Chương 1: Trùng sinh

Đỉnh Cấp Binh Vương

Chương 1: Trùng sinh

Bầu trời đêm tỉnh mịt, hiện lên sự cô đơn lạc lỏng. Dưới một góc cây cổ thụ có một người thân đầy máu đang tựa vào. Một đôi mắt tràng sát khí, tức giận cùng bi phẫn. Hắn chính là Nhật Hạo được xem là quân nhân mạnh nhất trong giới lính đánh thuê.

Nhật Hạo nhìn lên bầu trời hét lên:

- Tại sao?

Hét lên tại sao Nhật Hạo trong túi móc ra một tấm ảnh nhìn nước mắt không ngừng chảy ra, hắn cố gắn vò cho tắm ảnh hư đi nhưng không đủ sức, sau đó lại đưa lên miệng nhưng vừa đưa tới nơi liền tắc thở. Sau 5 phút, hai người chạy tới gốc cây thì thấy Nhật Hạo đã chết, một tên trong đó cầm lên dao găm quân dụng đâm 2 phát vào Nhật Hạo, một phát vào tim, một phát vào đầu sau đó hắn cười:

- Ha Ha... Cuối cùng mày cũng chết rồi Nhật Hạo, ha ha mày là binh vương mày là sát thần, cuối cùng cũng bị 2 tụi tao giết à ha ha.

Sau đó hắn lục soát người Nhật Hạo, cuối cùng hắn cầm tấm ảnh trong tay, lên xem xong cười:

- Ha ha Hạo Ca a Hạo ca ngươi chết rồi để lại nàng ta chắc cô đơn lạnh lẽo lắng để ta với lão nhị sưởi ấm nàng hộ ngươi ha ha ha.

–------

Sáng sớm, Nhật Hạo tỉnh lại hai mắt vô thần hồi tưởng một đêm kinh khủng nhất cuộc đời, một đêm dài tựa mười năm.

Đêm hôm qua sau khi chết linh hồn của Nhật Hạo du đãng giữa không gian vô cùng vô tận thì có một vệt sáng sẹt qua mang theo linh hồn hắn nhập vào chủ thân thể này cũng chính là Diệp Phong chủ nhân thân thể trước đây, nhập vào thân thể của Diệp Phong thì bị linh hồn của hắn bài xích, thôn phệ. Mang theo ý chí không cam lòng chết đi, hắn đành phải thôn phệ linh hồn của Diệp Phong.

Cuộc chiến kéo dài tới sáng rốt cuộc Nhật Hạo đã chiến thắng, bởi vì Nhật Hạo là quân nhân nên tinh thần, ý chí bao gồm linh hồn cao hơn một hoàn khố, cậu ấm con nhà giàu.

Có được kí ức của Diệp Phong, hắn là một hoàn khố con của chủ tịch Cửu Long tập đoàn. Cha hắn là Diệp Long, mẹ hắn là Ngô Ánh Tuyết là một y tá nhưng khi cưới ba của hắn được một năm thì nghỉ việc ở nhà nội trợ.
Hắn ngồi dậy cử động thân thể một hồi rồi lẩm bẩm:
- Cái thân thể này cũng thật rách nát, haizz đúng là hàng free lúc nào cũng......(tự hiểu). Ta sẽ mượn thân thể ngươi làm một số việc của ta, ta cũng sẽ giúp ngươi báo hiếu cho cha, mẹ ngươi. Ngươi hãy yên tâm an nghĩ.

Kể từ phút này không còn Nhật Hạo.
—-——————————————————————
Đúng lúc này ngoài cửa có tiếng bước chân đang bước đến, sau đó tiếng gõ cửa chợt vang lên kèm theo một thanh âm êm tai truyền vào:

- Con trai có sao không con, mẹ nghe nói con bị té cầu thang làm mẹ sợ muốn chết.

Diệp Phong nghe xong thì cuối đầu cố lần theo ký ức của ‘‘ Diệp Phong ’’ thì biết người trung niên trước mặt là mẹ của mình nên đáp lại:

- Con không sao mẹ à. Mẹ đừng lo, con nghĩ ngơi một hồi sẽ không sao đâu.

Thấy con trai nói vậy bà ngồi xuống giường, lấy tay vuốt đầu cậu rồi bảo:

- Con trai ngoan, sau này phải cẩn thận, không được làm mẹ lo lắng nữa biết không hả. Thôi con nghỉ ngơi đi để mẹ xuống bếp làm canh gà cho con bồi bổ.