1112: Lan Lăng thần tích! Đam mê vô tận

Diệt Thế Ma Đế

1112: Lan Lăng thần tích! Đam mê vô tận

"A... A... A..."

Lâm Thế phát ra tiếng hét thê thảm không gì sánh được, dù cho xuyên qua thùng sắt, cũng khiến cho người nghe cực sợ.

Bởi vì, mặt của hắn đã phân hủy, bị đáng sợ acid mạnh ăn mòn tan rã, mũi trực tiếp ăn mòn mất, môi cũng ăn mòn mất, thế nhưng con mắt vẫn còn giữ lại, bởi vì Lan Lăng muốn thời thời khắc khắc khiến Lâm Thế nhìn bản thân xấu cỡ bao nhiêu.

"A... A... A..."

Lâm Thế đau đớn liều mạng dùng đầu đập xuống mặt đất, phát ta tiếng động rầm rầm.

Mà hai cô sinh viên xinh đẹp học viện nghệ thuật nhìn một màn này, thực sự thiếu chút nữa muốn không cầm nổi, hoàn toàn đứng không được, trực tiếp nằm liệt trên đất, lộ ra cặp chân rõ ràng thon dài.

Lan Lăng ngồi chồm hổm trước mặt hai cô gái, nhẹ nhàng lấy tay chùi son môi trên miệng của các nàng.

"Đừng, đừng hại chúng tôi..." Một cô gái run rẩy nói.

Lan Lăng bèn hỏi: "Nhà các ngươi nghèo à?"

Cô gái lắc đầu, trong nhà các nàng không nghèo, đều là gia đình trung lưu. Cũng chính bởi vì vậy, khiến cho bọn họ hiểu được cái gì là túi Hermes, hiểu được cái gì là đồng hồ Cartier, hiểu được cái gì là Tiffany Keys, cho nên tiền thì vĩnh viễn không đủ.

"Loại vật xa xỉ phẩm này không có sai, hư vinh cũng không sai, nhưng cách các ngươi thu được những thứ này sai rồi, giá phải trả quá lớn, là tiêu hao các ngươi sau này." Lan Lăng nói: "Hiện tại liền tới trường học đi, giả vờ không có gì phát sinh hết, chờ nhà họ Lâm tìm được các ngươi, các ngươi không có bằng chứng ở hiện trường, bởi vì các ngươi lúc này đang ở bên trong túc xá của trường. Từ nay về sau, dù cho làm dáng giả vờ hay cố học tập cho giỏi gì đó cũng được? Ngoại hình các ngươi rất đẹp, hơn nữa mặc kệ tài năng nghệ thuật thật hay giả, có rất nhiều người đàn ông giàu có khát vọng cưới được các ngươi, các ngươi vẫn có thể đủ hạnh phúc cả đời, chỉ cần đem lòng tham của các ngươi giảm xuống một chút."

Người con gái run rẩy gật đầu.

Trên thực tế, chuyện xảy ra tối hôm nay hoàn toàn lật đổ họ thế giới quan, chí ít trước mắt giờ khắc này xa xỉ phẩm ở trong mắt các nàng trở nên không có giá trị, bởi vì các nàng chính mắt thấy thần tích.

"Ngươi, ngài là ai..." Cô gái bèn hỏi: "Ngài, ngài là thần phải không?"

"Đúng, chính là ta!" Lan Lăng nói: "Nhớ kỹ, các ngươi từ sau khi rời khỏi quán bar liền về túc xá, có sinh viên làm chứng cho các ngươi, có camera vi tính làm chứng. Đi, đi thôi..."

Lan Lăng vung tay lên.

Trong nháy mắt, hai cô gái trực tiếp biến mất, chỉ trong nháy mắt, họ trực tiếp xuất hiện ở bên trong túc xá, ngồi ở trước máy máy vi tính phát sóng hát trực tiếp.

Mà bốn sinh viên còn lại, hoặc là đang dưỡng da, hoặc xem phim truyền hình, hoặc xem tiểu thuyết, không có một chút kinh ngạc.

Hai cô gái hệ nghệ thuật nhìn máy vi tính ngây người, nhìn trong máy vi tính vô số lới nhắn.

"Nữ thần, nữ thần, nữ thần..."

"Bà chị nhỏ, vừa nhìn thấy ngươi, ta đã cho con trai của chúng ta lấy một tên hay lăm..."

Hai cô gái bỗng nhiên cảm giác được bản thân hèn hạ phàm tục ra sao, có vô số chàng trai gọi mình nữ thần, mà họ là vì một đống tiền mà bán rẻ bản thân.

Không sai, người kia là thần! Chỉ có thần mới có thể tha thứ họ!

Tức khắc, hai cô gái nằm sấp ở trên bàn khóc, sau khi khóc xong một phút, họ vào buồng vệ sinh đem lớp hóa trang đậm trên mặt tẩy cho sạch, sau đó có chút chần chừ lấy ra chiếc túi LV, dùng bật lửa đốt cháy.

Từ nay về sau họ muốn theo lời thần răn dạy, làm một cô gái tốt. Có thể họ sẽ còn gạt người, có thể họ còn lười biếng, còn có thể tham lam, còn có thể dụ dỗ đàn ông, nhưng tuyệt đối không còn bán đứng phẩm giá và thân thể của mình.

...

Mà người tài xế kia của Lâm Thế, bỗng nhiên chợt quỳ xuống nói: "Buông tha ta, buông tha ta! Có rất nhiều chuyện ta là bị ép buộc a, ta còn cha mẹ già còn vợ con a, ta không làm theo lời, ta sẽ thất nghiệp a."

Lan Lăng nhìn người tài xế này nói: "Kẻ cho chị Lan Khấu của ta một phát acid sunfuric chính là ngươi đi tìm đúng không?"

"Van cầu ngươi buông tha ta, buông tha ta, ta còn cha mẹ già còn vợ con a, vợ của ta thân thể không khỏe." Tài xế không ngừng dập đầu, khóc lớn nói: "Ngài là thần, ngài sẽ tha thứ những nhân loại hèn kém như chúng ta đúng không? Ngài sẽ cảm thông chúng ta đúng không?"

Lan Lăng nói: "Ngươi nghĩ sai một chỗ, thần có thể cảm thông cả nhân loại, nhưng nhưng không đi cảm thông một cá thể đơn độc. Thần có đại ái, lại không có gì tình cảm."

Dứt lời, bàn tay Lan Lăng vỗ.

Tức khắc, tài xế của Lâm Thế toàn thân vỡ vụn mà chết.

Lúc này, Lâm Thế đã đau đến bất tỉnh. Lan Lăng ngẩng đầu một cái, thân thể hắn trực tiếp bay lơ lửng, tiến vào bên trong chiếc Rolls-Royce Phantom của hắn.

Lan Lăng lại ngoắc tay.

Tức khắc, Rolls-Royce Phantom tự khởi động, tự chạy, rõ ràng không có tài xế, lại tự động hướng biệt thự nhà họ Lâm lái đi.

Mà Lan Lăng, thì từ từ bước đi, hướng về nghĩa trang của cha mẹ nuôi đi tới.

...

Nhà họ Lâm được coi như địa chủ rắn độc của thành phố H, ở thành phố có hơn mười mẫu đất, ở thành phố H tấc đất tất vàng, cũng có thể coi như là siêu cấp sở hữu đất đai.

Chiếc Rolls-Royce Phantom của Lâm Thế từ từ lái vào bên trong biệt thự nhà họ Lâm ngừng ở cổng chính biệt thự.

"Thiếu gia đã về rồi?" Bảo vệ tiến lên cung kính mở cửa xe.

Sau đó, hắn gặp được một màn quỷ dị đáng sợ nhất.

Tài xế ngồi cầm lái lại là một người chết. Mà Lâm Thế ở hàng ghế sau thì đội một cái thùng sắt đáng sợ.

"A... A..."

Tên bảo vệ này cũng xuất thân lưu manh, cũng quen tất cả những trò kỳ dị thế nhưng lúc này sợ đến không nén được, phát ra tiếng thét chói tai.

Bởi vì thân thể tên tài xế ngồi lái kia liền nứt ra, thật sự quá đáng sợ.

Một tiếng thét chói tai này của hắn khiến cha của Lâm Hào bị đánh thức.

"La cái gì?" Lâm Hào giận dữ hét.

Nếu như bình thường, tiếng gầm giận dữ này đủ khiến cho bảo vệ vãi đái, sau đó phải tự vả mặt. Bởi trước khi gia đình Lâm Hào theo nghề buôn bán bất động sản thì lão từng làm đại ca giang hồ.

"Tổng giám đốc Lâm, ngài, ngài xuống mà xem." Bảo vệ run rẩy nói: "Thiếu gia xảy ra chuyện."

Một lát sau, Lâm Hào và người vợ chạy như bay, chỉ mặc áo ngủ.

Lâm Hào này năm mươi mấy tuổi, vẫn hùng tráng uy mãnh như cũ. Mà người vợ nhờ có tiền bạc bảo dưỡng nên vẫn duy trì dáng vẻ thước tha.

Nhìn thấy thi thể tài xế trong chiếc Rolls-Royce Phantom, Lâm phu nhân thét một tiếng rồi ngất đi.

Lâm Hào nhìn xác tài xế một cái, tuy rằng trái tim cũng đập mạnh, sắc mặt lại không có bao nhiêu biến hóa. Nhưng nhìn thấy người đội thùng sắt phía sau, không khỏi rùng mình, trong lòng dâng lên dự cảm không hay.

"Ba... Ba..." Lúc này Lâm Thế đã tỉnh, sợ hãi kêu lên.

Quả nhiên là con hắn, Lâm Hào trực tiếp bùng nổ.

"Là ai? Là ai dám hại con trai của ta? Là ai dám đối với nhà họ Lâm chúng ta ra tay?" Lâm Hào giận dữ hét: "Tìm người đến, tra, tra! Ta nhất định phải giết cả nhà của hắn."

Không cần tra xét, bởi vì trong tay của con trai Lâm Thế của hắn còn có một phong thư.

Lâm Hào mở bức thư ra.

"Ngài Lâm Hào, tối mai ta sẽ đến nhà ngươi thăm hỏi, hãy chờ đó!"

Trong thơ tái bút là Lan Lăng!

Lâm Hào suy nghĩ một lúc lâu, mới nhớ lại tên này.

Em trai của con bé Lan Khấu kia, con trai mình theo đuổi không được liền đem Lan Khấu hủy dung.

Lan Lăng này không phải đã mất tích à? Bây giờ lại trở về báo thù.

"Được, được lắm.. Tên tiểu tạp chủng này vẫn dám trở về báo thù." Lâm Hào trong lòng tức khắc trầm tĩnh lại.

Hắn vốn tưởng giang hồ báo thù, hoặc kẻ địch khó lường khác, thật không ngờ dĩ nhiên là một sinh viên bình thường.

Bất quá nhìn tử trạng tài xế, đao công của Lan Lăng này rất được, có thể hắn đi chỗ nào bái sư học võ nghệ, nghĩ bản thân đủ lợi hại, cho nên trở về báo thù.

Lâm Hào cầm điện thoại lên, triệu tập tất cả huynh đệ, triệu tập toàn bộ cao thủ.

Tối mai, hắn vẫn phải chờ thật tốt tên nhãi Lan Lăng này, nhất định sẽ làm cho hắn hối hận sinh ra trên thế giới.

...

Đi tới trước mộ cha mẹ nuôi, Lan Lăng lẳng lặng quỳ ở nơi đó.

Trên địa cầu là không có nói đến chuyển thế, sinh lực và sức sống cha mẹ nuôi, đã sớm rơi lả tả ở toàn bộ thế giới.

Cứ như vậy, Lan Lăng quỳ trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, mãi cho đến hừng đông.

"Chú, dì, ta sẽ chiếu cố cả đời Lan Khấu thật tốt." Lan Lăng nói, sau đó xoay người rời khỏi.

Lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của cô gái xinh đẹp hôm qua mua quần áo cho hắn.

"Ngươi đang ở đâu? Ta trả lại tiền cho ngươi." Lan Lăng nói.

"Ngươi biết câu lạc bộ An Nhiên à?" Cô gái đẹp kia nhận điện thoại của Lan Lăng, có vẻ hưng phấn gấp gáp, nói: "Chúng ta hẹn gặp nơi đó?"

"Được." Lan Lăng nói.

Câu lạc bộ An Nhiên, lúc địa cầu cũng đã nghe nói qua, là một câu lạc bộ nổi tiếng hạng sang. Nhưng ban đầu mới xây dựng là sân chơi của một người cha xây cho con gái, chỉ bất quá sau đó mới kinh doanh công khai.

Lan Lăng vẫn đi bộ, hướng câu lạc bộ An Nhiên đi tới.

...

An Lan mặc một bộ áo bó sát, đem vóc người của nàng càng thêm nổi bật vẻ ma quỷ bốc lửa, hơn nữa khuôn mặt xinh đẹp thanh khiết của nàng, quả thực vô cùng mê người.

Nàng thỉnh thoảng nhìn ngoài cửa, lại thỉnh thoảng nhìn đồng hồ đeo tay, có vẻ có chút đứng ngồi không yên.

Thậm chí còn lôi ra gương, nhìn son phấn trên mặt có phai không, thậm chí hít thở dồn dập.

Thực sự ngồi không yên, nàng liền đi tới trước một tấm gương, hướng về phía cái gương luyện tập.

"Ta không nhận tiền ngươi trả lại, thế nhưng lại muốn ngươi tặng một phần quà giang giá." Hướng về phía cái gương, An Lan lên giọng.

Sau đó lắc đầu nói: "Không được, cái này quá lẳng lơ, sẽ làm hắn xem thường."

"Tiền quần áo đây, nhưng là phí công sức của ta? Ta chính là vô cùng đắt tiền." Hướng về phía cái gương, An Lan lại đổi sang bộ mặt khác, tập trung cố nặn ra một nụ cười ranh mãnh.

"Không được, không được, quá đột ngột tầm thường." An Lan rầu rĩ che khuôn mặt của mình nói: "Không xong, biểu hiện quá tệ."

Hít một hơi thật sâu, An Lan hướng về phía cái gương nói: "Cố gắng lên, cố gắng lên, ngày hôm nay thì hôn môi, ngày mai sẽ ngủ!"

An Lan từ nhỏ đến lớn đều tin tưởng tiếng sét ái tình, cũng cảm thấy đàn bà phải bằng vào trực giác và mùi vị tìm đàn ông, thậm chí không cần biết đối phương là ai.

Mà đêm qua nhìn thấy người đàn ông vô cùng tuấn mỹ, nào chỉ tiếng sét ái tình a, đơn giản là trong nháy mắt đâm thủng trái tim, sau đó chợt bùng nổ.