Chương 196: Về nhà

Dị Giới Liên Minh

Chương 196: Về nhà

" Long, mọi chuyện được giải quyết xong rồi chứ?"


Bên trong phòng chỉ huy Hư Không Hình Cảnh, Nguyễn Thanh Liêm ngồi đối diện với hắn cười hỏi


" Mọi chuyện đã giải quyết. Không những vậy con còn tìm thêm được một thành viên ưu tú cho team nữa đấy" Nguyễn Tuấn Long cười cợt, nói xong hắn đưa cho Nguyễn Thanh Liêm sơ yếu lí lịch về Trần Phương


" Trần Phương? Chính là Tử Thần Conan nổi tiếng của KillGod sao? Thật không ngờ lại là hắn" Nhìn dòng lai lịch ghi trên Ipad, Nguyễn Thanh Liêm không nhịn được kinh ngạc nói một câu


Trần Phương là một sát thủ rất nổi tiếng trong làng sát thủ thế giới. Không tính tới những tên bá đạo, khủng bố như Nguyễn Bằng thì ở thế hệ sát thủ trẻ, Trần Phương được coi là một kẻ gần như là vô địch


Nguyễn Thanh Liêm cũng đã từng nghĩ tới mời Trần Phương tham gia Twelve Olympians Team, nhưng bởi vì không biết nơi hắn sinh sống nên đành bỏ qua
Hiện tại, Nguyễn Tuấn Long lại mang Trần Phương vào Twelve Olympians Team quả thật khiến ông kinh ngạc không ngớt


" Trần Phương là thuộc hạ của chị họ con, trong lần về nhà này con gặp hắn. Thấy năng lực không tệ nên mời vào team"

Nguyễn Tuấn Long tùy tiện biên lý do. Hắn cũng không muốn nói ra là mình đã cùng đối phương đã từng là kẻ thù không đội trời chung


" Vậy là Twelve Olympians Team đã có bảy thành viên, còn năm người nữa thôi. À đúng rồi, Long nè, ta nghe nói con đang ở lâu đài Moritzburg đúng không?"


Bỗng Nguyễn Thanh Liêm hỏi một câu khiến Nguyễn Tuấn Long hơi nghi hoặc nhưng vẫn gật đầu


Thấy thế, Nguyễn Thanh Liêm hai mắt lóe sáng cười nói


" Ta muốn lâu đài Moritzburg thành tổng bộ của Twelve Olympians Team. Ý con thế nào?"


Nghe thế, Nguyễn Tuấn Long trầm ngâm một lúc rồi đáp


" Cũng được. Kể cả cha không nói thì con cũng sẽ đưa ra đề xuất này"


Không cần Nguyễn Thanh Liêm đề nghị, Nguyễn Tuấn Long cũng sẽ đề xuất yêu cầu này với ông. Lâu đài Moritzburg có hệ thống phòng thủ có thể nói là mạnh nhất vũ trụ, lại thêm không gian rộng lớn, sinh thái đa dạng,… quả thật là một nơi thích hợp làm tổng bộ Twelve Olympians Team.


Quan trọng hơn là, mọi người sẽ cùng nhau sống ở đó. Điều này khiến mọi người hiểu nhau hơn, gắn kết với nhau hơn là ở riêng rẽ. Mà đây là điều Nguyễn Tuấn Long mong nhất


" Vậy cứ quyết định thế đi. Hiện tại, vụ án " Lỗ Đen" vẫn chưa có manh mối gì nên các con cứ nghỉ ngơi đi. Bao giờ có thông tin mới nhất, ta sẽ thông báo"


" Ukm, con xin cáo lui"


Nói xong, Nguyễn Tuấn Long bước ra khỏi phòng. Sau đó, cũng không đi gặp mọi người mà đi lên về phía sân bay, bắt lấy phi thuyền bay về Nguyên Linh Đại Lục


" Long, anh đã trở về"


Tại nhà của Long, Lạc Tuyết đang ngồi xem phim tình cảm bỗng cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc. Cô quay đầu lại, phát hiện Nguyễn Tuấn Long đã đứng đó không biết từ lúc nào


Chỉ là hắn hoàn toàn không nghe thấy lời nói của cô mà đang dùng ánh mắt nóng rực, tràn đầy xâm lược tính nhìn cô.


Một bộ áo ngủ thùng thình, mỏng vô cùng gần như trong suốt. Chết người ở chỗ, Lạc Tuyết lại không mặc quần áo lót bên trong khiến cho thân hình hoàn mỹ của cô ẩn hiện sau lớp áo mỏng, tràn đầy vẻ dụ người khiến Nguyễn Tuấn Long thú huyết sôi trào, Trong lòng bùng lên một cỗ dục hỏa vô danh


Thấy thế, Lạc Tuyết mới sực nhớ ra mình đang ăn mặc cực kì gợi cảm. Khuôn mặt trong nháy mắt đỏ bừng lên, lập tức ngồi phịch xuống, dùng ghế salong che đi những nơi quan trọng, ánh mắt né tránh nhìn Nguyễn Tuấn Long, âm thanh lí nhí

" Không … không được nhìn"


" Có sao đâu. Dù sao anh cũng nhìn hết rồi, nhìn thêm lần nữa có chết ai"


Nguyễn Tuấn Long không những không nghe mà còn tiến tới, âm thanh tràn đầy vẻ dâm tà, giống như một con sói đói đang nhìn con mồi của mình vậy


Từ từ tiến lại chỗ Lạc Tuyết, trong tiếng kinh hô của cô, lập tức ôm lấy cô, đè cô dưới ghế salong, ánh mắt xâm lược nhìn khắp thân hình Lạc Tuyết một lượt, mang theo vẻ tán thán, hắn nói:


" Lạc Tuyết, thật không ngờ mấy ngày không gặp mà nơi đó của em lớn thêm ah"


Nói xong, hắn một tay để lên bộ ngực sữa khổng lồ, một tay không bắt hết của cô không ngừng xoa nắn


Nơi mẫn cảm bị bắt, Lạc Tuyết chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt đẹp mọng nước.. Cô muốn đưa tay lên ngăn cản Nguyễn Tuấn Long, nhưng toàn thân vô lực khiến cô chỉ có thể dùng âm thanh run rẩy, cầu xin:


" Đừng… Đừng.."


Thế nhưng, Nguyễn Tuấn Long giờ đây đã bị dục hỏa che lấp lý trí thì há lại tha cho cô sao? Chỉ thấy hắn nở nụ cười tà, một tay luồn vào bên trong áo, trực tiếp dùng tuyệt kĩ " bóp zếu long trảo thủ" tóm lấy hai gò bông đảo của cô mà xoa nắn


Ah~


Lần này, Lạc Tuyết có thể cảm nhận cực kì rõ ràng đôi bàn tay nóng rực đang ở trên ngực mình, toàn thân run lên, cô chỉ cảm thấy toàn thân thân vừa khó chịu lại vừa rất thoải mái khiến cô không khỏi rên lên một tiếng dâm mị


Một tiếng này không khác gì một liều thuốc kích dục khiến Nguyễn Tuấn Long hai mắt đỏ lên, trong người dục hỏa càng lúc càng thịnh, một tay không ngừng xoa nắn, một tay bắt đầu "dịch chuyển" xuống cấm địa
.
.
.
" Đại ca.. ặc.. xin lỗi, hai người cứ tiếp tục ah"


Đúng lúc cao trào nhất, đúng lúc mà tất cả "người đọc" ở đây đều đang mở thật lớn mắt để theo dõi diễn biến tiếp theo thì một âm thanh vang lên từ phía cửa không chỉ cắt đứt bầu không khí dâm mỹ của Nguyễn Tuấn Long và Lạc Tuyết mà cũng cắt đứt luôn bộ phim 18+ sắp sửa được trình chiếu


Một câu vang lên trực tiếp khiến Nguyễn Tuấn Long cùng Lạc Tuyết tỉnh táo lại. Lạc Tuyết lập tức đẩy Nguyễn Tuấn Long ra, mang theo vẻ ngượng ngùng vô hạn chạy biến lên phòng


Còn Nguyễn Tuấn Long, hắn là quay đầu, dùng ánh mắt đằng đằng sát khí, bẻ tay liên tục, gằn từng tiếng một


" Nguyễn… Huy, chú … muốn… chết… như… thế… nào?"


Cảm nhận trên người anh rể mình hắc khí trùng thiên, Nguyễn Huy hít một hơi lạnh, toàn thân run lên. Hắn biết mình xông đại họa rồi.


Chỉ thấy hắn nở nụ cười cứng ngắc, âm thanh run run:


" Cái này… đại … ca.. ta… ta…. Ah…"


Thế nhưng, chưa kịp nói xong thì lập tức kêu lên một tiếng thất thanh bởi vì không biết từ lúc nào, một quyền của Nguyễn Tuấn Long đã cùng mặt hắn tiếp xúc


Trải qua một hồi đánh đập tàn nhẫn, lửa giận trong lòng Nguyễn Tuấn Long cũng vơi đi phần nào, hắn hừ lạnh một tiếng, cũng mặc kệ Nguyễn Huy toàn thân xưng vù đang nằm trên mặt đất không ngừng " rên rỉ"


Mặc dù trong lòng hận Nguyễn Huy phá đám chuyện tốt của mình, thế nhưng không thể không nói, nhờ Nguyễn Huy mà Nguyễn Tuấn Long mới không phạm sai lầm lớn nhất đời mình


Đi tới trước cửa phòng Lạc Tuyết, Nguyễn Tuấn Long chần chờ một lúc, cuối cùng vẫn quyết định gõ cửa


" Lạc Tuyết, là anh đây"


Chỉ là đợi một lúc vẫn không thấy Lạc Tuyết lên tiếng. Điều này khiến hắn không khỏi lo lắng. Chẳng lẽ cô ấy đang giận mình sao?


Mang theo tâm trạng lo âu, Long định gõ cửa lần nữa thì phát hiện cửa phòng không khóa. Không chút do dự, hắn mở cửa phòng bước vào


Bên trong phòng là một căn phòng được sắp xếp ngăn nắp với tông màu hồng mà cô gái nào cũng yêu thích (ta chém đấy). Trên giường, Lạc Tuyết hai tay ôm gối,ánh mắt mang theo một vẻ suy tư, không biết nghĩ gì


Thấy thế, Nguyễn Tuấn Long dù không dùng đo đạc cảm xúc cũng biết hành động của mình đã khiến Lạc Tuyết bị tổn thương. Mặc dù cô ấy không phản đối, thế nhưng chắc chắn cũng không cam lòng


Nguyễn Tuấn Long một tay xoa đầu, có chút áy náy nói:


" Lạc Tuyết. Anh xin lỗi, lúc đó anh…"


Thế nhưng, hắn chưa kịp nói xong thì đã bị chặn lại, chỉ thấy Lạc Tuyết bỗng từ trên giường nhảy xuống, ôm chầm lấy hắn, úp mặt mình vào ngực hắn thỏ thẻ


" Anh đừng nói gì cả. Anh biết không? Chuyện của anh với chị Thanh Mị, em biết rất rõ"


Nghe vậy, thân hình Nguyễn Tuấn Long không khỏi run lên, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc cùng giật mình. Hắn muốn nói gì đó nhưng Lạc Tuyết đã không cho hắn nói tiếp mà lên tiếng:


" Em có thể nhìn ra anh và chị Thanh Mị đã quan hệ với nhau. Lúc đó, em thật sự cảm thấy rất khó chịu, buồn bực. Em không phải tức giận vì anh có người khác, em tức là bởi vì em là bạn gái mấy chục năm (cái này ghi đúng đấy) của anh vậy mà cuối cùng lại không phải người đầu tiên của anh


Nhiều lúc, em mong bản thân mình không có lời nguyền Uyên Ương Song Tử. Nếu không có lời nguyền đó, em đã trở thành nữ nhân của anh từ lâu, đã có thể sinh cho anh những đứa con bé bỏng"


Nói tới đây, cô lại không khỏi nhớ tới Trình Thành, người em cũng là người con mà cô không bao giờ được biết cô là mẹ nó. Trong mắt, nước mắt lại không kìm được chảy ra


Cảm nhận được sự khổ sở trong lời nói của Lạc Tuyết, Nguyễn Tuấn Long biết cô nghĩ lại chuyện cũ, hắn ôm lấy cô thật chặt, không nói gì. Trong mắt lóe lên một tia sát cơ kì dị


***************


Thủ đô Đại La quả không hổ danh là Thủ đô của một đế quốc rộng lớn. Nơi đây, nhà cao tầng, biệt thự,… mọc nhan nhản khắp nơi. Trên đường phố người ra người vào tấp nập như chảy hội. Trên không, có thể nhìn thấy được rất nhiều Fly Car hiện đại, sang trọng


Thủ đô Đại La có một câu: Đông Bùi gia – Tây Vân gia – Nam Lê gia - Bắc Dương gia. Câu nói này ám chỉ bốn siêu cấp gia tộc lớn nhất của thủ đô chi phối toàn bộ sức mạnh của thủ đô, thậm chí một khi bốn gia tộc này hợp lực hoàn toàn có thể đánh bại hoàng gia (đây là người ngoài nhận định)


Lê gia nằm ở phía nam thủ đô, tọa lạc trên một mảnh đất rộng mấy ngàn ha. Là một siêu cấp gia tộc nắm quyền tài chính của đế quốc. Vì thế, ở trong bốn gia tộc, Lê gia là giàu nhất, giàu nứt đổ đầu vách


Lê Uyển Như ngồi Ocptimer chạy cả ngày cả đêm không nghỉ về tới Lê gia. Dừng xe trước cửa vào Lê gia, mang theo thái độ vội vàng, cô chạy vào trong


" Tiểu thư, cô đã trở lại"


Cảnh vệ canh cửa thấy Lê Uyển Như, hai mắt lóe lên một tia kinh ngạc cùng dị sắc. Cả hai nhìn nhau sau đó chạy tới, âm thanh niềm nở


Nghe vậy, Lê Uyển Như cũng không có thời gian quan tâm bọn họ mà gật đầu coi như chào hỏi. Sau đó, cô bỏ qua hai người chạy vào bên trong


Hiện tại, trong đầu có chỉ có duy nhất một ý niệm: Đó là gặp bà nội của mình vì thế mà cô không nhìn thấy khi cô tiến vào Lê gia, trong mắt hai tên cảnh vệ lóe lên một tia dâm tà cùng cười lạnh