Chương 12: Thần mèo Karin

Dragon Ball Anh Em Nhà Son

Chương 12: Thần mèo Karin

Thánh địa Karin.

Chia tay mọi người cũng được 2 tuần rôi, lúc này Gotan Goku và Krilin đã chạy đến 1 bộ tộc. Ở giữa bộ tộc có 1 cây cột rất to và cao. Gotan, Goku và Krilin chạy đến dưới chân cột mà ngước lên nhìn nhưng không thể nào thấy đỉnh của cái cột này. Cây cột cao xuyên thẳng qua tầng mây xanh như muốn chọc thủng bầu trời vậy.

" Chắc đây là tháp Karin mà sư phụ nói xem ra chúng ta đến nơi rồi, anh Goku Krilin 2 người sẵn sàng chưa chúng ta lên đi trên đỉnh tháp là nơi ở của thần mèo cũng là mục đích chuyến này của chúng ta mà "

Goku và Krilin gật đầu đang lấy đà chuẩn bị phóng lên thì

" Các cậu là ai, đi đến đây làm gì?" 1 người cao to vãm vỡ nhìn giống như bộ trưởng của bộ tộc này. Đang từ 1 cái chòi gần đó đi ra hỏi.

" Chúng cháu đến khiêu chiến tháp Karin để gặp thần mèo học võ. Sư phụ Muten bảo nơi đây là thánh địa của võ học mà." Gotan cũng lễ phép chạy lại giải thích với bộ trưởng.

" Thật không ngờ 3 đứa nhỏ thế mà là học trò của võ thần Muten Roshi. Mấy đứa muốn khiêu chiến tháp Karin cũng được, nhưng phải cẩn thận thấy không được phải leo xuống đấy. Tháp này cao lắm mấy trăm năm rồi chưa có 1 người thành công leo lên được đỉnh tháp. Vài chục năm nay cũng có vài người trưởng thành đến khiêu chiến tháp để đạt được thánh thủy uống vào sẽ có được sức mạnh hơn người. Nhưng đều không thành công, có người nhút nhát giữa đường bỏ cuộc không sao, lại có người lớn gan hơn tiếp tục leo cho đến khi kiệt sức do không có thức ăn nước uống cung cấp mà bi kich ngã từ trên không vài nghìn mét xuống đất chết tươi. Mấy đứa còn nhỏ lượng sức mà làm."

Gotan Goku và Krilin đều im lặng chăm chú nghe tộc trưởng nói cặn kẻ lịch sử của cái tháp cũng không hình dung được độ cao của cái tháp như thế nào Goku còn ngây thơ hỏi " Kintoun có thể bay lên được đỉnh tháp không?" Gotan lắc đầu cũng vừa giải thích rõ cho anh mình biết vừa khích tướng

" Anh không nhớ lúc tặng Kintoun cho chúng ta sư phụ có nói là lấy nó từ nơi này sao. Tất nhiên là bay lên được rồi, nhưng như vậy đâu phải gọi là khiêu chiến chẳng lẽ anh sợ té chết sao "

" Làm gì anh sợ, nếu sợ thì đã không theo em đến đây rồi không phải chỉ là nói đùa chút thôi sao "

Krilin thì không lạc quan như thế. Cậu không biến thái như 2 anh em nhà này nhỡ đâu không may té chết oan thì sao cậu còn không có sống đủ đâu. Nhưng nhìn thấy 2 anh em nhà Son hào hứng vậy cũng im lặng thử cố gắng xem sao. Cậu biết là thua nhưng cũng không muốn kém anh em họ qua xa, nếu không cũng không nghe sư phụ theo 2 ngươi đến nơi quỷ quái này đâu. Đùa chơi 1 lúc thì cả 3 chuẩn bị lấy đà thì lại nghe tộc trưởng bảo muốn giúp 1 tay. Gotan Goku Krilin cũng thẳng người dậy nhìn tộc trưởng giúp minh thế nào. Từng đứa 1 ngồi gọn trong lòng bàn tay của tộc trưởng, ông cuối người xuống dùng hết sức ném từng đứa lên thẳng trời cao và sát bên cây cột để dễ dàng bàm vào khi hết tộc độ bay. Gotan có chuẩn bị, Goku thì tinh thần phấn chấn nên không sao chỉ có Krilin là giật mình hốt hoảng. Cậu bay đầu tiên mà lực ném của tộc trưởng rất lớn gió bụi bay tới tấp vào mắt làm cậu rát vô cùng nhưng không dám nhắm mắt lại sợ tim không thấy chổ bám vào cột rồi bị té chết tươi. Mắt Krilin giờ rất đỏ và rát buốt cuối cùng tốc độ bay lên cũng giảm, Krilin lập tức bám vào cột mà nhìn xuống thì thấy mấy cái chòi đã rất nhỏ rồi, độ cao này ít nhất cũng gần 500m thật kinh khủng lực ném phải biết cậu giờ cân nặng cũng được 35kg chứ đâu có ít. Một lúc sau 2 Son cũng bay lên rồi bám vào thân cột, 3 đứa bắt đầu leo từng bước. Ở dưới đất bằng thì cả 3 đứa đã quen với 6 lần trọng lực rồi bắt đầu điều chỉnh lên 7 lần nhưng để an toàn Gotan cũng bảo Krilin giảm xuống còn 3 hoặc 4 thôi ở mức này đủ để cậu rèn luyện rồi. Bây giờ ở trên cao không khí càng ngày càng loãng rất thiếu dưỡng khí, áp lực càng lên cao càng lớn nên ở mức này là vừa với Krilin rồi, còn chính mình và Goku vẫn để ở mức 7 lần 2 Son thích ứng rất nhanh nhưng để luyên chung với Krilin mà không đả kích cậu mà duy trì tính sự nhiệt tình hăng hái của Krilin. Vài năm sau Piccolo đời đầu xuất hiện chí ít không bị quái vật mà hắn sinh ra giết chết. Tuy rằng có thể hồi sinh nhờ dragon ball nhưng cảm giác chết đi đâu có ai muốn thử, 4 5 tháng cùng chung sống cùng rèn luyện cũng làm cho tình cảm anh em của 3 đứa đã rất thân rồi.

Krilin đồng ý với ý kiến của Gotan nên điều chỉnh xuống mức 3 lần trọng vừa đủ với cậu rồi. 3 nhóc bò mãi mà không thấy đỉnh tháp đâu cả, độ cao bây giờ cũng đã hơn 4000 – 5000m rồi. Áp lực của không khí cộng thêm áp lực từ trọng lực làm thể lực của 3 đứa tiêu hao rất nhanh mồ hôi nhễ nhãi ướt cả bộ đồng phục. Tạm tình điểm tựa cho chân đặt vào 3 nhóc đứng nghỉ 1 hồi để phục hồi 1 chút thể lực. Không biết lấy đâu ra sợi dây thừng Gotan dùng dây cột quanh eo 3 đứa nối liền lại, nhỡ như bị trượt tay còn cứu kịp. Bởi vì sắc trời đã ngã màu tối đi rồi nên 3 nhóc quyết đinh chộp mắt 1 tí. Chỉ có Gotan là giữ vững tinh thần canh chừng Goku và Krilin, nhờ nguồn năng lượng trong cơ thể nên Gotan không có cảm giác buồn ngủ lắm liên tục cung cấp cho Krilin cùng Goku để không bị khát và đói.

Bỉnh minh vừa ló dạng Gotan đánh thức Krilin và Goku tiếp tục leo tháp. Do nghỉ ngơi được vài tiếng cùng với Gotan cung cấp bổ sung nên thể lực của cả 3 nhóc đã tràn đầy tăng tốc bò nhanh lên trên. Bò được thêm 2 giờ nữa thì từ xa tren cao nhìn thấy 1 dấu tròn tròn trên đi tháp. 3 nhóc càng hưng phấn hơn tăng nhanh tốc độ. Dấu tròn tròn trên đỉnh từ từ lớn dần cuối cùng 3 nhóc cũng chạm được đỉnh tháp. Không thấy chổ để lên trên, nhìn xung quanh phát hiện ra 4 cai lỗ nhỏ đủ để 1 người truỏng thành chui qua. Do còn chưa trưởng thành nên hình dạng tay chân của 3 nhóc ngắn cũn, không thể với tới miệng lỗ để leo lên. Không biết làm sao, đêm hôm qua đuôi của 2 Son cũng đã mọc trở lại. Gotan nhìn về chiếc đuôi của mình cảm thấy may mắn và đúng lúc. Tìm được cách vào miêng lỗ rồi Gotan kêu đổi vị trí, Krilin và Goku không hiểu nhưng cũng né ra nhường đường cho Gotan bò lên đầu. Gotan bám chặt vào thân cột nâng thân thể ngang lên lấy chiếc đuôi bám vào cai G trên miệng lỗ lộn ngược 1 vòng thành công chui qua miệng lỗ. Sau đó cúi xuống đưa tay ra nắm lấy tay Krilin kéo lên, còn Goku thấy thế cũng tự mình làm giống như thế chui vào 1 cái lổ khác. Lên đến bên trên Gotan tháo nút buộc dây quanh eo minh theo cầu thang bước lên theo phía sau là Krilin Goku.

" a ha, cũng lâu lắm rồi mới có người bò được lên đến đỉnh tháp này. Lại còn là 3 đứa trẻ con nữa chứ " một con mèo đứng giữa gian phòng nói.

" Ông có phải thần mèo Karin mà sư phụ Muten nói tới không? Cháu là Songotan, đây là anh cháu Songoku, phía sau là bạn đồng môn tên là Krilin. Chúng cháu cùng là đệ tử của ông Muten Roshi Kame. Được sư phụ chỉ điểm đến khiêu chiến tháp Kerin cùng nhờ thần meo Karin chỉ điểm rèn luyện."

" Các ngươi đã leo lên được đỉnh tháp tất nhiên ta sẽ rèn luyện các ngươi rồi đây là quy định bấy lâu nay mà. Không ngờ 3 nhoc con các ngươi vậy mà là học trò của lão già Muten kia. Xin tự giới thiệu với 3 ngươi ta là Thần mèo Karin, trông coi thánh địa này đã hơn 800 năm."

" 300 năm trước sư phụ các ngươi bò lên tháp này và giành được thánh thủy nên mới có sức mạnh mà giành lấy danh hiệu võ thần Muten. Lão già vô sỉ ấy vậy mà lụm được 3 cái mầm móng tốt như các ngươi chắc lão già ấy nằm cũng mỉm cười quá."

Thần mèo Karin vừa cười vừa nói đi vào góc phòng nơi đó chó 4 cái vại chứa đầy đậu thần senzu lấy ra 3 viên ném cho 3 nhóc. "ăn viên đậu nay đi. Đây là đậu thần senzu có thể khôi phục thể lực và chống đói trong vòng 10 ngày. Sau đó tại chỗ nghỉ ngơi 1 lúc thì chúng ta bắt đầu."

" Vâng " cả 3 đồng thanh.

Nuốt đậu thần xong Gotan cũng không có cảm giác gì, nguồn năng lượng trong cơ thể cậu có tác dụng như hạt đậu này hơn ở chỗ là hạt đậu này chỉ chữa được thương chứ không chữa được bệnh tật nhưng năng lượng của Gotan. Tuy vậy Gotan cung nghỉ cách xin 1 lố hạt đậu phòng thân, năng lượng cũng cần có thời gian mới hồi phục đầy đủ, mà đậu thần senzu là ngay lập tức phục hồi nguyên trạng, vật cứu mạng ai lại ngại nhiều cơ chứ. Ngồi nghỉ khoảng 1 giờ thì thần mèo Karin muốn bắt đầu.

" Trước khi bắt đầu rèn luyện, các ngươi có thể uống thánh thủy để tăng sức mạnh và tốc độ. Nhưng với điều kiện là phải cướp đoạt được nó từ trong tay của ta " Thần mèo Karin cầm lấy cây gậy móc vào quai chiếc bình được đặt ở giữa gian phòng.

" a ha, việc này thì đơn giản rồi " Goku lên trước vô cùng tự tin với tốc độ của mình mặc dù đang ở trong trạng thái trọng lực mức 7 lần. Nhưng rất nhanh Goku phải ăn quả đắng. Động tác Goku mặc dù rất nhanh nhưng vẫn không chạm được thần mèo Karin dù chỉ 1 cọng lông mèo. Vì thần mèo còn nhanh hơn Goku, dù tăng tốc cở nào Goku cũng không theo kịp. Vừa tránh né vừa nhắc nhở khiêu khích " tốc độ như thế cả đời ngươi cũng đừng mong cướp được chiếc bình trong tay ta, ta thấy ngươi rất khinh thường động tác của đối thủ. Đây là 1 điểm yếu trí mạng có thể giết ngươi bất cứ lúc nào. Nên biết sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực, huống hồ ngươi không phải con sư tử đó." nghe vậy Goku cũng ngoan ngoãn tiếp thu thần mèo dạy bảo. Cậu bình tĩnh lại bắt đầu nghiêm túc nhưng đang đứng trước 1 đối thủ mạnh mẽ, không còn 1 chút nào khinh thị đối thủ. Thấy vậy thần meo Kerin cũng gật đầu mỉm cười " trẻ nhỏ dễ dạy, biết tiếp thu điều tốt không như lão già kia. Sau nay trưởng thành có thể giữ vững tính tình này thanh tuu tương lai sẽ rất rực rở a, không biết 2 nhóc còn lại thế nào ".

Nhưng dù nghiêm túc nhưng vẫn chưa chạm được thần mèo, Goku sử dụng "tàn ảnh quyền" để mê hoặc thần meo Kerin, cậu tạo ra 1 đóng tàn ảnh đủ mọi hinh dạng có hơn 30 cai tàn ảnh rải rác khắp cả gian phòng. Thần mèo Kerin thấy vậy tấn công vào 1 trong tàn ảnh đó, chân thân của Goku liền lao nhanh vào những vẫn bắt hụt thần mèo. Goku đứng tại chổ thở hơi gấp " làm sao chỉ mới hoạt động 1 chút mà mình xuống sức dữ thế ta " như nghe được lời thì thầm của Goku, thần mèo Kerin giải thích cho Goku cũng như nói cho Gotan cùng Krilin nghe.

" Đương nhiên phải vậy rôi, nơi đây là thượng không, không khí rất loãng lượng oxi trong không khí rất ít. Con người ta vận động mạnh đều cần 1 lượng lớn oxi để giảm bớt áp lực nhưng ngươi liên tục di chuyển với tốc độ cao lại còn đánh ra rất nhiều động tác thừa thải, hơi thở không đều, dẫn đến thiếu oxi trầm trọng ảnh hưởng đến thể lực vốn có của ngươi."

" 2 nhóc kia cũng nghe rõ đây ta nói luôn 1 lần. Vì không khi quá loãng, các ngươi phải điều chỉnh lại nhịp thở, đừng như ở dưới đất bằng. Hơi thở càng loạn các ngươi xuống sức càng nhanh. Nên hạn chế hoạt động khi cần thì ra chiêu thật dứt khoát bớt đi những chiêu thức mà các ngươi đã học. Nó chỉ la những kỹ xảo che mắt mà thôi vốn không có tính thực dụng gì. Vì các ngươi quá dựa vào ánh mắt, điều đó rất dễ làm các ngươi bị lừa bởi những chiêu thức vô dụng đó và bị trúng đòn. Các ngươi hãy bỏ đi những chiêu thức màu mè đó đi quên luôn càng tốt, tập trung rèn luyện tốc độ và sức manh cơ bắp nhưng đừng quên cố gắng duy trì nhịp thở đều đặn thậm chí khi thể lực tiêu hao quá độ cũng đừng loạn nhịp mà thở gấp. Lợi và hại của việc thở đều đặn cùng thở gấp các ngươi tự cảm nhận lấy ở đây ta không thể nói rõ được."

" Tổng kết những điều trên, rút ra được 1 bài học cần các ngươi nhớ kỹ. Đó là đừng quá tin vào mắt nhìn, phải dùng tâm đi cảm nhận đối phương, cố gắng suy đoán thật nhanh động tác kế tiếp của đối phương sau đó làm ra ứng đối hạn chế đi những động tác không cần thiết và luôn chú ý nhịp thở của chính mình. Thế thôi, 3 nhóc từ từ suy ngẫm lại đi, hôm nay đến đây kết thúc."