Chương 590: Tuyết Mạn Đà Sa

Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 590: Tuyết Mạn Đà Sa

"Chủ nhân! Cái này thì ta biết! Tất cả mọi người đều là đang cử tộc di chuyển đến U Ma Vực, nương nhờ vào Tuyết Mạn gia tộc bảo hộ! " Không chờ Cáp Tích Ly lên tiếng giải đáp, Bạch Lô Uy đã nhanh chân đến bên cạnh giải thích nghi hoặc của Diệp Tử Phàm.
Không chỉ là những người khác có cái ý tưởng kia, mà Bạch Lô gia tộc bọn họ cũng là như vậy, hơn nữa còn là thực hiện khá tốt một lần vừa rồi, khi đem một số tinh anh đệ tử dời đến U Ma Vực.
Bọn họ cũng là dự định theo gót, nhưng mà vì tin tưởng vào thực lực cao cường của Tuyết Mạn Thần, cho nên mới chậm chân một chút, bây giờ đành làm nô lệ cho người.
"U Ma Vực? Lại là U Ma Vực? Không lẽ kế tiếp ta chinh phạt những Địa Vực còn lại không được ích lợi gì hay sao?" Diệp Tử Phàm gương mặt âm trầm đến đáng sợ nói.
Hắn đưa quân đi xâm chiếm những tòa Địa Vực khác, ngoài việc vơ vét tài nguyên tích lũy hàng ức năm qua của những tòa Chí Tôn Thành Trì kia, mục đích quan trọng không kém còn lại chính là nhân thủ, hắn cần càng nhiều người để mà giúp đỡ cho hắn đào Lục Giai Linh Tài cùng đi tìm Thiên Tài Địa Bảo, hiện tại tất cả đám người kia đều đã chạy hết đêm U Ma Vực, hắn đi đâu mà tìm người đây, không lẽ chính là phải xông vào U Ma Vực, đem tất cả những người kia cho bắt lại, hoặc là san bằng luôn cái tòa U Ma Vực kia một lần cho nó tiện.
Chỉ là những cái này hắn cũng chỉ có thể nghĩ lại, thực lực của hắn hiện tại còn chưa đủ để mà đối kháng với lại tên Ngụy Thánh thủ hộ tại Đông Châu kia, tấn công U Ma Vực bây giờ, chỉ có tự tìm đường chết.
"Chủ nhân! Chuyện này thì ngài có thể yên tâm, Đông Châu ba trăm linh hai cái Địa Vực, nhưng mà chỉ có chín cái Địa Vực xếp hạng đầu của Đông Châu mới có Truyền Tống Trận liên thông đến U Ma Vực, những tòa Địa Vực còn lại, là không có tư cách đó!" Cáp Tích Ly dường như rất là am hiểu về những cái chuyện này, lên tiếng giải thích với lại Diệp Tử Phàm.
Chuyện này nói ra không chỉ là hắn, mà tất cả Ma Tôn cường giả tại Đông Châu này đều là biết chuyện như vậy, chỉ có chín tòa Địa Vực đứng đầu mới có thể có tư cách cùng với lại U Ma Vực thành lập Truyền Tống Trận qua lại, đây là Tuyết Mạn gia tộc đã đưa ra cái quy định như vậy, tất cả đều phải chấp hành cái quy định trên.
Nguyên nhân lý giải cho cái quyết định này chính là Tuyết Mạn gia tộc muốn hạn chế tối đa những người đến từ cấp thấp Địa Vực đi vào U Ma Vực, U Ma Vực là Địa Vực lớn nhất Đông Châu, tài nguyên hết sức phong phú, là niềm mơ ước của không biết bao nhiêu Ma Tộc Tu Luyện Giả, nếu như không đưa ra cái quy định như vậy, vô số những Tu Luyện Giả lũ lượt kéo đến U Ma Vực, khi đó U Ma Vực không phải là sẽ lộn xộn cả sao.
"Không thể tiến vào U Ma Vực thì tốt rồi! Tất cả vẫn giữ nguyên kế hoạch ban đầu hành sự, ta muốn trong một thời gian ngắn, trừ U Ma Vực ra, Đông Châu toàn cảnh tất cả điều phải vì ta phục vụ! " Diệp Tử Phàm quyết đoán nói.
Hắn còn đang muốn dự định, nếu như không còn cách nào khác, như vậy chỉ có thể ngừng lại tất cả mọi việc, tập trung vào bế quan trước thời hạn, chờ hắn cũng có đủ thực lực rồi, như vậy sẽ cùng lúc dẹp Tuyết Mạn gia tộc cùng tên Ngụy Thánh kia một lần, đem U Ma Vực nhét vào trong túi, từ đó thống nhất Đông Châu.
Nhưng mà bây giờ mọi chuyện vẫn theo đúng như trình tự của hắn đi tiến hành, hắn cũng không cần phải gấp gáp tăng lên thực lực của mình một cách qua nhanh chóng, như vậy có phần không tốt.
"Vâng! Chủ nhân! "
"Chủ nhân! Ta còn có một kiến nghị, không biết có nên nói hay không? " Cáp Tích Ly có một chút ngập ngừng nói.
"Như thế nào? Ngươi muốn nói chuyện gì? "
"Chủ nhân! Vì để tránh cho đám kia Ma Tôn cường giả theo Truyền Tống Trận đi đến chín tòa Địa Vực khác, sau đó theo Truyền Tống Trận nơi đây đi đến U Ma Vực, ta đề nghị nên hủy đi những tòa Truyền Tống Trận từ chín Địa Vực đi U Ma Vực, hoặc là phái một ít vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả trông giữ tại quảng trường Truyền Tống Trận, đây chính là ý kiến của ta, xin chủ nhân xem xét. "Cáp Tích Ly cung kính nói ra hai cái phương án của mình.
"Ân! Kế sách này cũng rất tốt, nhưng mà phá hủy hay là cho người thủ hộ thì không cần, chuyện này giao cho Ôn Địch đến xử lý đi!"
Diệp Tử Phàm rất là đồng ý với lại kiến nghị mà Cáp Tích Ly đưa ra, đây có thể nói là một cái phương pháp tuyệt con đường lui của tất cả Ma Tộc cường giả muốn chạy trốn đến U Ma Vực, kế sách này có thể nói là hết sức độc ác, cái tên Cáp Tích Ly này thật sự rất đáng khen ngợi.
"Vâng! Chủ nhân! Ôn Địch nhất định sẽ không để cho bất kỳ một tên Ma Tộc nào thông qua Truyền Tống Trận đi đến U Ma Vực! " Ôn Địch đi đến bên cạnh Diệp Tử Phàm, cung kính nói.
Diệp Tử Phàm chỉ nói đến như thế, hắn biết mình sẽ phải làm như thế nào, chẳng qua là đến những nơi có Truyền Tống Trận đi thông U Ma Vực, lập ra một cái Lục Giai Ẩn Hình Phù Trận, giống như là mấy tháng trước hắn đã từng dùng Trần Bàn che lại Không Gian Trùng Động một dạng mà thôi.
Nhưng mà lần này hắn quyết định làm ác hơn, chẳng những lập ra một tòa Ẩn Hình Phù Trận, mà hắn còn dự định thêm vào một cái Khốn Sát Trận, những tên nào đến gần khu vực có tòa Truyền Tống Trận kia, nhất định sẽ bị Khốn Sát Trận của hắn diệt sát thành tro, đây cũng là hắn muốn trả thù những tên Ma Tộc kia hại hắn chịu khổ.
"Cáp Tích Ly! Ngươi không cần phải hồi Vạn Linh Sơn Mạch đào khoáng nữa, đi theo Kiệt Nhĩ Lân chinh chiến đi!"
"Đa tạ chủ nhân! "
Cáp Tích Ly vui mừng quá đỗi, hắn vắt óc suy nghĩ ra cái mưu kế đoạn tuyệt đường lui của Ma Tộc nhân như vậy, không phải chính là chờ đợi câu nói này của Diệp Tử Phàm hay sao.
Ban đầu Diệp Tử Phàm muốn để cho Ôn Địch đi làm cái chuyện này, hắn nghĩ hi vọng của mình đã chấm hết, nhưng mà cuối cùng vị chủ nhân kia vẫn nhớ đến một công lao cùng lòng trung thành của mình, phá lệ cho hắn đi theo chinh chiến thiên hạ.
Tuy là làm việc dưới tay của Kiệt Nhĩ Lân, nhưng mà những cái này có đáng là gì, chỉ cần không phải bắt hắn đi đào khoáng, chuyện gì hắn cũng có thể làm được.
...
U Ma Vực! Tuyết Mạn Thành! Thành Chủ Phủ! Đà Sa Điện!
Làm trung tâm của một cái rộng lớn nhất Đông Châu toàn cảnh một cái Địa Vực là U Ma Vực, Tuyết Mạn Thành rộng lớn khí khái là không ai mà không thể công nhận nó là Đông Châu đệ nhất Thành Trì.
Chủ nhân nơi này chính là Tuyết Mạn gia tộc, gia tộc này không chỉ là chủ chân chính của U Ma Vực, mà nói rộng ra là cả Đông Châu cũng là không quá, hàng trăm ức năm qua tuy là Đông Châu thế lực sinh diệt không ngừng, nhưng mà Tuyết Mạn gia tộc vẫn là lù lù bất động, không có một ai có thể khiêu khích uy nghiêm của Tuyết Mạn gia tộc.
Đà Sa Điện, trung tâm chính trị chủ yếu nhất của Tuyết Mạn gia tộc, tất cả những quyết định trọng đại liên quan đến U Ma Vực đại sự hay rộng lớn hơn là cả Đông Châu toàn cảnh, cũng là bắt nguồn từ nơi đây.
Trước đây tòa này Điện Đường Nghị Sự chính của Tuyết Mạn gia tộc cũng không phải tên là Đà Sa, mà lấy tên của cái U Ma Vực này đặt tên cho tòa Nghị Sự Điện này, gọi là U Ma Điện.
Sau này vì có một vị Tổ Tiên tên là Tuyết Mạn Đà Sa, người con gái này đã lập được một đại công lao cực kỳ to lớn đối với Tuyết Mạn gia tộc.
Vì muốn đời đời nhớ ơn của Tuyết Mạn Đà Sa, cho nên Tuyết Mạn gia tộc mới đổi tên của tòa U Ma Điện trở thành Đà Sa Điện, cái tên Đà Sa Điện cũng là kéo dài đến hơn một trăm ức năm nay, dù cho rất nhiều Tuyết Mạn gia tộc đệ tử con em sau này cũng không hiểu Đà Sa Điện có cái ý nghĩa gì, cũng như Tuyết Mạn Đà Sa là ai.
Đà Sa Điện hiện tại, có hơn ba trăm cái tịch ghế ngồi, hay nói đúng hơn là ba trăm linh ba chiếc, ba trăm chiếc được xếp đặt theo đúng thứ tự bên dưới, riêng ba chiếc ghế cao nhất bên trên, lại không có một ai ngồi.
Không chỉ là ba chiếc ghế tận trên cùng còn bỏ trống, mà ba trăm tịch vị bên dưới, chỉ lấp đầy có một trăm tên, còn lại hai trên tịch vẫn là trống trơn, không có một người ngồi.
Khác với mọi ngày, tuy chỉ có một trăm vị Đạo Thể Ma Tôn Trưởng Lão, nhưng mà tiếng cười nói bàn luận vẫn là diễn ra hết sức vui vẻ, chỉ là bây giờ không khí có chút trầm lắng, một trăm vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả gương mặt âm trầm lạ thường, có người nhíu mày thật sâu, cũng có người nhìn lên trần nhà ngắm hoa văn,có người hơi thở khá dồn dập, dường như đang cố nén nộ khí một dạng.
Nhưng mà điểm chung của những người này là không một ai lên tiếng trước, cùng với lại thân thể phát ra từng ti sát khí, làm cho không khí xung quanh lạnh đi vài phần.