tai, quả thật Thiên chẳng cãi đi đâu được
"Y nha~……y nha……" một thân ảnh nhỏ nhắn hiện ra, Thiên đặt tên là Tuyết Nữ. Một hình hài con trẻ nhỏ bé, tay chân mũm mĩm, màu cam phóng thích ra ngoài, khuôn mặt tròn trĩnh bầu bĩnh đáng yêu, cái miệng chúm chím hé mở một nụ cười xinh xinh, hai cái má lúm đồng tiền càng thêm đáng yêu.
Đôi mắt lam thẫm, như đại dương sâm thẳm, đơn sơ mà thâm thúy giao hòa trong đôi mắt xinh đẹp, những sợi tóc quăn quăn trắng bạc, dù chỉ mới là trẻ con nhưng lại toát ra khí chất cao quý
Nhìn cô bé con đáng yêu này mà cả Thiên cũng bị siêu lòng, nhìn mà chỉ muốn cắn ngay cái má phính phính phình phình bé nhỏ này thôi
"Tiểu Tuyết Nữ! Lại đây, chúng ta đi xuống thôi!" -"Y...a...y...a!"
Ngôn ngữ trong trường hợp này chả có một cái tác dụng gì, ấy thế mà cả Thiên và Tuyết Nữ đều understand người kia nói gì
.....................
Trong Hạo Thiên Tông tầng 3 bây giờ, Vương Đông trong một tháng nay phải gọi là ngày quên ăn đêm không ngủ để chờ đợi một tên vô lương tâm nào đó
"Đông Nhi~" một giọng nói đánh thức nàng khỏi sự thẫn thờ, cái giọng nói ngày nhớ đêm mong kia khiến nàng không khỏi quay đầu lại nhìn thử
"Oa~ huhu!" như một tia chớp, nàng lao ngay vào lòng thân ảnh ấy, Thiên thấy vậy cũng chẳng biết nói gì làm gì bây giờ, chỉ đành đứng làm gối ôm cho cô nàng Vương Đông chùi nước mắt thôi
Cả hai cứ như vậy cho đến khi xuất hiện hai nhân vật phe thứ 3. Ngưu Thiên và Thái Thản vừa vào thì thấy một cảnh mà cả hai chẳng muốn thấy chút nào
"Y...a...y...a!" lại xuất hiện thêm phe thứ tư, cả 4 người đều quay ra nhìn bỗng ngây người. Một cái đầu nhỏ bé hiện ra từ ngực Thiên, tiếp đó là phần thân và chân cũng lộ ra nốt, cô bé mang hình hài thiên sứ bỗng ngước đôi mắt to tròn lên nhìn mọi người
"Y...a...y...a...(Chút nữa ngột chết bảo bảo rồi, ngay hiểm nguy hiểm ah)" Tuyết Nữ vẻ mặt thở phào vỗ vỗ ngực trông vô cùng nhân tính hóa
"Đ...Đáng yêu quá!" suy nghĩ cả ba người kia Thiên đều thu vào trong mắt, cậu nhanh trí chuyển dời đề tài qua sinh vật trước mặt. Thiên trốn ngay khi chẳng ai chú ý
"Haizz! Mệt mỏi thật!" sau hơn 2 tiếng bị tra đủ loại khảo thì Thiên cũng lết về đến phòng. Cậu ngồi kiểm tra lại tình trạng bản thân
"Hồn lực 97, tu vi 89. Ừm, vậy tiếp theo sẽ là đó!" Thiên quyết định nhanh chóng mục tiêu cho những cái Hồn Hoàn tiếp theo
Ở lại Hạo Thiên Tông vài ngày nữa rồi Thiên cùng Vương Đông cũng trở về SLK. Trước khi đi Tuyết Nữ còn nhận một đống bảo bối của hai vị tông chủ nữa, cả hai còn bắt Thiên nhớ phải mang con bé trở lại đây chơi
"Thiên? Gọi Tuyết Nữ ra đi!" đi trên đường nhờ có Tuyết Nữ mà cả hai người đỡ chán hơn rất nhiều
Thiên vừa về thì nhận ngay tin rằng ngày kia sẽ diễn ra một sự kiện, gác lại tâm tư lên đường. Tất cả mọi người đều tỏ ra rất hứng thú với Tuyết Nữ. Sự chấp thuận là điều hiển nhiên, hầu như thời gian chúng nữ đều để chơi với Tuyết Nữ, ai cũng đòi có một Hồn Linh như vậy
Thiên ập ừ chút rồi đành nói nếu có cơ hội rồi thực hiện