Chương 4: Đột phá gông xiềng

Đại Thánh Phiên Ngoại

Chương 4: Đột phá gông xiềng

Tu đạo không tuế nguyệt.

Thật đúng như câu nói ấy.

Chắc cũng đã trôi qua ngàn năm hoặc cũng đã ngàn vạn năm, hắn ta ở trong mật đạo bế quan tu luyện không thay biết gì, cũng chưa một lần mở ra huyệt động mà đi ra ngoài đã vạn năm.

Thế sự ngoài kia tình hình đang căng thẳng giữa nhân tộc cùng linh hầu thiên quốc (trong thời gian vạn năm đó linh hầu đạo quân đã thành lập nên thiên quốc có thể đọ sức cùng nhân tộc hay yêu tộc), với chiến trường nằm ngay giữa thiên thủy thảo nguyên phía đông là nơi chiếm đóng của linh hầu thiên quốc còn phía tây là của nhân tộc.

Sau vạn năm chiến tranh, cơ hồ diện chiến trường ngày càng được mở rộng ra và sinh mệnh sinh linh của hai bên ngày càng ngày giảm dần nhưng linh hầu được tất cả đều mạnh hơn so với nhân giới nên chiếm được thượng phong trong suốt quãng thời gian này.

Tinh vân thành, một trong thập đại thành cực kỳ quan trọng của quân lính linh hầu cũng là đại bản doanh đầu não thiên quốc. Bên trong nghị sự điện, năm lão già lúc trước mặt trên người cũng thần giáp ấy đang trò chuyện với nhau.

Họ chính là thân binh mạnh nhất bên người đại thánh, đã được người ấy bồi dưỡng hết cỡ và bây giờ ai ai cũng đã đột phá đến chuẩn thánh đại viên mãn chỉ cần chờ thiên cơ là đột phá gông gùm xiềng xích mà trở thành thánh nhân uy nghiêm vạn trượng với danh hiệu cuối là thiên vương phân biệt từ mạnh nhất cho đến yếu nhất là: sát thần thiên vương - tạo thần thiên vương – diệt thế thiên vương - huyễn ảo thiên vương – cửu chân thiên vương.

Chính do bàn tay của họ đã dành lấy bờ cõi của linh hầu và phát triển cho nó trở thành một đại thiên quốc như ngày hôm nay, có thể thấy tất cả những người đó tài giỏi như thế nào, vả lại họ còn rất tận trung nữa…

-Sát thần đại huynh, không lẽ chúng ta chỉ biết chờ đợi thôi sao.

Diệt thế thiên vương nóng nảy muốn lên chiến trường giết địch nhân liền nảy sinh ý nghĩ cho đại quân mình đánh với nhân tộc liên quân nhưng mà điều đó đã bị bác bỏ người già nhất trong nhóm.

-Hừm, sư đệ chắc không biết. Ngoài mặt là chúng ta đang chiếm thượng phong, thế nhưng bọn họ cũng được hỗ trợ từ thiên giới…chúng ta không thể nào khinh thường được.

Sau khi nghe giáo thuyết của đại huynh sát thần, diệt thế thiên vương bất giác trầm lại mà suy nghĩ, trong vài phút sau đó gật đầu liên tục.

Không biết ở đâu ra, từ ngoài vũ trụ kia, đại đạo nắm giữ vũ trụ bản nguyên đánh ra vô lượng huyền hoàng công đức xuống mật đạo mà tôn ngộ không đang tiềm tu.
Sự việc này đã chấn động tất cả hồng hoang các giới và nhất là lục đại thánh nhân cùng hồng quân đạo tổ đang bế quan tu luyện.

Phải biết rằng mỗi một vị thánh nhân sinh ra cần phải đáp ứng đủ hai điều kiện: một là đạo pháp căn cơ đều phải đạt đến chuẩn thánh đại viên mãn, điều kiện thứ hai là tối quan trọng và cũng chỉ tồn tại thời hồng hoang thôi đó chính là hồng mông tử khí.
Chỉ cần đáp ứng đủ hai điều kiện trên thì mới chứng đạo thành thánh còn nếu thiếu một trong hai cái đó thì không thể nào mà thành được.

Vậy mà tên tiểu yêu linh hầu kia lại không cần nhờ đến hồng mông tử khí liền chứng đạo thành thánh là sự việc chấn động một không hai nhá. Đến cả bàn cổ lúc khai thiên lập địa cũng phải nhờ có hồng mông tử khí mà mới đột phá lên tầng thứ cao trên cả hỗn nguyên thánh nhân.

Một đạo uy nghiêm của thánh nhân từ bồ đề cung sâu trong mật đạo, truyền ra khắp tam cõi.

"Ta, tề thiên đại thánh – tôn ngộ không. Hôm nay chứng đạo thành thánh, lấy đạo danh "tiếu thiên thánh nhân", với việc đoạt vị thượng đế thành chúa tể vũ trụ mà thành…".

Ầm. Sau cuộc nói chuyện đó trên thánh bảng nơi phân chia bài vị của thánh nhân liền xuất hiện thêm một người nữa, được xếp bậc thứ tám với đạo danh "tiếu thiên thánh nhân".

Thêm một lần nữa, lúc nãy ai ai cũng nghĩ không phải thôi nhưng mà khi thấy cái tên đó trong thánh bảng liền biết đây là sự thật lại tiếp tục cho thiên nhân tâm kinh động.

….

Bên trong mật đạo.

Tôn ngộ không sau khi đã chứng đạo thành thánh thành công đã đến hỗn nguyên thánh nhân sơ kỳ, biết thêm cảnh giới trên thánh nhân nữa là: hỗn dộn bất diệt, hỗn độn đại thánh và cuối cùng là hồng mông chân thánh và Bàn cổ đã tu luyện đến cấp bậc hỗn độn đại thánh đại viên mãn.

Sự thật rằng môn khởi nguyên chân quyết này do chính tay hồng mồng chân thánh cấp bậc sáng tạo ra chỉ cần chuẩn thánh đại viên mãn thôi thì cũng có thể chứng đạo thành thánh – lấy thuyết phục mà thành, đây là con đường dễ nhất và không chịu tai kiếp của đại đạo nhưng con đường của nó rất gian nan, cơ hồ một vạn người tu luyện không có ai có thể hoàn thành được.

Rốt cuộc vạn năm tu luyện khởi nguyên chân quyết đến tầng thứ tư "quy chân", đột phá gông xiềng trở thành thánh nhân luôn…Cũng trong lúc đó, toàn bộ mà sư phụ tổ sư đưa cho mình đã hết luôn từ bao giờ, không còn một thứ gì cả.

Mà thôi, đột phá rồi thì tổ sư cũng không còn gì để dạy cho mình gì nữa, chuẩn bị thu dọn hành lý (có hành lý đâu mà dọn) thoát ly thần cung không còn là đệ tử nữa.

Đại môn bồ đề cung.

Hai bóng thân ảnh đang dối diện trước mặt nhau đang nói lời từ biệt, họ chính là tây ngộ không cùng bồ đề tổ sư.

Lúc này, trong lòng của tôn ngộ không mới biết thế nào đắng cay ngọt bùi. Mặc dù bồ đề tổ sư chỉ dạy cho mình chưa qua năm đầu ngón tay thôi thế nhưng một thứ tình cảm nào đó khiến hắn chảy ra hai dòng lệ mắt. Còn bồ đề tổ sư thì ngoài mặt là thương tâm lắm mà bên trong thì lại cảm thấy cuộc đời giờ đây đã sung sướng rồi, nếu mà tên linh hầu kia đi thật đúng là phúc đức khá là thâm hậu của mình.

Nhưng để tiễn biệt cũng như là lần cuối thấy hắn đi, bồ đề tổ sư đã cho vô số đan dược kỳ trân dị bảo các loại huyền thiết hiếm có,...,rất nhiều đồ vật trong truyền thuyết.