Chương 112: Sơ ngộ thế giới mới

Dragon World

Chương 112: Sơ ngộ thế giới mới

(Thần Giới, Đấu La Đại Lục)

Trong một căn phòng rộng lớn, Thiên cùng đống nữ nhân của mình vẫn đang ngủ nướng bởi mọi người đã ‘trò chuyện' cùng nhau cả đêm. Vô số người mới, làm quen cũng không khó lắm chủ yếu là việc giải thích về các thế giới khác nhau

Có một điều khá buồn đó là về sự ra đi của Mục Lão, Thiên cũng không hỏi gì nhiều, cậu chỉ vẻ thăm mộ lão một lúc rồi thôi. Trường SLK cũng có sự thay đổi đôi chút, Thiên cũng chỉ lướt qua một chút rồi quay về Thần Giới với chúng nữ

Những tháng ngày an nhàn bắt đầu, Thiên đắm chìm vào ôn nhu hương, hằng đêm sênh ca, vui vẻ không được. Nhưng rồi tiệc vui cũng phải tàn, sau những ‘cuộc chiến' không khoan nhượng là việc Thiên phải đi du hành. Cậu cũng bảo chúng nữ tùy chọn những thế giới khác để du lịch, dù sao thì mọi người cũng khá chán rồi

Dragon World là địa điểm được chọn, tuy vậy nhưng những thế giới cực cấp như này cũng khá nguy hiểm, cần phải chuẩn bị thật kĩ. (Chia ra 5 cấp: Phàm, Hạ, Trung, Cao, Cực)

Cũng có một điều khá yên tâm là cô công chúa của Hỏa Long tộc đã là người của Thiên nên việc an toàn chúng nữ tại đây cũng được đảm bảo hơn rất nhiều

Chờ chúng nữ đi hết rồi Thiên cũng chuẩn bị điểm tới tiếp theo

"Tiểu Nguyệt, muốn đi theo anh không? Cùng ở với Linh cho đỡ buồn!" Thiên đang nói với Thiên Nguyệt, linh hồn của Đấu La Đại Lục

"Còn nơi này thì sao?"

"Anh sẽ bảo vệ nó! Không phải lo!"

"Vâng, vậy thì em sẽ theo anh đi!"

.....................

Trôi nổi trong khoảng không vô định, Thiên cũng gặp không ít sinh vật lạ, bão không gian, vết nứt thời không hay thậm chí cả lỗ đen nữa. Những điều này khiến máu tò mò, nghịch ngu, nghịch dại nổi lên và không cần hệ thống, Thiên nhảy vào một cái vết nứt gần đấy

...................


"Ảnh hưởng Thời gian hệ, Không gian hệ xuất hiện, địa điểm rơi không xác định. Không tạo được thân phận cho kí chủ, mời ngài tự lực cánh sinh!"

Không biết qua bao lâu, 1 giây, 1 năm, vạn năm hay chỉ qua vài lần hô hấp. Thiên đã đắm chìm vào việc tìm hiểu Không Thời hệ, nhưng đây cũng là một trong những điều huyền bí, phức tạp nhất nên thời gian cảm ngộ không thể đếm được

Bao trùm xung quanh là bóng tối vô tận, có thứ gì đó trong đầu cậu hiện ra

"Cướp đoạt thiên phú tự kích hoạt!"

"Hấp thụ thiên phú tự kích hoạt!"

"Thời Không hệ tấn cấp!"

Có lẽ là do Thời Không hệ đã đủ cấp nên Thiên thoát ra một cách dễ dàng khỏi Vết Nứt Thời Không. Cậu đang trôi tự do nhưng ngay lập tức bị hút lại gần một viên tinh cầu nhỏ gần đấy, trông vẻ ngoài thì khá giống hình ảnh của Trái Đất ngày xưa

Với việc rơi nhanh xuống như một viên thiên thạch, Thiên bắt đầu đánh giá sơ bộ về thế giới này. Nơi đây có pháp thuật bởi trong không khí có năng lượng khá nhiều, vậy là điều khiến Thiên vui vẻ đã có, việc học cách tu luyện mới khiến cậu khá hào hứng

..................

(Từ giờ lại đổi cách xưng hô nha)

Tại một nơi nào đó mà Kirito vừa va phải, khắp nơi là phế tích, tuy vậy nhưng cũng không có ai phải chết cả bởi đây là một khu vực trống, tuy nhiên cậu cũng nhìn thấy vài ngôi nhà to cách đây không xa

"Linh đâu! Điều tra khu vực xung quanh cho anh! Xem bọn người này là ai? Nhìn giống khủng bố quá!"

"Vâng!"

Khoảng 15 phút sau thì mọi chuyện đã rõ ràng, mọi thông tin tổ chức, quốc gia, lãnh thổ, nói chung là các kiểu con đà điểu đều được Linh báo cáo cho Kirito. Nụ cười tà nở trên môi, cậu bắt đầu tiến tới chỗ những ngôi nhà

...................

"Khà khà, hôm nay lại có mẫu vật thí nghiệm rồi! Mà nhìn con nhóc này xem, còn bé mà...ực!" tiếp nói cười chứa đầy sự dâm ô, uế ngữ vang lên khiến Kirito không khỏi cau mày, nhìn thì có vẻ đây là một viện nghiên cứu ngầm

"Không được đụng vào mẫu vật! Chờ có kết quả rồi thì các ngươi thích làm gì thì làm!" một tên mặc áo trắng nói, có lẽ hắn là sếp ở đây, mấy tên còn lại nghe xong thì cười hắc hắc nhìn về phía thiếu nữ

"Được rồi! Đi làm việc đi, lần này còn để xổng mất mẫu vật thì hậu quả các ngươi rõ rồi đấy!" mấy tên lính nghe xong cũng rùng mình một cái, nhanh chóng đi xung quanh bảo vệ, kiểm tra, cảnh giới

"Viện nghiên cứu Côn Lôn! Tên thì hay mà việc làm thì như sh*t! Xem ra đây là năm 2062 rồi, kia chắc là Yotsuba Maya ah! Chậc chậc, tuy nhiên chờ khi lớn rồi thì lại là một mĩ phụ vẫn đẹp hơn bây giờ!" Kirito thầm nói, cậu bắt đầu quan sát kĩ mọi thứ, đặc biệt là Yotsuna Maya, mục tiêu cưa đổ lần này

"L-Làm ơn thả ta ra đi! Các người cần bao nhiêu tiền cũng được, tha cho ta đi!" Yotsuba Maya cầu xin trong tuyệt vọng, người cô nàng có thể trông cậy, dựa dẫm vào duy nhất đã bỏ trốn một mình để lại một mình nàng lại đây

Dù sao cũng mới chỉ có mười mấy tuổi, vẫn còn là cô thiếu nữ ngây thơ, Maya không biết rằng chờ đợi cô phía trước là hắc ám đêm đen, một cơn ác mộng không hồi kết. Sau vài lần thí nghiệm, vài tên tự gọi mình là tiến sĩ đã thất vọng cực độ với mẫu vật lần này

Đương nhiên là sản phẩm thất bại được ném cho lũ quân lính, bảo vệ chơi đùa coi như tận dụng hết khả năng còn sót lại

Trong một căn phòng tối, Maya hai mắt hoảng sợ nhìn cảnh trước mắt, ánh mắt chứa đầy đau thương và tuyệt vọng khi chứng kiến vô số ánh mắt tham lam, dâm dục chiếu trên người mình

"Làm ơn! Đ-Đừng mà...."

"Tiểu mĩ nhân, biết điều thì ngoan ngoãn hầu hạ các ca ca, không thì...hừ!"

"Đại ca, em trước cho, nhìn thôi mà nóng hết cả rồi,..."

"Ơ hay! Tao trước chứ làm sao đến loại như mày!"

"Ngứa đít, tao mới là người làm trước!"

"Im mẹ đi, bố mày trước, không thì cũng là đại ca, chúng mày tuổi dell gì?"

"Thôi...đêm còn dài, cần gì phải gấp, đứa nào mà chẳng có phần! Từ từ mà hưởng thụ!"

Trong lúc đó thì cửa phòng mở ra, ánh sáng le lói chiếu vào khiến không ai nhìn được là ai. Trong mỗi giây đó thì một giọng nói vang lên xé tan không khí căng thẳng

"Yare Yare! Một lũ nhân mô cẩu dạng mà cũng biết thưởng thức gớm, đã các ngươi muốn thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi!" chưa kịp phản ứng thì mấy tên này đã bị đánh gục, Kirito vứt một cục gì đó vào và đóng cửa lại, khóa chắc bằng kết giới cách âm, chống lực

"A-Anh là ai?" Maya ngờ vực hỏi, mà cô cũng không để ý lắm, giờ mới nhận ra người vừa cứu mình soái đến mức nào

Khuôn mặt trắng, mái tóc đen ngắn, ánh mắt đen như điểm thêm cho khuôn mặt góc cạnh thêm hoàn mĩ. Với nụ cười nhẹ trên môi, tuy biết hoàn cảnh bây giờ là không thích hợp nhưng Maya không nhịn được cảm giác say mê, cuốn hút

"Tôi sao? Có lẽ em sẽ biết đáp án tại tương lai chăng! Mà bỏ chuyện đó sang một bên đi, giờ có muốn làm chút ánh sáng, pháo hoa không, tôi đã bắt tất cả trói lại rồi, bom cũng đã đặt, giờ thuốc chắc cũng phát tác rồi!"

"Hả? Thuốc gì?"

"Ừ thì...là loại giúp tìm lại giới tính cho bọn họ thôi mà! Thuốc kích dục loại cao cấp ah!" nói xong Kirito cười như chẳng có gì to tát. Còn Maya thì đỏ mặt cười theo, nhìn Kirito như vậy càng khiến trái tim thiếu nữ loạn nhịp một lần nữa

"Cô gọi cho người thân tới đón đi! Điện thoại này!"

"A...Cảm ơn!"

Maya gọi ngay về cho ba mình là Yotsuba Genzo, cô biết cả nhà rất lo lắng nên kể ngay mọi chuyện trừ chuyện của Kirito

"Vâng, vậy ba tới luôn đi!" sau khi gọi xong Maya thở dài nhẹ nhõm, trải nghiệm vừa qua như một cơn mơ vậy khiến giờ cô vẫn chưa khỏi hết thất thần

"Ục ục!"

"Đói rồi ah! Để tôi kiếm đồ ăn vậy!" Kirito nhanh chóng đem về một ít rau dại cùng quả rừng, trên tay là một con thỏ béo mập

"Há mồm!" Maya hiện cảm thấy vô cùng ngượng ngùng nhưng nhiều hơn là sự hạnh phúc cùng thoải mái lẫn bình yên. Người con trai ấy vô cùng dịu dàng chăm sóc cô, khiến cô chẳng muốn nghĩ ngợi thêm gì nữa chỉ muốn được ôm mãi thế này thôi

"Maya!!! Maya!!! Dậy đi nào! Sao con lại ngủ ở đây? Mà chuyện gì đã xảy ra hả, kể cho ba đi!" Yotsuba Genzo bế con gái mình lên trực thăng và hỏi

Maya cũng khá shock khi thấy mình đang nằm một mình dưới gốc cây, cô nàng cũng ngỡ rằng những chuyện vừa xong chỉ là một giấc mơ nhưng tờ giấy trong túi cô lại phản bác điều đó

"Xin lỗi vì đã rời đi trước! Chúng ta sẽ còn gặp lại thôi, mong đến lúc đó em đừng quá shock nha! Kí tên: KIRITO!" cạnh đó là hình mặt cười, Maya đọc xong cũng nở nụ cười thật tươi và nắm chặt tờ giấy lại, cất kĩ vào trong túi mình

"Hẹn gặp lại, Darling!"