Chương 94: Tiêu diệt
Một tên tiểu đệ bò trở về báo cáo nói.
- Đội trưởng, bọn chúng canh phòng quá cẩn thận, người của ta không thể tiếp cận được.
Một tên khác cũng nói.
- Đi bên cạnh mục tiêu là một tên có vẻ như quyền quý của Đại Việt, chúng ta không tiện đắc tội, có nên rút đi không?
Tên đội trưởng kiên quyết lắc đầu. Bọn hắn dự định chính là bí mật ám sát sau đó rút lui nhanh chóng, thế nhưng không ngờ đối phương canh phòng quá cẩn thận, về cơ bản bọn hắn không thể đột nhập được. Hắn nói.
- Nếu bí mật không được chúng ta phải cường công. Khó khăn lắm mới có cơ hội này, nếu lần này không giết được nàng không biết bao giờ mới có thể ra tay. Lệnh cho các tiểu tổ chuẩn bị.
- Tuân lệnh.
Quay về với Lý Anh Tú, hiện tại hắn chính là vô cùng lúng túng. Tưởng có thể ra vẻ một chút nhưng lại quên mất rằng Elina nghe tuyệt đối không hiểu. Hắn gãi gãi đầu nói.
- Ý ta là nàng vô cùng xinh đẹp, đến hoa cũng phải ganh tỵ với sắc đẹp của nàng.
Elina nhìn điệu bộ quẫn bách của hắn liền cười lên như một đóa hoa nở rộ giữa mùa xuân. Nàng liếc hắn nói.
- Miệng chỉ giỏi ngọt, ta phát hiện ra so với ban đầu miệng lưỡi ngươi càng dẻo quẹo đường mật đấy.
Lý Anh Tú gãi đầu ha ha ha cười. Thực chất hắn cũng không phải người lãng mạn, ngọt ngào gì, ngày trước hắn còn bị gọi là đầu gỗ đây này. Nhìn Elina vui vẻ hắn cũng rất vui vẻ, hắn đối với Elina nói.
- Elina, thực sự ta…
Elina đôi mắt long lanh nhìn hắn.
- Ta rất thi…
Vút.
Đột nhiên một mũi tên phóng ra đâm thủng vai một tên hộ vệ Hoa Hồng Đen thương hội.
- Có sát thủ, bảo vệ chủ nhân.
Các hộ vệ vừa hô lên hàng chục mũi tên lại hướng về phía bọn hắn phóng đến. Lý Anh Tú kinh ngạc. Cung nỏ là vũ khí triều đình quản chế rất nghiêm ngặt, vậy mà ở đây lại xuất hiện nhiều như vậy, nhất định là bên ngoài tuồn vào Đại Việt.
Leng keng, leng keng.
Cấm vệ quân cùng hộ vệ của Hoa Hồng Đen thương hội cũng đều là bách chiến chi sĩ, sau một hồi tập kích của địch nhân bọn họ liền nhất quyết kéo theo đồng bạn lui về phía trong bảo vệ chủ nhân.
Đám người áo đen cũng rất bất đắc dĩ. Đám hộ vệ này lại quá tinh nhuệ, bọn hắn vừa đến gần một chút liền bị phát hiện dẫn đến tấn công không đồng bộ, không phủ đầu được, ngoại trừ loạt tên đầu có hai kẻ không may trúng tên vào điểm yếu thì toàn bộ hộ vệ đều rút lui được về phía sau.
Lý Anh Tú và Elina được Cấm quân và các hộ vệ bao bọc vào giữa. Bởi hôm nay là đi du ngoạn nên cả hai người cũng không đem theo vũ khí, mà các hộ vệ cũng trang bị rất đơn giản, chỉ có hộ vệ Hoa Hồng Đen thương hội là đem theo trường kiếm cùng xích giáp, các Cấm quân chỉ có áo vải, đường đao cùng một khẩu K02.
Lúc này địch nhân cũng xuất hiện, tầm ba mươi người, toàn thân mặc áo đen, phủ bên ngoại giáp da, trên tay bọn hắn vậy mà cầm theo một loại nỏ tay nhỏ. Elina nhìn thấy nỏ này liền kinh ngạc hô lên.
- Người Gemanic.
Ba mươi tên sát thủ bao vây bọn họ vào giữa, tên đội trưởng thấy tình thế có lợi cho hắn liền không khỏi đắc ý. Lý Anh Tú chợt nói.
- Bắn pháo hiệu.
Viên Bách hộ hằng ngày vẫn đi theo Lý Anh Tú liền móc ra một cái ống nhỏ, rút dây một cái một tiếng nổ vang lên, một tia sáng đỏ lập tức bay lên trời nổ ra hàng trăm đốm lửa đỏ. Đây chính là pháo hiệu đặc biệt của Hoàng đế Đại Việt, thấy pháo hiệu các lộ quân ở gần đó sẽ nhanh chóng đến cứu viện. Lý Anh Tú biết hôm nay gần đây có một trăm học viên Diễn Võ trường bị Lê Phụng Hiểu đem đi thao luyện.
Tên đội trưởng nhìn thấy pháo hiệu liền biết không ổn, không thể kéo dài thời gian được nữa.
- Bắn tên.
Nỏ tay lập tức ra mũi tiễn. Loại nỏ này rất nhỏ, mũi tên cũng ngắn, cự li bắn gần, nhưng tốc độ lại rất nhanh. Lý Anh Tú một tay liền ôm chặt lấy Elina che chắn nàng trong lòng hắn, nếu có mũi tên nào lọt qua được cũng sẽ không uy hiếp đến nàng, hiện tại trong đầu hắn chỉ có ý nghĩ bảo hộ nàng rời khỏi đây.
Phập, phập, keng.
Dù Cấm quân và các hộ vệ rất tinh nhuệ nhưng ở khoảng cách gần vậy bọn hắn cũng không có cách nào hoàn toàn đón đỡ được mũi tên. Cấm vệ quân lập tức hai người bị bắn hạ, trong đó có một người là vì thay Lý Anh Tú ngăn cản mũi tên, hộ vệ đỡ hơn một chút vì có xích giáp bảo vệ nhưng cũng có ba người bị thương ở phần mềm, tuy nhiên vẫn còn sức chiến đấu.
Lượt tên qua đi, không có thời gian để lắp tên, tên thủ lĩnh liền rút ra trường kiếm hô.
- Các anh em, giết cho ta.
Kiếm bọn hắn rất lạ, dài chỉ khoảng một mét nhưng phình to ở đầu mũi, thon ở phần thân. Các hộ vệ cũng chuẩn bị xếp thành hàng phòng ngự chờ đợi địch nhân xông đến. Lý Anh Tú lại hô to.
- Ngự tiền quân chuẩn bị súng ngắn.
Cấm quân liền từ trong ngực móc ra súng ngắn K02, trong súng đều có nạp sẵn một viên đạn. Lần đầu tiên hỏa khí Đại Việt xuất hiện trước mắt người ngoài trên thế giới này. Elina trong ngực Lý Anh Tú không hiểu vì sao những hộ vệ này lại móc ra một khúc gỗ làm gì. Trong đầu nàng không hề biết đến loại vũ khí này.
- Chuẩn bị, bắn.
Ầm, ầm, ầm.
Tiếng nổ đanh thép phát ra, Elina không khỏi giật mình như chim nhỏ nép sâu vào ngực hắn hơn. Nhưng kinh hãi nhất phải là đám sát thủ. Chỉ thấy có tiến nổ, đồng đội xung quanh mình liền ngã xuống, một loạt đạn qua đi vậy mà có đến năm tên sát thủ bị bắn hạ. Trong khoảng cách mười mét K02 tuyệt đối bắn chính xác đấy.
- Giết.
Lợi dụng bọn sát thủ bị súng hù đến các Cấm quân liền rút ra trường đao xông lên chiếm lấy tiên cơ.
- Giết.
Hộ vệ cũng tỉnh lại liền gia nhập vào chiến đoàn. Mỗi người đều là tinh nhuệ nhưng đám sát thủ cũng không kém chút nào, bọn hắn đấu pháp đều là hung hãn không sợ chết, lấy mạng đổi mạng. Cấm quân có chút khó khăn, tuy bọn hắn không sợ chết nhưng trong tình huống kẻ địch áp đảo về số lượng, lấy một đổi một tuyệt đối không có lời, dù sao bọn hắn cần chính là bảo hộ bệ hạ.
- Lùi lại.
Viên Bách hộ gầm lên một tiếng, hai đội hộ vậy vậy mà như đã phối hợp từ trước đều thoát khỏi chiến trường tiến hành phòng ngự.
- Tấn công.
Đám sát thủ thấy hộ vệ lui lại liền đuổi giết. Sát thủ hung hăng không sợ chết. Cấm quân cùng hộ vệ phối hợp nhịp nhàng, đánh nhau hơn mười phút bọn hắn vẫn không xuyên phá được lớp phòng ngự của hộ vệ. Tuy nhiên con số thương vong của hai bên ngày càng gia tăng. Bên Cấm quân và Hộ vệ đã có năm người nằm xuống, đám sát thủ cũng có bảy người bị chém gục.
Binh.
Chợt tên thủ lĩnh đạp bay được một hộ vệ, tìm ra chỗ trống một tên sát thủ lập tức lách vào xông đến Elina và Lý Anh Tú, hai người này trong tay không có vũ khí chắc chắn sẽ bị hắn chém chết.
Đôi mắt Lý Anh Tú lạnh lùng lên, trong lòng hắn vậy mà lúc này không có một chút hoảng loạng nào, mọi âm thanh chiến trường như dần dần yên tĩnh, cõi lòng hắn là một mảnh thanh minh.
Lưỡi kiếm hạ xuống Lý Anh Tú vậy mà làm một động tác không ai ngờ đến, hắn ôm lấy Elina lăn trên mặt cỏ, tay trái lại xuất ra một khẩu súng ngắn vô cùng đẹp đẽ, chính là khẩu súng mà Hồ Nguyên Trừng dâng lên cho hắn buổi sáng, Lý Anh Tú vẫn bọc trong người.
Ầm.
Nòng súng phát ra tiên lửa, viên đạn găm thẳng vào ngực tên sát thủ, máu đỏ ồ ạc chảy ra từ lỗ đạn. Elina bị tiếng nổ làm sửng sốt, nàng nhìn lên gương mặt cương nghị, lạnh lùng của Lý Anh Tú, nàng chợt cảm thấy hắn vô cùng đẹp trai.
- Chết tiệt, giết cho ta.
Bệ hạ vậy mà dưới sự bảo hộ của hắn bị uy hiếp đến tính mạng, đám Cấm quân cảm thấy như bị đánh mặt liền phẫn nộ gầm thét, chiến lực lập tức tăng lên gấp bội.
Lý Anh Tú đỡ Elina dậy phủi phủi trên người nàng ôn nhu hỏi.
- Nàng không sao chứ.
Elina lắc lắc đầu liền ôm lấy hắn. Nàng cảm thấy có hắn thực có cảm giác an toàn.
Tên thủ lĩnh cảm thấy càng ngày càng khó làm. Đám hộ vệ này vậy mà y như chó điên, liều mạng không thua gì bọn hắn, đám sát thủ vậy mà dần dần rơi vào thế hạ phong, nhiệm vụ chắc chắn sẽ thất bại.
- Hộ giá, hộ giá.
Lúc này từ phía xa vậy mà xuất hiện một đội quân trăm người chạy đến, chính là đội học viên của Diễn Võ trường càng làm cho tên thủ lĩnh nhụt chí. Hắn vội hô.
- Rút lui, mau rút lui.
Đám sát thủ không ham chiến liền lập tức rút khỏi chiến trường. Lê Phụng Hiểu dẫn theo học viên chạy đến liên thấy địch nhân rút chạy liền cười lạnh.
- Đội thứ nhất lên hàng, đội thứ hai dự bị.
Mười tên học viên tiến lên trước xếp thành hàng, bọn hắn trên tay vậy mà cầm súng Type 02. Lò rèn sản xuất hai mươi chi toàn bộ Lý Anh Tú đều ưu tiên dành cho học viên của Diễn Võ trường luyện tập trước.
- Bắn.
Ầm, ầm, ầm.
Súng nổ, đám sát thủ đang chạy liền ngã xuống một mảng lớn, chỉ còn vài tên còn có thể chạy. Mười tên học viên khác lại bước lên thay thế hàng thứ nhất.
- Tổ thứ hai bắn.
Ầm, ầm, ầm.
Loạt súng lần này triệt để tiêu diệt đám sát thủ, trên mặt đất không còn ai có thể đứng lên rồi.
++-------
Hôm nay rỗi được bữa trưa liền đăng chương sớm cho anh em:D
Cảm ơn các bác đã đề cử cho ta. Tạ tạ.