Chương 15: Trân Lung Kỳ Cục

Độc Giả Truyền Kỳ

Chương 15: Trân Lung Kỳ Cục

Triệu Thiên theo Tô Tinh Hà, đi đến một tảng đá, trên khắc bàn cờ. Kỳ tử tràn ngập bàn cờ, tạo nên một cái quái dị thế cục. Hắc bạch lưỡng bên quấn lấy nhau, khi thì nhìn như tuyệt lộ, lúc xem kĩ lại thì còn sinh cơ. Thế cục phức tạp, dụng tâm nhìn kĩ có thể khiến người mê man.

Triệu Thiên xác thật rất coi trọng Trân Lung Kỳ Cục, theo nguyên tác, lòng có tạp niệm sẽ bị lầm đường, tẩu hỏa nhập ma mà rơi vào ảo cảnh. Trong đó Mộ Dung Phục, Đoàn Duyên Khánh các loại cao thủ bị mê đến kém chút tự sát.

Có lẽ người thời đại này sẽ chỉ xem việc này tà môn, hoặc cảm thán kỳ nghệ quỷ dị. Nhưng là môn tên quang vinh Độc Giả, trải qua tiểu thuyết tẩy lễ, truyện thư kinh điển đều đã bị các lộ hảo hán phân tích ra hoa tới. Triệu Thiên khẳng định đây là một thủ đoạn tinh thần công kích, rất hiếm thấy ở tầng thứ thế giới võ hiệp.

Theo các Độc Giả rảnh nhức cả trứng nghiên cứu và thống kê, Kim Dung tiểu thuyết liên quan đến tinh thần gồm: Trân Lung Kỳ Cục, Di Hồn Đại Pháp (Cửu Âm Chân Kinh), Bích Hải Triều Sinh Khúc. Trong đó hai bộ là võ công, duy có Trân Lung Kỳ Cục là khác biệt.

Triệu Thiên cho rằng Trân Lung Kỳ Cục có thể chạm đến ít da long của Trận Pháp Chi Đạo. Vốn dĩ Đạo Gia kinh thư đã ghi, trời tròn đất vuông. Bàn cờ vuông, kỳ tử tròn, như lấy thiên địa làm bàn cờ. Kỳ phân hắc bạch, ý chỉ âm dương. Kỳ đạo vốn là sát theo Đạo Gia, nếu lấy kỳ cục làm trận, tạo nghệ cao thâm hoàn toàn có thể mê đảo tâm thần.

"Liêu Trai Đại Thánh Nhân" trung nói rõ: Thiên địa làm bàn cờ, hắc bạch phân Âm Dương, Kỳ, Càn Khôn Đại Đạo vậy. Trân Lung Kỳ Cục diễn hóa rất rõ ràng, tìm Sinh Lộ, lại hóa Tử Cục. Tự tiến Tử Cục, lại hiện Sinh Cơ, có thể tuyệt xử phùng sinh. Sinh nhập Tử, Tử lại hóa Sinh, Sinh Tử luân chuyển hóa vi Thái Cực.

Nha, nói trắng ra chính là muốn phá cục thì cần mạnh mẽ tìm đường chết.

Thái Cực vốn không phải Âm Dương, cũng chẳng phải Quang Ám, Thủy Hỏa, Sinh Tử hay Nhật Nguyệt. Hai thái cực đối lập, tương khắc, nhưng lại tương dung, bổ trợ lẫn nhau chính là Thái Cực. Thái Cực chính là ý cảnh, Thái Cực Càn Khôn sinh vạn vật, vậy thì vạn vật đều có thể dung vào Thái Cực.

(Viết một hồi bần đạo cảm thấy mình sắp Độ Kiếp Phi Thăng, ha ha)

Những cảm ngộ này có ích rất lớn cho việc sáng tạo công pháp, nhưng đó là nói sau.

Triệu Thiên cùng Tô Tinh Hà đã nhập cuộc. Hắn biết rõ cốt truyện, nhưng không vội kết thúc ván cờ. Bởi lẽ hắn đã xuyên qua thế giới này được một năm, thực lực tăng mạnh, tuy có Độc Giả Chi Tâm nhưng hắn e sợ tâm cảnh bất ổn không theo kịp cảnh giới. Vì lẽ đó hắn muốn mượn Trân Lung ảo cảnh để rèn luyện tâm cảnh.

Theo từng kỳ tử hạ xuống, Triệu Thiên ngày càng mê man. Kỳ nghệ của hắn bây giờ là Sơ Cấp, có thể coi là một cao thủ, chắc chắn hơn hẳn Đoàn Dự, Đoàn Duyên Khánh, vì thế tâm thần dần dần bị cuốn vào. Chỉ thấy một góc kỳ sắp bị ăn mất, lại cảm thấy một góc khác chưa phải tuyệt lộ, tâm thần bị cuốn vào ảo cảnh của Trân Lung Kỳ Cuc.

"Ta là ai?" Một câu hỏi kinh điển của Triết Học

"Triệu Thiên"

"Ta tu luyện vì cái gì?"

Cường đại sao? Có lẽ vậy, dù sao thế giới nào cũng là cường giả vi tôn. Mỹ nữ sao? Mỹ nữ ai mà chẳng thích, nhưng ta thật sự không muốn giống như mấy tên ngựa giống. Trả thù sao? Đúng thật là bản thân không thích Chủ Giác, muốn diệt bọn chúng. Như vậy cảm thấy tốt sao? Hắc ám sao? Tà ác sao? Tư lợi sao?

"Ta muốn trở thành như thế nào?"

Như thế nào, ta muốn trở thành người như thế nào? Anh tuấn tiêu sái sao? Ta không muốn giống như Long Ngạo Thiên. Nhiệt huyết vươn lên sao? Nghe có vẻ không tồi, nhưng như vậy chẳng phải là Chủ Giác sáo lộ sao? Âm mưu tính toán? Ặc, nghe có vẻ như thành phản phái mất rồi. Nhưng chống lại Chủ Giác là Phản Phái kia mà. Nếu cứ âm mưu tính kế tối ngày thì cuộc sống còn gì niềm vui thú?

Từng câu hỏi cứ lập đi lập lại. Triệu Thiên không ngừng tự hỏi mà tự trả lời. Đối diện Tô Tinh Hà thấy Triệu Thiên ngây người, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, không quấy rầy nhưng sẵn sang ra tay nếu cần.

Triệu Thiên không ngừng suy nghĩ lấy, trả lời, lại hỏi rồi suy ngẫm.

Sơ tâm sao? Bản tâm ban đầu của ta là gì?

Ta là Độc Giả. Lại là duy nhất Đồng Nhân hệ. Vì cái gì ta lại ngộ được cái này hệ?

Đồng Nhân tiểu thuyết không có giá trị ngôn ngữ hay nghệ thuật. Ý cảnh tinh thần hay tài nguyên bối cảnh cũng nghèo nàn, vì cái gì nó lại có thể được hoan nghênh và sánh vai với những hệ khác đâu?

"Sảng khoái" Một từ ngữ bật ra trong đầu Triệu Thiên" Bởi vì đọc sảng khoái a."

Tiểu thuyết nguyên gốc không thể phù hợp tất cả mọi người khẩu vị. Đồng Nhân tiểu thuyết chính là để đền bù cho việc đó. Có thể tự tay mình thay đổi cốt truyện theo ý mình, có thể làm sự việc diễn biến như mình muốn, hỏi một câu " Sảng không sảng khoái?".

Đúng a. Vì sao lại phải lo nhiều. Đồng Nhân chú trọng tại chữ "Sảng", ta chính là ta, ta tu luyện, ta hành sự đều hợp với tâm. Tại sao cần phải lo lắng hình tượng và sáo lộ? Ta là Đồng Nhân Độc Giả không phải sao? Làm mọi thứ theo ý mình, chơi ra sáo lộ của riêng mình, quậy tung cốt truyện theo ý mình. Như Từ Khuyết lão ca hay nói: Không phục liền làm! Cần gì phải lo trước lo sau.

Triệu Thiên càng nghĩ càng thoải mái, tâm tình buông lỏng. Từng nghi vấn nay có câu trả lời.

"Ta là ai?"

"Đồng Nhân Độc Giả, Xuyên Việt Giả Triệu Thiên."

"Ta tu luyện vì cái gì?"

"Vì bản thân ưa thích, tu luyện liền tùy tâm."

"Sau này ta muốn trở thành như thế nào."

"Ta không biết, nhưng dù thế nào ta cũng vẫn là ta, theo ý ta mà sở dục."

"Ta Đạo là gì?"

"Thứ ta hướng tới, thứ ta trải qua, thứ ta đối mặt, tùy tâm mà sở dục, đó chính là ta Đạo. "

Đến đây Triệu Thiên mở mắt, ánh mắt sắc bén kiên nghị cực điểm. Một cổ khí thế bộc phát từ thân thể, một khí thế cao ngạo, bá đạo vô đối. Đối diện Tô Tinh Hà khiếp sợ, khí thế này không phải khí chất, mà là một áp lực sâu từ linh hồn, như có sự khác biệt từ thân phận, tựa chênh lệch giữa thiên và địa, khiến người không dám nhìn thẳng.

"Hay nói cách khác…"

Triệu Thiên khóe miệng nhếch lên nụ cười tà, tự tin giơ kỳ tử lên.

"Không phục liền làm!"

Kỳ tử hạ xuống, lập tức trúng vào vị trí, ăn hết một mảng lớn bên Triệu Thiên. Nhưng nhờ đó thế cân bằng bị đánh vỡ, một khoảng không gian rộng lớn mở ra cho Triệu Thiên.

Tuyệt Xử Phùng Sinh. Tìm đường sống trong chỗ chết.

-Keng, chúc mừng ký chủ ma luyện tâm cảnh thành công. Lĩnh ngộ Đạo Tâm, Võ Đạo Chi Tâm.

-Keng, Đạo Tâm, Võ Đạo Chi Tâm đã dung hợp vào Độc Giả Chi Tâm

-Keng, chúc mừng ký chủ phá Trân Lung Kỳ Cục, cướp đoạt Hư Trúc cơ duyên. Hư Trúc bị đoạn tuyệt cơ duyên với Tiêu Dao Phái.Nhận được 1000 Xuyên Việt Trị, 10 Khí Vận.


(Chào các đạo hữu, bần đạo Tạc Thiên Bang Bạch Tiểu Thuần, danh xưng Cứu Cực Học Sinh chi Viễn Cổ Tiểu Đạo Sĩ. Bần đạo vừa làm một lần "đoạn chương chó", thật xin lỗi. Vì trình độ văn chương, tư liệu và kinh nghiệm của bần đạo quá nghèo nàn nên phải tốn rất nhiều thời gian, dù sao bần đạo không muốn làm một bộ Trung không ra Trung, Việt không ra Việt. Tính cho đến thời điểm bần đạo viết những dòng này, trong số 26 người đọc truyện, kiên trì đến chương 14 vừa rồi chỉ có 12 vị, ai đắng lòng.

Tuy không biết có bao nhiêu vị đọc được đến dòng này nhưng thật sự xin nhờ các vị đạo hữu để lại ít ý kiến đánh giá, Thật sự bần đạo là tay mơ nên hiện giờ đang hoang mang vì thiếu kinh nghiệm, cần chỉ điểm từ các vị. Rất cảm kích.

Xin lỗi nhưng bần đạo học tập văn phong từ Thần Cấp Đại Ma Đầu, cho nên văn miêu tả hơi dài dòng. Đống lý luận trong đó là bần đạo ngộ từ các tiểu thuyết khác, vì bần đạo thật sự không muốn làm theo phong cách "Long Ngạo Thiên", nên khi sai lầm sẽ có vẻ dở hơi, xin nhờ các vị góp ý cho. Thân!)

"Long Ngạo Thiên" là kiểu gì thì xin tham khảo:
https://tamhoan.com/forum/index.php?threads/dinh-luat-long-ngao-thien-trong-truyen-hien-dai.386/