Chương 633: Chân Tướng

Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 633: Chân Tướng

Chương 633: Chân Tướng

Trước khi đến Lung Tinh Thành nàng phải tự nhiên thành công một cái môn Thần Thông mà Hỏa Thiên Xa đã giao cho tên là Hóa Hình Chi Thuật, nếu như không, nàng là phải ngoan ngoãn hồi lại Bát Hoang Thành, làm một cái tiêu giao Thành Chủ của nàng, chờ đợi Tử Phàm ca ca từ Linh Ma Đại Lục quay trở lại.
Đây chính là cái điều kiện tiên quyết mà Hỏa Thiên Xa đã đưa ra kể từ khi nàng bước chân vào cái Hạ Phẩm Đạo Khí Phi Chu này, nói một cách khác, còn lại gần nửa tháng thời gian, nếu như nàng còn không thể nào tu luyện thành công Hóa Hình Chi Thuật, như vậy cũng là đừng nghĩ đến chuyện đi đến Thần Thành tham gia Thần Viện khảo hạch lần này nữa.
'Một kẻ hai mặt! ' Diệp Tiểu Nha nhìn vào nụ cười trêu đùa của Hỏa Thiên Xa mà không khỏi tức giận.
Cái vị Xa Lão này thật sự là rất xấu, ngoài mặt thì nói nàng cứ từ từ tu luyện cũng không có sao, nhưng mà bên trong lại uy hiếp không cho nàng đi đến Thần Thành, những người như thế này đúng là ứng với cái câu miệng nam mô bụng một bồ giao găm mà.
Đã cái ông lão này không muốn cho nàng đi đến Thần Thành tham gia Thần Viện khảo hạch, nàng là quyết tâm phải đi cho bằng được, nàng là tuyệt đối không cho cái lão già đáng ghét kia có cái cơ hội giễu cợt nàng đâu.
Với lại nàng cũng là không có tin, với cái Thiên Phú trác tuyệt của Diệp Tiểu Nha nàng, một cái môn cỏn con bí thuật có thể cản được bước chân của nàng.
"Tiểu thư! Ngài cũng không cần phải gấp! Không nhất thiết là phải luyện thành môn Hóa Hình Chi Thuật kia đâu, chầm chậm cũng không có sao!" Hỏa Thiên Xa nhìn thấy Diệp Tiểu Nha chạy như ma đuổi đi vào Tu Luyện Thất liền là mỉm cười khuyên can.
Nói thì nói như vậy mà thôi, nhưng mà ý tại ngoài lời là không muốn nàng cố chấp tu hành, cùng với lại không tin tưởng lắm vào Diệp Tiểu Nha có thể tu luyện thành công môn kia Bí Thuật là ai cũng có thể nghe ra.
"Hừ! Xa Lão! Tiểu Nha tuyệt đối không có làm cho ngài thất vọng đâu!"
Diệp Tiểu Nha cũng là không có dừng lại, quyết tâm tu luyện thành công cái môn Hóa Hình Chi Thuật kia của nàng là không cần nói cũng biết.
Nàng muốn trở thành một vị cường giả, một vị tối cao chứng đạo Thành Thánh tuyệt thế cường giả, có như vậy, mới có thể bảo hộ cho Tử Phàm ca ca mà nàng thương mến.
Muốn làm được như thế, nàng là phải chuẩn bị tâm lý để mà vượt qua mọi khó khăn cùng thử thách, Hóa Hình Chi Thuật này chính là một cái thử thách đầu tiên trên con đường trở thành cường giả của nàng.
Nếu như mà nàng không có vượt qua được, đều đó chứng minh là nàng không có thiên phú tu luyện tuyệt đỉnh giống như trước đây nàng vẫn thường nghĩ, như thế thì nàng cũng chỉ còn con đường an phận làm một tiểu cô nương chờ đến ngày xuất giá mà thôi.
"Phải rồi Xa Lão! Kim Tử Hy là sư điệt của ta! Trong thời gian ta bế quan, phải làm phiền ngài chăm sóc!"
"Cạch!"
Như là nhớ đến chuyện gì, đứng trước cửa của Tu Luyện Thất, Diệp Tiểu Nha bỗng nhiên dừng lại bước chân, nàng quay lại nhìn Kim Hùng cùng Kim Tử Hy một chút, sau đó là căn dặn Hỏa Thiên Xa một câu, cũng là không có chờ đến Hỏa Thiên Xa trả lời, nàng là tiến vào Tu Luyện Thất đóng cánh cửa lại, tiến hành tiếp tục công việc còn đang dang dở của mình.
"Nha đầu này! Cũng không có ngốc nghếch cho lắm!" Hỏa Thiên Xa nhìn về phương hướng Tu Luyện Thất mà Kim Tử Hy đang bế quan, khẽ mỉm cười nói.
Trước khi đi vào Tu Luyện Thất, Diệp Tiểu Nha là không có nói Kim Tử Hy là đệ tử của vị chủ nhân kia, nhờ hắn chiếu cố, mà là nói Kim Tử Hy là sư điệt của nàng ta, ngụ ý trong đó sống ngàn vạn năm như hắn đương nhiên là hiểu rõ.
Nếu như bẻ ra mà phân tích, nó phân chia khá là rõ ràng, xem ra Diệp Tiểu Nha cái vị tiểu thư này của mình cũng là không có tin tưởng vào những gì mà Kim Tử Hy vừa mới nói, hay nói đúng hơn nàng ta là không có tin tưởng người như vị chủ nhân sẽ nhận cái cô Kim Tử Hy này là đệ tử.
Chỉ là Diệp Tiểu Nha khá là thích cái người con gái Kim Tử Hy này, sợ hắn sau khi biết được chân tướng sẽ đem hai người này diệt sát luôn, cho nên mới nói những lời kia cầu tình.
Hắn là diệt xong Hắc Tùng Thành đám người kia liền là đi ngay đến đây, đúng là lúc nghe thấy Kim Tử Hy đang biên chuyện, Diệp Tiểu Nha cũng là nghe khá nhập tâm, giống như là rất tin tưởng hai người này một dạng.
Trong lòng của hắn cũng đã có dự định, sau khi đuổi khéo Diệp Tiểu Nha đi vào Tu Luyện Thất, sẽ là đem hai người này cấp diệt sát mất, khi Diệp Tiểu Nha xuất quan hắn chỉ cần tìm một cái cớ cho qua chuyện là được rồi.
Chỉ là bây giờ nghe được những lời nói kia của Diệp Tiểu Nha, hắn cũng là biết mình không cần phải lo lắng cho nàng phải bị lừa gạt nữa, nha đầu kia là không biết thông qua cái biện pháp gì mà biết được Kim Tử Hy đang nói dối, dù thế nào, Diệp Tiểu Nha cũng là rất có tiến bộ rồi.
Xem ra mấy tháng làm Thành Chủ của Bát Hoang Thành, cùng trải qua khá nhiều biến cố như Diệp Tộc đám người bị diệt, Diệp Tiểu Nha đã là trưởng thành lên không ít, còn có thể biết diễn kịch như thật làm cho hắn cũng chút nữa bị qua mặt.
Giờ Diệp Tiểu Nha không còn là một cái tiểu cô nương ngây thơ khi còn ở tại cái vùng khỉ ho cò gáy Diệp Thành mà ai cũng có thể lừa gạt như trước kia, chủ nhân mà biết được, chắc là sẽ rất là vui mừng! Hỏa Thiên Xa trong lòng âm thầm nghĩ.
''Xem như hai người các ngươi tốt số!'' Hỏa Thiên Xa là nhìn Kim Hùng cùng Kim Tử Hy hai người một cái, sau đó liền nói nhỏ.
Có thể được Diệp Tiểu Nha lên tiếng giữ lại tính mạng, một phần là vì bản tính của Diệp Tiểu Nha vốn nhân hậu, nhưng mà theo hắn thấy nguyên nhân lớn nhất là câu nói nhà ấm trồng hoa kia đã mang đến đồng cảm rất lớn cho Diệp Tiểu Nha.
Nó như là gãi đúng chỗ ngứa của Diệp Tiểu Nha, chính vì như thế, cho nên nàng ta mới bỏ qua cái tội hai người này lừa dối mình trong suốt một thời gian dài, còn có cái tội mượn danh nghĩa của chủ nhân nhà hắn ra để mà trục lợi.
"Nói đi! Chủ nhân nhà ta gặp các ngươi trong cái hoàn cảnh nào? Ngài ấy sao lại để những cái này Đan Dược lại cho các ngươi?"
Tìm một chiếc ghế ngồi xuống, Hỏa Thiên Xa là lấy trong nhẫn trữ vật ra một cái bình rượu ngon mà đã chuẩn bị từ trước đó, hắn vừa rót rượu ra nơi ly uống cạn, vừa là nhìn đứng cách đó không xa Kim Hùng cùng Kim Tử Hy, lên tiếng hỏi.
Cái gì là chăm sóc chủ nhân của hắn khi ngài ấy bị thương không thể nào cử động được? Cái gì là chủ nhân nhà hắn vì cảm động sự ân cần chăm sóc kia nên mới nhận Kim Tử Hy là đệ tử? Cái gì là nhà ấm trồng hoa mãi mãi không thể nào trở thành cường giả chân chính cho được?
Những cái câu chuyện này của Kim Tử Hy, ngay cả một cô bé mười hai mười ba tuổi như Diệp Tiểu Nha còn không thể gạt được, làm sao lại có thể qua mặt được một lão quái vật như là hắn.
Mặc dù hắn biết những cái này đại đa số là Kim Tử Hy ngụy tạo mà ra, nhưng mà có một chuyện hắn có thể chắc chắn biết hai người này không có nói dối, kia chính là đám người này đã gặp được chủ nhân của hắn, còn được chủ nhân của hắn để lại cho những cái Đan Dược kia.
Người có thể nói dối, nhưng mà Đan Dược thì lại không thể nào nói dối cho được, những cái Đan Dược không có một tia Đan Độc này cũng chỉ có chủ nhân hắn trong tay mới có.
Nếu như vị chủ nhân kia không có ban tặng, không ai có thể từ trong tay của ngài ấy lấy đi được những cái Đan Dược kia.