Chương 1: Có gì đó không đúng

Đấu Thiên Chiến Thần

Chương 1: Có gì đó không đúng

Giữa không trung lơ lửng một đám người tạo ra một vòng tròn lại chính giữa là đầu sói hình thể khổng lồ. Bất quá tình hình đó duy trì không lâu một lão già tiên phong đạo cốt mở đầu lên tiếng. Người này là Thiên Khúc chân nhân trưởng giáo của Phong Lôi giáo thế lực lớn nhất Thánh Nguyên đại lục.

Thiên Khúc chân nhân:" Ngươi thân là hai đại Thánh thú sao lại đi làm chuyện mất mặt như thế. Bây giờ ngươi trả lại đồ đã lấy cho mọi người và theo ta về Phong Lôi giáo."

Mọi người đều hết sức khinh bỉ Thiên Khúc chân nhân muốn có một đầu Thánh thú tọa kỵ thì cứ nói thẳng. Thật sự thì ai cũng mong muốn chuyện tốt này thế nhưng không tiện mở miệng. Không ngờ luôn biểu hiện như thánh nhân người lại mặt dày đến mức này.

Bỗng nhiên dị biến sảy ra hai chưởng ấn đen ngòm lao nhanh đến đầu sói.Đám người kia cũng động,ngàn năm vạn năm tích góp vẫn chưa đòi lại được.Nếu nó ngỏm rồi đi đâu mà đòi,lập tức vài chục cái chưởng ấn suất ra va chạm với hai trưởng ấn kia.

Vốn dĩ đang định xuất ra bảo vật chạy trốn đầu sói lập tức mắt trợn tròn thầm nghĩ không ổn. Nghĩ bỏ chạy nhưng không kịp tấm lệnh bài hộ mệnh của hắn nhận được nguyên khí khởi động.

Nó tự động hút không khí xung quanh chắt lọc nguyên khí khởi động.Thế nhưng dưới lượng nguyên khí khổng lồ từ đủ dạng công kích.Thay vì chỉ dịch chuyển hắn đi xa vạn dặm thì một lỗ đen khổng lồ xuất hiện.Một lực hút siêu mạnh cuốn hắn vào Thánh nữ của Nhật Nguyệt phái thấy gần biến mất thì lao lên túm lấy một nhúm lông.

Chuyện nói thì chậm nhưng diễn ra lại rất nhanh Thiên Khúc chân nhân phóng ra phất trần. Phất trần cuốn lấy chân của cô nàng thế nhưng lỗ đen đóng lại như vết cắt sắc bén khiến cho phất trần đứt.

Mọi người đổ mồ hôi như nước nếu mình mà chui vào có phải cũng sẽ đứt đôi.Phải biết phất trần làm từ lông của một võ thần trung kỳ cấp độ yêu thú tặng lông của mình.

Mục đích muốn một quẻ đoán hung cát độ bền khỏi phải bàn thế nhưng lúc này lại bị đứt. Với kiến thức của mình hắn ta ngay lập tức nhận ra đây là một vùng không gian hỗn loạn. Thứ gì vào trong thì không có khả năng sống sót.

Đám người kia cũng là các bậc đại năng nên cũng nhận biết thế nên nét mặt họ không một ai tốt cả. Đặc biệt là Thái thượng trưởng lão của Nhật Nguyệt giáo lại càng đen.Của cải tích lũy của môn phái không tung tích Thánh nữ lại là cháu gái ruột của mình cũng lành ít dữ nhiều.

Ánh mắt nhìn về phía hai kẻ kia đầy bất thiện nhưng vị trí của hai kẻ kia nào còn có ai. Thiên Khúc chân nhân thấy thế tay khẽ bấm sau đó lắc đầu,bỗng nhiên nghĩ đến cái gì hắn thở dài sau đó bước ra.

Thiên Khúc chân nhân:"Chuyện này liên lụy quá nhiều mong mọi người vì chính bản thân suy nghĩ. Đầu súc sinh kia thân phận chính là một phiền toái lớn hi vọng chuyện hôm nay không truyền đi."

Tất cả mọi người đều lặng im sau đó lần lượt biến mất khỏi tầm mắt Thiên Khúc chân nhân. Hắn cũng thở dài sau đó cũng biến mất để lại không gian tĩnh lặng.

Hắn ta mở mắt ra thì nhìn thấy xung quanh là rừng rậm thì cảm thấy yên tâm muốn nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Thế nhưng khi ánh mắt quét đến một khuôn mặt giận dữ thì cả người đều tỉnh táo.

Đầu sói hơi lắc lư cả người về thế phòng thủ nhưng cô nàng này hoàn toàn. Không có ý định ra tay chỉ trợn mắt trừng hắn. Có chút khó chịu hắn ta cũng trừng mắt nhìn nàng tỏ ra mình thật ngầu.

Được một lúc thì cô nàng quay mặt đi rồi nói: "Vẫn chưa thấy có gì không đúng sao? "

(Mình không thấy ai comment gì lên mình sẽ theo hướng Hán Việt truyền thống. Lượng chữ mỗi chương sẽ từ 1500 ~2000 tùy cảm hứng sl chương cũng tương tự)