Q3 - Chương 66: Tùy phong khởi vũ (Trung)

Đại La Thiên Tôn

Q3 - Chương 66: Tùy phong khởi vũ (Trung)

Quyển 3: Ma chi quân vương

Chương 66: Tùy phong khởi vũ (Trung)

Kiếm quang trảm xuống, khói bụi mờ mịt. Tử Lạc đề cao tinh thần cảnh giác, bởi nàng biết Tinh Hồn rất mạnh, mạnh hơn rất nhiều so với những gì nàng tưởng tượng. Sơ sẩy một chút là sẽ mất mạng ngay. Chỉ là, thực lực của Tinh Hồn không phải là thứ mà Tử Lạc có thể suy diễn được. Nàng thậm chí còn chưa kịp chớp mắt, đã thấy một nhân ảnh như quỷ mị xuất hiện trước mặt nàng. Khuôn mặt anh tuấn phi phàm nhưng lạnh lùng vô cảm ấy, tốc độ còn nhanh nhanh ngang với cường giả Chân Thần cảnh hậu kỳ, bằng mắt thường làm sao có thể nhìn thấy được. Họa chăng chỉ lưu lại tàn ảnh. Vẫn cái giọng điệu như thổi từ địa ngục lên:

- Tử Lạc, nàng quá yếu để ngăn cản ta. Hãy ngủ một giấc đi, rồi chúng ta sẽ nói chuyện sau.

Tinh Hồn nhìn thẳng vào mắt nàng, sử dụng Mê hồn thuật. Tử Lạc chỉ thấy đầu óc mình như bị tê liệt, đôi mắt dần nặng trĩu, toàn thân không chút sức lực. Rồi cuối cùng, Tử Lạc chẳng giữ được minh mẫn nữa, thân thể vô lực ngã vào người Tinh Hồn. Nói tuy dài, thế nhưng mọi diễn biến chỉ ra trong một cái chớp mắt, chẳng ai hiểu vừa mới xảy ra chuyện gì cả. Ôm nàng vào lòng, mục quang Tinh Hồn lại nhìn về phía đám Hàn Chí Đông đang vô phương chống đỡ kia, lạnh giọng nói:

- Kết thúc đi.

Năm phân thân Phượng Cửu hiểu ý, lập tức xuất ra toàn lực thi triển Phượng hỏa chân diễm ấn. Chỉ thấy trong hư không, hỏa diễm càng lúc càng mạnh, như muốn thiêu hủy tất cả, hỏa ấn đập thẳng vào kết giới. Năm đại cường giả Thần Vương cảnh trung kỳ xuất chiêu với lực công mạnh nhất, kết giới do Hàn Chí Đông và đám thái thượng trưởng lão há có thể chống cự được.

Một tiếng nổ vang, chỉ nghe trong hư không phát ra âm thanh rắc rắc. Năm mươi mốt người phun ra ngụm máu tươi, vì lược lượng hỏa diễm quá nóng, nên tinh huyết trong chớp mắt tan biến vào hư vô. Năm mươi mốt người ngã về phía sau gần trăm thước, y phục rách nát, tóc tai bị cháy xém, nhìn giống như mấy tên hành khất, trông vô cùng thê thảm. Trên thân thể thì có vết cháy xém, thoang thoảng có mùi khét, sắc mặt nhợt nhạt, xem ra nội thương không hề nhẹ.

Tinh Hồn ôm Tử Nguyệt trên tay, tao nhã nhẹ nhàng cất bước đi về phía bọn họ, Phượng Cửu phân thân thì bay trở lại phía sau lưng hắn. Uy áp cường đại bao phủ toàn bộ tòa Trác Quang sơn, yêu thú sống gần đó hoảng sợ, chạy toán loạn, trốn vào hang ổ của mình mà run rẩy. Còn tại quảng trường Lăng Vân tông, đám đệ tử trực tiếp quỳ rạp xuống mặt đất, mồ hôi mồ kê ướt hết người, thậm chí cử động một ngón tay cũng không thể. Quá khủng bố, quá cường đại. Đây chính là sức mạnh của cường giả Thần Vương cảnh cao cao tại thượng.

Hắn bước qua người Hàn Chí Đông, đứng trên bậc thang cao nhất, mục quang nhìn xuống quảng trường, khí thế như bậc đế quân, gió thổi mái tóc trắng và hồng y bay phần phật, càng làm bật lên vẻ anh tuấn phi phàm, nam tử thế gian ít ai bì được. Hờ hững nhìn xuống Hàn Chí Đông đang chật vật kia, nói:

- Hàn Chí Đông, ta không muốn làm khó ngươi. Chỉ cần ngươi nhận ta làm chủ, ta sẽ tha mạng cho ngươi cùng tất cả những người có mặt ở đây.

Tinh Hồn khu động niệm lực, áp lực do Phượng Cửu phân thân đè nén lên người Hàn Chí Đông giảm xuống, khiến cho hắn thoải mái không ít. Hàn Chí Đông chật vật đứng dậy, ngửa đầu lên nhìn Tinh Hồn, ánh mắt lấp lóe, dường như đang bân khuâng suy nghĩ. Tinh Hồn cũng không làm khó hắn, để cho hắn có thời gian để suy nghĩ. Sau một hồi, cuối cùng Hàn Chí Đông cũng đưa ra quyết định:

- Được, ta đồng ý.

Bây giờ chỉ còn một đường duy nhất đó thôi, nếu không chẳng ai biết được tên thiếu niên thập phần đoan chính nhưng hành xử quyết đoán kia sẽ làm gì hắn và Lăng Vân tông. Hàn Chí Đông thầm nghĩ trong đầu, cứ tạm thời hòa hõa với Tinh Hồn như vậy. Một thời gian sau, hắn sẽ ầm thầm nhờ các tông phái khác cứu viện. Sau đó sẽ hung hăng chà đạp, báo thù những gì mà Tinh Hồn gây ra hắn ngày hôm nay.

Điều này, người cơ trí như Tinh Hồn làm sao mà không nhìn thấu được. Chỉ thấy hắn cười khẩy khinh thường, thi triển Thiên ma nhiếp hồn chi nhãn nhìn thẳng vào Hàn Chí Đông, khiến cho linh hồn gã run rẩy sợ sệt, không kiềm được mà trực tiếp quỳ xuống đất. Tinh Hồn lạnh giọng nói:

- Nếu đã nguyệt ý theo ta, thì liền mở linh hồn hải ra.

Hàn Chí Đông ngạc nhiên, không biết Tinh Hồn muốn làm gì. Thế nhưng hắn buộc phải làm theo lời Tinh Hồn nói, nếu không thì hắn lập tức bị Phượng Cửu biến hắn thành tro tàn ngay. Hàn Đông Chí lập tức làm theo lời Tinh Hồn, mở ra linh hồn hải. Tinh Hồn vận dụng nguyên lực, tạo thành một ấn ký màu đỏ đánh thẳng vào linh hồn hải của Hàn Chí Đông. Sau đó nói:

- Có ấn ký đó, chỉ cần ngươi có chút tạp niệm, ta sẽ lập tức cho ngươi nổ tang xác.

Ngay khi bị Tinh Hồn đánh ấn kỳ vào linh hồn hải, Hàn Chí Đông liền thử tiêu trừ nó. Nhưng hắn vừa mới động đến ấn ký thì linh hồn lập tức đâu đớn, khí huyết toàn thần đảo lộn, muốn phá tan cơ thể hắn mà thoát ra ngoài. Lại nghe Tinh Hồn hù dọa, hắn mồ hôi hột túa ra, giật mình nói:

- Thuộc hạ tuyệt không dám có ý nghĩ xấu xa.

- Hy vọng như lời ngươi nói.

Khẽ hừ lạnh một cái, Tinh Hồn dời mắt khỏi hắn. Lúc này Hàn Chí Đông mới thấy toàn thân nhẹ nhõm, thở phào một cái. Nếu còn kéo dài thêm vài phút nữa, chỉ sợ hắn căng thẳng quá mà đi đời nhà ma mất. Cường giả Chân thần cảnh hậu kỳ mà lại chết vì căng thẳng, truyền ra chỉ sợ làm cho người ta cười lăn cười bò.

Đã giải quyết xong Hàn Chí Đông, tiếp đến chính là đám thái thượng trưởng lão này đây. Cũng giống như khi hành xử với Hàn Chí Đông, Tinh Hồn lại nói:

- Còn các ngươi, có nguyện ý nhận ta làm chủ không?

Tuy rằng không chân chính là Tinh Hồn dùng thực lực đè ép chúng, nhưng mà những hộ vệ diễm lệ vô song kia lại quá mức bá đạo. Giờ có cho họ một trăm lá gan cũng chẳng ai dám không đồng ý cả. Nguyên một đám năm mươi người đồng thời nói:

- Thuộc hạ đồng ý.

- Tốt, vậy mở linh hồn hải ra.

Giống như Hàn Chí Đông, bọn họ mở linh hồn hải ra thì Tinh Hồn dùng niệm lực tạo ta ấn ký đánh vào linh hồn hải mỗi người. Xử xong đám thái thượng trưởng lão này, Tinh Hồn phải mất hơn một khắc mới hoàn thành. Hắn phải lấy ra một viên Phục Nguyên đan để bổ sung lượng nguyên lực đã tiêu hao. Tiếp theo, Tinh Hồn lại để cho Hàn Chí Đông triệu tập tất cả đệ tử tinh anh của phải ra quản trường để hắn cấy ấn ký vào linh hồn hải của chúng. Làm xong việc này hắn phải mất hơn một giờ đồng hồ, tuy rằng cường độ thân thể của hắn rất mạnh, nhưng vẫn không thể chống đỡ được. Phải lập tức phục dụng loại đan dược mạnh hơn là Thanh Khí đan để phục hồi sức lực.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********

Tinh Hồn ngồi xuống bảo tọa, trên người phát ra một loại khí chất bất phàm, khí chất chỉ có bậc đế quân đứng trên người khác mới có được. Hàn Chí Đông và năm mươi vị thái thượng trưởng lão quỳ xuống mặt đất, cung kính nói:

- Tham kiến chủ nhân.

Tinh Hồn phất tay, nói:

- Đứng lên cả đi.

- Đa tạ chủ nhân.

Trong số cao tầng Lăng Vân tông, đứng lẫn trong đó, Mộc trưởng lão trong lòng tầng tầng suy nghĩ. Lão không ngờ có một ngày, gã thiếu niên mà mình từng đưa đến Lăng Vân tông lại trở thành chủ nhân của lão. Thiên đạo vô thường, trên đời này đúng là không chuyện gì là không thể xảy ra.

Thông qua ấn ký trên người Mộc trưởng lão, Tinh Hồn dễ dàng đọc được suy nghĩ. Hắn khẽ mỉm cười, trong lòng cũng không khỏi cảm khái. Chính bản thân hắn cũng chẳng nghĩ đến có ngày mình sẽ bước vào vòng xoáy phân tranh thiên hạ này. Hắn nhắm mắt, nghĩ về những chuyện đã qua. Từ lúc còn ở Sở gia bị khinh thị, vô tình vào được Hắc Ám động phủ, gặp Yến Ngọc Lan, gia nhập Thiên Lam thần điện, rồi trở thành kẻ thù của thiên tài bậc nhất thiên hạ Trịnh Thần Không, mất đi hai người mà hắn thương yêu, bản thân thì bị đánh đến nỗi mất đi trí nhớ, nhờ đó mà gặp được Mộc trưởng lão, lão dẫn y đến Lăng Vân tông, tạo cơ hội cho y lịch lãm Di vong chi địa, đến cuối cùng thì trở thành chủ nhân của Lăng Vân tông. Hết thảy, giống như một vòng xoáy, số mệnh được thiên đạo sắp đặt vậy.

"Thiên đạo sao? Cho dù là thiên đạo cũng không được. Số phận của ta sẽ do chính ta điều khiển, không kẻ nào được phép nhúng tay vào."

Hắn chìm sâu vào trong tìm thức của mình. Hắn không lên tiếng, đám Hàn Chí Đông đứng phía dưới nào dám cục cựa. Thoáng chốc cả Lăng Vân điện tĩnh lặng một cách lạ thường, thậm chí còn có thể nghe được tiếng kim rơi. Sau một lúc, Tinh Hồn mới từ từ mở mắt ra, nhìn Hàn Chí Đông nói:

- Hàn Chí Đông, ta biết ngươi không phục. Nhưng chỉ cần ngươi trung thành, toàn tâm toàn ý với ta, ngày sau sẽ không thiếu phần của ngươi.

Nghe Tinh Hồn nhắc tên mình, Hàn Chí Đông giật mình, lập tức đáp:

- Thuộc hạ không dám. Được cống hiến một phần sức lực cho chủ nhân là may mắn của thuộc hạ, nào dám có tàm tâm.

- Đúng vậy. Được giúp sức cho chủ nhân là may mắn của Lăng Vân tông chúng ta.

Một đám thái thượng trưởng lão nhanh miệng nói ba hoa, không ngừng vuốt đuôi ngựa. Nhìn cảnh này, Tinh Hồn không khỏi buồn cười trong lòng. Có điều trên mặt thì tuyệt không có chút biểu cảm nào. Lại nói tiếp:

- Hàn Chí Đông, ngươi nói qua tình hình quanh đây cho ta biết một chút.

Hàn Chí Đông thân là tông chủ Lăng Vân tông, đương nhiên có tranh đấu ám minh với các môn phái khác quanh đây. Tinh Hồn dự định ở lại Lăng Vân tông ba tháng, nâng cao tu vi rồi với trở lại Di vong chi địa phá giải Huyết hồn luyện thần trận cho Phượng Cửu. Thuận tiện thì xem xét tình hình xung quanh, phòng bị một chút tốt. Hàn Chí Đông nhận lệnh, lập tức nói:

- Bẩm chủ nhân, Lăng Vân tông nằm tại Trác Quang sơn, thuộc phạm vi Lang Gia thành. Đối thủ cạnh tranh của Lăng Vân tông gồm có Cổ La tông, Bá Kiếm môn, Kiến Ninh giáo và Cự Linh môn. Trông năm phái thì Cổ La tông mạnh nhất, tông chủ Cổ La tông Cổ Xích Phong, có tu vi Thần Vương cảnh sơ kỳ. Ngoài ra còn có hai mươi cường giả Chân Thần cảnh hậu kỳ, hai mươi ba cường giả Chân Thần cảnh trung kỳ và ba mươi cường giả Chân Thần cảnh sơ kỳ. Mạnh thứ hai là Bá Kiếm môn, môn chủ Phùng Tâm Bách có tu vị ngang thuộc hạ, nhưng lại có thêm ba người có tu vi ngang với hắn. Hai tông môn còn lại thì chỉ yếu hơn Lăng Vân tông một chút, thực lực hai bâm thì cũng tầm tầm ngang nhau.

Tinh Hồn gật đầu, nội tâm thầm suy tính. Muốn khống chế toàn diện Lang Gia thành, thì phải thâu tóm bốn phương tông phái kia. Kiến Ninh môn và Cự Linh môn thì khá đơn giản, Bá Kiêm môn thì muốn giành chiến thắng cũng không quá khó. Về phần Cổ La tông thì có chút rắc rối. Hắn tuy rằng vẫn còn lại năm Phượng Cửu phân thân, nhưng tạm thời không thể sử dụng cho mục đích này được. Nếu như các môn phái khác biết, Lăng Vân tông có cường giả Thần Vương cảnh trung kỳ tọa trấn, chắc chắn sẽ liên kết lại với nhau. Bỗng linh quang trong óc lóe lên, Tinh Hồn bỗng nhớ lại một người. Chắc phải đến đó một chuyến để nhờ sự trợ giúp của người này, muốn thâu tóm Lang Gia thành tựa hồ khá đơn giản, có điều phải tốn chút thời gian.

Lập tức đưa ra quyết đinh, Tinh Hồn liền nói:

- Hàn Chí Đông, ta tạm thời rời khỏi Lăng Vân tông, mọi việc ở đây sẽ do ngươi quản.

- Tuân lệnh chủ nhân. Thuộc hạ chỉ sợ, tin tức có cường giả vây công Lăng Vân tông sẽ truyền đến mấy môn phái khác, một hai ngày nữa chúng tấn công Trác Quang sơn, sợ rằng khó bề phòng thủ.

Hàn Chí Đông lo sợ nói. Điều này Tinh Hồn cũng đã tính tới, xua tay trấn an:

- Ngươi yên tâm, chập nữa ta bố trí một trận pháp phòng thủ, đồng thời để ba cường giả Thần Vương cảnh tọa trấn. Khi gặp nguy hiểm, họ sẽ tự động xuất hiện tương trợ.

- Như vậy thì thuộc hạ an tâm. Chủ nhân khi nào thì đi.

- Một giờ nữa ta sẽ lên đường. Khoảng chừng nửa tháng sau ta sẽ gặp lại các ngươi. Bây giờ các ngươi cứ làm việc như thường ngày đi, có gì ta sẽ phân phó sau.

- Tuân lệnh chủ nhân.

Sắp xếp xong mọi việc, Tinh Hồn liền cho bọn họ lui. Đột nhiên suy nghĩ gì đó, Tinh Hồn bỗng nói:

- Còn một chuyện nữa.

Đang định rời đi, nghe thấy giọng Tinh Hồn thì Hàn Chí Đông cùng đám thái thượng trưởng lão lập tức dừng lại, cung kính nói:

- Chủ nhân cứ phân phó.

- Cũng không có gì quan trọng. Từ bây giờ, danh xưng của ta là Ma Quân, các ngươi hãy gọi ta là quân thượng. Hàn Chí Đông, ngươi vẫn tiếp tục là tông chủ Lăng Vân tông. Trừ lời của ta ra, mệnh lệnh của ngươi ở đây là tối cao nhất. Rõ chưa.

- Tuân lệnh quân thượng.

- Được rồi, các ngươi có thể lui.

Đợi bọn họ rời đi hết, Tinh Hồn lắc người, xuất hiện trên một dãy hành lang dài. Hắn cất bước từ từ đi dọc hành lang, các đệ tử trông thấy lập tức cúi chào. Hắn chỉ gật đầu rồi đi tiếp. Khung cảnh của Lăng Vân tông rất đẹp, linh khí thiên địa khá đậm, bên dưới hẳn là có một cái Tụ linh trận. Bằng nhãn quang Tinh Hồn, liếc qua là biết bên dưới có chôn một cái Tụ linh trận Hoàng cấp sơ giai, nên linh khí mới đậm như thế. Gió thổi vi vu, mùi hương hoa cỏ hòa vào làn gió nhẹ thổi qua người hắn, tư thái cô độc, tịch mịch tách biệt với thế giới bên ngoài. Cuối dãy hành lang là một căn phòng, bên ngoài có hai đệ tử tu vi Hoàng cấp trung kỳ canh giữ. Đây chính là nơi Tinh Hồn muốn đến.