CHƯƠNG 1: TA MUỐN XUYÊN QUA A!!!

Diệt Thiên Kiêu

CHƯƠNG 1: TA MUỐN XUYÊN QUA A!!!

Năm 2020,Buổi tối, 8h,Trái đất, Á châu, Việt Nam, Thủ Đô Hà Nội,trong một căn biệt thự nhỏ ở ngoại ô, Trần Vân từ cơn say rượu tỉnh dậy, lắc lắc cái đầu đang ing lên vì men rượu.

"Ai, về sau không nên uống nhiều như vậy nữa, quá hại người rồi." Trần Vân rên rỉ tự nói.
Loạng chọang đứng dậy lê bước ra nhà bếp, mở tủ lạnh lấy một chai nước lạnh "ừng ực, ừng ực...." tu hết nửa chai nước Trần Vân ngồi phịch xuống chiếc ghế bên cạnh thở dốc.

Trần Vân năm nay 27 tuổi,có một cuộc sống cũng gọi là thượng lưu trong nước, sinh ra trong một gia đình công chức cấp cao, cha là nhân viên nhà nước, mẹ là tổng giám đốc của một công ty kinh doanh bất động sản, Trần Vân là con trai duy nhất của gia đình, một vị công tử con nhà giàu, ba thuộc tính cao, giầu, đẹp trai đã được mang theo từ lúc sinh ra. Tuy nhiên đời không như mơ, vào năm Trần Vân 11 tuổi, cha mẹ bị tử thần cướp đi trong một vụ tai nạn giao thông thảm khốc. Tai nạn giao thông? Đùa à? một nhân viên tình báo cao cấp của Cục 2, bị tai nạn giao thông. Bị thủ tiêu thì đúng hơn đó, và thật bất hạnh lúc đó mẹ hắn đang ở cạnh cha hắn.

Trần Vân thành trẻ mồ côi, về sau được ông nội hắn, một cựu trung tướng nhận nuôi, từ đó trải qua khóa huấn luyện của ông hắn, từ một thằng nhóc giàu ú ụ, thiếu sự chăm sóc của gia đình, sắp hoang phí cuộc đời, hắn lại trở thành một thành viên của lực lượng bộ đội đặc chủng Việt Nam, một quân nhân với đầy trách nhiệm và ý nghĩa sinh tồn.năm 23 tuổi hắn cùng lúc đạt được tổng cộng 4 bằng đại học, trong các trường, Kinh tế Quốc Dân, Học Viên An Ninh, Sĩ Quan Đặc Công, Đại Học Văn Hóa, lại tinh thông 8 ngôn ngữ, Anh, Pháp, Việt Ngữ Cổ Đại, Trung Quốc, Nhật Bản, Russia, Đức. Được cấp các bằng Võ thuật cổ truyền Việt Nam Đại Sư cấp 18(võ cổ truyền Việt Nam có 20 cấp bậc), Karate_do tam đẳng huyền đai, vũ khí lạnh tinh thông cấp 8, tinh thông bắn súng cấp 8(thế giới công nhận cấp 10 là cao nhất, trên nữa thì không thuộc nhân loại), cấp đại sư lái xe cơ giới các loại, cận chiến bác sát cấp 9,đại sư cấp sống sinh tồn, tiềm hành ám sát....

Năm hắn 22 tuổi, ông hắn qua đời, hắn vẫn tiếp tục thực hiện ước nguyện của ông hắn. Ở lại trong quân đội cống hiến, 3 năm qua hoàn thành gần 200 nhiệm vụ lớn nhỏ hắn, cũng có chút danh tiếng trong giới quân đội thế giới, Tuyệt, bí danh của hắn xuất hiện trong hồ sơ cấp của Interpol. Tại chức hắn được trao huân chương cống hiến hạng nhất, chức trung tá, nhà nước đối đã hắn cũng rất không tệ, hai ăn biệt thư hạng nhất, 3 căn nhà chung cư,lương bổng 600 triệu một năm, tiền đầu tư huấn luyện, thiết bị tác chiến, quân nhu cho hắn và đơn vị là 4 tỷ một năm,. Nhưng đã chán nản cuộc sống quân đội, hắn xin xuất ngũ trở về cuộc sống thanh bình để truy tìm lý tưởng sống mà hắn đã để phủi bụi vì thực hiện nguyện vọng của ông nội.

Để chúc mừng hắn xuất ngũ, chiến hữu cũ cùng cấp trên cùng đi ăn mừng, vậy mà để ngàn chén không say cấp S đặc công Tuyệt ngã gục trên bàn rượu.

Ngồi trên ghế ngẩn ngơ một lúc lâu, Trần Vân móc ra trong áo một chiếc vòng cổ, mặt vòng là một viên tinh thể bình thường như thủy tinh hình giọt nước, chỉ có điều tỏa ra màu hồng đỏ như máu. Đây là di vật của ông nội hắn, trước khi qua đời trao cho hắn "Vân à, đây là di vật của dòng họ Trần nhà ta,tuy không phải thứ gì quý trọng, ha, thực ra ta nghe nói nó chỉ là một cái hàng vỉa hè được tổ tiên Trần Nhân Tông mua chơi khi đi vi hành." Mỉm cười ông hắn nói tiếp " một vật như vậy mà lại được truyền thừa gần 800 năm vẫn đựơc giữ lại trong gia tộc, thật là hơi khó tin. Hơn 300 năm nay nó trở thành vật truyền thừa của Gia tộc họ Trần, vốn ta định đưa cho cha của con, nhưng hazz... giờ gia tộc ta lại chỉ còn có con, mà ta đã sắp quy thiên về với tổ tông rồi vật này ta trao cho con. Hứa với ta con sẽ vì đất nước nay mà cống hiến, được chứ? 3 năm, chỉ cần 3 năm mà thôi!"

Chiếc vòng này hắn đã điều tra đủ thứ, phân tích vật chất, kiểm tra độ bền, kiểm tra niên đại, kiểm tra sức chịu nặng, soi x –quang... Kết quả cũng thật làm hắn hơi bất ngờ, không thể tìm ra được vật chất cấu tạo, không kiểm tra được niên đại, chịu lực ép đến 50 tấn không bị nứt vỡ,và hơi đặc thù là nó có khả năng hấp thụ máu, chỉ là máu của chính hắn. Bất đắc dĩ vì sợ làm hỏng nó nên hắn không thể không ngừng kiểm tra nữa. Chỉ có thể kết luận nó là vật chất đặc thù gây lên mà thôi.

" Hazz... Ông nội à! mong ước của ngài con đã làm rồi. Nhưng mong ước của con là gì đây?" tay nắm mặt vòng cổ, ánh mắt ngẩn ngơ tự hỏi. Lắc lắc đầu thu hồi chiếc vòng, đeo lại vòng cổ, Trần Vân lắc lư đi vào phòng tắm, xả nước tắm rửa một trận. Từng dòng nước ấm trôi qua từng phân thịt bắp, qua nhiều năm luyện tập, thân hình của Trần Vân có thể nói là hoàn mĩ, từng đường cong cơ bắp nẳn lên, toàn thân da màu cổ đồng tạo nên cảm giác càng khỏe khoắn mạnh mẽ.

"Hô! Thật thoải mái á!" toàn thân được quấn trong một bộ áo lông bước ra, Trần Vân ngã vật lên gường rên rỉ. Tay với chiếc điện thoại, thuần thục mở khóa tìm mở một ứng dụng đọc truyện online,hắn nằm đọc ngon lành. Đọc truyện, một sở thích của hắn, trải nghiệm nhiều giọng văn, thật nhiều kiểu nhân vật chính, thật nhiều cuộc sống khác nhau, là một cách xả strees hữu hiệu của hắn. Nếu không với áp lực công việc của một đặc công cấp S, hắn chắc bị ép thành bị bệnh tâm thần đã không tệ rồi.
Đọc một lượt liền 4 tiếng đồng hồ. liếc nhìn đồng hồ vậy mà đã 2 giờ sáng,mắt lại không chút buồn ngủ hắn quyết định đứng dậy mở máy tính ra nghịch game "Hazz... thật hâm mộ những nhân vật chính kia a! Mỹ nữ thành đàn, ngao du tứ hải, tu vi thông thiên,...Ha, nói ra cuộc đời ta cũng coi như là một tiểu thuyết a, ta là nhân vật chính của cuộc đời ta. " nói hắn đảo mắt nhìn xung quanh 1 vòng,lại thở dài "nhà thì rộng mà chẳng có một bóng hồng a, bi kịch a thân là siêu cấp đặc công ta vậy mà chẳng có được một người yêu a." Nghĩ cũng phải. một đặc công như hắn, nhiệm vụ nguy hiểm không ngừng, ai biết được sống chết ra sao, ngày mai thế nào. Hắn cũng đã từng có nhiều cuộc tình,đa phần là do nhiệm vụ, cũng có vài phần là được một số đồng nghiệp nữ ái mộ, nhưng đó không phải là những cuộc tình hắn muốn a.

"Ta muốn xuyên qua a, thật muốn thật muốn thật muốn a a a"Trần Vân vô nghĩa rên rỉ tự nói, khuôn mặt khổ bức." Ngươi thật là muốn xuyên qua à?" "Đúng a! Thật rất muốn xuyên qua..." một câu hỏi bỗng nhiên vang lên trong đầu, còn đang nhăn nhó khổ não Trần Vân vô thức trả lời. Xong bỗng nhiên hắn giật mình bật người vòng tay mở ngăn kéo lấy ra một thanh lục Colt 45, lên đạn, mở khóa,lớn tiếng nói " là ai? mau ra đây?" kinh nghiệm của hắn nói cho hắn biết, hắn gặp được kình địch. Một kẻ có khả năng vượt qua hệ thống an ninh tự động không một báo động, còn lên tiếng nói chuyện với hắn. Nghĩ đến đó thôi là hắn đã lạnh sống lưng.

" Ngươi là ai? Có thân phận gì? Đặc công Mỹ SEAL 6, Long Tổ Trung quốc, Qủy Thủ Nhật bản, hay là Tam giác vàng?" một loạt câu hỏi từ Trần Vân tuôn ra. xung quanh im ắng đến ngột ngạt, kHông một tiếng động. Bất thình lình âm thanh vừa rồi lại vang lên" Đã ngươi muốn xuyên qua, vậy thì để ta giúp ngươi đi!"

"ÔNG" một tiếng oanh minh trong đầu Trần Vân vang lên rồi hắn lập tức bị một đoàn ánh sáng bao phủ, chỉ một giây sau ánh sáng tắt mất.

"lạch cạch." khẩu Colt 45 vốn trên tay Trần Vân lại rơi xuống đất.

Vài ngày sau, người ta phát hiện cấp S đặc công Tuyệt của Việt Nam vậy mà biến mất, không một dấu vết, một đầu mối nào,kẻ vui người sầu. Người thì cho rằng Tuyệt bị giết, người thì nói hắn mai danh ẩn tích, thậm chí nói hắn bị bắt đi làm thí nghiệm nhân thể. Tuy nhiên chẳng có ai có được đáp án chính xác về sự biến mất của Tuyệt cả.

***** Hết chương 1*****