Chương 32:Thiên Cơ Bất Khả Tiết Lộ

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 32:Thiên Cơ Bất Khả Tiết Lộ

-á thì ra là muội thiên tài của Tiêu Gia,tỉ tỉ nghe đồn về muội nhiều lắm,không ngờ gặp được muội ở đây,muội muội thật xinh đẹp,tỉ tỉ là Nhã Phi,tối nay tỉ tỉ ở Đặt Thước Nhĩ Phòng Đấu Giá chờ muội nhá,hihi

Nhã Phi bất ngờ nói một câu,rồi trêu ghẹo đối phương,ánh mắt thì liếc liếc nhìn Trần Sơn

-há thì ra tỉ tỉ là Nhã Phi, muội muội cũng nghe người trong thành đồn về Nhã Phi tỉ tỉ nhiều lắm luôn á,ừ tối này muội muội rãnh nè,nhưng mà vị đại ca bên cạnh tỉ tỉ không giận chứ

Huân Nhi nói giọng nhí nhỏm đáng yêu rồi hiếu kỳ nhìn Trần Sơn

Trần Sơn thầm hô một câu không ổn,ta đã tránh không nói chuyện với các ngươi rồi,ánh mắt liếc liếc suy nghĩ,rồi nụ cười dơ lên,lần này biết tay với ta hừ hừ,nhiệm vụ cái gì từ từ đã hừ dám chọc tới ta để xem ta trừng trị các ngươi

-a hai chế đi chung với nhau đi thôi,lôi mị vào làm gì,còn vị tiểu đệ đệ tuấn tú bên này,đệ tên là gì,đệ bao nhiêu tuổi zồi,có ý trung nhân chưa zậy,mị kết đệ zồi đó nha,hihi

Trần Sơn bỗng nhiên trong tay xuất hiện một cây quạt phất phất,giọng nói tràn đầy chua chua,quay sang nói với Tiêu Viêm,rồi cười khúc khích ánh mắt liết liết nháy nháy

-phốccccc

-phốccccc

-phốccccc

-phốccccc

Cả quán há hốc mồm,Không gian một trận yên tĩnh,cả quán giờ phút này ánh mắt đầy quái dị nhìn Trần Sơn,không ngờ nhìn tuấn tú nho nhã mà là một Nhân Yêu

Tiêu Viêm nghe được giọng nói chua chua đó làm cả người đóng băng lại,nội tâm một trận nhộn nhạo,tóc gáy dựng đứng lên,sau lưng mát lạnh cố gắng ngẩn đầu nhìn Trần Sơn,

Lúc Nhìn thấy Trần Sơn nháy nháy mắt thì thẩm hiểu,thở dài nhẹ nhỏm,nội tâm buôn lỏng ra thầm nghĩ,hay đại ca thật hay nhưng mà đệ không theo đại ca được,da mặt đệ rất mỏng,mà đệ còn sợ phá hủy hình tượng Gia Tộc nữa,thật xin lỗi vị đại ca này rồi

-vị đại ca này thật xin lỗi,đệ có ý trung nhân rồi,đệ tên là Tiêu Viêm thật ấy nấy với đại ca

Tiêu Viêm đứng lên chắp tay nói,giọng nói đầy chính nghĩa

-hừ không vui chút nào,ta thấy ngươi đang bị bệnh trong ở người đấy,không giấu diếm gì,ta là một vị thần y cái thế đấy,ta cũng có thể tiên đoán được cả tương lai

Trần Sơn mặt mũi đầy không vui,chỉnh chang lại giọng nói rồi phất phất quạt nhìn lên trời lộ ra vẻ đầy thần bí một thế ngoại cao nhân

-há vị đại ca này nói thật,xin hỏi ta bị bệnh gì?

Tiêu Viêm nghe Trần Sơn nói vậy vội vàng hỏi

Cả quán giờ phút này cũng ồn ào lại,Nhã Phi che miệng cười,ngồi nhìn xem Trần Sơn nói cái gì,

Huân Nhi thì ánh mắt đầy hiếu kỳ nhìn đối phương,ừ tuấn tú,ừ không rõ tu vi khá là thần bí một vị đại ca

-xem nào,Tiêu Gia tam thiếu,ba năm trước là một thiên tài Tiêu Gia,nhưng ba năm này đấu khí không tiến còn thụt lùi đấu khí tam đoạn,ta nói ta không đều tra các ngươi,các ngươi tin?

Trần Sơn phất phất quạt lộ ra vẻ thần bí bấm bấm tay nói

Mấy người ngồi đây tràn đầy vẻ không tin

-vị đai ca này,nếu biết Tiêu Viêm ca ca bệnh thì có cách chữa bệnh?

Một bên Huân nhi chen vào một câu,tuy ánh mắt đều không tin nhưng mà thử hỏi cho vui

Tiêu Viêm cũng vậy,ánh mắt đầy mong đợi nhìn Trần Sơn

-hừ ngươi qua đây,ta sẽ cho các ngươi thấy,ta thần thông quản đại cỡ nào,ta Dâm Uy cở nào

Trần Sơn gắp quạt lại chỉ Tiêu Viêm qua,Tiêu Viêm tuy không hi vọng gì nhưng vẫn đi qua

Trần Sơn thấy Tiêu Viêm qua rồi ra hiệu dơ tay lên,nhìn nhìn tay trên cổ đối phương có sợi dây chuyền có chiếc nhẫn,Trần Sơn nội tâm một trận nhộn nhạo,nhưng ép lại nội tâm,Trần Sơn hai mắt híp lại đặt tay trái lên tay Tiêu Viêm,tay phải bấm bấm bấm, miệng thì thào nho nhỏ Tiếng Việt chẳng ai nghe hiểu

-há ngươi có một vị hôn thê,3 ngày sau vị hôn thê sẽ tới tìm ngươi,lúc đó ngươi sẽ hiểu,biến cố sẽ phát sinh từ ngày đó,ồ Đại Thiên Thế Giới,không đơn giản,không đơn giản hahaha,được, khá lắm ngươi có tư cách biết tên của ta,ta tên là Trần Sơn,người trong thiên hạ gọi ta là Trần Tiên Sư hoặc là Trần Thần Y hahaha

Trần Sơn vẻ mặt đầy kinh ngạt thốt lên liên tục rồi cười haha báo hai cái danh hiệu mới đặt của mình

Mọi người ở đây trên đầu dấu chấm hỏi,ngươi đang nói cái gì vậy

Tiêu Viêm hiểu một chút nhưng mà không hiểu lắm hỏi tiếp

-Trần Đại ca vậy bệnh tình trong người ta?

-hả vài ngày sau ngươi sẽ rõ,cố mà giữ chiếc nhẫn trên cổ, Thiên Cơ Bất Khả Tiết Lộ hahahaha Không thể lộ,không thể lộ,thôi chúng ta đi thôi Nhã Phi

Trần Sơn đầy thần bí mở quạt ra phất phất nói xong cười một tiếng đi ra ngoài,chỉ để lại một nhóm người ánh mắt quái dị,giống như nói bệnh thần kinh

-Tiêu Viêm ca ca huynh bệnh tình không khỏi cũng không sao,muội vẫn bên cạnh huynh

Huân Nhi tới bên cạnh Tiêu Viêm an ủi

-ta không sao Huân Nhi,ta cảm thấy Trần đại ca rất thần bí,ta hơi tin tưởng huynh ấy một chút

Tiêu Viêm nói xong cầm trên cổ chiếc nhẫn trên mặt tràn đầy hi vọng,Tiêu Viêm không biết trong chiếc nhẩn có một linh hồn ông lão đang dấu kín khí tức ở trong đó,linh hồn ông lão một mặt đầy kinh ngạc nhìn xem Trần Sơn đi xa

Quay lại với Trần Tiên Sư 'Trần Thần Y' của chúng ta,3 người ra khỏi quán, Nhã Phi một mặt tràn đầy hiếu kỳ nhìn sang Trần Sơn hỏi

-Trần Đại ca vừa này huynh nói cái gì vậy,tiết lộ một chút với Nhã Phi được chứ?

-hả đã nói là Thiên Cơ Bất Khả Lộ rồi mà,tiết lộ là chết người đó,sau này Nhã Phi sẽ hiểu,đi theo ta thì hiểu nhiều hơn đấy hahaa

Trần Sơn giả vờ giả vịt nói rồi nhìn chằm chằm mặt đối phương

-xí không tiết lộ thì thôi,hừ còn đi theo huynh ai cần đi theo huynh

Nhã Phi quay mặt dỗi quay đầu nói một câu rồi lén nhìn sang Trần Sơn,thấy Trần Sơn không có phản ứng gì,nội tâm hơi buồn bả nhưng mà rất nhanh lấy lại tinh thần nói

-Trân Sơn đại ca,bây giờ chúng ta đi đâu nữa

-hả vừa rồi không ăn được gì,chúng ta đi ăn cái khác đi,Nhã Phi dẫn ta đi thăm quan thành này luôn

Rồi sau đó 3 người đi quanh thành này,thành này rất rộng lớn đi cả ngày mới kết thúc,

đêm tối như thường lệ Trần Sơn ngồi tu luyện,trước mặt là Tố Tố cũng ngồi tu luyện,Tố Tố đã Luyện Thể Nhị Trọng rồi thật là một thiên tài

-Keng ký chủ tự tu luyện nhận được exp tuvi 1798

-Keng ký chủ tự tu luyện nhận được exp tuvi 1798

-Keng ký chủ tự tu luyện nhận được exp tuvi 1798

-Keng ký chủ..…
....
..
..