Chương 128: Bí mật bên trong Bom H, nội gian
" Ngọc… Ngọc… Rồng… một… sao!? Không… không thể nào?"
Một sao Ngọc Rồng là một trong Bảy Viên Ngọc Rồng. Nếu như truyền thuyết là thật, thì Long không kinh ngạc vì sự xuất hiện của nó. Hắn chấn động là bởi vì Ngọc rồng lại ở bên trong chiếc hộp chứa bom H, thứ mà đế quốc dùng tiền mua về từ nước Anh
Như nhìn thấy được Long nghi hoặc, Nguyễn Thanh Liêm thưởng thức một ngụm trà rồi cười, giải thích:
" Chắc con đã nghe qua Bảy Viên Ngọc Rồng rồi chứ"
Nghe vậy, Long gật đầu. Nếu không phải là có vụ án của Đinh gia, thì Long cũng sẽ không biết tới Tam Thiên Thần Khí tồn tại, vẫn còn tưởng rằng nó là vũ khí tưởng tượng đó
" Nếu thế, chắc con cũng biết tới sự kiện: Viêm Hoàng Nổi Loạn.
2000 năm trước, khi mà thế chiến thứ hai xảy ra, Đại Việt vương quốc đang trong thời điểm căng thẳng khi phải đối đầu với tám nước liên minh phương tây tấn công thì bên trong vương quốc, bộ tộc cùng chúng ta sinh sống gần năm ngàn năm, được coi là dân tộc anh em với chúng ta: Viêm Hoàng Tộc đã phản bội.
Tấn công hoàng thành Thăng Long với mục đích lấy đi Bảy Viên Ngọc Rồng
Rất may, với sự có mặt kịp thời của Hoàng Đế Quang Thiên, cũng chính là cụ tổ của con mà kế hoạch này của bọn họ bị phá sản. Tuy vậy, Bảy Viên Ngọc Rồng thì đã có bốn viên thất tán trong nhân gian"
Nói tới đây, Nguyễn Thanh Liêm không khỏi cảm thán một tiếng. Còn việc tại sao ông lại biết rõ đến vậy? Thân là chỉ huy trưởng cảnh sát vũ trụ, việc biết nhiều bí mật lịch sử của đại lục nói chung và vũ trụ nói riêng là điều hoàn toàn bình thường
" Nói vậy, Ngọc Rồng Một Sao chính là một trong bốn viên thất lạc. Và nó đã được người Anh tìm thấy"
Nghe xong lời của Thanh Liêm, Long liền tìm ra điểm mấu chốt của vấn đề. Và đã hiểu ra tại sao viên ngọc rồng lại ở đây
" Đúng vậy. Hai tháng trước, viên ngọc rồng này được tìm thấy bởi hoàng gia Anh. Lúc đó, nữ hoàng Anh vẫn không biết lai lịch của viên ngọc rồng này nên có đem ra hỏi một số nhà lịch sử
May mắn thế nào, trong số những nhà lịch sử này, có một người là thành viên của Magirangers"
" Ý ngài nói là Nguyễn Khánh"
Long hai mắt lóe lên dị sắc. Mặc dù Magirangers là nhóm chiến đội của Hư Không Hình Cảnh, nhưng lại là nhóm chiến đội có lai lịch lớn nhất bởi vì chiến đội này được thành lập bởi năm vị công chúa, hoàng tử của đế quốc
Mà trong năm người này, chỉ có duy nhất Nguyễn Khánh là một nhà lịch sử học. Vì thế, Thanh Liêm nói vậy, Long liền nghĩ ngay tới người đó
" Chính là cậu ta. Là đại hoàng tử của đế quốc, Nguyễn Khánh hiểu rất rõ về viên ngọc rồng.
Sau đó, Nguyễn Khánh trở về thông báo với hoàng đế. Hoàng đế phái người sang cùng đế quốc Anh mua một số lượng lớn trang thiết bị vũ khí. Đồng thời cũng ngỏ ý mua lấy viên ngọc rồng
Lúc đó, nữ hoàng Anh đã nghi ngờ về sự quý trọng của viên ngọc. Thế nhưng, thời gian dài như vậy mà vẫn không tìm được bí mật của viên ngọc nên bọn họ đành bỏ cuộc, đồng ý bán lại viên ngọc rồng cho chúng ta" Thanh Liêm gật đầu rồi kể tiếp
" Ra vậy, nhưng có một điều đến giờ con vẫn chưa hiểu. Nếu viên ngọc rồng đã quý giá như vậy, chắc chắn việc đưa nó từ đế quốc Anh trở về tổ quốc là điều rất bí mật. Tại sao Đinh gia và Viêm Trung Tinh lại biết được?"
Long nhìn cha vợ mình, nói ra câu hỏi mà hắn vẫn suy nghĩ mấy ngày nay.
Ngọc Rồng quý giá, Long không biết dùng từ gì để miêu tả sự quý giá của nó nữa.
Nói không phải đùa, nếu như biết được nơi tọa lạc của viên ngọc rồng ở đâu, chắc chắn đế quốc sẽ dùng toàn bộ quân đội để tìm được nó.
Long tin tưởng, tin có một viên ngọc rồng ở đế quốc Anh chắc chắn sẽ được giữ bí mật tuyệt đối, thậm chí hắn còn hồ nghi, những người nhìn thấy viên ngọc rồng trừ nữ hoàng Anh ra, có phải tất cả đều đã bị đế quốc bịt miệng
Bí mật như thế, vậy mà cuối cùng lại bị đám người Đinh gia, Viêm Trung Tinh biết được, không những thế còn thành công đánh cắp. Long thật sự cảm thấy rất khó hiểu
" Điều này ta cũng không biết. Nếu nói là do nội gián làm thì lại càng khó tin.
Việc này cũng chỉ có đội trưởng Tử Long Đỉnh, Tôn Tiên Môn, Hoàng đế, đại hoàng tử Nguyễn Khánh, ta và hiện tại là con biết mà thôi. Mà bốn người kia, ta tin bọn họ không làm việc phản bội đâu"
Thanh Liêm âm thanh mang theo vẻ buồn bực, chán trường, không chỉ Long mà Thanh Liêm cũng cực kì khó hiểu tại sao đám người Viêm Trung Tinh lại biết được việc mà chỉ có năm người có thực quyền cao nhất đế quốc biết
Nghe vậy, Long cũng không khỏi gật đầu. Nguyễn Khánh và Hoàng Đế, một người là đại hoàng tử đế quốc, một người là kẻ cầm đầu đế quốc, phản quốc là chuyện mùa hè tuyết rơi
Đội trưởng Tử Long Đỉnh là đồ đệ do chính tay Lạc Thành bồi dưỡng lên, Long cũng đã từng gặp qua người đó, cũng rất thưởng thức người này vì thế hắn rất tin tưởng Long Kiếm sẽ không phản quốc.
Đội trưởng Tôn Tiên Môn, Lê Hương Thảo, công chúa Lê gia, cũng là vợ của Long Kiếm, một người đúng chuẩn phụ nữ cổ đại: Gả chồng theo chồng, gả chó theo chó. Mọi việc đều lấy lời của Long Kiếm làm chủ, nếu Long Kiếm không phản quốc, Long tin Lê Hương Thảo cũng không
Cả bốn người đều không là nội gián. Vậy thì tại sao đám người Viêm Trung Tinh lại biết được? Long thật sự cảm thấy đau đầu
" Thôi, không nghĩ tới việc này nữa. Quan trọng là viên ngọc đã an toàn trở về đế quốc"
Long lắc đầu một cái, cũng bỏ qua chuyện này. Nói gì thì nói, Ngọc Rồng an toàn trở về mới là quan trọng, hiện tại nhiệm vụ hoàn thành, những vấn đề xung quanh nó cũng nên bỏ qua, nghĩ nhiều đau đầu
Nghe vậy, Thanh Liêm cũng khẽ gật đầu. Ông cũng đồng ý quan điểm của Long. Nên bỏ qua thì bỏ qua, không tìm được manh mối thì cũng không nên nghĩ được
Lúc này, Thanh Liêm ở trên chiếc hộp vẽ lên một kí tự đặc biệt. Sau đó, bên cạnh chiếc hộp xuất hiện một lỗ đen, hút lấy chiếc hộp vào bên trong
" Ta đã gửi nó đến chỗ Long Kiếm. Tin tưởng ông ta sẽ đưa nó về Đền Mẫu an toàn"
Thanh Liêm thấy Long tò mò nhìn mình, ông cười nói
- Reng… Reng
Thanh Liêm vừa nói xong, thì tiêng chuông vang lên. Thanh Liêm ấn cái nút ở trên bàn. Lập tức, một hình người 3D xuất hiện. Người này không phải ai khác chính là Nguyễn Khánh. Thế nhưng, lúc này khuôn mặt hắn trắng bệch, bộ dạng sốt sắng, lo âu, cho thấy đối phương đã xảy ra chuyện
" Chỉ huy, không xong. Ba Viên Ngọc Rồng bị lấy mất rồi"
Không để Thanh Liêm hỏi, Nguyễn Khánh đã vội vàng nói. Âm thanh tràn đầy vẻ chán nản, tuyệt vọng cùng chấn động
Lời nói của Nguyễn Khánh không khác gì tiếng sét đánh ngang tai. Thanh Liêm và Long khuôn mặt cứng lại, ngơ ngác ngồi đó. Rất lâu sau, hai người khuôn mặt tràn đầy vẻ khó coi cùng âm trầm.
Long thật sự không tin được Ba Viên Ngọc Rồng lại bị lấy cắp thành công. Nên nhớ, lần này không chỉ có Hư Không Hình Cảnh, Tôn Tiên Môn, Tử Long Đỉnh đem quân tới Đền Mẫu mà kể cả tổ chức sát thủ lớn nhất vũ trụ KillGod cũng cử bốn nhóm sát thủ, thậm chí đến Ảnh Sát cũng tới.
Gần chục vị Độ Khí Cảnh, một vị Độ Không Cảnh, Long hoàn toàn tin tưởng Đinh Bá Vương cùng đồng bọn sẽ bị bắt. Vậy mà kết quả..
Riêng Thanh Liêm thì nóng liên, trực tiếp đập mạnh hai tay xuống bán khiến chiếc bàn bị vỡ ra làm hai, nhìn về phía Nguyễn Khánh quát:
" Cái gì! Cậu nói lại lần nữa?"
" Chỉ huy. Long Kiếm phản bội, ông ta nhân lúc mọi người đang tập trung chiến đấu với đám người Đinh gia đã tiến vào Đền Mẫu, lấy cắp đi ba viên ngọc rồi rời đi.
Việc này bị ông ngoại phát hiện. Long Kiếm đã đánh trọng thương ông ngoại và chạy thoát"
Thấy Thanh Liêm nổi giận, Nguyễn Khánh vội vàng tường thuật lại. Sau đó, hình ảnh 3D biến đổi, hiện ra hình ảnh của Lê Toàn Phong băng bị băng bó khắp người nằm bất động trên giường bệnh, bên cạnh là cô cháu gái Ngọc Trinh đang tận tình chăm sóc
" Phong. Chuyện này là thế nào?"
Nhìn Lê Toàn Phong bộ dạng thương nặng như vậy, cả hai người đều biết Nguyễn Khánh không có nói dối. Thanh Liêm hướng về phía Lê Toàn Phong, trầm giọng hỏi
" Liêm chỉ huy. Chuyện là thế này. Khi tôi thấy Hư Không Hình Cảnh cùng KillGod tới, tôi liền biết mọi chuyện đã được giải quyết xong. Vì thế, tôi giao lại việc cho thuộc hạ, còn mình thì đi xuống khu vực Thất Long kiểm tra qua ba viên ngọc rồng, công việc mà tôi vẫn thường làm hàng ngày
Lúc đó, tôi phát hiện một thân ảnh quen thuộc đang ở hệ thống phòng vệ Thất Long làm gì đó. Tôi nhận ra người đó chính là Long Kiếm.
Khi tôi đến chỗ y chào hỏi, thì bất ngờ y quay sang tấn công tôi. Không kịp phản ứng, tôi bị y đánh vào đúng chỗ chí mạng, bị thương nặng. Sau đó, tôi thấy được y phá hủy hệ thống phòng vệ Thất Long, lấy đi ba viên ngọc rồng của Đền Mẫu"
" Phong Tướng. Ngài có xác định người đó chính là Long Kiếm chứ"
Lần này, người lên tiếng lại là Long
Thấy người hỏi mình lại là một thiếu niên chưa đến hai mươi. Lê Toàn Phong cùng với Ngọc Trinh đều giật mình vô cùng, vì thế không biết trả lời thế nào
Chỉ có Nguyễn Khánh là hai mắt mang theo vẻ kích động, thân hình run lên có ý định quỳ xuống nhưng lại bị ánh mắt của Long khiến hắn ngừng lại động tác. Tuy vậy, Nguyễn Khánh vẫn ở bên tai Phong nói nhỏ
Chỉ thấy Phong hai mắt trợn lớn, bộ dạng khiếp sợ, sau đó chuyển thành cung kính vô cùng:
" Xin Long Hoàng tha thứ. Ta thương tích trên mình nên không thể hành lễ với ngài"
" Không cần đa lễ. Phong Tướng, mong ngài trả lời câu hỏi của ta" Long phất tay, bộ dạng không chút nào để ý nghiêm giọng
Nếu như đã biết Long là ai, Phong cũng không chút nào giấu giếm gật đầu
" Không sai vào đâu được. Đối phương không chỉ hình dáng giống như đúc Long Kiếm, mà kể cả kiếm pháp mà hắn dùng để tấn công ta cũng chính là Tuyệt Mệnh Kiếm Pháp, kiếm pháp thành danh của Long Kiếm.
Còn nữa, đối phương biết được mật khẩu hệ thống phòng thủ, cũng dễ dàng vượt qua mấy trăm cạm bẫy bày ra xung quanh Đền Mẫu. Điều này, chỉ có thể là người quá quen thuộc với Đến Mẫu mới làm được
Tổng hợp lại, Ta đảm bảo người đó chính là Long Kiếm"
Nghe được lời nói chắc như đinh đóng cột của Phong. Thanh Liêm và Long đều trầm mặc không nói lên lời. Đến giờ, cả hai vẫn không tin được: Một người đức cao vọng trọng, nữ nhân thần tượng, nam nhân sùng bái như Long Kiếm lại là nội gian
- Reng… Reng
Tiếng chuông điện thoại lại một lần nữa vang lên. Lần này, là điện thoại của Long
" Long, là chú đây"
Bên kia, Lạc Thành âm thanh nặng nề, mang theo một vẻ chán nản, tuyệt vọng, như là ông ta già thêm mấy tuổi vậy
" Chú Thành à! Chú gọi cho cháu có việc gì thế?"
" Long à! Long Kiếm chính là gián điệp của Viêm Trung Tinh. Hắn đã lấy đi ba viên ngọc rồng rồi chạy trốn rồi. Vừa rồi, y gọi điện cho ta. Y nói y xin lỗi vì đã lừa dối ta mấy chục năm qua, nói y không xứng làm đồ đệ của ta.
Ta cũng đã nghi ngờ Long Kiếm chính là nội gian, thế nhưng tình nghĩa thầy trò mấy chục năm khiến ta dù nghi ngờ cũng không tin hắn làm ra những việc như vậy.
Đặc biệt là khi hắn trở thành đội trưởng Tử Long Đỉnh, giết vô số quân phản loạn, trở thành thần tượng của Tử Long Đỉnh và Tôn Tiên Môn. Ta đã vứt bỏ hiềm nghi này ra khỏi đầu
Lần này, bởi vì liên quan tới ba viên ngọc rồng khiến ta không thể không đề phòng mọi khả năng. Vì thế đã cho người giám sát Long Kiếm 24/24 h.
Ta cứ nghĩ việc mình làm là thừa, ngờ đâu, hắn lại giết sạch những người theo dõi, sau đó tự mình tiến nhập Đền Mẫu, lấy cắp ba viên ngọc rồng.
Ha…Ha, Lạc Thành ta cả đời tự ngạo mình tài trí hơn người, làm việc chưa bao giờ sai. Vậy mà cũng có ngày ta nuôi ong tay áo, bị chính đồ đệ thân cận nhất phản bội. Ha… ha, ông trời thật trêu ngươi"
Nói tới đây, Lạc Thành ngẩng đầu cười lớn, trong mắt, một giọt nước mắt chảy ra.
Ai nói đàn ông chỉ đổ máu không đổ lệ, chẳng qua là chưa tới lúc thôi. Long Kiếm là đồ đệ duy nhất của Lạc Thành, mấy chục năm qua ông hết lòng bồi dưỡng, coi hắn như con đẻ. Để cuối cùng, Lạc Thành nhận lại chỉ là một sự phản bội. Ông không đau đớn sau được