Chương 61: Xuân sắc rực rỡ

Đô Thị Truy Mỹ Ký

Chương 61: Xuân sắc rực rỡ

Trên giường nằm một mỹ nữ như hoa như ngọc, bộ dáng nhu mì tùy thời chờ đợi mình ngắt lấy, hơn nữa hai tiếng "ông xã" phát ra từ trong miệng nàng ta càng khiến Trương Tuấn dục hỏa tăng mạnh, sắp sửa lấn át lý trí.

Cự long bên dưới bành trướng dữ dội, chỉ chực chờ một cái hiệu lệnh liền xuất kích mà ra, quần lót phong ấn sắp không cản nổi nó nữa rồi.

Đúng lúc này, hai thanh niên thiên thần gõ mõ và ác quỷ dâm đãng lại xuất hiện, lơ lửng hai bên vai Trương Tuấn.

Ác quỷ: "Chào cưng, chúng mình lại gặp nhau nữa rùi."

Thiên thần: "Yêu nghiệt, bần đạo và ngươi không quen."

Ác quỷ: "Chúng ta đã có duyên phận, cưng xem, chẳng phải nên giao lưu văn nghệ một chút sao..."

Thiên thần: "Yêu nghiệt câm miệng, bần đạo đến đây để độ hóa vị thí chủ này, đợi xong việc sẽ thu thập ngươi sau."

Ác quỷ: "À ghê. Rửa mông chờ đợi."

...

Thiên thần không nói nữa, lúc này lẩm bẩm tụng kinh để bình lặng tâm tình, trên đầu nó một vòng sáng thần thánh và trang nghiêm xuất hiện, dáng vẻ đại từ đại bi lộ rõ.

Đang muốn lên tiếng khuyên ngăn Trương Tuấn quay đầu là bờ, chớ sa vào sắc đạo vô biên, thì đã thấy một bàn tay to lớn quét đến, kèm theo đó là một tiếng kêu giận dữ.

"Câm mồm."

Thiên thần một chiêu bị đánh tan thành tro bụi, trước lúc biến mất còn ủy khuất nhìn nhìn Trương Tuấn, tựa hồ muốn nói.

Bần đạo đã nói gì đâu a, ngươi thật hung dữ a...

Ác quỷ lúc này cười khẩy, nhảy lên biến mất.

Khụ.

Trương Tuấn lúc này mới lười quản cái gì khác, hắn chậm rãi quỳ một chân xuống, vô cùng lịch sự tháo chiếc giầy vải hàng hiệu của Thùy Linh ra, để lộ những ngón chân ngắn mũm mĩm, đáng yêu vô cùng.

Hắn dùng lòng bàn tay nâng chân cô nàng lên, hôn nhẹ, sau đó thuận thế cầm lấy cẳng chân hôn lên bắp thịt non mềm.

"Ư.. ưm.."

Những tiếng rên rỉ khe khẽ của Thùy Linh bắt đầu phát ra.

Trương Tuấn tiếp tục hôn lên trên cặp đùi tràn đầy sức sống kia, bên kia một tay bóp nhẹ, quả thực rất đàn hồi.

Mắt thấy vùng tam giác cấm xuất hiện, hắn liền tạm thời bỏ qua, tiến lên hôn trên bụng cô nàng, vui đùa với cái lỗ rún nhỏ xinh.

"Ư.. ư.... ngứa..."

Đôi môi khô cằn của Trương Tuấn lúc này tựa như một cái máy cày cần mẫn, cặm cụi cày cuốc từng thớ thịt trên vùng bụng trắng mướt của Thùy Linh, sau đó liếm nhẹ lên những đường viền xương hiện ra mơ hồ bên dưới lồng ngực.

Kích thích quanh đôi gò bồng đảo một chút, hắn liền tiến tới đôi xương quai xanh quyến rũ kia, hôn nhẹ, lại theo đó liếm láp một đường trên cổ, và kết thúc bằng việc ngậm nút bọng dái tai nhỏ xinh của cô nàng.

"Ông.. ông xã... ngứa.. ngứa quá..."

Trương Tuấn lúc này mới buông cô nàng ra, thong thả ngồi dậy.

Hắn đặt ngang người Thùy Linh nằm trên đùi mình, một tay nâng phía sau đầu cô nàng lên, kề môi hôn xuống, tay còn lại chậm rãi vòng ra sau lưng cởi bỏ đi chiếc áo lót cản trở kia.

Rất nhanh, chiếc áo lót rơi xuống, để lộ hai ngọn sơn phong trắng nõn vênh vểnh cao, trên đỉnh là hai quả cherry đỏ hồng vô cùng mê người.

Đôi gò bồng đảo của Thùy Linh mặc dù không to lớn căng tròn như của Lâm Mỹ Ngọc, nhưng trông lại rất vừa tay, có một phen phong tình rất khác, khiến Trương Tuấn nhìn không rời mắt.

"Vợ ơi, đẹp quá.."

Cảm nhận thân trên không còn gì che đậy, lại nghe giọng nói thưởng thức của hắn, Thùy Linh mật ngọt xen lẫn xấu hổ, ậm ừ nhắm mắt lại.

Trương Tuấn lúc này mới rời đi môi thơm, chuyển địa bàn hoạt động xuống dưới, há miệng ngậm lấy trái cherry kia, bắt đầu chậm rãi tinh tế phẩm vị.

Rất non mềm.

Rất tươi ngọt.

Cực phẩm.

Hai trái cherry lúc này như hấp thu hết tất cả sự chú ý của hắn, tuy nhiên miệng lưỡi thì chỉ có một.

Những đồng chí ngón tay rảnh rỗi lúc này bắt đầu được thống soái Trương Tuấn điều động để đi lên tiền tuyến chiến đấu.

Trong khi các bộ binh miệng lưỡi giao tranh với một kẻ thù bên kia núi, thì bên này hai ngón tay cũng cận thân áp sát, mân mê kẻ thù, khiến cho kẻ thù run rẩy tê liệt.

Rất nhanh, Thùy Linh lại rên lên ư ử, tiếng rên càng lúc càng lớn.

"Ư.. ư..."

"Ông xã.. em... sướng quá..."

"Ưm... ư mmm...."

Hai tay Thùy Linh bấu chặt sau đầu Trương Tuấn, ghì xuống, khiến cho gương mặt của hắn lún sâu vào vực thẳm vô tận kia.

Trương Tuấn liếm nhẹ một đường, đoạn lại hôn lên đôi môi thơm của Thùy Linh.

Hai cái lưỡi rất nhanh lại quện vào nhau.

Mùi thơm mật ngọt trong miệng mỹ nữ lớp trưởng khiến Trương Tuấn sức chịu đựng đạt tới giới hạn, cự long tuột ra khỏi quần lót, ngửa cổ ngó nghiêng.

Hắn liền vội đá lưỡi, đánh lạc hướng cô nàng, bàn tay trong lúc đó chậm rãi vuốt ve bắp đùi, dần dần đã chạm vào chiếc quần lót màu tím nhạt, sau đó hắn nhẹ nhàng kéo nó xuống.

Đặt Thùy Linh cẩn thận nằm ngửa lên giường, Trương Tuấn thong dong đứng dậy, khiến cự long vươn cao ngạo nghễ, đoạn hắn cẩn thận ngắm nghía khu vực cấm địa vừa mới mất đi phòng tuyến cuối cùng kia.

Da thịt của Thùy Linh ở chỗ đó vô cùng hồng hào, hai bên bờ sông đầy đặn, lúc này trông giống như hai con sò huyết khép mở hít thở không khí vậy.

Ở chính giữa là một khe suối nhỏ, nước thánh trong suốt đang chậm rãi rỉ ra, đẹp tuyệt vời như tiên cảnh.

Chỉ là.

Bên trên, thế mà không có một bụi rậm nào, hoàn toàn trơn nhẵn.

Cảm nhận được một ánh mắt tham lam rực cháy, như muốn phát ra tia lửa nhìn chằm chằm vào khu vực tuyệt mật của mình, Thùy Linh xấu hổ che mặt, giọng nói gấp gáp.

"A.. Đừng.. đừng nhìn.."

Trương Tuấn cười cười không nói, hắn chậm rãi ngồi xuống, dí sát mặt tới gần, khiến cho hơi thở khô nóng phả vào trên lớp da thịt hồng hào kia, làm Thùy Linh ngứa ngáy không thôi.

Sau đó, ngón tay hắn khẽ chạm tới, tách ra hai vùng đất mềm mại, để nhìn rõ hơn bên trong.

"Đẹp quá.."

Tán thưởng một câu, Trương Tuấn càng thêm lấn tới, ngón tay chậm rãi thăm dò xung quanh, không ngừng gẩy lên khiêu khích.

"Ư... ư... em sướng..."

"Ư.. ưm.. dừng.. dừng lại.."

"Ông xã.. bẩn lắm..."

"Ư.... em... em ra.. rồi..."

Chỉ là viền ngoài mà đã khiến Thùy Linh dục tiên dục tử, Trương Tuấn liền chậm rãi thăm dò sâu hơn.

Bỗng một tiếng "A" kêu đau đớn vang lên, khiến hắn giật mình, vội vàng thăm hỏi.

"Em đau sao?"

Bên trên Thùy Linh yếu ớt gật đầu thở hổn hển, gương mặt đỏ rực quyến rũ, khóe mắt hơi rưng rưng lên.

Trương Tuấn nội tâm thương xót không thôi, hắn liền ôm lấy cô nàng, lại tiếp tục ôm ấp vuốt ve hồi lâu, khiến cho cô nàng thăng hoa thêm một đợt.

Cảm thấy đã ướt đủ, hắn liền xoay mình nằm sấp lên trên thân cô nàng, hai cánh tay hữu lực chống đỡ cơ thể, ngăn không cho nó rơi xuống.

Bên dưới, cự long sốt ruột vô cùng, nhấp nhổm không yên, có lúc đã chạm nhẹ vào nơi cấm địa, sự nóng hổi lẫn vào với sự ướt át khiến cho cơ thể hoàn hảo phía dưới run bắn lên.

"Hay mình dừng nhé."

Trương Tuấn vô cùng không có hảo ý hỏi, trong lúc đó đã ngắm chuẩn tư thế...

Thùy Linh vừa hé môi muốn nói chuyện, đã bị hắn hôn lấy, cái lưỡi đối phương bắt đầu khua khoắng náo loạn, rất nhanh khiến cho cô nàng mê đắm chìm sâu.

Trương Tuấn vừa hôn vừa không ngừng vân vê hai đỉnh núi, mục đích là để làm Thùy Linh phân tâm.

Sau đó.

Cái hông của hắn thúc mạnh.

"Á.. á.. ư.. ưm...."

Tiếng hét thảm thiết vừa mới phát ra, bờ môi thơm đã bị chặn lại bởi, Thùy Linh toàn thân đau nhức, nước mắt không ngừng tuôn ra.

Những giọt lệ như những giọt thủy tinh trong suốt, khiến Trương Tuấn đau xót vô cùng.

Hắn hôn nhẹ lên những giọt nước mắt đó, đoạn hôn lên trán nàng, sau đó ôm lấy cơ thể kiều độn thật chặt, vừa hôn vừa xoa bóp khắp nơi, muốn làm dịu đi cảm xúc của nàng.

Con quái vật bên dưới sau một cú công phá mạnh mẽ vào phong ấn, dường như đã cạn kiệt sức lực, nằm im không có động tĩnh.

Hang sâu không ngừng chèn ép lấy nó, cảm nhận đến sự tồn tại của nó, liền tuôn ra một đợt hồng thủy nho nhỏ.

Qua một lúc sau, Thùy Linh gian nan nâng đầu Trương Tuấn lên, chủ động hôn lên đôi môi hắn, khóe miệng nở ra một nụ cười hạnh phúc.

Trương Tuấn nhìn thấy cảnh đẹp như tiên hoa nở rộ như vậy, hắn cũng không tự chủ được cười ngất ngây.

"Từ giờ phút này, em đã hoàn toàn là người phụ nữ của anh."

Hai người mắt đối mắt say đắm nhìn nhau, mặc kệ thời gian trôi.

Trương Tuấn lúc này cảm nhận bên trong hang tối đã có chút quen thuộc với sự tồn tại của con cự long quái dị kia, hắn liền chậm rãi nhấp hông nhè nhẹ, động tác ôn nhu hết sức có thể.

Chiếc giường, cũng theo đó mà rung lên từng đợt.

Lúc đầu còn nhẹ nhàng chậm rãi, qua không biết bao lâu, nó liền lắc lư dữ dội.

Xen lẫn với đó, là từng tiếng rên rỉ mê hồn.

Trong phòng xuân sắc rực rỡ.

.

.

///
Đa tạ các đại gia đã ủng hộ np, vô cùng cảm tạ..

Chương này lúc đầu viết đang hưng phấn vô cùng, mà kéo lên ghi tên chương liền ngu người xóa mất, viết lại hình như chán hơn..