Chương 249: Kết hợp một lần nữa! Sự khó khăn?

Đô Thị Quỷ Vương

Chương 249: Kết hợp một lần nữa! Sự khó khăn?

"Thiên! Ngồi canh cho anh, tránh xa xa ra chút. Đừng cho ai làm phiền anh! Dù bất cứ chuyện gì xảy ra cũng đừng đánh thức anh dậy rõ chưa?"

Như nghĩ ra được cái gì đó, bất chợt Thu Phong lên tiếng dặn dò Quốc Thiên một câu. Sau đó hắn bỏ Quốc Thiên ở lại bàn tiếp khách, hắn đi sâu vào trong phòng ngồi xuống ở một góc sát tường.

Rút kinh nghiệm từ lần trước. Lần này Thu Phong kiếm một góc mà ngồi, ít nhất có xảy ra chuyện gì thì chỉ hai góc trước mặt và bên hông hắn bị nổ tan nát, sau lưng và bên hông còn lại có bức tường hứng chịu.

Qua lời nói khó hiểu của Quốc Thiên, Thu Phong như nhận ra một điều gì đó. Ly nước giống như là cái mấu chốt mà Thu Phong tìm kiếm bấy lâu nay. Cuối cùng hắn cũng hiểu ra mấu chốt của vấn đề nằm ở đâu, vấn đề nắm ngay từ đầu, từ ngay những cái tên.

Nội công là gì? Nội công là sinh khí tụ lại trong cơ thể, nó giống như là năng lượng sự sống của bản thân mình. Nói cho dễ hình dung nội công chính là sinh mạng, nếu như người không luyện công thì không nói làm gì, bởi họ chẳng bao giờ dùng đến nội công cả. Thực chất trong mỗi con người chúng ta ai ai cũng tồn tại nội lực. Bởi nó là nguồn sinh khí khai sinh ra chúng ta bây giờ, chỉ là nó nằm sâu bên trong cơ thể, sâu bên trong tiềm thức, muốn sử dụng được nó ngoài cách khai thông nó ra thì chẳng còn một cách nào khác.

Thu Phong vừa hiểu việc đó cũng vừa không hiểu. Hắn thành công khai sinh ra nội công, nhưng hắn lại sử dụng nội công sai cách khi kết hợp với khí công. Đó chính là vừa hiểu mà cũng vừa không hiểu là vì thế.

Như cái tên gọi của mình nội công là bên thứ sức mạnh bên trong cơ thể, nó chỉ có thể ở bên trong cơ thể của mình. Ngoài ra như Quốc Thiên đang làm là có thể trích xuất nội công ra ngoài. Nhưng Thu Phong lại không làm việc đó, hắn không dùng đến khí công để công kích, đơn giản nội công chỉ gia tốc cho Thu Phong mà thôi.

Cái mấu chốt ở đây mà hắn làm sai là khi kết hợp nội công và khí công với nhau. Điều quan trọng nhắc lại nhiều lần, nội công nên ở trong cơ thể. Do đó thật sai lầm khi Thu Phong đưa nội công ra ngoài, thậm chí đưa cả khí công ra ngoài bằng một cách nào đó hắn hòa quyện cả khí công và nội công lại với nhau ở bên ngoài môi trường. Nên thành thử ra trước lần thành công nửa vời hắn đã tạo ra một vụ nổ là vì thế.

Ban đầu Thu Phong làm vậy là do sợ, hắn sợ khí công và nội công sẽ không tích hợp với nhau gây đến nổ tung. Như hắn thấy, hai thứ đó nổ tung ở bên ngoài gây tan nát cả căn phòng của hắn ở Quảng Phúc. Bởi thế đến giờ hắn vẫn chưa thực sự thành công kết hợp hai thứ đó lại với nhau.

Cái mấu chốt thứ hai là nằm ở ly nước. Nội công của hắn nạp vào quá nhiều nhưng không có chỗ chứa, thành ra nó thừa và tràn trề ra ngoài. Do đó Thu Phong cần phải tìm cách gia tăng cái ly nhỏ lên thành một cái ly lớn. Vừa đủ để hắn nhét cả khí công bên ngoài cái ly vào bên trong đó để hòa quyện chúng lại với nhau như một chất phản ứng hóa học mà không gây nổ đó mới là thứ hắn cần làm bây giờ.

Không có một cái tên gọi rõ ràng cho cái nơi chứa đựng nội công. Thu Phong gọi tạm nó là một cái ly, hắn phải tìm mọi cách để gia tăng cái ly ấy, nhưng bằng cách nào. Nội công là một thứ gì đó rất là trừu tượng. Học được đã khó, nhưng phát triển nó mạnh hơn còn khó gấp bội.

Bằng cách nào? Thay vì tiếp tục nghĩ Thu Phong liên tục vận công. Hắn điên cuồng tạo ra nội lực rồi dẫn toàn bộ về cái ly ấy, mục đích khiến cái ly ấy to hơn lớn hơn. Sau đó hắn sẽ dùng nội công triết xuất ra ngoài để tiêu hao nội lực chưa đầy ắp trong cái ly đã lớn và đưa khí công vào cho chúng hòa quyện lại với nhau.

Nghe có vẻ dễ nhưng làm lại khó cực kì, khó đến độ không thể tưởng tượng được.

Thu Phong hoàn toàn giấu đi khí công ở một góc nào đó trong cơ thể của mình. Tiếp đó cả cơ thể hắn tràn đầy khí nóng, nội công được hắn vận sức tuôn trào bên trong cơ thể của hắn khiến cả người hắn nóng như một cục than. Mồ hôi bắt đầu chảy, nội công chứa trong cái ly tràn ra, tràn ngược ra bên trong cơ thể hắn. Chưa hết, theo tai mũi họng và các lỗ chân lông trên cơ thể. Nội công mà Thu Phong vận được điên cuồng thoát ra từ đó.

Khiến không khí trong căn phòng càng lúc càng nóng. Dù đang bật máy lạnh với số lớn nhất nhưng Quốc Thiên ngồi đó vẫn đổ mồ hôi.

Hắn đang nhìn chằm chằm vào anh trai mình, không chớp mắt dù chỉ một cái. Hắn biết anh trai hắn đang luyện công, nồng độ nội công tràn ra ngoài khiến Quốc Thiên cảm thấy khó thở. Nhưng hắn phải chịu đựng, nếu anh trai hắn có mệnh hệ gì hắn phải lao vào ứng cứu. Nếu không con hắn sẽ mồ côi bác khi vừa tròn một tháng tuổi.

"Không được … cách này không được …"

Bỗng trong thâm tâm Thu Phong vang lên một suy nghĩ. Cặp lông mày của hắn nhíu lại với nhau, gương mặt hắn nhăn nhó trông rất đáng sợ.

Lúc này Thu Phong lại nhớ ra rằng, cái gì mạnh bạo quá cũng không tốt. Hắn dừng việc vận công lại, cái ly trước trong lời nói của Thu Phong bây giờ nó không phải là ly nước. Bởi hắn đã nhìn thấy nó. Giống như quả cầu trên tay hắn lúc đưa nội công lên trên tay.

Quả cầu ấy ban đầu là một màu trong xuống chỉ có một phần dưới dáy có màu cam. Nhưng khi Thu Phong rót nội công vào trong đó, quả cầu dần dần đầy lên, từ trong suốt chuyển sang thành màu cam nhạt. Rồi dần dần màu cam ấy đậm lên theo khoảng thời gian mà hắn đưa nội lực vào trong ấy.

Cảm giác như quả cầu sắp nổ tung bỗng Thu Phong dừng lại. Hắn không thể tiếp tục làm như thế này, nếu không nội lực bên trong cơ thể hắn sẽ vỡ ra và tổn thương đến hắn. Hắn không ngu ngốc đến mức như thế.

Thu Phong dừng truyền nội lực vào trong đó, quả cầu đang căng cứng từ từ bé lại như cái ban đầu của nó. Dẫu khó nhận ra nhưng Thu Phong thấy được hình như nó đã lớn hơn một chút, dù cho không đáng kể. Nhưng như vậy cũng là đang lớn lên.

Hắn hiểu rồi, làm một lần cứng không được phải vừa cứng vừa mềm. Thế là sau khi quả cầu nhỏ lại vừa y như ban đầu, nó phập phồng trong tiềm thức của Thu Phong. Ngay sau đó một vài giây Thu Phong lại tiếp tục vận công bơm vào quả cầu ấy cho nó căng cứng ra hết mức. Lúc này Thu Phong cảm thấy đau đớn, hắn cảm thấy nội lực như đang cấu xé hết thảy tâm can hắn. Hắn chịu đựng, đến một ngưỡng nhất định của sự chịu đựng Thu Phong thấy không thể nào truyền nội lực vào nó nữa hắn lại nhả ra.

Sau đó quả cầu trở về trạng thái ban đầu nhưng có vẻ nó đã lớn hơn một tẹo y hệt lúc nãy. Hắn hiểu rồi, phải làm cách này, mỗi lần truyện nội lực cho nó lớn ra cái ngưỡng giới hạn của nó rồi dừng lại. Giống như cơ thể con người này, cái quả cầu này cần được nghỉ ngơi để trở nên to lớn hơn.

Cứ như vậy Thu Phong lập đi lập lại hết từ lần này đến lần khác. Thấm thoát đã hơn 8 tiếng đồng hồ trôi qua. Trời lúc này đã sập tối. Bây giờ ít nhất cũng gần 10h đêm.

Quốc Thiên vẫn ở đó canh chừng anh trai của mình, nó cũng không ăn uống gì. Nó lo cho anh của nó, người anh này vì mong muốn mạnh lên để bảo vệ gia đình nên mới cực khổ như vậy. Anh nó đang vất cả luyện tập như thế, hắn sao có thể bỏ mặc anh trai mình ngồi đây mà xuống dưới ăn cơm được.

Mẹ hắn có lên gọi hắn và anh trai xuống ăn cơm. Hắn nói anh hai đang có việc hệ trọng không thể xuống được. Vợ hắn không hiểu chuyện cũng lên gọi hắn xuống, hắn làm quả mặt nghiêm trọng nhìn vợ mình. Cô ta cũng hiểu chắc rằng có vấn đề gì đó rất hệ trọng Quốc Thiên mới có quả mặt ấy.

Chỉ có mỗi mình Nhất Phương là biết hai thằng con mình đang làm gì. Nhất Phương có một cái máy cảm biến trong phòng của Thu Phong, mặc dù không cần phải là camera đánh mất quyền riêng tư của con mình. Nhưng cái máy cảm biến đó là cần thiết để phát hiện dị trạng trong căn phòng.

Theo dõi từ máy cảm biến, Nhất Phương thấy cả căn phòng đang nóng lên, thứ phát ra sức nóng là một hình người ngồi trong góc. Chắc chắn là luyện công, Nhất Phương hiểu điều đó nên cũng kêu hai người phụ nữ đừng làm phiền chúng.

Chỉ còn lại Thiên Long chẳng thắc mắc gì nhiều về việc hai ông anh không xuống dùng bữa. Nó còn nhỏ chẳng hiểu gì, và cũng không muốn hiểu chi mà nhức đầu.

8 tiếng đồng hồ trôi qua. Quả cầu trong tiềm thức của Thu Phong từ to bằng một nắm tay của em bé sơ sinh bây giờ nó đã lớn ra bằng một nắm tay của người lớn. Thu Phong vui mừng, khôn siết.

"Nhiêu đây chắc là đủ rồi!"

Thu Phong thầm suy nghĩ trong đầu. Sau đó hắn bắt đầu đẩy phân nửa nội lực bên trong quả cầu ấy ra ngoài cơ thể của mình. Thu Phong chưa học cách giải phóng nội công, hắn chỉ có thể luân chuyện nội lực bao bọc cơ thể mình mà thôi. Nhưng lần này hắn lấy nội lực từ trong quả cầu rút đi phân nửa để tạo thành tầng tầng lớp lớp bao bọc trong cơ thể hắn.

Cứ bật rồi lại tắt. Nội công của Thu Phong liên tục thất thoát ra ngoài mà không có bất cứ tác dụng quỷ quái gì cho thế giới.

Sau khi liên tục làm trò đó, năm phút sau quả cầu màu cam chỉ còn lại phân nửa phía bên phải tiềm thức hắn là màu cam. Nửa còn lại là một nửa trong suốt.

Khí công … Làm cách nào để đưa khí công vào được trong này?

Lúc này khí công đang ở trong một góc nào đó của cơ thể Thu Phong, nó được thức tỉnh trở lại như một con quái vật. Hơi lạnh bắt đầu toát ra từ cơ thể của hắn.

Dần dần thay thế cho nội công trong cơ thể, khí công bao bọc lấy hết toàn thân của Thu Phong như nhiệm vụ ban đầu nó thường hay làm.

Cảm nhận được dòng chảy mát lạnh quen thuộc của khí công, Thu Phong có cảm giác thân thiết. Nó cũng giống như nội công, đều luân chuyển bao quanh cơ thể mình, nhưng là từ một hướng khác. Tức từ ngoài vào trong khí công tụ tập lại trong cơ thể hắn. Còn nội công từ trong cơ thể hắn tụ tập ra bên ngoài hắn.

Nếu muốn đưa khí công vào bên trong quả cầu nằm ở tiềm thức của hắn thì hắn chỉ cần làm điều ngược lại với khí công. Và làm điều đang làm với nội công. Tức là thay vì đẩy nội công từ bên trong ra ngoài, hắn sẽ đẩy khí công từ bên ngoài vào bên trong theo con đường của nội công.

Tuy nhiên chỉ là thử nghiệm Thu Phong không dám đưa quá nhiều khí công vào trong đó. Mà hắn từ từ chậm rãi đưa một dòng khi lạnh của nội công vào trong đó. Tuy nhiên lại không dễ như hắn tưởng, đang trên đường tới quả cầu thì cái lạnh của khí công tan biến mất do cái nóng của nội công.

Hắn tiếp tục đưa thêm một lượng gấp đôi khí công vào lại trong đó. Lần này thành công, đưa khí công vào được bên trong quả cầu, nhưng xui thay cái khí màu xanh lại bị cái khí màu cam nuốt chửng lấy mất tiêu tăm hơi. Đồng thời hắn để ý một chút nội lực cũng tiêu hao theo đó.

Cuối cùng hắn lại phải chuyển khí công vào một góc rồi truyền thêm một ít nội lực tự tạo vào trong quả cầu đó.

"Làm thế này không được, đưa quá ít đều sẽ bị tan biết hoặc tiêu hao cả hai … có nên truyền hết vào một lần không nhỉ?"

Làm thử vài lần liên tục thất bại, Thu Phong hết cách đành làm liều một phen. Nếu không hắn sẽ chẳng bao giờ có thể hòa quyện hai thứ chết tiệt này lại với nhau được.

Sau khi quả cầu màu cam đủ tiêu chuẩn một nửa mà Thu Phong mong muốn, hắn lại thoát số nội lực sót lại bên trong cơ thể ra ngoài, rồi một lần nữa đưa khí công quay trở lại. Lần này hắn không cho khí công đi theo một lượng nhỏ nữa.

Thu Phong dùng tất cả các đường mà nội lực thoát ra từ quả cầu, hắn đưa khí công xâm nhập vào một lượt.

"Hự …"

Khí công bắt đầu tràn vào. Một lượng khí màu lam bằng với lượng khí màu cam đang ở cùng với nhau trong một quả cầu. Tuy nhiên nó lại không giống với hình ảnh mà Thu Phong thấy khi hai thứ đó hòa lại với nhau ở bên ngoài giống hắn làm lúc chiều cho Quốc Thiên thấy.

Mà hai thứ này như hai con quái vật cấu xé lẫn nhau, thay vì nuốt chửng nhau như ban nãy. Hai màu sắc liên tục chạy loạn bên trong quả cầu khiến Thu Phong cảm thấy đau nhót cả linh hồn.

Càng ngày sắc mặt Thu Phong càng tái đi. Trong tiềm thức của hắn quả cầu kia dưới sự chạy loạn của hai dòng khí nó càng lúc càng lớn ra, Thu Phong bỗng thấy một vết nứt.

"Ọc …"

"Anh haiii … anh hai …"

Quốc Thiên quan sát Thu Phong từ nãy đến giờ. Bỗng hắn thấy gương mặt của anh mình tái đi, hắn nghi có chuyện không ổn thì y như rằng một khắc sau đó Thu Phong ọc ra ngụm máu nhuộm đỏ cả quần áo.

Nhưng hắn nhớ tới lời anh trai mình dặn, cũng nhớ đến lời lão già quái đản kia dặn rằng người luyện công không được làm phiền vào những lúc như thế này. Nếu không sẽ làm tổn hại đến cơ thể của họ, tệ hơn là mất mạng.

Kìm nén lại sự lo lắng trong lòng, Quốc Thiên bước tới gần Thu Phong ngồi sát lại đó cách anh trai mình chừng hai mét.

Lúc này ngồi gần hơn, hắn cảm nhận được rõ ràng hai luồng khí nóng lạnh liên tục phát ra từ anh trai mình.

Chuyện gì đang diễn ra vậy. Luồng nóng hắn có thể biết rằng là do nội lực tuồn ra, nhưng nguồn khí lạnh thì sao? Chẳng lẽ là khí công, nhưng khí công chỉ là khí sao nó lại có thể lạnh được?