Cứu Thế Nhân: Thoát Khỏi Ách Thống Trị

Chương 59: Thiên Thanh

Ring… Ring…Ring… Một âm thanh điện thoại vang lên.

"Alo?" Một thanh âm nữ giới vang lên.

"Chào người đẹp, lâu ngày không gặp" Một vị thanh niên trẻ tuổi ngồi trên chiếc ghế giám đốc, đôi mắt cậu ấy sáng ngời khẽ nhìn ra ngoài khung cửa kính, trên tay vừa nhâm nhi một tách cafe vừa nói điện thoại.

"Anh là?.." đầu bên kia ngay khắc đáp lời.

"Không nhớ sao? Là tôi… Alex" Hắn ta nhạt miệng trả lời, cafe đắng này có chút uống không quen.

Đầu dây bên kia lập tức nhảy cẫng lên, giọng điệu có chút lắp bắp.

"Anh.. l..à..à… Alex??? Alex.. aa...a..anh.. anh gọi em có chuyện gì không?"

"Phải có chuyện thì anh mới được gọi em sao?" Alex hỏi ngược…

"Em bây giờ tiện không? Chúng ta gặp mặt một chút, quả thật là anh có chuyện muốn nói với em, em vẫn ở chỗ cũ chứ? Anh đưa xe đến đón"

"V..vâng"

…... Sau hơn 20p, tại công ty DK, văn phòng giám đốc …….

Cốc.. cốc.. cốc..

"Mời vào" Alex lúc này ngồi trên chiếc sofa, trên bàn đã pha sẵn một ấm trà còn nóng hổi.

Lúc này từ bên ngoài, Lý Thuận trong âu phục màu đen, lịch sử khẽ bước vào, đến trước Alex thì cuối người xuống nói

"Đại ca, người anh gọi đã tới"

"Gọi giám đốc" Alex lạnh nhạt nói.

"Vâng, giám đốc" Nói rồi họ Lý nhanh chân bước ra, để lộ sau bóng lưng to lớn hắn một thiếu nữ dáng người mảnh mai, khuôn mặt yêu kiều khẽ cuối đầu chào.

Alex thấy vậy cũng khẽ gật đầu.

"Em đến đây ngồi đi, anh có chuyện muốn nói"

Cô gái ấy nhẹ nhàng bước đến ghế sofa, khẽ đặt người ngồi xuống.

"Càng lớn trông em càng xinh đẹp, Thiên Thanh, mười năm qua em sống có tốt không?" Alex đẩy tách trà sang cho nàng. Hương thơm thoang thoảng khiến người ta cảm thấy nhẹ lòng.

"Cảm ơn anh, cuộc sống của em tuy có chút khó khăn nhưng cũng không gọi là tệ"

"Vậy sao?... Bác gái hiện thế nào rồi?" Alex hỏi

"Khoảng ba năm trước bà ấy trở bệnh, hiện vẫn hôn mê" Thiếu nữ nói…

"Hừm.. Hẳn là những năm qua em sống rất khổ sở nhỉ?"

"Thực ra, lần này anh gọi em tới đây là muốn cho em một cô hội, em thấy công ty này của anh thế nào?"

"Đây.. Đây là công ty của anh?"

"Phải!!"

"Thật bất ngờ.. Em tuy chưa tìm hiểu về công ty của anh nhưng em biết chắc, thứ mà Alex làm, chắc chắn là thứ mà thế giới cần" Cô ấy nói một cách đầy tự tin như hiểu rất rõ Alex, không một chút dối trá, câu nói cũng khiến Alex đầy bất ngờ.

"Ha.. Không phải cao vậy chứ" Hắn lại cười…

"Vậy thì em nghĩ sao, em có muốn làm việc ở đây không?"

"L..là..m… Làm việc ở đây????"

"Phải, nếu làm việc ở đây, anh sẽ cho em thẳng đến chức tổng thứ kí, lương 5tr quân huy mỗi tháng, còn có tiền thưởng, chi phí phẫu thuật của mẹ em anh sẽ trả sạch"

5..5tr mỗi tháng??? Nghe xong câu này, Thiên Thanh có chút giật mình, số tiền ấy đúng là cô nằm mơ cũng không mơ đến, quan trọng nhất là tiền phẫu thuật của mẹ sẽ được giải quyết, cô sẽ không phải đi làm hộp đêm để kiếm tiền trả viện phí nữa.

"Nhưng.. n..Nhưng em.."

"Anh biết… công việc ấy của em, anh sẽ giải quyết, còn mấy tên giang hồ thích phá hoại, anh sẽ lôi đầu chúng quỳ trước mặt em, em còn đắn đo điều gì nữa không?"

Lúc này Thiên Thanh đứng thẳng người dậy, cuối đầu thật sâu, Alex hẳn là đã biết hết tình hình hiện tại của cô, nên nói nhiều cũng vô ích.
"Không!!… Cảm ơn anh đã giúp em, gia đình em thật sự nợ anh quá nhiều, em nhất định, nhất định sẽ làm việc cả đời để trả ơn cho anh"

Alex lúc này cũng đứng hẳn người dậy, hắn quay lưng bước về phía sau rồi nói "Cả đời thì không cần đâu, nhưng từ giờ trở đi, nếu có khó khăn gì thì cứ nói với anh, là người đứng đầu anh phải có trách nhiệm bảo vệ cho nhân viên của mình"

Hắn bước đến trên chiếc bàn làm việc của mình, ngón tay bấm phím 1.

"Gọi Lý Cao vào phòng gặp tôi" Alex nói

" Vâng!" Đầu bên kia ngay khắc liền trả lời, một giọng đầy khảng khái.

.... Sau 5p...Cánh cửa phòng bất giác mở ra, Lý Cao lúc này bước vào, hắn thật sự vô cùng hợp với bộ âu phục này, mái tóc vuốt ngược đầy lãng tử.

"Giám đốc, ngài gọi tôi" Lý Cao cuối đầu nói…

" Anh đi sắp xếp và hướng dẫn công việc cho Thiên Thanh, chúng ta sau này sẽ là đồng nghiệp, à còn nữa gọi cho Lý Thuận bảo hắn hành động đi"

"Vâng" Lý Cao nói rồi quay sang nhìn Thiên Thanh, một nụ cười ấm áp nở ra, khẽ giang tay nói: "Thiên Thanh tiểu thư, mời"

Alex lúc này nhìn đến Thiên Thanh nói: "Anh cho em 5 ngày thời gian để làm quen với công việc nơi đây, mong là em sẽ không làm anh thất vọng"

"Em nhất định sẽ cho anh câu trả lời xác đáng" Nói rồi Thiên Thanh xoay người cùng Lý Cao rời đi, ý chí trong nàng bỗng nhiên trỗi dậy mạnh mẽ.

Alex lúc này nhìn vào tấm hồ sơ trên bàn.

[Hồ Sơ]

Tên: Ngô Thị Thiên Thanh / Tuổi: 15
Sinh ngày: 11/7/2159
IQ: 182
Sinh Sống: Khu số 3/ Hương Ba/ Hạ Đông

"Ha.. một thiên tài với IQ:182 lại bị nạn áo cơm ghì sát đất, xã hội này ngày càng không biết trọng dụng nhân tài"

Gia đình Alex trước đây đã cứu giúp gia đình cô ấy rất nhiều lần, bản thân hai nhà rất thân nhau, Alex cùng Thiên Thanh thời nhỏ có thể nói là thân như anh em, thế nhưng trong trận chiến 10 năm trước, bố cô ấy qua đời, để lại đứa con thơ cùng người vợ một mình bươn chải. Nhưng lúc đó nhà hắn cũng chẳng khá hơn là bao.