Chương 38 - Thảm Sát

Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 38 - Thảm Sát

Chương 38 - Thảm Sát

Cứ hết một loạt đạn là năm quả lựu đạn được quăng ra. Tiếng nổ lớn vang trời khiến cho cấu trúc của hang động sắp chịu không nổi. Mật đất rung lắc dữ dội, những phiến đá trần bên trên chịu không nổi của dư âm mà bắt đầu rơi xuống.

Lúc này, Đặc Nhiệm Binh đã duy chuyển ra khỏi khu vực đánh bom năm trăm mét. Tiếng súng nổ, tiếng chém giết càng khiến nhiều tên Skaven góp mặt vào chiến trường hơn. Một nhóm kỵ binh chuột, bởi một đoàn khoảng chừng năm mươi tên, cưỡi trên những con chuột to lớn được trang bị một tấm giáp ngực từ trong những đường hầm lao ra, đuổi theo hướng rút lui của Đặc Nhiệm Binh.

Tình huống càng ngày càng nguy cấp, số lượng truy binh càng lúc càng nhiều, từ lúc bắt đầu đánh bom đến khi rút lui, Ngô Tuấn đã không ngừng tiếc nuối gì đến đạn dược, cứ bóp cò mồi mà bắn. Rút lui an toàn là trên hết, bởi đào tạo ra được một chiến sĩ Đặc Nhiệm Binh là cả một quá trình, không phải ai cũng có thể vào được chi quân đội này. Tố chất, kỹ năng là những phẩm chất bắt buộc phải có. Hiện tại quân số của Đại Việt chỉ ở mức sấp xỉ có hai mươi nghìn quân, trong đó chi quân đội Đặc Nhiệm Binh tính luôn cả các sĩ quan huấn luyện, cũng chỉ có ba trăm người.

Như vậy mới thấy được sự khắc khe trong quá trình tuyển chọn là có thể nghĩ. Điều đó cũng đúng thôi, bởi Huỳnh Minh đưa cả cách huấn luyện địa ngục của biệt đội Seal vào để huấn luyện Đặc Nhiệm Binh của hắn. " mỗi sáng đều được đánh thức vào lúc 5 giờ sáng sau đó là: chạy bộ 7km với ba lô đầy đủ vật dụng cho một chiến dịch với trọng lượng không thấp hơn 30kg, 2000 cái bật tại chỗ, 1000 lần tập đá, bơi 1.7km dưới 50 phút, lặn 50m dưới nước không có thiết bị hỗ trợ, chạy 6km dưới 32 phút. Buổi chiều là bài tập nhẹ nhàng nhất, bò bằng bốn chi trên bãi biển cho đến khi, kiệt sức."

Quay trở lại với hiện tại, vừa rút lui vừa xã đạn, đến giờ cũng đã có ít nhất hơn năm trăm cái xác của Skaven nằm xuống, và con số này không ngừng tăng lên theo thời gian. Bởi bọn chúng quá đông, ít nhất cũng có đến ba đến bốn nghìn quân. Chẳng có một chiến thuật gì áp dụng được trong lúc này, mà đối với bọn Skaven thì chiến thuật là gì chúng còn không biết nữa là. Duy chỉ có biển chuột, không ngừng tấn công, không ngại tổn thất, tên này ngã xuống, là những kẻ khác sẽ thế chổ hắn xông lên. Chẳng khác nào đám cảm tử quân là mấy. Đều này khiến cho tâm lý của đối thủ phải chán nản và sợ hãi. Thử nghỉ mà xem, một mình đứng trên chiến trường đối mặt với đội quân Skaven, giết hết tên này là tên khác lại đến, giết hết tốp này thì tốp khác lại đến. Sức người cũng có hạn, cho dù có sở hữu thần lực đi chăng nữa thì một người cũng không thể chống lại với hàng nghìn người. Đấy là chưa kể hai triệu quân Skaven đang hành quân về phía bức tường Băng, nơi mà chỉ có ba mươi lăm vạn liên quân Đại Việt và các chủng tộc trấn giữ mà thôi.

- Thử Trưởng, chúng ta đã hết lựu đạn.
Phạm Bình vừa rút ra một quả lựu đạn cuối cùng quăng ra sau đám truy binh đang đuổi theo mà quát lớn đến Ngô Tuấn.

- Tất cả tăng tốc, chạy về lối ra, kỵ binh của chúng sắp đến.
Ngô Tuấn ra hiệu lệnh, nhanh chóng tăng tốc chạy về lối ra. Ngô Tuấn thầm nghĩ và tính toán, nơi lối ra chắc giờ này đã được lắp đặt các công sự và những khẩu Gatling Gun đang chờ sẵn bọn Skaven từ trong mỏ quặng.

Chỉ còn bảy trăm mét nữa là sẽ đến cửa hang, nơi ánh sáng từ phía cuối con đường đang là niềm hy vọng của tất cả mọi người. Nhưng mà sức người không thể chạy nhanh bằng đám kỵ binh bốn chân của bọn chuột. Hơn năm mươi tên người chuột cưỡi những con chuột cống to lớn bốn chân với những thanh đao sắt được mài giũa cẩn thận đang trực chờ lao đến. Lúc này Ngô Tuấn đã không còn lựu đạn và hoả cầu làm vũ khí sát thương diện rộng nữa, chỉ còn những khẩu súng cá nhân Mas49 cùng với súng lục Anaconda, cùng với kiếm Damascus.

Mặc dù quân đội phần lớn được trang bị súng ống, nhưng Huỳnh Minh vẫn muốn quân lính của mình có một loại vũ khí lạnh để chiến đấu, lúc đầu Huỳnh Minh muốn chế tạo ra dao găm để trang bị cho binh lính, nhưng phần lớn những vị danh nhân triệu hoán đến đây đều sử dụng đao thương cung kiếm là chủ yếu. Thay đổi thói quen và kỹ thuật chiến đấu của mọi người là đều không thể, thêm một nguyên nhân nữa đó là thời gian không có. Nên Huỳnh Minh đã liên hệ đến hệ thống mà qui đổi ra bản thiết kế của kiếm Damascus và giao cho Cao Lỗ một thần rèn kiểm tra và chế tạo.

Mắt thấy truy binh càng đuổi càng hăn, thêm nữa là kỵ binh của bọn Skaven đã đến. Ngô Tuấn bèn cho quân lính bắn rát hơn nhằm giảm tốc độ của bọn kỵ binh, nhưng vô dụng, bởi đám này liều chết có thừa. Sau một loạt bắn hết mười băng đạn của Đặc Nhiệm Binh, thì đám kỵ binh của Skaven cũng chỉ còn lại phân nữa. Bởi bắn vào tên cưỡi thì con thú cưỡi cũng lăm le xong vào, phải năm sáu phát mới hạ gục được một con như thế bởi sự to lớn và kháng sự sợ hãi của chúng. Ngô Tuấn xoay chuyển kế hoạch lệnh cho mọi người nhắm vào đầu thú cưỡi của bọn chuột mà bắn. Đều này giảm sốc thêm rất nhiều thời gian.

Nhưng cũng không được bao lâu, ba mươi tên kỵ binh xong đến giáp chiến với Đặc Nhiệm Binh. Lúc này ưu thế về súng đạn đã không còn phát huy, sự linh hoạt của kỵ binh đã loại bỏ đi tính năng của loại súng bán tự động, chỉ bắn được phát một của Mas49. Bởi nếu như bị cầm chân bởi bọn kỵ binh, thì đám bộ binh đang điên cuồng đuổi theo sau sẽ tiếp cận ngay. Lúc này chỉ còn cách lối ra có năm trăm mét, Phạm Bình cùng với tiểu đội của mình quyết cản chân bọn kỵ binh, nhằm kéo dài thời gian cho toàn đội đồng thời bảo vệ an toàn cho thứ trưởng. Ngô Tuấn nhất quyết không đồng ý, bởi nhiệm vụ lần này chính là hắn đưa ra ý kiến, nhằm tiêu diệt hậu cần cùng với cơ sở sản xuất độc dược của địch nhân, đồng thời Ngô Tuấn còn được Hoàng Đế bệ hạ đích thân trao cho nhiệm vụ lần này. Hắn không muốn kẻ khác vì mình hy sinh, hơn nữa đây còn là những cấp dưới Ngô Tuấn vất vả tuyển chọn và huấn luyện. Đội trinh sát lần này có thể nói là những chiến sĩ Đặc Nhiệm Binh giỏi nhất trong Binh Đoàn Đặc Nhiệm.

Ngô Tuấn nhất quyết không đồng ý với hành động cảm tử của Phạm Bình bởi kỵ binh đối phương tuy khó nhằn nhưng chưa đến mức phải khiến lính của hắn hy sinh cảm tử như thế. Tay trái cầm khẩu lục Anaconda, tay phải tuốt ra kiếm Damascus cùng với bộ quân phục màu đen bó sát người cùng với bộ áo choàng trùm đầu, bên trong chiếc mặt nạ phòng độc là một gương mặt trắng mịn phóng soái phi phàm, lạnh lùng lãnh đạm có thể đốn gục biết báo nhiêu thiếu nữ nếu có thể chứng kiến. Phong quang của một chiến tướng hiển uy. Một phát súng găm thẳng vào mắt con vật bốn chân khiến nó chết ngay lập tức, lực quán tính làm đầu con vật quắp xuống đất khiến tên người chuột đang cưỡi phía trên ngã nhào xuống đất, lăn thêm mấy vòng không biết xảo diệu thế nào trong tư thế cố gắng đứng dậy của tên Skaven xui xẻo kia lại trong tư thế quì gối đến trước mặt của Ngô Tuấn. Nhếch môi lên với một nụ cười tà dị, lưỡi kiếm vô tình gặt hái thủ cấp của tên Skaven xấu số kia đơn giản nhẹ nhàng như cắt qua một cơn gió.

Những tên kỵ binh còn lại thấy đồng bạn mình bị kẻ khác giết chết, không những không thoái chí mà càng khiến bọn chúng hung hãn hơn, thú tính của bọn Skaven không hề có loại thuốc nào có thể chữa trị. Ngô Tuấn ra lệnh cho Đặc Nhiệm Binh ngắm bắn vào mắt của thú cưỡi sẽ tiết kiệm được thời gian, nhanh chóng giải quyết đám kỵ binh thì cơ hội sống sót trở ra sẽ tăng cao hơn mấy phần. Liên tiếp là những tiếng súng chuẩn xác vang lên, liên tiếp là những chuột kỵ ngã xuống, đám kỵ binh chưa kịp chạm vào đối phương đã bị tiêu diệt.

Những họng súng của Đặc Nhiệm Binh không phải là trò đùa. Thêm nữa kỹ năng chiến đấu của những binh sĩ này cũng không phải dạng tầm thường. Giải quyết xong đám kỵ sĩ, đoàn người tiếp tục rút lui. Bất ngờ là hàng trăm mũi tên, mũi lao từ đám bộ binh Skaven phóng lên, khiến cho bốn người bị dính thương, chưa kịp đồng đội sơ cứu thì cơ thể đã chướng xanh lên, mặt đỏ môi tím, đây chính là biểu hiện của trúng độc nặng. Mưa tên trút xuống thêm hai người nữa lại ngã xuống. Lúc này không thể chần chừ thêm được nữa, Ngô Tuấn và mọi người chỉ biết cấm đầu mà chạy đến cửa hang mà thôi. Chỉ còn ba trăm mét nữa là đến.

Lúc này bên ngoài của hang, Đỗ Cảng Thạc quan sát thông qua ống nhòm phát hiện thấy đoàn trinh sát của thứ trưởng Ngô Tuấn đang chạy ra, phía sau là những tên chuột kỵ đang đuổi theo. Tình thế nguy cấp, Đỗ Cảng Thạc lệnh cho binh sĩ đều súng Gatling và pháo Thần Long đến cửa hang nhằm để viện trợ cho Ngô Tuấn. Mắt thấy bọn Skaven dần đuổi kịp được đoàn người, tình thế nguy cấp, Đỗ Cảnh Thạc cho pháo binh tính toán toạ độ bắn vào truy quân.

ẦM ẦM ẦM... ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG.

Loạt pháo Thần Long vang lên mang theo đầu đạn réo rít, trút xuống đầu đội quân người chuột. Quả đạn rơi xuống tạo ra những lỗ hõm nửa mét, những tên xui xẻo bị đạn pháo rơi chúng lập tức bị xé thành trăm mảnh, sóng xung kích mang theo những mãnh đạn vỡ, đánh ngã toàn bộ lũ người chuột bán kính xung quanh năm mét. Phải nói cảnh tượng hết sức kinh khủng, đám Skaven đã nhầy nhụa dơ bẩn, tụ tập thành một đoàn bát nháo chẳng có quy luật hay chiến thuật gì, cả nghìn tên chen chút xong đến, bị đạn pháo oanh tạc. Cứ một loạt pháo qua đi là y như rằng nơi đạn pháo rơi xuống sẽ tạo ra một lỗ trống đầy xác chết, tứ chi nội tạng vung vãi khắp nơi.

Trước mắt Ngô Tuấn và tiểu đội của mình thoát đến cửa hang, nơi những chiến sĩ Đặc Nhiệm Binh đã dàn trận chỉnh tề. Phía sau lưng Ngô Tuấn là vô số quân Skaven, không biết từ đâu trong các đường hầm và thông đạo chen chút xông ra khỏi cửa hang động. Số lượng càng ngày càng đông, ước tính có đến khoảng mười nghìn tên, nối thành hàng dài từ sâu trong hang ra đến của hang. Nhưng mà đón chờ bọn chúng ở cửa hang, đó chính là hàng chục khẩu Gatling lên đạn sẵn sàng, pháo Thần Long cũng đã canh chỉnh toạ độ hoàn tất. Ngô Tuấn chạy đến hàng ngũ chỉ huy, hơi thở dồn dập vì chạy quảng đường xa, phất tay một cách lạnh lùng ra lệnh bắn.