Chương 238: Trận chiến bắt đầu!!!!!

Đô Thị Quỷ Vương

Chương 238: Trận chiến bắt đầu!!!!!

Đêm tháng 5 chưa nằm đã sáng
Ngày tháng 10 chưa cười đã tối

Đây là tháng 8 trời tối nhanh hơn bình thường một ít. Bây giờ chỉ mới 17h30p chiều mà trời đã bắt đầu lặn xuống, chỉ còn lại những ánh hồng rực cháy trên bầu trời.

Ánh sáng tự nhiên dần lụi tàn, cũng là lúc con số sẽ lên đèn.

Quận Tuyên Phong lúc này.

Tại một nơi nào đó nằm giữa trung tâm quận Tuyên Phong. Nơi ấy dù sáng hay đêm cũng không đủ ánh sáng rực chiếu vào nơi đó.

Đấu trường ngầm – là một nơi cho các tay võ sĩ không giấy tờ, không tham gia nghiệp dư, hay chuyên nghiệp. Cũng không tham gia bất cứ giải đấu chính quy nào. Ở đây các võ sĩ đó tham gia một nơi bất chính được gọi là đấu trường ngầm.

Không luật lệ, không trọng tài. Vớ được cái gì quăng lên sàn dùng cái đó mà đánh, đến khi nào một bên gục hoặc đầu hàng thì bên đó sẽ thắng. Đồng thời, nơi này tồn tại hàng trăm con bạc có máu cá cược đến đây để đánh độ.

Người đứng ra tổ chức cái đấu trường ngầm này là ai? Chẳng ai biết cả. Người ta chỉ biết đấu trường ngầm này xuất hiện rất rất lâu trước đây rồi. Với người dân ở cái quận Tuyên Phong này, đấu trường ngầm cũng giống như là một nét văn hóa của họ.

Nếu như vào một hôm con của họ có bước vào đấu trường ngầm và về nhà với cái bộ mặt bầm dập. Họ sẽ tức điên lên hỏi cho bằng được kẻ nào đánh con mình, nhưng khi nó nói tham gia đấu trường ngầm, thắng hay thua cũng có tiền. Chẳng ai kiếm chuyện với nó nữa. Đời là vậy.

Đến cả Thu Phong cũng thử tìm hiểu kẻ đứng sau cái đấu trường ngầm này là ai. Mất thời gian, hắn cũng không tìm ra được rằng ai đã đứng sau cái đấu trường ngầm này. Nhưng hắn làm được một việc. Là dùng tiền để được trực tiếp đấu với quân vương đấu trường ngầm ấy - Trọng Khoa.

Vốn trước kia Trọng Khoa kiếm được rất rất nhiều tiền từ đấu trường ngầm, nhưng từ cái ngày mà hắn giữ ngôi vương đến nay. Hắn nghèo kiết xác, đã lâu rồi chưa có ai dám lên đấu với hắn, thành thử ra hắn không có tiền bỏ túi.

Nói là vậy không có nghĩa hắn là một kẻ hám tiền, hắn cũng cần cái mạng của mình. Cũng cần cuộc sống của mình, suy cho cùng hắn cũng chỉ là người thường và giỏi đánh nhau mà thôi.

Không dài dòng nữa.

Ngày hôm nay, ngay thời khắc này. Đấu trường ngầm của quận Tuyên Phong đông hơn hết thảy.

Nơi đây vốn bình thường chỉ có hơn trăm khán giả. Nhưng bằng một cách nào đó, bỗng dưng nơi này có đến hơn cả một ngàn người. Bao nhiêu ghế ngồi, bao nhiêu chỗ đứng đều đông nghẹt. Thậm chí đến bên ngoài đấu trường còn có cả hàng trăm người ngồi đó mong muốn được vào trong để xem một trận đấu của quân vương đấu trường ngầm Trọng Khoa.

Nhưng khán giả của Trọng Khoa chỉ chiếm một phần ba trong cái số khán giả này thôi. Số còn lại tất cả đều là đàn em của Thu Phong, thành viên của Hắc Long Bang. Cớ sao lại có cái viễn cảnh này … tất cả đều là tại con giặc cái Phương Ly.

Bằng cách nào đó nó moi miệng được Lục Nương rằng hôm nay hắn sẽ đến đây đánh nhau với thủ lĩnh Liên Minh Osuma. Sau đó nó đi rêu rao khắp cả bang hội rằng thủ lĩnh đi đánh nhau không rủ đàn em.

Thế là nguyên một bầy loi choi, thằng nào rảnh thì đi, thằng nào bận bỏ cả công việc mà đi. Tính ra kéo hơn cả ngàn người đến đây, cuối cùng Lục Nương phải cho người gọi điện cho từng đứa nào bỏ việc giữa chừng quay lại làm. Kết quả còn đến gần cả ngàn thành viên Hắc Long Bang tụ tập ở nơi này. Thằng nào thằng nấy mặt mày bậm trợn mặc áo khoác jean đen có logo của Hắc Long Bang đứng, ngồi phía dưới cổ vũ.

Tại chính sân nhà của mình Trọng Khoa bỗng dưng cảm thấy mình thất thế về mặt khí thế. Phía dưới hắn liên tục nghe được tiếng hô hào hỗn loạn của lũ Hắc Long Bang kia. Nào là Hắc Long Bang vô địch, nào là đại ca Phong vô địch … nghe nhức hết cả tai.

"Này ông bạn! Người của ông bạn khí thế quá nhỉ?"

Lúc này đang đứng trong phòng chờ cùng Thu Phong, Trọng Khoa một bên nghe tiếng hô từ bên ngoài sàn đấu. Hắn bèn nói với Thu Phong.

Quả như hắn nghĩ, anh chàng dắt xe đi sửa tuần trước với gã tối nay sẽ đấu với hắn là cùng một người. Dẫu vậy gã ta vẫn đem đến bất ngờ cho hắn, rằng gã chính là người của Hắc Long Bang. Tuy nhiên Trọng Khoa lại không biết Thu Phong là đầu lĩnh của Hắc Long Bang.

Nếu như Hứa Tử Lệ ở đây có lẽ hắn biết chắc rằng Thu Phong chính là thủ lĩnh của Hắc Long Bang. Không, thậm chí Hứa Tử Lệ ở đây hắn cũng không biết. Tính ra Thu Phong chỉ nổi tiếng ở khu của mình thôi, còn địa bàn của Cerberus ngoài việc biết Hắc Long Bang trong tay Lục Nương ra chẳng ai biết Thu Phong là thủ lĩnh của bang hội lớn như vậy cả.

Nghe Trọng Khoa nói như vậy Thu Phong thật sự cạn lời. Đây không phải là ý của hắn, hắn nào muốn phô trương thanh thế như vậy trời? Không hề, hắn chỉ muốn bàn luận trong cuộc chiến với Trọng Khoa mà thôi.

Dẫu vậy hắn vẫn im lặng lắc đầu, cười cho qua. Sau đấy hắn lại nhìn chăm chăm vào Trọng Khoa, Trọng Khoa cũng vậy. Lát sau hắn lẫn Trọng Khoa không nhìn nhau nữa.

Trong đầu Thu Phong đang nghĩ. Thế quái nào trước giờ đấu lại đưa hai thằng tuyển thủ ở chung với nhau vậy? Thằng tổ chức đấu trường này bị điên à? Bộ muốn người ta đánh nhau trong này trước khi lên sàn hay gì.

Ngoài hai đấu thủ ra họ cũng chẳng cho ai vào, không biết là có ý gì. Nhưng thôi mặc kệ vậy, dẫu sao cũng sắp tới giờ lên sàn rồi.

Lát sau, khi cái tiếng cỗ vũ của cả hai bên đều bắt đầu lắng xuống vì gần cả một tiếng la hét thì giờ khắc này chính là lúc hai tuyển thủ lên đài.

Cánh cửa phòng chờ được mở ra, một anh chàng nào đó trông có vẻ như là một chàng thư sinh trói gà không chặt. Hắn ra hiệu cho hai người đi về phía cánh cửa phòng chờ rồi nói:

"Tuyển thủ Trọng Khoa sẽ ra trước … sau đó sẽ đến tuyển thủ Thu Phong khi nào tôi cho đi ra hãy ra … hai người hiểu ý tôi chứ?"

Hắn nhìn vào cả hai con quái vật mà nói, như thể hắn không sợ bọn họ ăn thịt mình hay sao ấy.

Cũng may cho hắn Thu Phong và Trọng Khoa là hai gã đàng hoàng, không kiếm chuyện với kẻ khác chỉ vì cái mặt người ta bố láo được.

Cả hai người đều đồng thời gật đầu. Sau đó Trọng Khoa bước ra khỏi phòng chờ trước Thu Phong.

Cái phòng chờ này sát với lại khán đài, Trọng Khoa vừa bước ra chưa kịp nghe lời giới thiệu của mình thì khán đài như bùng nổ. Hàng trăm tiếng la hét làm mất đi cả âm thanh giới thiệu của MC.

Vào lúc bình thường thực chất đấu trường ngầm không có MC, nhưng đây là cuộc đấu của quân vương đấu trường này, nên ít nhiều cũng phải có một vị MC đứng giới thiệu. Duy nhất không thay đổi là vẫn không có trọng tài mà thôi.

"Và sau đây xin chào mừng vị quân vương của đấu trường chúng ta. Trọng Khoaaaaaaaaaaaaaaaaa. Với thành tích gần như bất bại 38 trận thắng và 1 trận thua …"

Khác với phong thái hòa nhã ban nãy, Trọng Khoa bước lên đài với một ánh mắt sắc lạnh, lạnh như tiền vậy. Hắn ta im lặng không hào hứng, không vẫy tay từ từ bước lên sàn đấu một cách bình thường nhất. Không hoa mĩ, cũng không màu mè.

Nhưng bất cứ ai trong đây, chẳng ai dám coi thường điều đó. Thậm chí cho đến thành viên của Hắc Long Bang cũng biết rằng Trọng Khoa là con người như thế nào. Anh ta mạnh ra sao, được đồn đoán rằng có thể ngang cơ thống lĩnh Thu Phong của bọn chúng cơ mà. Thế nên hôm nay thủ lĩnh của chúng mới đến đây để chứng minh thực lực.

"Hôm nay có một người, một tuyển thủ cực kì can đảm dám đứng lên khiêu chiến vị quân vương của đấu trường chúng ta. Anh ấy có lẽ là một thành viên của Hắc Long Bang. Người đàn ông to con Thu Phongggggggggggggggggg." Tay MC vừa nói vừa hướng ra cửa phòng chờ đợi Thu Phong xuất hiện.

Giống như Trọng Khoa, Thu Phong cũng bước ra một cách chậm rãi. Một lần nữa khán đài bùng nổ. Tất cả thành viên của Hắc Long Bang la hét inh ỏi, bên trong hét, dẫn đến các thành viên hết ghế ngồi chờ bên ngoài cũng hét lấy hét để khiến cả một con phố thiếu ánh đèn trở nên nhộn nhịp như có lễ hội.

"Liệu ngày hôm nay … lịch sử đấu trường này có thay đổi như năm ngoái. Liệu ngày hôm nay sẽ có một đột biến mới, một nhân tố mới? Liệu anh chàng Thu Phong này sẽ mang đến cho chúng ta khinh hỉ hay sự thất vọng … Xin mời cả hai lên sàn đấu!!!!!!!!!!!!"

Không biết là đang khen hay chê, đang mỉa mai hay mong chờ mà hắn nói với cái giọng điệu như thể Thu Phong là một thằng phế vật vậy.

Nhưng hắn cũng mặc kệ, mục đích hắn đến đây là vì Trọng Khoa chứ chẳng phải vì đến đây để đấm vào mồm cái thằng MC nào đó.

Lúc này trên võ đài Trọng Khoa mặc một cái áo phông và quần dài. Hắn bắt đầu cởi ra mặc một cái quần đùi võ sĩ, sau đó hắn ném quần áo xuống phía dưới cho một gã tên là Hạo Nguyên, Thu Phong biết thằng này. Nó được coi như là thủ lĩnh thứ hai của Liên Minh Osuma sau Trọng Khoa.

Khác với Trọng Khoa, Thu Phong vốn chỉ mặc một bộ đồ thể dục thường hay dùng để chạy bộ. Hắn không có cái quần đùi võ như Trọng Khoa. Cái quần đùi hắn hay mặc ở nhà thì quá lỏng lẻo, nhảy vài phát nó tuột ra mất. Chưa kể không có sức đàn hồi, hắn mà đưa chân quá cao thì họa mi trong quần gắp theo hai quả trứng đi di cư có mà khổ.

Do đó Thu Phong vừa bước lên võ đài thì vị MC liền nói nhỏ với hắn:

"Tuyển thủ … anh vui lòng cởi áo khoác với quần dài ra … anh có mặc quần đùi không vậy?"

Nhận lại cái lắc đầu quyết liệt của Thu Phong, vị MC thầm ôm mặt. Cuối cùng hắn yêu cầu Thu Phong cởi áo khoác thể dục ra. Lúc này thân hình vạm vỡ như điêu khắc của Thu Phong hiện ra.

So với thân hình của Trọng Khoa còn hơn lấy vài phần. Mặc dù cả hai người đều cao bằng nhau.

Nhìn thấy Thu Phong khiến Trọng Khoa liên tưởng đến thằng bạn Trung Nghĩa cũng có một thân hình tương tự như vậy. Mỗi tội nó chỉ cao có 1m7. Không cao như được gã trước mắt.

Tuy nhiên cái khiến Trọng Khoa chú ý không phải là thân hình của Thu Phong, mà chính là những cục chai sạn ở khủy tay của hắn, ở đầu nắm đấm của hắn. Những cục chai dầy đặc chứng minh một gã đàn ông bước ra từ một lò võ chính quy.

"Không được mang theo vũ khí từ bên ngoài, anh có mang theo gì không?"

Là một MC cho đấu trường ngầm lâu đời, hắn đã gặp không biết bao nhiêu người có thân hình vạm vỡ như Thu Phong nhưng cũng chẳng chịu được mấy đòn. Hắn cũng quen rồi.

"Không!"

Thu Phong trả lời một cách ngắn gọn. Sau khi hắn cởi áo khoác ra thì gã MC có kiểm tra quần của hắn. Xác định từ trên xuống dưới không mang theo bất cứ vũ khí gì gã MC gật đầu một cái với Trọng Khoa.

Sau đó gã ta lùi ra xa mà nói:

"Tôi thông báo luật lại một lần nữa là ở đây không có luật … Phía dưới có thể ném vũ khí từ ban tổ chức đưa lên trên khán đài. Hai tuyển thủ có thể sử dụng từ đó. Đánh đến khi nào một bên gục hoặc chịu thua … đồng ý chứ?"

"Đồng ý!"

"Đồng ý!"

Cả Thu Phong và Trọng Khoa cùng gật đầu tán thành.

Đối với hai người này có vũ khí hay không, không quan trọng. Chẳng như những kẻ khác lấy vũ khí làm lợi thế. Đối với họ vũ khí tốt nhất chính là nắm đấm, tay và chân. Ngoài ra những thứ vũ khí khác chỉ làm con người ta thêm vướng víu mà thôi.

Giờ đây hai kẻ cao to lực lưỡng. Đứng hai bên góc đài. Một gã mặc cái quần thể dục sọc kẻ sọc đen màu vàng. Còn kẻ mặc độc nhất một chiếc quần đùi màu đen.

Họ đang đứng trên một cái võ đài bát giác. Lúc này trên đỉnh đầu của họ có tám cái hàng rào từ từ hạ xuống. Không có cửa ra, chiếc lồng đóng từ trên đóng xuống. Lối ra duy nhất là trèo ra ngoài. Gã MC cũng bắt đầu đi xuống võ đài ấy.

"Kịch … kịch … kịch … kịch … kịch … kịch … kịch … kịch "

Tám hàng rào sắt được gắn gọn gàng vào trong võ đài. Lồng đấu bát giác được hình thành.

Lúc này hai gã đàn ông trên sàn đang vào thế thủ.

Chiếc lồng bát giác này không rộng lắm. Cũng chỉ khoảng 30 mét vuông. Như thể đã quá đủ rồi. Không có điểm để lùi vì bây giờ đã ở trong lồng đấu. Không có trọng tài can ngăn. Chẳng ai có thể nhảy vào giữa đài để ngăn cản khi cuộc chiến này bắt đầu.

Thu Phong vẫn như cũ. Hắn thủ một thế Triệt Quyền Đạo quen thuộc, đây cũng là thế võ hắn truyền lại cho những thân tín của mình. Hai đứa em của hắn, hắn chỉ dạy Thiên Long một chút. Bốn mươi hộ vệ của hắn hắn dạy không sót một ai. Giờ đây thế thủ quen thuộc ấy hình thành.

Một tay nắm thành quyền Thu Phong đưa lên trước mặt hạ xuống cho ngang cằm. Một tay để thành chưởng quay úp lại đưa lên phía trước. Dưới hạ thân chân trái đặt lên một bước thẳng đứng, chân phải để ngang phía sau hơi khụy xuống. Một thế thủ không góc chết của Triệt Quyền Đạo.

Về phía Trọng Khoa thì hoàn toàn khác. Thay vì đứng yên như Thu Phong, hắn lại nhảy tưng tưng trên sàn đấu, vừa nhảy vừa lắc lắc cái cổ dài ngoằn của mình với phong thái ung dung.

Thấy thế Thu Phong liền cười nói:

"Anh bạn có học khí công không?"

"Khí công?"

Trọng Khoa không hiểu Thu Phong đang nói gì.

Bất ngờ lúc này MC phía dưới hô lên một tiếng bắt đầu. Bỗng chốc Trọng Khoa thấy Thu Phong đạp mạnh một cái phía dưới sàn lao đến nhanh như thiểm điện.