Chương 1: Nobita

Dâm Thần Nobita

Chương 1: Nobita

" Chà chà, Nobita của mẹ không biết có chuyện gì trong hai năm này, mỗi ngày điều dậy sớm như thế, mau thay đồ, rồi xuống ăn sáng " Trước cửa căn phòng, một người phụ nữ trung niên nhìn đứa bé trong phòng vui vẻ lên tiếng.

" Vâng, con xuống ngay " Đứa bé nghe thế đáp lại, chỉ thấy đứa bé chiều cao khoảng 1m42, chân yếu tay mềm, vẻ mặt ngu ngu, đeo một chiếc kính, nhìn qua liền biết là kính cận, tên này không ai khác là Nobi Nobita, còn người phụ nữ khi nãy là mẹ hắn, Nobi Tamako.

" Haizz, 15 ngày nữa đã tròn 2 năm " Khi Tamako đi rồi, Nobita thở dài lẩm bẩm, hắn thật ra là một người ở thế kỉ 21, gọi là Kinh Nguyệt, xuyên việt đến nơi này.

..........................

2 Năm trước

Kinh Nguyệt một thằng chẳng ra gì, năm 24 tốt nghiệp đại học, tìm được một công việc sống qua ngày, chứ cũng chẳng dư dả bao nhiêu.

Như thường ngày, Kinh Nguyệt khi đi làm về lại cắm đầu vào máy tính, cầm Zed mid KDA 19/2/0, hắn tuy không phải là cao thủ như bao người khác, nhưng trình độ cũng tạm ổn.

Nói về gia cảnh thì hắn chẳng có gì, một otaku đậm nét 4 không, không xe, không điện thoại, không người yêu, không người thân.

Bỗng khi hắn đang hăng say đánh nhà chính đối phương còn 1hp thì màn hình tối sầm lại, chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Kinh Nguyệt mất một lúc lâu mới lờ mờ hiểu chuyện gì, hắn chửi ầm lên " D M ******** ", làm cả quán nét mấy chục người nhìn hắn chằm chằm.

Giơ tay định đấm vào máy tính thì nó lại sáng lên, kèm theo bốn chữ " Bạn có chấp nhận ", phía dưới dòng chữ đó có hai ô, chấp nhận, không.

Kinh Nguyệt nhớ đến mình nghèo kiết xác, chỉ có hai bộ quần áo là vật bất ly thân, hắn đành ngậm ngùi kìm nén cơn giận thu tay lại, do tò mò không biết chuyện gì đang xảy ra, hắn bấm vào ô chấp nhận, lập tức nó lại hiện lên dòng chữ khác, " Bạn thật sự chấp nhận ", hắn click chuột vào ô chấp nhận lần nữa thì nó lại hiện " Chúc mừng bạn đến với hoàng tuyền ".

" Con mẹ nó bị lừa " Những lời này chưa kịp bật thốt lên, thì hắn nghe thấy tiếng ' rẹt rẹt, bùm ' sau đó ý thức trống rỗng.


Tin tức mới nhất


Hôm nay ngày x tháng x năm 2018, một máy tính đột nhiên phát nổ, làm chết một người, bị thương 2 người

Người chết, Kinh Nguyệt


Bị thương, Nguyễn Bá Đạo, Lâm Vờ Lờ


Một thằng trai tân cứ thế lên bảng


.........................

" Ta chưa chết " Đây là suy nghĩ đầu tiên của Kinh Nguyệt khi có lại ý thức, nhìn xung quanh một lượt, hắn xác định mình đang ở trong một căn phòng nhỏ, kì lạ là kiến trúc của nó không giống như các căn phòng thời hiện đại như ở thế kỉ 21 của hắn.

" Đây là hoàng tuyền à, không lẽ sắp được bái kiến Diêm Vương đại ca " Kinh Nguyệt thì thào. Bỗng có một kí ức xa lạ dâng lên trong đầu hắn, Kinh Nguyệt không biết nó là gì, hắn ngồi dậy sắp xếp lại kí ức xa lạ kia

" Nobi Nobita " Qua một lúc, Kinh Nguyệt ngây người lẩm bẩm, ' Nobi Nobita chẳng phải tên của nhân vật chính trong một bộ truyện khá nổi tiếng à ' hắn nghĩ.

Kinh Nguyệt cũng chẳng lạ gì với bộ truyện này, tuổi thơ của ai hầu như cũng phải xem qua một hai lần, hắn không ngoại lệ, Kinh Nguyệt nhớ không sai thì tên này thất bại về mọi mặt, như rất lười học, ham chơi, chậm chạp lại yếu đuối, vẻ ngoài không có gì nổi bật, thậm chí hơi ngốc nghếch ngớ ngẩn, cực kỳ đen đủi và rất kém chơi thể thao.

Mặc dù chẳng có gì đặc biệt, nhưng tên này rất nhiều lần khiến Trái Đất suýt bị diệt vong.

Theo kí ức xa lạ đó, Kinh Nguyệt biết tên này bị Chaien đánh thừa sống thiếu chết vì một cô gái, được gọi là Tsubasa, do thương tích khá nặng khi tên này về đến nhà mình liền lìa đời, nhờ thế Kinh Nguyệt mới có thể trọng sinh vào hắn. ' Đúng như mọi người nói, huynh đệ tương tàn chỉ vì một cô gái a, haizzz ' Kinh Nguyệt thở dài cảm thán nghĩ.

' Chẳng lẽ là một giấc mơ, ta đã chết còn đâu ' Kinh Nguyệt nghĩ, còn trong lòng thì thầm chửi tổ cha máy tính khốn nạn. Tuy từng đọc hàng tá truyện xuyên việt, nhưng khi trãi qua mới thấy nó khó tin đến thế nào, phải qua vài lần thử nghiệm hắn mới tin mình đã thực sự xuyên việt

.......................

2 Năm sau

" Haizz, đúng là khó tin " Kinh Nguyệt thở dài nói nhỏ

Y như trong nguyên tác, tên này vận số rất đen làm hắn buồn rầu mãi, không té cống cũng dẫm phải đuôi chó, không thì bị Chaien đánh tơ tả. Kinh Nguyệt nghĩ đến người khác xuyên việt liền đạt được bàn tay vàng, còn mình lại xuyên việt vào một tên chẳng ra gì, đợi hai năm chẳng thấy bàn tay vàng đâu, hắn trong lòng thầm mắng thằng tác khốn nạn ' Vì sao méo cho ta hệ thống '.

Kinh Nguyệt bỗng nhớ tới một người không thể thiếu trong bộ truyện này, hắn hét lớn " Do...ra...e...mon ".

.....................

Lời TG

Truyện này ta chỉ viết cho vui, viết theo cảm hứng, vui chịch, buồn chém giết

Ae đọc đừng cmt ném gạch đá, nếu có ném nhớ cho xi măng, các, gì luôn