Chương 12: Lần Đầu Giết Người

Đấu La Tam Sinh Thần Hồn

Chương 12: Lần Đầu Giết Người

" Hừ! Tiểu quỷ có ý kiến sao?" Tên kia canh gác cổng hiện lên 2 cái hồn hoàn cùng thả ra vũ hồn kiêu ngạo nói.

" Hừ! Ngươi là người vô lý a. Ta rõ ràng có chứng nhận của Vũ Hồn Điện mà ngươi cũng dám đổi trắng thay đen a." Jack lão thôn trưởng tức giận không thể tức giận hơn chỉ vào tên kia gác cổng.

" Được rồi Jack gia gia ngài mệt rồi ngủ chút đi. Để toàn bộ sự việc cho ta cùng ca ca làm là được!" Đường Vũ Đồng bật Sharingan lên thôi miên lão Jack thôn trưởng.

" Đệ đệ? Ngươi làm cái gì với Jack gia gia??" Đường Tam nhìn lấy đệ đệ của mình nhíu mày hỏi.

" Yên tâm đi ca ca ta chỉ làm cho Jack gia gia ngủ một chút thôi." Đường Vũ Đồng nói xong hướng lấy tên kia gác cổng nhìn lấy.

" Hệ thống! Bây giờ ta bật Mangekyo Sharingan được không??" Đường Vũ Đồng âm thầm hỏi hệ thống.

" Có thể nhưng chỉ là không được bật Susanoo, Kamui, Hư Hóa nhưng vẫn có thể sử dụng Tsukyomi cùng Tsugachi không quá lâu mà thôi. Tối đa hạn chế là 2 giây 0.8 phân." Hệ thống đưa ra chính xác số liệu nói.

" Vậy cũng đủ rồi!" Đường Vũ Đồng khoé miệng nhếch lên 1 vòng cong quỷ dị. Đường Tam thì vẫn nhìn lấy tên kia hồn sư phòng bị với lại hơi nhìn qua đệ đệ mình nhưng do thần kinh căng thẳng nên hắn cũng không thấy đệ đệ mình biến hóa.

" Hừ! Bây giờ còn lại 2 tên tiểu quỷ các ngươi thôi nha! Phải cần thận nha! Bởi vì vũ hồn của ta không có mắt đâu!" Tên kia gác cổng lập tức nắm lấy vũ hồn tính phát động hồn kỹ giết chết 2 tên nhóc thì.

" Tsugachi!" Đường Vũ Đồng khởi động Tsugachi lên vũ hồn của hắn làm cho hắn vũ hồn không khỏi nhuộm lên hắc hỏa. Tên kia vũ hồn bị ăn mòn hư hại càng ngày càng nặng cuối cùng bị vũ hồn cắt đứt liên hệ mà tử vong tại chỗ không kịp la hét.

" Tsukyomi!" Đường Vũ Đồng lại lần nữa khởi động cái này năng lực lên ca ca hắn làm cho ca ca hắn thấy là có người nào thần bí giúp đỡ lấy. Sau cùng hắn ngã xuống ngất xỉu.

" Thu!" Đường Vũ Đồng cảm giác hồn lực tới giới hạn thu lại toàn bộ. Hắn đôi mắt này chuyển hóa lại thành Tam Câu Ngọc rồi ngồi thở " hồng hộc". Vừa rồi hắn nghĩ lại cách hoàn thành mọi quá trình chỉ hoàn toàn vừa đúng 2 giây, nếu thêm 0.8 phân nữa hắn biết rằng 50% có nguy cơ mất đi đôi mắt này.

" Đệ đệ? Ngươi không sao chứ? Cái kia người áo đen đi rồi chúng ta nên kêu Jack gia gia dậy rồi đi vào cổng học viện thôi." Đường Tam thức tỉnh lại thấy đệ đệ mình không khoẻ lập tức đỡ lấy.

" Keng~~ Chúc mừng {ký chủ} lần đầu tiên giết người thành công tưởng thưởng: 1000 tích phân."

" Keng~~ Chúc mừng {ký chủ} giết chết Đại Hồn Sư cấp bậc thành công tưởng thưởng: 200 tích phân." Hệ thống liên tục hiển thị thông báo cho Đường Vũ Đồng.

" Hắc! Thật sự là mệt mỏi." Đường Vũ Đồng âm thầm than lấy. Vừa rồi đối với hắn cũng là may mắn. Do Đường Tam thần kinh căng thẳng nên dễ bị dính Tsukyomi còn tên kia hồn sư do chủ quan nên chết. Nếu cả 2 người đều bình tĩnh e rằng hắn sẽ giải quyết rất khó khăn. Lúc này đương nhiên lão Jack cũng đã tỉnh dậy.

"Có chuyện gì xảy ra ở đây?" Một nam tử ước chừng bốn năm mươi tuổi, tóc ngắn màu đen, tướng mạo rất bình thường, hai tay ở khoanh tại phía sau, trên người nhìn qua có chút đặc thù khí chất, hai mắt lúc đó mở lớn trong đó mang theo vài phần hoà hoãn dễ gần khôn biết lúc nào đã đi tới.

"Đại nhân chuyện là như vầy..." Đường Vũ Đồng lập tức giải thích xuống. Đại sư hướng lão Kiệt Khắc nói "Lão tiên sinh, có thể hay không đưa chứng minh của Vũ Hồn điện cho ta xem?"

Lão Jack dù sao cũng xuất thân là thôn trưởng, ánh mắt cũng có chút dùng được, từ thái độ và vẻ mặt của vị đại sư này không tầm thường. Đưa tay cầm chiếc chứng minh qua, đại sư nhìn một chút chứng minh, ánh mắt lần nữa nhìn qua trên người Đường gia huynh đệ, cao thấp đánh giá hắn vài lần.

Không biết tại sao mặc dù ánh mắt Đại Sư cũng không lợi hại, nhưng Đường Tam và Đường Vũ Đồng lại có cảm giác bị nhìn thâu suốt tới tận đáy lòng.

"Chứng minh là thật, lão tiên sinh, chuyện vừa rồi ta đại biểu cho học viện hướng ngài xin lỗi, chuyện này coi như tới đây là xong đi. Hai đưa nhỏ này giờ giao cho ta đi." Đại Sư lập tức hướng Jack lão thôn trưởng nói.

Đi theo sau Đại Sư một lúc lâu, Đường Tam và Đường Vũ Đồng mới nói "Cảm ơn ngài, Đại Sư!"

" Ân " Đại Sư cũng không quay đầu lại khẽ nói một tiếng xem như là đáp lời.

Sau đó hai huynh đệ được dẫn tới ký túc xá của học viên.Túc xá lâu có ba tầng, đã có bảy gian phòng lớn mà đệ tử ở, mỗi gian túc xá đều có một gã sư phụ phụ trách.

Bảy gian cũng là túc xá duy nhất có tuổi tác hỗn tạp, bất luận là cấp nào, tất cả đều công độc sanh ở lại chỗ này.

" Đây sẽ là nơi ở của các ngươi. Vậy gặp lại rồi, bọn nhỏ." Đại Sư hiền lành nói, sau đó cũng quay lưng rời đi.

Đường Tam cùng Đường Vũ Đồng vừa mới đi tới trước cửa phòng số bảy, đã nghe được bên trong truyền đến thanh âm huyên náo. Không khỏi nghĩ tới tương lai bạn cùng phòng. Đường Vũ Đồng do kiếp trước là Đường Hàn Băng đại soái ca thường biết kết bạn cùng hòa nhập nên cũng hơi náo nức mặc dù biết trước tương lại bạn cùng phòng. Trái lại Đường Tam thì hơi náo nức hơn Đường Vũ Đồng vì hắn cũng rất muốn nhìn cái này đám trẻ ra sao. Với lại suy tính khá nhiều về tương lai vài năm ở nơi đây của mình và đệ đệ.

Đường Tam gõ cửa, ánh mắt của bọn nhỏ đang nói chuyện nhất thời vòng vo hướng hắn nhìn lại, trong đó một đứa nhỏ tuổi có vẻ lớn nhất nhìn trang phục đầy mảnh vá của Đường Tam, hướng hắn đi tới.

Đứa nhỏ này cao hơn so với Đường Tam đến gần hai cái đầu, vóc người của hắn coi như tương đối khôi ngô với tuổi của hắn, đi tới trước mặt Đường Tam, có chút cư cao lâm hạ nhìn hắn nói "Công độc sinh mới tới?"

Trên mặt Đường Tam toát ra một tia mỉm cười thiện ý "Ngươi hảo, ta là công độc sinh từ Thánh Hồn thôn tới." Còn Đường Vũ Đồng vẻ mặt lạnh nhạt, cũng không nói.

"Ta gọi là Vương Thánh, vũ hồn là chiến hổ, là Chiến hồn sư tương lai. Cũng là người đứng đầu ở nơi này, tiểu tử, ngươi tên là gì? Vũ hồn là cái gì?" Vương Thánh nhìn cái kia Đường gia huynh đệ hỏi.

"Ta gọi là Đường Tam, vũ hồn là Lam ngân thảo" Đường Tam cười đáp lại.

" Đường Vũ Đồng, vũ hồn Cực Hạn Nguyên Tố!" Đường Vũ Đồng lạnh nhạt nói.

"Lam ngân thảo? Lúc nào Lam ngân thảo vũ hồn cũng có thể tu luyện vậy? Còn Cực Hạn Nguyên Tố là vũ hồn gì? Lợi hại không? Sao ta chưa từng nghe thấy" Vương Thánh bày ra một bộ dạng giật mình cực độ, những đứa trẻ trong gian túc xá đều cười rộ lên, nhìn Đường Tam bằng ánh mắt giống như là nhìn ngu ngốc.

Vương Thánh không để ý đến Đường Tam nói "Tiểu Tam tử, ta là lão đại nơi này, sau này ngươi phải nghe ta, có biết không?"

Nụ cười trên mặt Đường Tam dần dần biến mất "Ta gọi là Đường Tam, không gọi là Tiểu Tam tử." Trưởng bối gọi hắn thân thiết là Tiểu Tam hắn sẽ không để ý, hoặc là thiện ý xưng hồ cũng không có gì, nhưng vị lão đại trước mắt này hiển nhiên là cấp cho hắn một cái hạ mã uy.

Nhìn Đường Tam, Đường Vũ Đồng thầm nghĩ "Tam ca động nộ, đám người này có hảo ăn a." Lập tức khóe miệng vung lên một đạo loan cung, trông rất tà mị.

Bởi vì hồi trước hắn lúc ấy khá yếi ớt lại bị đám trẻ trong thôn ức hiếp nên Đường Tam phẫn nộ đánh đứa trẻ kia nằm khoảng 1 tháng trời chưa khỏi đã vậy còn treo lên cây cao làm cho đứa nhỏ vĩnh viễn sợ lấy huynh đệ bọn hắn.

P/S ta có lời muốn nói: Hôm qua ta có việc bận đột xuất nên không đăng được. Xin lỗi mn. Thứ 2 ta nghĩ phế vũ hồn là hành độnh quá đáng nên giết cmn luôn cho rồi.