Chương 61: Anh hùng cứu mĩ nhân
****************
Buổi chiều ngày thứ hai tại khu rừng Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Thiên cùng mọi người dạo bước trong Khu Vực Hỗn Hợp
"Quả thật chẳng ai như thế này cả, Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nguy hiểm trùng trùng mà chúng ta lại đi dạo trong đó. Không biết mình nên khóc hay cười nữa!" Chu Y đi phía trước quay đầu lại nói, tâm trạng ai cũng vui vẻ, cuộc tập huấn Thiên bày ra rất hiệu quả, mọi người cảm giác như thể đây là công viên vậy
"Được rồi, trong phạm vi ta ở thì các nàng chẳng cần lo gì cả! Còn nếu cứ tự đi chỗ Hồn Thú cấp cao tìm vui thì ta cũng chịu!" Thiên nói xong kết quả là bị tẩn hội đồng, chúng nữ cảm thấy trí thông minh của mình bị câu nói của cậu vũ nhục
"Từ từ đã! Có tám người, sáu nam hai nữ. Trong sáu người có một Hồn Thánh năm người còn lại thì có một Hồn Đế và bốn Hồn Vương. Hai cô gái còn lại đều là trên dưới Hồn Tôn. Tất cả đều đang đi về hướng chúng ta!" Cả nhóm dừng lại sau khi Thiên nói, nhìn về phía cậu chỉ quả thật có khí tức của con người
"Có cần làm gì không?"
"Không, cứ đi đi! Gặp thì gặp, sợ cái gì!" mọi người nghe vậy thì lại tiếp tục tiến lên phía trước
Lời còn chưa dứt, trước mặt mọi người đã xuất hiện một bóng người. Kia là một người đàn ông dáng người cao gầy trông như một cây trúc nhưng tốc độ cực nhanh, người vừa xuất hiện, ánh mắt đã nhìn chằm chằm vào Thiên cùng chúng nữ. Chúng nữ cũng ra vẻ giống như đột nhiên xuất hiện tình huống bất ngờ mà nhìn hắn với vẻ mặt kinh ngạc.
Rõ ràng người đàn ông dáng người cao gầy vừa đến kia là một Chiến Hồn Sư hệ Mẫn Công, và cũng là người có trách nhiệm đi đầu dò đường của đội ngũ ấy. Hắn vừa thấy mấy người Thiên thì có vẻ khá bất ngờ. Hắn khoát tay, một vòng sáng màu vàng nhẹ nhàng bay ra từ bàn tay hắn, vòng sáng ấy bay lên không trung chừng năm thước liền khuếch tán mạnh ra bên ngoài.
Cả Thiên lẫn chúng nữ đều nhảy ra phía sau, Thiên vẻ mặt khó chịu nhìn về phía tên này
"Ngươi là ai? Hành động này là ý gì? Không sợ chết hả?" chúng nữ cũng dùng ánh mắt bất thiện nhìn về phía tên này
"Vậy các ngươi là ai? Ta chỉ là thấy ánh lửa mới đến đây thôi! Không có ý gì cả!" vừa nói xong thì sau hắn đã xuất hiện thêm vài bóng người khác nhau
Số người đến hoàn toàn khớp với thông tin Thiên vừa nói, tính cả người đàn ông gầy gò thì nhóm bọn họ có tổng cộng tám người, sáu nam hai nữ.
"Bắc Đường, tình hình thế nào?" Người trung niên tầm bốn mươi tuổi trong nhóm bọn họ trầm giọng nói. Người đàn ông gầy gò lập tức cung kính đáp -" Đại ca, có 15 người, bọn họ nói mình đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm để thu thập Hồn Hoàn. Không có người đi kèm, ta đã dò xét xung quanh cẩn thận, chỉ có 1 nam 14 nữ này!" -"Ừm!"
Người trung niên nghe xong tức thì liền chuyển ánh mắt về phía nhóm Thiên, cẩn thận đánh giá. Rõ ràng hắn là người dẫn đầu trong tám người này, đồng thời hắn cũng là người ban nãy Thiên đoán là có tu vi bậc Hồn Thánh.
Trừ người trung niên kia, những người nam còn lại đều có tướng mạo bình thường, bình thường đến độ để lẫn trong đám đông khó mà nhận ra được. Đương nhiên, về mặt tu vi thì bọn họ lại không hề bình thường rồi. Với tu vi này, bọn họ dư sức trấn giữ một Tông Môn cấp trung. Thiên nhìn một chút rồi đoán có thể mấy người này là sát thủ có khi!
So ra, hai cô gái trong đội bọn họ thu hút sự chú ý của Thiên hơn, cả hai đều mặc trang phục thuận tiện cho việc di chuyển. Trong đó có một cô gái có mái tóc đen dài, xõa sau lưng, dung mạo tuyệt đẹp có thể so sánh với vẻ đẹp tuyệt mỹ của Giang Nam Nam. Nhưng trông dáng vẻ của cô có chút yếu ớt, đôi mắt to trong sáng đầy vẻ dịu dàng, dù đứng từ xa nhìn đến cũng có thể thấy rõ vẻ đẹp thùy mị này của cô. Cô độ chừng mười lăm mười sáu tuổi, đúng là độ tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất của một thiếu nữ. Bộ trang phục màu vàng không quá bó sát, phủ trọn lấy dáng người tươi xinh dù trong đêm tối cũng có chút nổi bật.
Cô gái bên cạnh cô cũng có độ tuổi tương đương, dung mạo xinh xắn nhưng lạnh lùng, cô gái này có dáng người hơi cao, mái tóc đen dài được buộc gọn thành đuôi ngựa, trang phục màu trắng tương đối vừa người, thấp thoáng trông thấy đôi chân thon dài hấp dẫn ánh nhìn. Tuy dung mạo của cô không rực rỡ như cô gái áo vàng nhưng khí chất lại hơn hẳn. Cả hai cô đứng cạnh nhau thật có chút cảm giác tươi sáng.
"Mọi người cứ thoải đi! Chúng ta không có ác ý. Ta là Mạc Phi Vân, những người còn lại đều là người trong đội của ta. Chúng ta cũng đang trên đường đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Ban nãy chúng ta di chuyển suốt đêm, mọi người đã có chút mệt mỏi, lại trông thấy ánh lửa bên phía này của các ngươi nên muốn đến nghỉ chân sưởi ấm một chút!"
"Không sao, chúng ta cũng chuẩn bị đi luôn rồi! Mọi người cứ tự nhiên!" Hai cô gái bên kia cũng bắt đầu quan sát Thiên, cô gái áo vàng còn nhìn Thiên mỉm cười, còn cô gái áo trắng tuy lạnh lùng những cũng thoáng nhìn về phía cậu. Sự khác biệt giữa hai người được thể hiện vô cùng rõ ràng.
"À...mọi người cũng chuẩn bị đi liệp sát Hồn Thú phải không? Nếu đúng vậy thì tốt quá! Chúng tôi từ xa tới, không hiểu rõ nơi này cho lắm!" Dưới sự hướng dẫn của Thiên, nhóm người kia nhanh chóng nhóm lửa và dựng lều. Lều của bọn họ tương đối lớn, trong đó, căn lều cách nơi nhóm lửa gần nhất là một cái lều màu đen, làm từ chín tấm da thuộc.
Mạc Phi Vân dẫn những người còn lại ngồi vây quanh đống lửa. Ánh mắt mọi người đổ dồn hết về phía Thiên bởi có thể thầy rõ ràng Thiên là người đứng đầu tại nhóm này.
"À mà quên chưa hỏi cậu tên gì! Các cô cậu là người nơi nào? Đến từ Tông Môn hay Học Viện? Tuổi trẻ mtu vi cao vậy chắc cũng nổi tiếng lắm nhỉ?" Người trung niên tên Mạc Phi Vân có vẻ nhiệt tình, cười nói
"Cứ gọi tôi là Vũ Thiên! Chúng tôi từ SLK, có vài người cần Hồn Hoàn thôi nhưng mọi người cứ đòi đi theo cho vui! Cũng đành chịu thôi, coi như cắm trại vậy!" Nghe Thiên nói thế không khỏi khiến 8 người này không biết nói gì! Bộ ngươi tưởng đâu là cái hậu hoa viên nhà ngươi hả?
"Ồ!!! SLK??? Các cậu từ SLK, mà khoan... Vũ Thiên? Không phải cậu là Long Vũ Thiên đấy chứ?" hai cô nàng ngay lập tức quay sang Thiên với một vẻ mặt chuyển 180°, trông vẻ sùng bái, kích động kiến Thiên cười khổ. Cả cô nàng khuôn mặt băng sương giờ cũng giật mình nhìn lại về phía Thiên.
"Không ngờ vẫn có người đoán ra! Đúng... chính là ta!" Thiên sau khi thừa nhận thì mấy người kia cũng có vẻ gì đó trông khá hài hước, gặp phải nhân vật đang nổi như cồn khắp đại lục tại cái chốn khỉ ho cò gáy này đúng là không thể không nói tới may mắn ah
Khi trò chuyện, Mạc Phi Vân cũng giới thiệu sơ về bảy người còn lại, người cao gầy ban nãy tên là Bắc Đường, cô gái áo vàng tên Duy Na, cô áo trắng tên Mộ Tuyết. Có điều Mạc Phi Vân chỉ đơn giản giới thiệu tên chứ không tiết lộ thêm gì về lý lịch của bọn họ. Nhưng cũng có hẹn với Thiên sáng mai nếu bọn họ đồng ý thì cùng nhau lên đường, xem như đáp đền việc đã cho bọn họ hưởng nhờ chút lửa ấm.
Sau khi ai về lều nấy thì Mạc Phi Vân có qua trò chuyện cùng với hai cô gái kia. Thiên không muốn nhiều chuyện như quả thật là cách âm của hắn quá kém hoặc hắn quá tự tin về cái cách âm này
.....................
Sáng hôm sau, Thiên cùng chúng nữ tách ra, mọi người trở về học viện còn Thiên đi theo đoàn 8 người, đến lúc chuẩn bị đi thì Mạc Phi Vân mới lên tiếng hỏi
"Vũ Thiên! Người cần phụ thêm Hồn Hoàn là cậu à?" Thiên cũng không có ý định giấu giếm, thẳng thắng đáp
"Ừm, tu đến bây giờ gặp bình cảnh, cần một cái Hồn Hoàn mới tu luyện tiếp được!" Nghe nói vậy mọi người cũng thôi dừng trò chuyện. Mạc Phi Vân rất nhanh đã thu dọn xong lều trại, lát sau đã cùng ngồi ăn điểm tâm. Duy Na và Mộ Tuyết vẫn mặc bộ trang phục giống hôm qua, một hàng mười một người ngồi quây quần bên nhau.
Nhưng cả đoàn người trừ Mạc Phi Vân, những người còn lại rất ít lên tiếng, hai cô gái kia chỉ thỉnh thoảng quay sang nhìn Thiên rồi quay phắt đầu đi
Sau khi lên đường, Mạc Phi Vân đi đầu, năm người đàn ông còn lại thì đi phía sau vây thành hình cánh cung, hai cô gái và Thiên. Cả ba vừa đi vừa trò chuyện cũng khá là vui
Hiện giờ Thiên đã có chút hảo cảm với mấy người Mạc Phi Vân, bọn họ không hề hỏi Thiên xem Vũ Hồn là gì hay những vấn đề nhạy cảm liên quan đến chuyện cá nhân cả. Tuy bọn họ ít nhiều gì vẫn còn chút cảnh giác nhưng theo đội hình hiện nay, rõ ràng là không có ác ý gì cả.
"Ý, đó là…!" Thiên kinh ngạc kêu lên. Vì cậu trông thấy, Mạc Phi Vân vừa bước vào cánh rừng, trên người hắn liền tỏa ra một màn sương mù dày đặc, màn sương mù ấy nhanh chóng bao phủ lấy cơ thể hắn, không những thế nó còn bắt đầu lan tỏa ra xung quanh, những người ở gần căn bản không thể nhìn thấy hắn ở bên trong nữa.
" Vũ hồn của Mạc sư phụ là Vân (mây), lão đang dùng năng lực của mình để tìm kiếm và bảo hộ mọi người.
Giọng nói êm tai của Duy Na chợt vang lên, công nàng nở một nụ cười dịu dàng, say đắm lòng người. Thiên cũng chỉ cười lại đáp trả, tuy vậy nhưng cô nàng lại đỏ mặt cúi đầu, Thiên quay lại nên không thấy, Mộ Tuyết nhìn Duy Na chăm chú khiến cô nàng càng ngại ngùng hơn
Sau bao nhiêu năm lăn lộn trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm này, giới Hồn Sư đã dựa theo cấp bậc Hồn Thú xuất hiện mà chia nó thành mấy khu vực với tên gọi khác nhau.
Khu vực có bán kính chừng hai mươi dặm bên ngoài gọi là khu ngoại, nơi đây chỉ có Hồn Thú mười năm, trăm năm, ngàn năm, rất hiếm khi xuất hiện hồn thú có tu vi vạn năm.
Kế đến là khu vực hỗn hợp, khu vực này có bán kính lớn nhất, đến chừng hơn 100 dặm, chiếm hơn 40% diện tích của cánh rừng. Đây cũng là khu vực có nhiều chủng loại Hồn Thú nhất cánh rừng này, mà niên hạn của Hồn Thú cũng chỉ dừng ở mức trăm năm, ngàn năm và vạn năm, tuy nhiên Hồn Thú trăm năm muốn sống được ở khu vực này phải dựa vào sức mạnh của bầy đàn mới trụ vững được.
Khu vực còn lại có bán kính chừng tám mươi dặm, cũng chính là khu vực trung tâm của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, gọi là khu vực nguy hiểm chết người, cũng có thể xem nó là khu cấm cũng không sai. Trong tất cả các bản đồ miêu tả Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, dù tỉ mỉ hay sơ sài đều đánh dấu khu vực này bằng một màu đỏ của máu.
Bởi vì đây là nơi sinh sống của những mãnh thú nổi tiếng trong truyền thuyết, thậm chí còn muốn khủng khiếp hơn cả khu vực trung tâm nơi cực Bắc, dù là cường giả bậc Siêu Cấp Đấu La cũng không dám tùy tiện đi vào nơi này.
Lát sau, mọi người chưa đi được bao xa, Mạc Phi Vân đã lui nhanh về sau, bên ngoài liên tục xuất hiện mấy bóng hình khác nhau. Tốc độ của bọn chúng cực nhanh, tuy nhiên lại di chuyển trên ngọn cây rất có tổ chức, tích tắc sau đã bao vây lấy mười một người họ.
"Mọi người cẩn thận, là Xích Hỏa Hầu. Lực tấn công rất mạnh!" Xích Hỏa Hầu? Thiên quan sát mấy con Hồn Thú vừa xuất hiện trên cây, vừa nhớ lại những thông tin mình đã học được trên lớp. Hồn Thú thuộc tính Hỏa, sống quần cư, tính tình cực kỳ nóng nảy, lực công kích mạnh lại còn thù dai. Là Hồn Thú hệ Mẫn Công, am hiểu công kích từ xa, rất khó đối phó.
"C...cái gì?" Thiên sử dụng Tinh Thần Tham Trắc lên khiến mọi người không khỏi sững sờ, bất ngờ một chút
"Cẩn thận!" sau lời Thiên nói, những quả cầu lửa xuất hiện, có vẻ con khỉ đầu đàn đã bắt đầu ra lệnh tấn công
Mọi người ngay lập tức tỉnh lại, nhao nhao thi triển Hồn kĩ về phía những quả cầu, duy chỉ có Vũ Hồn của Mộ Tuyết là khiến Thiên bất ngờ. Vũ Hồn cô nàng là Tuyết, sau khi phóng thích Vũ Hồn thì cả hai người nhìn về phía đối phương, cảm giác hấp dẫn này cũng khiến cả hai bất ngờ, tuy nhiên thì mấy con khỉ ngọ nguậy không để yên cho cả hai
*Đoàng* một tiếng nổ mạnh vang lên, một chú khỉ rơi xuống trong vũng máu. Cái đầu chẳng còn nguyên vẹn nữa, cả đàn chạy toán loạn bởi con vừa bị Thiên giết chính là con đầu đàn
"Cái gì vậy?" mọi người nhìn Thiên rồi lại nhìn thứ trên tay cậu, một khối kim loại hình chữ L, chỗ trong góc có cái gạt, đầu có lỗ đang lập lòe ánh tím, chắn chắn là lôi điện rồi. Một Hồn Đạo khí kiểu mới?
Nhưng cũng ngay lúc này, một cái bóng đỏ rực chợt xuất hiện trong đám mây mù, chắn trước mặt Mạc Phi Vân. Vì tình huống xuất hiện quá bất ngờ nên dù hắn là cường giả bậc Hồn Thánh cũng hoảng hồn, hắn ngàn vạn lần không ngờ bên trong đàn Xích Hỏa Hầu còn một hồn thú cực mạnh nữa. Đoàn mây mù bỗng trở nên âm u, hóa thành một tấm chắn trước người hắn.
*Ầm* Mây mù lại một lần nữa tán loạn, Mạc Phi Vân bị tấn công bay ra ngoài. Cũng ngay lúc này, một trảo của Xích Hỏa Hầu Vương đã đến trước mặt Duy Na. Mọi chuyện diễn biến quá nhanh và bất ngờ, không ai ngờ trong đàn Xích Hỏa Hầu còn một Hồn Thú mạnh không kém con dẫn đầu
Người đang ở gần Duy Na nhất là Mộ Tuyết, nhưng tu vi Mộ Tuyết chỉ mới đến bậc Hồn Tôn, cô vốn không phải là đối thủ của con Xích Hỏa Hầu Vương tu vi hơn năm ngàn năm, chứ đừng nói chi là tình huống bất ngờ như vậy.
Những Hồn Vương, Hồn Đế vì quá tin tưởng vào thực lực của Mạc Phi Vân nên lúc này hoàn toàn không thể chạy đến cứu viện kịp thời. Duy Na thấy đòn tấn công kia đã đến trước mặt mình thì sợ đến mức đứng chết trân không biết làm gì nữa.
Đúng lúc này Duy Na chỉ cảm thấy mình như bị ai đó kéo lại, bị ôm và lòng, một mùi hương xa lạ nhưng không kém phần nam tính bay thẳng vào mũi nàng
*Đoàng* Âm thanh chết chóc vang lên lần thứ hai. Bấy giờ mọi người mới hoàn hồn nhìn xác con Hồn Thú Xích Hỏa Hầu đã tấn công Mạc Phi Vân ban nãy, mà bây giờ phải gọi nó là Sí Hỏa Hầu mới chính xác.
Bộ lông màu đỏ rực của nó như muốn bốc cháy lên rồi, cả người chỉ cao chừng ba thước nhưng khí thế lại hơn hẳn những con Xích Hỏa Hầu khác.
Loài Xích Hỏa Hầu này, miễn có tu vi trên vạn năm thì bộ lông sẽ hóa thành màu đỏ ánh kim, và tên nó cũng đổi thành Sí Hỏa Hầu. Nói cách khác, con Sí Hỏa Hầu tấn công Mạc Phi Vân mới thật sự là Hầu Vương của cả bầy Xích Hỏa Hầu kia. Đây là lý do vì sao bọn chúng gặp phải cường địch mà không hề có ý lui bước. Tiếc là, bọn chúng là Hồn Thú, dù sao cũng vẫn là Hồn Thú, chiến thuật của bọn chúng làm sao so được với trí tuệ của loài người. Khinh địch sẽ phải trả giá lớn, chính là sinh mạng của chính mình.
"Không sao chứ!" giọng nói Thiên vang lên, bấy giờ Duy Na mới nhận ra rằng mình đang trong lồng ngực Thiên, cô nàng mặt đỏ bừng từ từ lí nhí trả lời
"Điện… Duy Na, cô có sao không?" Mạc Phi Vân vội vàng lao đến hỏi han, Duy Na nhận ra mọi người đang nhìn mình quái dị thì mới ngay lập tức đẩy Thiên ra, mặt nàng giờ đỏ bừng như một trái táo chín vậy
"K...Không sao đâu! Có...có...T...Tiểu Thiên bảo...bảo vệ ta rồi!" càng nói, mặt cô nàng càng đỏ hơn. Mộ Tuyết cũng nhìn với vẻ hâm mộ, tuy nhiên vẻ mặt ngay lập tức trở về bình thường. Mọi người ngay lập tức quay ra cảm ơn Thiên cùng hỏi thăm Duy Na
Cả đoàn sau việc lần này cũng thân thiết, cởi mở hơn rất nhiều. Hai cô nàng Duy Na cùng Mộ Tuyết đi song song cạnh Thiên, vừa đi vừa hỏi, trò chuyện
Sau khi vào khu vực hỗn hợp của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, tốc độ của mọi người rõ ràng hạn chế hơn rất nhiều, dù là cường giả Hồn Thánh Mạc Phi Vân cũng không thể không cẩn thận. Cùng là hồn thú vạn năm nhưng khác loài thì thực lực chênh lệch một trời một vực. Sí Hỏa Hầu tu vi dưới ba vạn năm thì hắn còn có thể đối phó nhưng nếu cao hơn thì rất khó nói. Nếu gặp phải hồn thú cao cấp như Ám Kim Khủng Trảo Hùng thì chỉ cần vừa đến vạn năm thôi thì cả đoàn này chắc chắn phải chịu tai họa ngập đầu.