Đại Thiếu Gia (Vn)

Chương 6:

Chương 6:


Hai ngày nữa tôi bước vào năm học, Bh tôi phải đi chuẩn bị mọi thứ để đi học, mất một buổi sáng để đi mua sách vở và lựa chọn vài bộ quần áo chợ để đi học. Tạm hài lòng với mọi thứ, tôi rẽ vào một quán bún gần trường để thưởng thức bữa trưa tôi tự thưởng cho mình. Tôi cũng lười nấu ăn ^^

Buổi chiều tôi quyết đinh trở về làng, nhưng kp đến nhà bố mẹ cũ, mà là đến thăm chú Tư, người thầy cũng như một người bố của tôi. Sau 2 tháng mọi thứ vẫn như nguyên, chỉ có tôi là đã thay đổi. Bước vào trong nhà chú k nhận ra tôi là ai, đến khi tôi gỡ chiếc khẩu trang ra chú mới há hốc mồm ngạc nhiên.

_K, cháu đi đâu 2 tháng nay vậy. Sao Bh trông cháu khác quá. Haha, thằng bé lớn thật rồi

_Truyện dài lắm chú Tư, chú vào nhà đi rồi cháu sẽ từ từ kể lại.

Kể cho chú Tư về chuyện tôi biết minh là con nuôi, rồi chuyện tìm lại được bố mẹ ruột. Chú cũng vui mừng cho tôi, ngồi Nc với chú đến gần tối tôi cũng xin phép về để cbi mai đi nhận lớp. Hứa sẽ về thăm chú thường xuyên.

Ngày hôm sau tôi đi nhận lớp, cbi một tâm lý sẵn vì chắc chắn sẽ gặp lại tụi cấp 2. Đối với tôi bây giờ mà nói, tôi có thể dìm chết chúng nó lúc nào nếu muốn.

Khoác lên người chiếc áo trắng C3 ABC, mặc một chiếc quần đen sẻ nhiều vết ở gối, xỏ thêm một đôi Nịke mẹ mua tặng, tôi dắt chiếc X-Man phi thẳng tới trường, hnay là ngày nhận lớp lên học sinh đi rất sớm và đông. Gái xinh phải nói là cũng rất nhiều

Tôi đi vào trường với mọi ánh mắt ngưỡng nhìn. Trông tôi cũng k đến lỗi nào, dảo bước quanh sân thấy rất nhiều chị em đang nhìn ngắm tôi, cũng có vài ánh mắt viên đạn từ các anh khối trên. Tôi cũng k quan tâm lắm, vì Bh tôi là Nhật Minh chứ kp thằng K yếu đuối ngày xưa. Soi một lượt danh sách cũng thấy tên tôi. À, giới thiệu qua cho các b, trường tôi có 30 lớp, mỗi khối 10 lớp, mỗi khối chia ra làm 2, A1-A5 chuyên ban A, D6-D10 chuyên ban D. Tôi học D6, lớp chọn khối D. Dù Bh tôi cũng k còn phải học thêm kiến thức nữa vì trình độ tôi đã đến ngưỡng cửa đại học rồi. Quay lại với lớp D6, lớp gồm 47 người, nam nữ bình đẳng quan số,nhìn lướt qua về mặt bằng cũng ổn, ít cá xấu chọn cho mình một chiếc bàn cạnh cửa sổ, để có thể thoải mái ngắm ra bên ngoài. Lớp tôi cũng k thấy có đứa c2 nào học cùng, k chắc tôi khó xử lắm đây.

Kết thúc màn giới thiệu của bà chủ nhiệm tôi cũng làm quen được thêm 2 thằng bàn ngồi cùng bàn. Thằng H và C, hai thằng này chém gió tốt sau này cũng là bạn vào sinh ra tử với tôi.

Lúc ra về điều tôi chờ đợi cũng đến, tôi gặp lại đám c2 đi ngược chiều với mình ở hành lang, tôi đoán chúng nó chắc học ban A. Cầm đầu vẫn là thằng V, một thằng công tử cạy tiền của bố mẹ. Đám 5 thằng chúng nó nhìn thấy tôi đi cùng 2 thằng bạn liền chắn đường trong sự ngỡ ngàng chưa hiểu chuyện gì của thằng H và thằng C.

Thằng V vẫn giọng nói sược như ngày nào.

V: Ôi, ai đây nhỉ? Bạn K rách của chúng ta kìa. Hạha. Lâu k gặp bạn hết rách r hả? Cả lũ cười ầm lên

Tôi: Lâu rồi k gặp, chúng m trả thay đổi gì cả, còn t k còn là thằng K nữa rồi..

V: M dù thay đổi như nào vẫn chỉ là thằng nhà nghèo rẻ rách mà thôi.

Tôi: Có vẻ như hôm nay t cả chúng m phải giải quyết chuyện cũ ở đây thoi. C cả H chúng m tránh ra đi, t k muốn chúng m tham gia vào chuyện này

C: M nói cái đéo gì vậy. Dù gì cũng là bạn trong lớp, chiến thôi.

Nói dứt câu thằng C lao vào đạp một thằng đang đứng gần nó khai mạc cuộc chiến đầu năm. Tôi k ngại ngần tặng riêng thằng V một gối vào ngực khiến nó khuỵ người ôm ngực thở dốc. Liên tiếp là những cú đá hết lực vào mặt nó nhằm nốc ao nhanh đối thủ. Bao nhiêu tức giận kìm nén tôi dành hết vào những cú đá với lực cực lớn. Mồm mũi nó bắt đầu hộc máu tôi mới rút chân quay lại phía sau 2 thằng bạn tôi cũng đang co người lùi lại phòng thủ. Tôi chạy nhanh lại áp sáp một thằng đang tấn công thằng C, k ngại ngần dơ tay tặng nó một đấm ngay vùng tai khiến nó ngã sầm vào cái cửa sổ. Co chân sút ngang bụng một thằng khác đang gì cổ thằng H, cũng phải tầm 10 sau chúng tôi mới hạ hết được đám chúng nó

Quay lại chỗ thằng V đang nằm bết bát thảm hại, núm tóc ngửa mặt nó lên nhìn vào tôi.

_Tao đã nói rồi mà, tao bây giờ là Minh, kp K nghèo kiếp xác của ngay xưa đâu. Hòm nay coi như chúng ta chấm dứt moi ân oán. Nếu sau này m muốn tìm tao thì cứ việc tao sẽ k nhường cm như hồi c2 đâu.

Sút thêm mấy thằng một cái tôi cũng ra quán nước ăn mừng chiến thắng cả 2 thằng kia. Bọn tôi cũng dính thương tích nhưng chỉ nhè nhẹ, k đáng kể. Ngồi chém gió tôi cũng kể về c2 cho 2 thằng cno nghe. Nghe xong nó cũng hiểu mà ủng hộ tôi làm như vậy. Đúng là có những người bạn thân như vậy tôi cũng đáng sống một đời.