Chương 6: Khóa huấn luyện địa ngục

Điệu Thấp Hệ Thống

Chương 6: Khóa huấn luyện địa ngục

"Tiến vào không gian skills"
Tạm gác lại nhưng lo lắng về con đường tương lai, Thiên tiếp tục công cuộc cày cuốc kỹ năng. Trong thoáng chốc, tinh thần của Thiên xuất hiện tại vũ trụ mênh mông.
Chào mừng ký chủ quay lại – giọng nói ngọt ngào vang lên từ đằng sau khiến Thiến xém chút đập mặt xuống đất. "ký chủ làm gì mà phản ứng như ăn trôm bị bắt quả tang thế" nhìn biểu hiện của Thiên, Miku hiếu kỳ hỏi.
"Chẳng lẻ trả lời là đang nói xấu ‘tào tháo’ thì ‘tào tháo’ tới" có điều Thiên chỉ dám nghĩ trong bụng, nếu nói ra thì chắc hắn sẽ được cô nàng mặt thiên thần lòng ác ma này chỉnh tới chết. "hắc hắc, đang suy nghĩ tính học kỹ năng gì nên chợt giật mình thôi" Thiên trả lời qua loa, ngay sau đó hắn lập tức chuyển đề tài " à mà, Miku có đề nghị gì không"
Miku nhìn cái mặt đầy mồ hôi của Thiên (Thiên: ê con tác, linh hồn cũng có mồ hôi hả; Tác: bố thích có thì có, ý kiến hả chú:v) cuối cùng cũng quyết định không truy cứu tiếp chuyện hồi nãy. " theo thông tin vừa mới kiểm tra từ ký chủ, đề nghĩ ký chủ hoàn thành trước những kỹ năng cơ bản" sau một hồi nhìn chầm chầm vào Thiên khiến hắn run bần bật, Miku nở nụ cười rồi nói.
Nhìn nụ cười của Miku, Thiên cảm giác như có gì đó sai sai, nhưng không kịp tìm hiểu thì đã thấy thông báo từ hệ thống.
‘Ting … hệ thống cung cấp nhiệm vụ đặc biệt. Theo yêu cầu của khí linh không gian skills, hệ thống ban bố nhiệm vụ: hoàn mỹ cơ bản kỹ năng’

***
Nhiệm vụ: hoàn mỹ cơ bản kỹ năng
Miku nhận định kỹ năng cơ bản cần phải được học tập một cách hoàn mỹ. Thân là ký chủ của khi linh siêu cute, không thể để Miku thấy thất vọng.
Yêu cầu: học tập tất cả kỹ năng cơ bản ở trình độ Địa Ngục
Thưởng: kỹ năng cơ bản là căn cơ của ký chủ, ký chủ học cũng là cho ký chủ, thân là ký chủ của siêu cấp hệ thống, căn cơ vững chắc là yêu cầu tất yếu. Hoàn mỹ căn cơ là phần thưởng cao nhất cho sự cố gắng của ký chủ
Phạt: việc cơ bản cũng không làm được thì không xứng đáng với hệ thống. Hệ thống sẽ tự hủy, hệ thống cư ngụ tại linh hồn ký chủ nên thỉnh ký chủ tự cân nhắc.
***

Nhìn nhiệm vụ từ hệ thống, Thiên hoàn toàn lạc vào hóa đá trạng thái. Hắn cuối cùng đã ngộ ra một điều ‘ nữ nhân và tiểu nhân là không thể chọc’. "Cái đê ka mờ hệ thống, mi ghi mợ nó là gạt bỏ, hay đại loại luôn đi, còn bày đặt tự hủy" Thiên lôi 18 đời hệ thống ra âm một lần. Hắn hoàn toàn không chịu được cái kiểu đá xéo của hệ thống.
‘Ting … thỉnh ký chủ nhanh hoàn thành nhiệm vụ, để cấp thêm động lực, hệ thống quyết định thêm thông tin vào nhiệm vụ’
***
Nhiệm vụ: hoàn mỹ cơ bản kỹ năng
Miku nhận định kỹ năng cơ bản cần phải được học tập một cách hoàn mỹ. Thân là ký chủ của khi linh siêu cute, không thể để Miku thấy thất vọng.
Yêu cầu: học tập tất cả kỹ năng cơ bản ở trình độ Địa Ngục
Thưởng: kỹ năng cơ bản là căn cơ của ký chủ, ký chủ học cũng là cho ký chủ, thân là ký chủ của siêu cấp hệ thống, căn cơ vững chắc là yêu cầu tất yếu. Hoàn mỹ căn cơ là phần thưởng cao nhất cho sự cố gắng của ký chủ
Phạt: việc cơ bản cũng không làm được thì không xứng đáng với hệ thống. Hệ thống sẽ tự hủy, hệ thống cư ngụ tại linh hồn ký chủ nên thỉnh ký chủ tự cân nhắc.
Thời gian còn lại: 11h59m30s (theo thời gian phó bản)
***
Lần này Thiên hoàn toàn bật slient mode. Hắn hoàn toàn nghe được giọng điệu hả hê của hệ thống vửa nãy, con hàng nay chắc chắn đã nhân tính hóa. Tạm thời đè nén cơn tức vào trong bụng, hắn âm thầm thề sau này nếu có cơ hội phải chơi chết hai con hàng này.
Thiên nhìn chằm chằm vào những kỹ năng chưa học, hắn đang phân vân không biết nên học gì trước. Sau một hồi vò đầu bức tóc, hắn quyết định chọn kỹ năng chạy.
Ngay sau khi chọn kỹ năng cần học, không gian xung quanh chợt vặn vẹo. Ý thức của Thiên lâm vào mơ hồ trong thoáng chốc, đến khi bình phục thì hắn nhận thấy rằng bản thân đang ở trên một cây cầu bằng cát, chỉ có điều hắn không hề nhìn thấy điểm cuối của cây cầu này. Không để cho hắn có thời gian suy nghĩ, tiếng sụp đổ từ đằng sau khiến hắn giật mình. Chỉ thấy rằng phía sau hắn cây cầu đang dần sụp đổ, theo bản năng Thiên lao thẳng về phía trước nhưng bởi vì chưa từng di chuyển trên cát, trong chốc lát cả người hắn đã bị lún sâu vào trong. Ý thức hắn dần chìm vào tuyệt vọng và tử vong, đến khi tỉnh lại thì Thiên phát hiện mình đã ở ngay tại vị trí xuất phát.
‘Ting … xét ký chủ lần đầu tiếp xúc môi trường mới, hệ thống đưa ra gợi ý, dùng năng lượng dồn vưa đủ vào hai bàn chân có thể tăng tốc độ di chuyển và không bị lúng vào cát’
Đang lúc bối rối, âm thanh hệ thống vang lên như cọng cỏ cứu mạng. Thiên không suy nghĩ mà hành động ngay lập tức, hắn thử vẫn chuyển năng lượng trong cơ thể xuống bàn chân. Tiếc rằng, lần đầu tiên hắn dùng quá nhiều năng lượng và thế là cảm giác bị cát ‘ăn’ bao trùm lấy hắn.
Ở trong nổi tuyệt vọng và tử vong, Thiên không ngừng cố gắng khống chế năng lượng bản thân. Có lúc thì quá nhiều khiến hắn bị lúng sấu, có lúc thì quá ít khiến hắn mất lực ma sát rồi té xuống, kết quả là tinh thần của hắn cùng với cây cầu cát chìm vòng trong vực sâu vô tận.
Không biết qua bao lâu, Thiên cuối cùng cũng có thể bước đi trên cát một cách thoải mái như trên mặt đất. Dần dần hắn đã có thể di chuyển tốc độ cao mà không sợ lúng sâu hoặc té ngã. Có điều vào lúc này, ý thức của Thiên cũng đã hoàn toàn mơ hồ, thân thể cũng không còn cảm giác, hắn chỉ còn giữ vững ý niệm duy nhất là lao lên cuối cây cầu.
Nếu có người nhìn thấy lúc này chắc chắn sẽ trơn mắt hết hồn, vì dù là đang di chuyện trên cát nhưng những nơi Thiên đi qua không hề để lại dấu chân. Rõ ràng trong lúc vô tình hắn đã đi vào cảnh giới ‘đạp tuyết vô ngân’
Không biết trải qua bao lâu, ý thức của Thiên dần thanh tỉnh. Hắn đang nằm dài giữa vũ trụ, xung quanh là những vì sao lấp lánh. Nhìn thấy cảnh này, Thiên biết rằng huấn luyện ma quỷ đã đi qua, và hắn cũng sẽ phải đối mặt với nó nhiều lần nữa.
Cảm giác thế nào rồi – giọng nói của Miku khéo Thiên ra khỏi dòng suy nghĩ. Hắn quay qua nhìn cô, trong phút chốc cả người hắn đờ đẫn. "Quá đẹp, quá cute rồi" đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Thiên lúc này. Từ tuyệt vọng và tử vong trở về, câu nói quan tâm của Miku khiến hắn cảm thấy cô lúc này hoàn toàn là một thiên thần.
Nhìn thấy Thiên nhìn mình chầm chầm, Miku mặt như trái cà chua chín. Điều này càng khiến Thiên rơi sâu vào trầm mê, 2 mắt của hắn cứ nhìn chăm chăm vào khuôn mặt có phần non nớt này.
"Á … á … tha mạng" cơn đau từ eo truyền tới khiến hắn giật mình hô to. Miku lúc này đang cuối đầu nhìn xuống nhưng cánh tay vẫn bấu chính xác vào ‘vùng nhạy cảm’ của Thiên, hắn chợt nhận ra mình lầm rồi. Cô nàng này không phải thiên thần, đúng hơn là ác ma đội lốt thiên thần. Thiện cảm của Thiên đối với cô hoàn toàn cuốn bay theo làn gió.
Thỉnh ký chủ tranh thủ học tập kỹ năng, thời gian đã trôi qua 1/3 – Miku buông hắn ra, cáu kỉnh nói. Có điều mặt khuôn mặt hồng hào đã bán đứng cô. Nhìn thấy khuôn mặt vẫn còn đỏ của Miku, Thiên chợt lắc đầu. Trước giờ hắn sợ nhất là mấy cô tsundere (kiểu thích mà cứ làm ra không thích) mà rõ ràng Miku thuộc vào hạng này. Xem ra số hắn phải khổ dài dài.
Hên cho Thiên rằng Miku không có khả năng đọc suy nghĩ, nếu không với tính tsundere của cô thì hắn sẽ bị chỉnh chết đi sống lạ là đã nhẹ nhàng.
Đè xuống những ý tưởng lung tung, Thiên bắt đầu chọn kỹ năng tiếp theo, dù sao thì không ai muốn chết cả, mà hắn còn phải sống để tìm cách chỉnh 2 con hàng trước mặt, nếu không thì dù chết hắn cũng không nhắm mắt được.
Không gian lại biến hóa một lần nữa, bây giờ hắn đang đứng trong một thư viện khổng lồ với vô số quyển sách. Đang suy nghĩ tiếp theo nên làm thế nào thì âm thanh của hệ thống vang lên.
‘Ting … để học kỹ năng hoàn mỹ quan sát, thỉnh ký chủ đọc hết số sách này’
Nghe được giọng điệu hả hê của hệ thống, Thiên cắn răng, hai bàn tay nắm chặt, cả người run bần bật, khuôn mặt đỏ ửng và như có như không khói trắng bốc ra từ đỉnh đầu. Hắn âm thầm thề, nếu chỉ cần có một cơ hội nhỏ nhoi, hắn cũng phải chơi chết con hàng này. Mất cả giờ mới có thể điều chỉnh lại tâm tình, Thiên ngồi xếp bằng, cánh tay đưa về một quyển sách, từ tay hắn xuất hiện một hấp lực, kéo lấy quyển sách. Hắn bắt đầu chìm vào trong sự nhàm chán … à nhầm sự mỹ diệu của tri thức.
Đóng lại quyển sách cuối cùng và tiện tay vứt qua một bên, hắn cảm giác được bản thân như một cổ máy đã bị rỉ sét. Ắt, dù sao cũng là cảm giác do ngồi quá lâu thôi chứ hiện tại hắn vẫn là linh hồn thể. Tự giểu bản thân suy nghĩ nhiều, Thiên trở lại không gian skills để tiếp tục đối mặt với 2 thử thách cuối cùng.
Lần này, hắn quyết định chọn kỹ năng nhảy. Lý do hắn không chọn thiền đơn giản là vì ngồi một đến nỗi mất ý thức về thời gian khiến hắn ‘thèm muốn vận động’ hơn bao giờ hết. Và đương nhiên, Thiên đã ‘khóc’ cho sự ngu xuẩn của mình.
Hắn lúc này đang đứng trên cây thang bằng cát, nhưng mỗi bậc thang lại cao tới 10 mét và đương nhiên cây cầu thang này cũng đang dần sụp đổ. Với kinh nghiệm vốn có, Thiên không ngần ngại truyền năng lượng vào chân rồi phóng lên phía trước.
Áaaa…. Tiếng thét tuyệt vọng vang lên khắp không gian yên tĩnh. Chuyện là vì hắn dùng quá ít năng lượng cho nên chỉ nhảy lên tới 2m là rơi xuống lại, mà ngay lúc đó bậc thang cũng bắt đầu sup đổ, và đương nhiên Thiên rơi vào vực sâu một cách không cam lòng.
Thiên phải tìm tòi lượng năng lượng thích hợp trong tử vong và tuyệt vọng một lần nữa. Và cuối cùng là hắn hoàn toàn thử thách một cách vô ý thức.
Tỉnh lại sau thử thách, Thiên bình tĩnh một cách lạ lùng. Sau mọi thứ trãi qua, hắn cảm giác được hình như lần này là có người cố ý chỉnh hắn. Đưa mắt nhìn về phía cô nàng xa xa, đang ăn gà kfc uống trà tiên hưởng, Thiên chợt nhận ra tính cách của Miku rất giống một người hắn từng quen. Nhưng nghĩ mãi cũng không nhớ là ai, cuối cùng đành từ bỏ.
"Thôi thì cứ để thuận theo tự nhiên" hắn thầm nhủ. Nghĩ thông suốt, hắn tiếp nhận thử thách cuối cùng và rồi thân ảnh của hắn biến mất trong không gian. Nếu lúc này hắn còn ở lại thì chắc chắn sẽ biết được điều gì đó, vì ánh mắt của Miku khi nhìn thấy hắn biến mất là hờn dỗi, ảm đạm xen lẫn sự quan tâm và kèm theo chút may mắn như trút được gánh nặng nào đó.
Thân ảnh Thiện xuất hiện tại một không gian trắng xóa, xung quanh là những đủ loại màu sắc quang hoàn bay lung tung.
‘Ting … yêu cầu thử thách là nhận được sự chấp nhận của quang hoàn, chú ý mỗi loại màu sắc quang hoàn đặc trưng cho một loại năng lượng, vì đây là lần đầu tiên ký chủ tiếp nhận loại thử thách này, hệ thống sẽ cưỡng ép giúp ký chủ thu được quang hoàn đầu tiên’
Đúng như hắn dự đoán, âm thanh quỷ dị của hệ thống lại vang lên. Trong giây phút đó, Thiên có cảm giác như đang ý thức được ý thức của bản thân. Đúng vậy là ‘nhìn’ thấy ý thức của chính hắn. Thiên cảm nhận rằng, một nữa ý thức của hắn đang chìm vào trong biển lửa, đủ loại hỏa diễm xuất hiện lần lượt từng cái một. Đồng thới hắn cũng cảm giác được những vòng đỏ quang hoàn đang tụ lại xung quanh bản thân.
Sau một thời gian, nhưng quang hoàn này hóa thành những quang điểm và nhập vào trong linh hồn của Thiên. Đến lúc này, ý thức của hắn mới trở lại bình thường. Như để xác nhận lại ý nghĩ của hắn, âm thanh hệ thống vang lên.
‘Ting … việc trợ giúp kết thúc, xin ký chủ tiếp tục hấp thu những quang hoàn còn lại’
Nghe thấy âm thanh này, hắn lắc đầu cười khổ, xem ra lần này cũng là một cái địa ngục huấn luyện. Thiên hoàn toàn cảm giác được, muốn hấp thu quang hoàn nào thì phải quán tưởng về loại năng lượng đó và đồng thời linh hồn và ý thức của hắn cũng sẽ chịu ảnh hưởng từ loại năng lượng này. Ví dụ như hắn muốn hấp thụ băng quang hoàn thì hắn phải quán tưởng về băng nguyên tố và đương nhiên trong lúc đó ý thức và linh hồn của hắn cũng sẽ được tôi luyện dưới sự lạnh giá của băng nguyên tố.
Sau khi hiểu rõ những gì sắp xảy ra, Thiên cũng không có mảy may cảm giác sợ sệt, dù sao sinh tử cảm giác đối với hắn lúc này là chuyện bình thường như ăn cơm uống nước một dạng. Tâm cảnh hắn cũng cao hơn rất nhiều so với lúc bắt đầu. Thiên bắt đầu bài huấn luyện cuối cùng.