Chương 39: Chém giết (2)
Trong cuộc chiến này, căng thẳng nhất chính là màn solo giữa Sơn Tùng với Nova.
Sơn Tùng thực lực mặc dù kém đối phương một cảnh giới. Thế nhưng Sơn Tùng là một tên binh vương, một vị Thiên Binh do chính đế quốc phong tặng.
Thiên Binh là danh hiệu chỉ dành cho những quân nhân có thực lực mạnh mẽ, giết địch vô số, chiến công hiển hách trên chiến trường mới có thể đạt được.
Bất kì Thiên Binh nào đều có thể vượt cấp khiêu chiến, Sơn Tùng cũng không ngoại lệ. Đặc biệt là trong tay ông là Thiên Lôi Đao, đao này đã theo ông mấy chục năm vào sinh ra tử, đã cùng Sơn Tùng tâm hữu linh tề. Vì thế, đao này có thể được coi như là một ngụy khí linh.
Tổng hợp thực lực, đối mặt với một tên Độ Khí Cảnh như Nova, ông không chút khẩn trương nào mà còn dâng lên một cỗ chiến ý. Có thể cùng cường giả đơn đấu là mong ước của bất kì một tên Thiên Binh nào
Về phía Nova, hắn mặc dù là Độ Khí Cảnh cấp ba hai thế nhưng hắn mới chỉ đột phá mà thôi. Cảnh giới chưa ổn định. Mới cả quan trọng nhất là hắn dựa vào phụ trợ mới đột phá.
Mặc dù hắn đã thức tỉnh khí linh: Băng Hàn Song Sát, chính là hai khẩu súng trong tay hắn. Thế nhưng đối phương cùng với đao của mình đã đạt tới cảnh giất tâm hữu linh tề, bước một chân vào " Nhân Đao Hợp Nhất" của đao pháp. Vì thế, hắn cũng không thể khinh địch, ánh mắt ngưng trọng nhìn Sơn Tùng.
Hai người cứ như vậy đứng trên cành cây nhìn nhau rất lâu, không ai động thủ trước cả. Dưới chân họ, linh kĩ của sáu người còn lại bắn ra khắp nơi, một cuộc chiến rất khốc liệt đang diễn ra dưới mặt đất.
- Oanh.
Một tiếng nổ tung vang vọng khắp không gian. Chỉ thấy vị xạ thủ team Sơn Tùng bắn ra một mũi tên mang theo uy lực khủng bố về phía một tên thuyền phó bên team Nova. Mà tên này lại bị pháp sư team Sơn Tùng trói lại. Vì thế một mũi tên này chuẩn xác bắn lên người đối phương. Mũi tên vừa tiếp xúc với kẻ địch liền nổ tung tạo ra một cột khói bụi khổng lồ.
Thấy đồng bọn bị thương, Nova giật mình. Ánh mắt vô tình liếc xuống. Mà đây trở thành cơ hội để Sơn Tùng động thủ.
Chỉ thấy ông hai mắt sáng ngời, linh lực điên cuồng hội tụ hai chân, quát khẽ một tiếng:
" Thiểm điện".
Lập tức, Sơn Tùng liền hóa thành một tia lôi điện, dùng tốc độ gần như tốc biến về phía Nova đồng thời quát lớn:
" Thiên Lôi Đao Pháp - thức thứ nhất - Lôi Trảm".
Lấy linh lực làm cầu nối. Năng lượng vũ trụ từ khắp nơi chuyển hóa thành lôi nguyên tố tụ tập về phía đại đao. Khiến cho đại đao lóe sáng, trên lưỡi đao vô vàn tia sét bắn ra xung quanh. Sơn Tùng không chút do dự bổ xuống. Một đao này mang theo đao khí màu vàng cùng với vô số tia lôi điện, uy lực thập phần khủng bố.
Thấy vậy, Nova biến sắc. Thầm mắng mình một giây thất thần để đối phương chiếm được tiên cơ.Tuy vậy, tình thế đang ngàn cân treo sơi tóc không cho hắn nghĩ nhiều.
Chỉ thẩy hắn khuôn mặt trầm lại, đưa hai tay ra, tay trái đưa súng về phía trước, tai phải đưa súng xuống dưới. Hai ngón tay cầm súng bóp cò.
Lập tức hai viên đạn bắn ra. Viên đạn từ khẩu súng tay phải bắn xuống dưới, tạo ra một lực đẩy bắn hắn lên không, viên đạn còn lại thì bắn về phía đại đao đang bổ xuống. Lực bắn của viên đạn lớn đến nỗi nó không bị đại đao phá hủy mà còn đẩy đại đao cùng với Sơn Tùng lùi ra xa. Mà cũng vì vậy Nova tránh thoát khỏi một đao vừa rồi.
Dựa vào phản chấn, Nova liền dãn khoản cách với Sơn Tùng. Không chút do dự, Nova dơ lên hai cây súng của mình, hướng về phía hắn trầm giọng:
" Khí Linh Tâm Kĩ: Đầy Trời Băng Tuyết".
Lập tức, hai họng súng điên cuồng nhả đạn, những viên đạn màu trắng mang theo khí tức lạnh giá bắn ra. Chỉ trong chốc lát, cả bầu trời bị bao phủ bởi một trận mưa đạn, hướng về phía Sơn Tùng bắn tới.
Thấy vậy, Sơn Tùng lâm nguy không loạn. Hai mắt tràn đầy thanh tịnh. Chỉ thấy, ông lóe lên chỗ này lúc sau lại lóe lên chỗ khác, vận dụng " thiểm điện" tới cực hạn. Điều này khiến ông vừa né tránh các viên đan bắn tới vừa không bị rơi xuống mặt đất. Đồng thời, trong tay đại đao cũng không ngừng lại, năng lượng vũ trụ không ngừng hội tụ vào đại đao.
Mấy giây sau, Sơn Tùng dùng " thiểm điện" xuất hiện trên không. Tay cầm đao quàng qua cổ, ánh mắt nhìn Nova cực kì chăm chú quát lớn:
" Thiên Lôi Đao Pháp - thức thứ hai - Nhị Long Lôi Phạt".
Sau đó một đao hạ xuống. Lập tức, hai con rồng khổng lồ do lôi điện tạo thành xuất hiện gầm lên một tiếng. Sau đó há cái miệng khổng lồ của mình hướng về phía Nova cắn tới.
" Hừ, trò trẻ con. Khí Linh Tâm Kĩ: Nhị Sát Kiếm".
Nova lạnh lùng kêu lên một tiếng sau đó thả hai khẩu súng ra, lập tức hai khẩu súng từ từ hợp lại thành một khẩu súng. Đồng thời, từ nòng súng, năng lượng vũ trụ điên cuồng hội tụ lại, sau đó hình thành một thanh kiếm băng khổng lồ. Cầm lấy khẩu súng như cầm một thanh kiếm. Nova nhìn về phía hai con rồng, trong mắt sát khí cực thịnh hô lớn:
" Giết".
Lập tức, Nova hóa thành bạch quang bắn về phía cái miệng khổng lồ đang há to của một con rồng. Không một chút khó khăn, Nova xuyên thủng qua đầu nó, con rồng liền tan biến trong hư vô. Chưa dừng lại ở đó, bằng vào cùng một chiêu thức, Nova tiêu diệt còn rồng còn lại. Sau khi giết hai con rồng, Nova mở ra " Khí Linh Dực" bay lên không. Cầm lên khẩu súng hướng về phía Sơn Tùng lẩm bẩm:
" Khí Linh Tâm Kỹ - Cường hóa".
- Cạch... Cạch.
Chỉ thấy khẩu súng trước mặt Nova bắn đầu biến hóa, trở lên to đùng. Nòng súng dài ra, to lên. Đồng thời, một cái họng pháo xuất hiện ở phía trước nòng súng. Ngoài nóng súng ra,các bộ phận khác cũng biến đối hoàn toàn.
Mấy giây sau, trong tay Nova không phải là một khẩu súng lục nữa mà là một khẩu đại pháo. Ngay khi khẩu súng của mình biến hóa xong, Nova không chút do dự bóp cò.
Ngay sau khi hắn bóp cò. Năng lượng vụ trụ như bị một lỗ đen hút phải vậy, điên cuồng hội tụ vào khẩu đại pháo của Nova. Đồng thời nhiệt độ xung quanh cũng giảm mạnh một cánh nhanh chóng. Nhanh đến nỗi, chỉ mấy giấy sau, tuyết đã bắt đầu rơi xuống.
" Đây là....".
Nhìn hành động của Nova. Sơn Tùng khuôn mặt trắng bệch, kinh hoàng tột cùng. Ông biết đây là đối phương đang thi chiển linh kĩ cao cấp. Mà có thể thay đổi thời tiết, khiến cho mùa hè mà có tuyết rơi thì chỉ có trung phẩm Huyền cấp thậm chí là Địa giai linh kĩ mới có thể gây ra.
Nghĩ tới đối phương thi triển linh kĩ đẳng cấp vậy mà là Địa cấp. Sơn Tùng giật mình, trong lòng cực kì chấn động cùng hoảng sợ. Hiện tại, trong đầu ông chỉ có một ý niệm. Đó là ngăn cản lại Nova thi triển linh kĩ. Nếu không ở đây mọi người đều sẽ chết hết.
Nghĩ là làm, Sơn Tùng ánh mắt nhìn Nova chằm chằm, 100% linh lực cơ thể hội tụ nơi chân của ông. Thiểm điện được sử dụng cực hạn nhất. Chỉ thấy Sơn Tùng gần như là dịch chuyển tức thời tới bên cạnh Nova. Trong mắt ông tràn đầy sát khí, một đao không chút do dự chém xuống.
" Thiên Lôi Đao Pháp - thức thứ năm - Lôi Phạt".
Lập tức, một tia lôi điện khủng bố từ trên không bắn xuống, cùng với đó là đại đao chạm tới người Nova.
- Oanh.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Lấy trung tâm hai người, ánh sáng bao trùm cả bầu trời buổi hoàng hôn. Khói bụi mù mịt xuất hiện từ trung tâm vụ va chạm lan tỏa ra xung quanh
Một đao đánh trúng Nova. Sơn Tùng không chút nào vui mừng, chỉ thấy ông khuôn mặt trầm xuống. Trong lòng xuất hiện một cỗ bất an. Ánh mắt chăm chú vô cùng nhìn làn khói mù trước mắt
Sau khi khói bụi xung quanh mình tan biến, Sơn Tùng biến sắc không chút do dự dùng tốc biến thoát ra ngoài.
" Muốn thoát sao? Đâu có dễ vậy. Băng Thiên Quyết: Đóng Băng".
Âm thanh trào phúng vang lên phía sau Sơn Tùng. Chỉ thấy khộng biết từ lúc nào, Nova đã xuất hiện phía sau ông. Cầm lên đại pháo chỉ về phía Sơn Tùng, bộ dạng đắc ý cùng trào phúng quát khẽ.
Lập tức " Nova" mà Sơn Tùng chém trúng liền tan vỡ thành vô số mảnh băng bám lấy ông ta. Chỉ trong chốc lát, Sơn Tùng liến biến thành một tượng băng.
Thì ra, Nova biết mình dùng tới chiêu này cần thời gian niệm phép. Mà trong thời gian đó, với kinh nghiệm chiến đấu của đối phương rất có thể biết được mình thi chiển Địa Cấp linh kĩ. Vì thế, hắn mới tương kế tựu kế, tạo ra một phân thân ở phía sau lưng Sơn Tùng, chỉ chờ Sơn Tùng đánh tới là phân thân với hắn sẽ tráo đổi vị trí cho nhau (na ná giống chiêu Phân Thân Bóng Tối của Zed). Không những thế phân thân của hắn một khi bị phá hủy sẽ nổ tung tạo thành vô số mảnh băng bám lấy đối phương, biến đối phương thành tượng băng. Và quả nhiên, bởi vì quá nóng vội ngan cản Nova thi chiển linh kỹ. Sơn Tùng đã mắc bẫy
" Như vậy, ngươi có thể đi chết được rồi. Trước khi chết, ta sẽ cho ngươi biết sự khác nhau giữa Độ Khí Cảnh và Dẫn Nguyên Cảnh là gì?".
Nova nhìn Sơn Tùng cười lớn. Bộ dạng đắc ý cực kì. Sau đó, hắn nâng lên đại pháo quát một tiếng:
" Băng".
Lập tức, ở nòng pháo một cái linh trận nhỏ xuất hiện không ngừng xoay tròn.
" Toái".
Lại một cái linh trận lớn hơn linh trận đầu tiên xuất hiện cách linh trần nhỏ không xa.
" Thiên".
Linh trận thứ ba to hơn linh trận thứ hai xuất hiện trước nóng pháo.
" Không".
Linh trận thứ tư cũng là cái to nhất được hình thành. Bốn cái linh trận ở trước nóng pháo không ngừng quay tròn.
" Lữ trưởng".
Phía dưới, thấy tình cảnh như vậy. Ba tên lữ phó hoảng sợ vô cùng kêu lên thảm thiết. Sau đó không chút do dự bay về phía Nova đánh tới. Thế nhưng, ba tên thuyền phó của Nova chắc chắn sẽ không để điều này xảy ra. Chỉ thấy bọn họ nhìn nhau gật đầu, không chút do dự đánh về phía ba người, mục đích ngăn cản ba người xông tới cứu Sơn Tùng.
Phía xa, thấy Sơn Tùng gặp nguy hiểm. Thanh Mị, Nguyễn Huy khuôn mặt trắng bệch, kinh hoàng vô cùng. Chỉ có Long là vẫn bình tĩnh, ánh mắt ngưng trọng nhìn lên không hướng về phía hai người mở miệng:
" Chị Thanh Mị, anh Huy. Hai người có thể làm cách nào giúp em chỉ tích tắc xuất hiện bên cạnh Sơn Tùng rồi trở về không?"
Tuy rằng không hiểu tại sao Long hỏi vậy, thế nhưng Thanh Mị vẫn gật đầu lên tiếng.
" Có. Nếu em cần. Chị sẽ dùng bí kĩ: Hỏa Tinh Chuyển Di, đưa em tới bên cạnh Hoàng đại tá rồi lập tức đưa em trở lại. Thế nhưng thời gian chỉ có 2s mà thôi".
Nghe vậy, Long hai mắt toát lên vẻ kinh hỉ, nắm lấy tay cô vội vàng lên tiếng:
" Thật hả chị. Nếu vậy chị mau thi triển đi".
" Được rồi. Em đứng im đấy".
Thanh Mị gật đầu, sau đó hay tay kết ấn. Mấy giây sau, Thanh Mị đặt một tay lên ngực Long quát:
" Nguyễn gia bí kỹ: Hỏa Tinh Chuyển Di".
Lập tức, một ngọn lửa từ tay cô xuất hiện bao phủ lấy cả người Long. Thấy Long đã bị ngọn lửa bao phủ hoàn toàn, Thanh Mị nghiêm giọng nói khẽ:
" Đi"
Theo tiếng quát của cô. Long liền biến mất. Hai giây sau, vẫn tại vị trí đó. Long lại một lần nữa xuất hiện. Chỉ là lúc này trên mắt không còn vẻ lo lắng nữa mà thay vào đó là sự vui vẻ. Thấy hai người nghi hoặc nhìn mình, hắn mỉm cười đắc ý cùng tự tin:
" Hai người yên tâm. Hoàng đại tá đã được không có nguy hiểm"