Chương 9: Xã Cô Ba
Khi phao bắt đầu chìm xuống, Nguyễn Toản động tâc chầm chậm, rồi bắt ngoè hô: " Lên."
Một con cá rô to bằng bàn tay quẫy nước tung toé bay lên, Nguyễn Toả bắt lấy, cười:
" Vậy là tối nay có đủ thức ăn chiêu đãi mọi người."
Rồi chậm rãi quan sát một lượt đoàn người phía sau Lê La, Nguyễn Toản cũng tỏ ra khá bất ngờ. Khi nghe Lê La nói, trang gia họ Lê còn có một cỗ thế lực nữa, nằm ở Tản Viên, Nguyễn Toản cũng chỉ nghĩ rằng đó là những tráng đinh khoẻ mạnh, tập võ kiện thân từ nhỏ, cũng không ngờ thế lực mà Lê La nói lại là đoàn người trên thân nồng nặc mùi máu, sát khí không hề nhẹ, hẳn là từng giết người. Đợi Nguyễn Toản quan sát xong, Lê La bẩm báo:
" Thưa công tử, đây là Hắc vệ quân, họ được đào tạo và có sứ mệnh duy nhất là phục mệnh người sở hữu Thuận Thiên Kiếm. Họ là ai, bất đầu từ đâu, tiểu nhân cũng không biết. Chỉ biết khi Thái Tổ giao lại Kiếm thì có gia ngôn, khi có người sở hữu được Kiếm, thì đến ngôi miếu nhỏ ở chân núi Tản Viên, đưa ngọc bội thì sẽ có người xuất hiện."
Nguyễn Toản gật đầu, rồi nhìn về 20 người, mỉm cười nói:
" Nếu đã đến, thì cũng giới thiệu một chút chứ."
Người cầm đầu, là một trung niên, có vẻ là đầu lĩnh, bẩm:
" Chúng tôi là Hắc Vệ Quân, theo lời Lạc tổ căn dặn, mỗi đời sẽ lựa chọn 20 người ở Tản Viên, tập hợp mà thành, nhiệm vụ duy nhất là bảo vệ chủ nhân Thuận Thiên Kiếm. Nếu chủ nhân không xuất hiện thì sẽ chỉ xuất hiện khi đất nước có ngoại xâm. Nay chủ nhân xuất hiện, Hắc Vệ Quân nguyện đung cả tính mạng phục vụ chủ nhân."
" Ừm. Thật tốt. Vậy chúng ta có thể nhanh chóng bắt đầu."
Rồi nhìn về Vũ Tam, hỏi:
" Còn ngươi, việc ta giao cho thực hiện như thế nào rồi."
" Bẩm công tử, đúng như cách người nói, tiểu nhân đã thuận lợi mua được chức xã trưởng ở xã Cô Ba, nằm ở sát biên giới nhà Thanh từ Hiệp trấn Ninh Tốn." Vũ Tam vội vã đáp.
Cách mà Nguyễn Toản bảo Vũ Tam rất đơn giản, quan sát một hồi, nhận thấy Hiệp trấn Ninh Tốn là một người vô cùng yêu chiều con gái, nên Nguyễn Toàn đã giúp Vũ Tam dựng lên một vở kịch. Vũ Tam sẽ dùng tiền thuê một đám sát thủ ám sát con gái Hiệp trấn, sau đó là một màn anh hùng cứu mỹ nhân, kết hợp màn bán khổ, rất nhanh Vũ Tam lấy lòng được Ninh Lan Ý, rồi thông qua nàng thuận tiện được chức xã trưởng, thật ra xã Cô Ba là một vùng đất nghèo, dân cư thưa thớt, nên Ninh Tốn yêu chiều con gái lên cũng thuận tiện đáp ứng. Mọi việc vô cùng dễ dàng.
Cảm thấy mọi việc đã khá chu toàn, Nguyễn Toản cũng không chậm chễ, nói:
" Được. Vậy chúng ta xuất phát thôi."
" Vâng"
.............
Đoàn người mất gần một tháng mới tới được xã Cô Ba- đó là một vùng hẻo lánh, chó ăn đá gà ăn sỏi, biết có quan mới nhậm chức, nên trưởng làng các thôn đểu cử người đến. Nhưng quan sát qua, Nguyễn Toản chỉ thấy chưa đến 100 người. Như sợ quan lớn phật ý, một ông cụ, râu tóc bạc phơ, vội vã nói:
" Bẩm quan lớn, mọi người đang đi rừng,m nên rất khó để tập hợp đầy đủ. Mong quan lớn tha tội."
Rồi quỳ xuống, dập đầu, Nguyễn Toản đỡ cụ dậy, mỉm cười nói:
" Không sao, ta đến đây cũng không chủ động làm mọi người kinh sợ, tí nữa, cụ gọi mọi người vào phủ, nay ta tiếp đãi mọi người tiệc rượu. Coi như ra mắt dân làng."
" Cảm tạ quan lớn."
Cụ già cảm tạ xong, đợi đoàn người Nguyễn Toản đi vào phủ, quay lại nói với dân làng, lúc sau, tiếng reo hò vang khắp.
Tất cả đi về một căn phủ đệ bằng gỗ mới dựng lên trên một vùng đất khá bằng phẳng được Vũ Tam dùng món tiền lớn mời các thợ lành nghề trên trấn Tuyên Quang về dựng trong vòng 1 tháng, vô cùng rộng rãi và thoáng đãng. Đợi Lê La cho mọi người cất đồ vào kho và cử người canh giữ. Yên vị, Nguyễn Toản nói:
" Vũ Tam- tí nữa nhân tiệc, ngươi thay mặt ta truyền ý tới mọi người rằng, ta cần thuê 50 người giúp ta chặt gỗ dựng dẫy nhà sàn ở mảnh đất bằng phẳng này, ạ làm thì bao ăn lo và công 5đồng/1 ngày."
" Vâng."
" Còn Lê La thì cùng hai tên Hắc Vệ Quân, chọn lấy một dân làng hiểu biết rừng núi, theo đó vẽ sơ lược bản đồ vùng này cho ta.
" vâng."
" trước tiên là như vậy. Cần gì ta lại nói sau."
" Vâng."
...............
Mọi việc vô cùng thuận lợi, Vũ Tam vừa nói xong, tất cả đều nhao nhao nhận, làm Nguyễn Toản phải ra quyết định nhận hết, rồi bắt đầu tìm việc để giao.
Có động lực, công việc trở lên vô cùng nhanh chóng, khu vực xung quanh phủ như đổi một màu da, vô cùng sạch sẽ, trong lành, đoạn đường đã được chèn đá hộc, đi lại thuậ tiện, những dẫy nhà sàn dựng lên, bắt đầu trao cho những dân làng tích cực. Khiến dân chúng nơi đây bỗng thèm khát được lao động, liên tục có dân chúng tiến đến phủ hỏi xem có việc gì để làm không?? Khiến Nguyễn Toản lắc đầu, cười khônh thôi.
Đánh đổi được như vậy, cũng khiến kho lương thực mà Nguyễn Toản mang theo khi dùng hết số tiền ban đầu cùng tiền tài của trang gia họ Lê cucng vơi nửa.
Một ngày, vừa ngắm nhìn bản đồ, Nguyễn Toản cũng dần dần định hình kế hoạch vét kim đầu tiên.
Gọi Vũ Tam và Lê La vào, Nguyễn Toản nói:
" Ta sẽ ra ngoài một chuyến, mọi việc ở đây, hai ngươi sẽ theo kế hoạch mà làm, ta sẽ mang theo 10 hắc vệ quân, còn đâu để lại các ngươi tùy ý sai sử.
Ta hi vọng lúc về sẽ thấy được kết quả."
" Vâng, chúng thần sẽ không làm công tử thất vọng."
" Được."