Chương 7: Ta Làm Người Tốt Một Lần Vậy

Đại Ma Vuơng Tại Dị Giới

Chương 7: Ta Làm Người Tốt Một Lần Vậy

Nhìn đôi mắt nhắm nghiền chưa tỉnh của Nami, hắn tiếp tục bồi thêm quả bom.
-"Nami à, lúc trước có lần ta đi ngang qua phòng hội trưởng...."
Jack ngừng nói luôn, tại vì Nami khóe miệng mới cong lên một cái. Mặc dù rất nhỏ, nhưng lừa được Jack à và thế là rồi tới hắn Jack một nụ cười tà ác.
Hằn giọng Jack nói tiếp:
-"Lúc đó, ta thấy Tom khuôn mặt ửng hồng nhìn tên hội trưởng già kia. Điều đó có nghĩa là.....gì nhỉ? "
Nói xong Jack nhanh tay véo vào mũi Nami:
-"N...a...m...i? Cô nghĩ ta dễ bị lừa à"

Nami mở mắt nhìn tên cầm thú nắm mình cái mũi:
-"Jack xấu lắm, buông ra nhanh "

Jack thả tay ra, một cái mũi đỏ nhỏ nhắn và một khuôn mặt phồng to. Jack cười nói:
-"Tưởng ngủ rồi chứ, sao lại dậy rồi? "

Nami:" Ngươi thấy có ai ngủ mà không thở không? "

Jack khuôn mặt tỉnh bơ đáp:"Có người chết ngủ không thở mà, phải không? "

Nami tím hết mặt mày mắng:"Đồ tồi! "

Jack ôm bụng cười to, sau một lát khuôn mặt nghiêm túc: " Nami này, ngươi nghĩ sao về Tom? "

Nami: " Hắn à...đẹp trai, ga lăng, tốt bụng, tài giỏi,....ừm....còn...."

Jack hét nhỏ: " Này, tôi không nói về chuyện này mà là cái chuyện hội trưởng cơ "

Nami: " Ừm về chuyện đó, có lẽ cậu hiểu nhầm rồi thật ra là...."

Đậu Phộng! Thì ra bữa đó mấy người này tổ chức sinh nhật cho con gái hội trưởng.

Jack xám mặt:" Sao không ai nói ta biết hết vậy? "

Nami ngượng ngùng cười:" Ta sợ ngươi say ngươi sẽ làm điều xấu với Yuki, như cầu hôn chẳng hạn? "
Nói xong Nami nhìn về phía Jack với đôi mắt đáng thương.

Jack cười khổ: " Thôi ta xin! Ta cũng đâu có tình cảm gì với Yuki "

Nami cái miệng nhỏ há to,cái này... quá chấn động não rồi! Cái tên nhóc suốt ngày tìm đủ mọi cách để bắt chuyện, tán tỉnh con gái hội trưởng đây sao?
Một hồi trầm ngâm Yuki gật nhẹ đầu nhìn Jack, làm khuôn mặt "Ta hiểu mà ".

Nhìn khuôn mặt của Nami, Jack có một cái cảm giác chẳng lành. Hai người nhìn nhau làm cho bầu không khí trở nên hơi dị, thấy thế Jack mở miệng:
-"Tóm lại, ngươi và Tom không có hợp nhau đâu "

Nghe Jack nói, đôi vai của Nami có chút run lên. Hai phút sau, Nami nở một nụ cười ưu thương với Jack:
-"Có lẽ ngươi nói đúng rồi Jack, hai chúng ta...từ lúc sinh ra đã không thuộc về nhau"
.
.
.
Jack thở dài, mẹ nó! Lúc trước trong tù coi phim ghét nhất là mấy đứa con gái nó khóc a. Jack vươn tay ra sờ lên trán của Nami, nói:
-"Ngươi thật ngốc, mà nhớ tĩnh dưỡng cho khỏe!Chúng ta còn nhiều thứ phải làm lắm đấy "

Nói xong Jack leo xuống xe, bỏ lại khuôn mặt nhỏ nhắn ngạc nhiên của Nami.

Vừa bước ra khỏi xe, Jack thấy một bộ xương chui lên từ trong cát. Rất khác những bộ xương kia, bộ xương này cao tới những 5m (quái tinh anh).Trên đầu mọc đầy gai, đôi mắt vô hồn phát sáng màu đỏ máu.
Bỗng nhiên nó rống lên, một điều kinh khủng xảy ra ngay trước mắt các thành viên. Những bộ xương từ đánh loạn xạ bỗng kết hợp lại thành những nhóm nhỏ tiến công từng đợt một....đánh rất có tổ chức.

Kết quả là phía ta bị yếu thế hơn hẳn, thấy tình thế ngày càng xấu. Tom quyết định solo với bộ xương 5m kia, không những Tom mà Alice cũng tham gia vào.

Những pha tấn công, tiếng vang của kim loại kêu bên tai.Jack có một sự cảm thán nhẹ "chiến trường là đây sao? "

Nhìn về phía bộ xương 5m, Jack thấy được khuôn mặt căng thẳng của Tom đã chảy đầy mồ hôi hột. Còn Alice lông mày ngày càng nhíu chặt hơn, theo Jack thấy muốn hạ con quái này cần một đòn tấn công mạnh vào điểm yếu của nó. Tất nhiên điểm yếu của nó là ở hộp sọ.

Mà có lẽ hai người kia đã nhận ra điểm này, bất quá dù cả hai có dùng toàn lực thì vẫn còn thiếu một chút. Nami đang bị thương, điều này là một tin xấu đối với họ nhưng cả hai người họ buộc phải làm vì thành viên bên họ ngày càng giảm nhanh hơn.

Ngay lúc đó Tom lùi xa bộ xương một khoảng cách 10m, dùng hai tay nâng kiếm ngang qua đầu. Sau hai lần hít sâu Tom rống lên, một sự bộc phá tốc độ đáng kinh ngạc. Gai trên đầu của bộ xương đã rụng gần hết, thấy lớp bảo vệ bị phá hủy. Bộ xương đành lùi về phía sau, mà đó cũng là điều Tom muốn bởi vì phía đó Alice đã sẵn sàng tung ra một phép hủy diệt cường đại. Đòn tấn công bất ngờ của Alice phải nói là rất mạnh, từ trên trời một luồng điện to như cái thau đánh vào toàn thân bộ xương. Muời luồng điện liên tiếp làm cho bộ xương cháy khét đen thui rồi gục xuống, Jack hít một ngụm khí lạnh vào trong sự lo lắng hiện rõ trên mặt. Jack hắn sợ hãi, liệu mình có thể hay không hoàn thành cái nhiệm vụ "hấp diêm Alice a". Càng nghĩ Jack càng sốt ruột 300 điểm tích phân của ta, có thể vào túi hay không phải xem ý trời rồi.

Trở lại chuyện chính, bộ xương kia đã đen thui một cục.
Nhìn ai cũng tưởng nó xong rồi nhưng thật không may là nó vẫn còn chưa chết. Vì khi nó chết bản thân nó sẽ biến thành tinh thạch, nhưng vì chưa hoá tinh thạch cho nên xác định là đòn đánh của cả hai vẫn còn thiếu một chút. Thế là hai người tuyệt vọng, hô lớn:
-"Ai đó, ai đó kết thúc nó nhanh lên....làm ơn"

Không ai đáp lại họ cả, vì họ không có thời gian cho chuyện đó. Họ đang đặt cược tính mạng của mình vì vậy thay vì kết thúc bộ xương, bọn họ bỏ chạy. Có người thứ nhất sẽ có người thứ hai, cứ như vậy chỉ còn vài chục người còn ở lại chiến đấu.

Tom đôi mắt đỏ ngầu, Alice cắn chặt đôi môi đến chảy máu. Nhưng đúng lúc này, một bóng người lướt nhanh về phía bộ xương với tốc độ đáng kinh ngạc. Với vũ khí quái dị trên tay, bóng người xoay mạnh vào hộp sọ của bộ xương.

Tiếng "crắc, crắc,...." nghe sao mà êm tai, chẳng mấy chốc bộ xương đã hoá thành một viên tinh thạch Lam nhỏ nhắn.

Không thèm nhặt viên tinh thạch rơi dưới đất, bóng người xoay lại nói:" Ta làm người tốt một lần vậy "

P/s: Vừa thi xong, cảm giác thật nặng nề. @[email protected]