Chương 557: Diệp Tiểu Tiểu.
Yêu tộc chính là bá chủ của Đông Thiên, địa vị của yêu tộc tại Đông Thiên chính là vô thượng tuy nhiên yêu tộc lại có một đặc điểm đó chính là không đoàn kết, vì vấn đề này mà Đông Thiên Yêu Giới từ xưa đến nay vẫn bị coi là loạn nhất, loạn không thể tả.
Trước đây Đông Thiên cũng không phải có cái bộ dạng này, thời điểm trước khi Tà Thần xuất thế, trước khi Chúng Thần Chi Chiến nổ ra thì Đông Thiên vốn lấy Long – Phượng hai tộc làm đầu.
Trải qua Chúng Thần Chi Chiến, Long Tộc tổn thất thảm trọng còn Phượng tộc thì không phải nói, bị Tà Thần cùng Vô Tận Hải giết đến sợ, Phượng Tộc phải bỏ tổ địa, bỏ Đông Thiên mà đi, một mực chạy tới Thần Giới mới thoát khỏi họa diệt tộc, từ đó Phượng Tộc gần như không còn có tiếng nói trong thiên địa, không khác bị nhổ tận gốc là bao.
Đông Thiên Yêu Giới không còn hai đại tộc dẫn đầu liền bắt đầu phân chia ra thành các Lĩnh, tổng cộng tại Đông Thiên có 12 Lĩnh, mỗi Lĩnh do một đại yêu tộc làm chủ và đương nhiên không có Lĩnh nào chịu phục Lĩnh nào từ đó Đông Thiên chiến loạn liên miên.
Khoảng vạn năm trước, Đông Thiên Yêu Giới xuất hiện một đại nhân vật, một Cực Đạo Chân Thần mạnh đến mức có thể thể thống nhất toàn bộ Đông Thiên Thập Nhị Lĩnh, một cường giả được thế gian công nhận là Thú Thần, hùng bá của Đông Thiên.
Dĩ nhiên Thú Thần hiện tại cũng không còn tại thế, không ai biết việc gì xảy ra với siêu cường giả này nhưng mà Thú Thần thật sự tử vong, cái chết của Thú Thần một lần nữa mở ra chiến loạn của Đông Thiên hơn nữa không còn là Đông Thiên Thập Nhị Lĩnh đơn giản như vạn năm trước, thời đại này ở Đông Thiên phải gọi là Đông Thiên Nhị Thập Lĩnh thì mới đúng, 20 đại tộc hùng cứ Đông Thiên, chia cắt lấy toàn bộ Đông Thiên.
Đông Thiên Yêu Giới vẫn luôn là giới loạn nhất thậm chí là giới yếu nhất, bất kể về tài nguyên hay về mặt cường giả, Đông Thiên chỉ cần một ngày không thống nhất thì không có khả năng so sánh với Tây Thiên – Bắc Thiên cùng Nam Thiên.
Lại nói tại Đông Thiên có một nơi gọi là Dạ Phong Quốc, Dạ Phong Quốc là một quốc gia không lớn không nhỏ tại Thiên Phong Lĩnh.
Thiên Phong Lĩnh là nơi nào?, đây là địa bàn của Thiên Phong Lang, một chi đủ cường đại trong lang tộc bất quá nó chỉ dừng ở mức đủ cường đại mà thôi, trong lang tộc đại khái có thể vào trong 15 vị trí đầu.
Tuy lang tộc quả thật là một trong Nhị Thập Lĩnh Chủ của Đông Thiên bất quá Thiên Phong Lĩnh – Thiên Phong Lang thì không phải, đặt ở khắp Đông Thiên chỉ có thể coi là thế lực trung đẳng từ đó một cái Dạ Phong Quốc chịu lệ thuộc vào Thiên Phong Lang Tộc thì càng không có gì đáng để nhắc tới, đại khái Dạ Phong Quốc có lẽ còn không bằng Việt Quốc.
Dạ Phong Quốc không lớn, về mặt thổ địa thậm chí bị coi là nhỏ.
Tại Dạ Phong Quốc có ba đại thành chính, thứ nhất là Thiên Phong Thành cũng là thủ đô Dạ Phong Quốc, thứ hai là Thạch Phong Thành còn thứ ba là Kim Phong Thành.
Tại Thạch Phong Thành có một gia tộc gọi là Diệp gia.
Nhìn khắp Thạch Phong Thành thì Diệp gia có thể coi là một trong những đại tộc đứng đầu, hoàn toàn đủ sức ngồi vào trong 5 vị trí đầu của Thạch Phong Thành, tất nhiên cái này không có gì đặc biệt, đặc biệt ở đây là Diệp gia không phải yêu tộc mà là nhân tộc.
Nhân tộc ở Đông Thiên thực sự rất khó sống, có thể được như ngày hôm nay thì đã là một thành quả cố gắng hết sức kinh người của bao nhiêu thế hệ tổ tiên Diệp gia, ít nhất ở Thạch Phong Thành sau bao thế hệ thì Diệp gia vẫn có chỗ đứng, vẫn có tiếng nói, tộc nhân Diệp gia có thể áo cơm không no.
Ở Đông Thiên, nếu nhân tộc muốn sống yên ổn, muốn có một mảnh đất cắm dùi thì gần như đều sẽ chọn đi theo con đường luyện đan, tất cả các thế gia nhân tộc tại Đông Thiên đều là luyện đan thế gia bởi vì luyện đan chưa bao giờ là thế mạnh của yêu tộc cả, yêu tộc cần đan dược cũng cần luyện đan sư, chỉ có như thế yêu tộc mới để cho nhân tộc trong địa bàn của mình phát triển.
Diệp gia đặt ở Dạ Phong Quốc thậm chí cũng không hẳn là yếu, Diệp gia là một trong ba đại nhân tộc thế gia ở Dạ Phong Quốc, đan dược của Diệp gia thậm chí còn từng được chỉ định cung cấp cho hoàng thất Dạ Phong Quốc, dĩ nhiên đây là việc của vài chục năm trước.
Lại nói tới Diệp gia, tại Diệp gia có một cô bé Diệp Tiểu Tiểu.
Diệp Tiểu Tiểu... tại Diệp gia là một cô bé đáng thương, là một cô bé có chuyện xưa.
_ _ _ _ _ _ _
Diệp Tiểu Tiểu ngồi trong góc phòng, căn phòng của nàng tối vô cùng, không có lấy một chút ánh sáng nào.
Diệp Tiểu Tiểu lưng dựa và tường, đầu vùi vào đầu gối, hai tay ôm lấy đôi chân, lúc này Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy bất lực, nàng khóc, khóc rất thương tâm.
Diệp Tiểu Tiểu năm nay 16 tuổi, ơ cái tuổi này rất nhiều thiên tài đều đã lộ đầu, đều đã bắt đầu cất cao tiếng gáy, là long hay là phượng nhìn một cái là biết, dĩ nhiên Diệp Tiểu Tiểu cũng không mong mình là long hay là phượng... nàng chỉ mong mình có thể trở về được như xưa.
Cách đây 3 năm, Diệp Tiểu Tiểu là thiên tài, có thể nói là thiên tài hàng đầu của cả Dạ Phong Quốc chứ đừng nói chỉ là Thạch Phong Thành, nàng là hy vọng của toàn bộ Diệp gia thậm chí của cả Dạ Phong Quốc bởi vì chỉ cần phát triển tiếp rất có khả năng Diệp Tiểu Tiểu sẽ được Thiên Phong Lang Tộc lựa chọn, được tiến vào hạch tâm Thiên Phong Lĩnh, ra nhập Thiên Phong Lang Tộc.
Thiên phú của Diệp tiểu tiểu không nằm ở tu luyện, thiên phú của nàng về mặt tu luyện rất tầm thường nhưng mà nàng là thiên tài luyện đan sư.
Tại Đông Thiên Yêu Giới, luyện đan sư có địa vị cực cao, cao hơn bất cứ một giới nào, Diệp tiểu tiểu năm 13 tuổi đã là tứ phẩm luyện đan sư, thiên phú như vậy đã rất kinh khủng, phải biết cho dù là các thiên tài đến từ luyện đan thế gia ở khắp Đông Thiên thì cái tuổi này cũng rất ít người siêu việt được Diệp Tiểu Tiểu chứ đừng nói chỉ là một nơi nhỏ như Dạ Phong Quốc.
Diệp Tiểu Tiểu là Diệp gia thiên kim, ít nhất vào thời điểm đó.
Nàng cũng không có cha mẹ, cha mẹ nàng mất sớm khi nàng mới lên 6, nàng sống cùng tộc thúc tộc bá trong nhà hơn nữa thiên phú đan đạo của nàng phát triển rất sớm, 8 tuổi đã là luyện đan học đồ, 11 tuổi đã đột phá nhị phẩm luyện đan sư, đến 13 tuổi chính là tứ phẩm luyện đan sư... với thiên phú như vậy cuộc sống nàng ở Diệp gia thật sự rất tốt, rất tốt.
Mọi việc bắt đầu từ từ thay đổi, khi Diệp Tiểu Tiểu 15 tuổi... nàng không thể luyện đan được nữa, nàng cố gắng thế nào cũng không luyện đan được nữa, từ tứ phẩm luyện dược sư... nàng thậm chí còn không bằng một dược đồ.
Diệp Tiểu Tiểu không cách nào khống hỏa nữa, không cách nào cảm nhận được dược tính trong đan lô, chẳng thể nào cảm nhận được những thứ xảy ra trong đan lô, nàng như một người mù lái xe trên đường vậy, căn bản không cảm nhận được gì, không thấy gì để mà luyện đan nữa.
Thiên tài ngày xưa nay chỉ còn là trò cười của gia tộc, trở thành phế vật.
Thiên tài sáng chói nhất Dạ Phong Quốc nay thậm chí chỉ là kẻ để cho người ta chỉ chỏ, để cho thiên hạ chê cười, việc rơi từ thần đàn xuống địa ngục với một thiếu nữ như Diệp Tiểu Tiểu thực sự là quá mức khó chấp nhận, ông trời đối với nàng quá tàn nhẫn.
"Phụ thân, mẫu thân, con gái hiện tại sao có thể trả thù cho hai người đây......" nhắc tới phụ mẫu, nhắc tới gánh nặng của chính mình, Diệp Tiểu Tiểu nước mắt lại chảy ra, trái tim nàng đau nhói, một lần nữa nức nở không ngừng.
Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Tiểu Tiểu mới ngẩng đầu lên, nàng nghe được tiếng bước chân từ bên ngoài chạy tới.
Cố gắng đưa bàn tay lên lau nước mắt, Diệp Tiểu Tiểu hướng ánh mắt về phía cửa chính, rất nhanh cánh cửa mở ra, có một nam tử chạy vào trong phòng, theo ánh sáng từ ngoài chiếu vào căn phòng, Diệp Tiểu Tiểu nhận ra người tới là ai.
Đồng tộc của nàng – Diệp Thanh.
"Hư, Diệp Tiểu Tiểu, ngươi hóa ra là núp ở đây, làm ta tìm lâu như vậy, mau mau ra ngoài đi với ta, lão tổ muốn gặp ngươi ".
Giọng nói của Diệp Thanh cực kỳ phách lối thậm chí còn mang theo chán ghét với Diệp Tiểu Tiểu.
Nàng nhìn nam tử trước mặt, trong lòng nặng trĩu, trên mặt có chút đắng chát.
Diệp Thanh năm nay 21 tuổi, là nhị phẩm luyện đan sư, thiên phú chỉ là bình bình.
Khi nàng còn phong quang, Diệp Thanh cho dù lớn tuổi hơn nàng nhưng chỉ cần gặp nàng liền sẽ cung kính vô cùng hơn nữa trăm phương ngàn kế muốn làm nàng vui, trăm phương ngàn kế muốn lấy trái tim của nàng.
Diệp Tiểu Tiểu năm đó ở chỗ cao, nàng cũng chưa từng bắt nạt Diệp Thanh, chưa từng đối xử tệ bạc với vị đường ca này nhưng mà bây giờ thì...
Diệp Tiểu Tiểu hít vào một hơi thật dài, rốt cuộc nói.
"Đường ca, có chuyện gì vậy? ".
Diệp Thanh nhìn Diệp Tiểu Tiểu, trong ánh mắt như đang muốn cười trên nỗi đâu của người khác, ánh mắt hả hê vô cùng.
"Còn chuyện gì nữa, Trương gia thất công tử tới tìm ngươi ".
Nhìn thấy nụ cười gằn trên mặt Diệp Thanh, Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy nội tâm trầm lại, nàng hiểu việc gì xảy ra.
"Đường ca, ngươi trở về trước đi, Tiểu Tiểu chuẩn bị một chút rồi lập tức đến ngay ".
Diệp Thanh nghe vậy lập tức quay đi, hắn cơ hồ không muốn ở căn phòng này thêm một phút một giây nào.
"Nhanh chân lên, đừng để Trương công tử đợi, Trương công tử giận dữ thì trách nhiệm này ngươi có gánh được không? ".
Diệp Thanh nói xong xoay lưng, phất tay bỏ đi.
Diệp Thanh bỏ đi để Diệp Tiểu Tiểu lại nhẹ tựa đầu vào tường, nàng biết việc gì đang chờ đợi nàng.
Còn gì nữa ngoài từ hồn đây?, phế vật như nàng ai còn cần nữa?.
Thở ra một hơi, Diệp Tiểu Tiểu bắt đầu thay quần áo sau đó bước ra khỏi căn phòng của mình, bước chân có chút mất hồn mà tiến về phía trước.
Diệp Tiểu Tiểu không biết là, ở trên cao có một người đang nhìn nàng, một tuyệt thế đại mỹ nhân.
"Huynh thật sự muốn làm cái trò này à? ".
Trên thiên không, Phương Anh mở miệng.
Đáp lại nàng là giọng nói của Vô Song.
"Quả thật muốn thử một chút, dù sao cũng cảm thấy thú vị ".
Phương Anh nhíu mày lại nhưng mà cũng không nói gì nữa, việc mà Vô Song quyết định nàng nhất định sẽ nghe.
Về phần Vô Song, hắn thực sự cảm thấy việc này rất thú vị, siêu cấp thú vị.
Năm xưa Dược Trần với Tiêu Viêm, hiện tại Vô Song cũng muốn đóng vai Dược Trần một chút.
Nếu lúc này có người thứ ba xuất hiện ở đây thì sẽ kinh ngạc mà thấy bên cạnh Phương Anh vốn không có ai, giọng nói phát ra lúc nãy... vậy mà đến từ một cái giới chỉ.