Chương 1: Lại một lần nữa được triệu hồi.

Cuộc sống mới của người săn danh hiệu

Chương 1: Lại một lần nữa được triệu hồi.

-Chào mừng đến với vương quốc Manoc, các anh hùng đến từ thế giới khác. Ta là Harry Alien, pháp sư số 1 viện nghiên cứu và phát triển ma pháp hoàng gia của vương quốc Manoc. Quốc gia của chúng tôi đang phải chịu sự đe dọa từ sự liên hiệp giữa ma tộc và thú nhân tộc, nên không còn cách nào khác phải triệu hồi những người anh hùng từ thế giới khác. Các anh hùng, xin hãy để chúng tôi trao tặng các bạn sức mạnh, rồi hãy dùng nó giúp chúng tôi
Trên một quảng trường rộng lớn xây dựng trong lòng đất. Hàng nghìn người đang xếp thành hàng tạo thành một vòng tròn khổng lồ với những hình vẽ kì quặc.
Ở gần vị trí trung tâm là một người đàn ông tầm ngũ tuần(50 tuổi), ông ta giơ cây pháp trượng trong tay mình lên và lẩm nhẩm những từ ngữ kì quái liên tục. Vài giây toàn bộ phần trung tâm chiếc vòng sáng lên rồi tắt đi trong giây lát, nhưng lúc này ở phía trung tâm lại xuất hiện một nhóm tầm 40 người. Và tất nhiên trong tất cả số bọn họ, ai cũng có biểu cảm đầy ngạc nhiên, khuân mặt của họ dại ra đầy bất ngờ.
-----
-Đây là máu..., của... mình nhỉ.
Khạc đi một ngụm máu đọng trong họng cũng chẳng làm tôi cảm thấy khá hơn mấy, mà chắc ai trong hoàn cảnh của tôi đều cảm thấy vậy thôi.
Tôi là Duncan, một người bình thường ở trái đất, à mà đây không phải trái đất nhé. 2 năm trước trong chuyến đi chụp kỉ yếu cùng lớp, tôi và các bạn của mình(lũ thậm chí chẳng biết đến sự tồn tại của tôi) đột nhiên bị triệu hồi đến thế giới này và bị dắt mũi bởi một đất nước và phải trở thành những người hùng để chiến đấu cho chúng.
Thế giới mà chúng tôi bị triệu hồi đến gọi là Atlas, một thế giới tràn ngập ma thuật và những chủng tộc chỉ có trong truyền thuyết. Ma thuật ở đây có muôn hình, muôn dạng, từ những thứ cơ bản như các phép kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, hắc, quang, hay vô tính(dẫn thuật) đến các phép đặc biệt chỉ một số sinh vật đặc biệt sở hữu.
Và tất cả sức mạnh đó được hiển thị dưới một phép thuật gọi là Sự ban ơn của vị thần tối cao thời sơ khai. Bất cứ sinh vật nào trên thế giới này đều sở hữu nó. Cụ thể thì nó là một bảng trạng thái như trong game vậy, biểu thị các chỉ số như sức mạnh, nhanh nhẹn, tinh thần, ma lực và cả cấp độ lẫn kĩ năng nữa.
Và chúng tôi, những người đến từ thế giới khác khi bị triệu hồi đến thế giới này có hai đặc quyền là một món vũ khí tạo ra từ khát vọng ẩn sâu trong linh hồn mình và kĩ năng quan sát(quan sát được thông tin một người không quá mình 200lv, khoảng cách càng lớn thông tin càng ít). Nó giúp chúng tôi mạnh hơn người ở thế giới này khi mới bắt đầu, và kể cả không có nó thì chỉ số phát triển của chúng tôi cũng rất cao, có khi gấp vài lần người ở đây nữa.
Lũ bạn của tôi có chỉ số tt(trưởng thành) cao từ 2>5 lần người ở thế giới này, đặc biệt là tên lớp trưởng Augus(hình như đó là tên hắn). Chỉ số của hắn cao gấp 10 lần người ở đây, sánh ngang chỉ số tt của ma tộc(ở thế giới này thì chỉ số tt giảm dần theo thứ tự thần tộc>ma tộc, tiên tộc>tinh linh tộc, người lùn tộc, thú nhân tộc, chủng tộc ẩn>con người). Vẻ ngoài cao đẹp, nụ cười tỏa nắng, chỉ số tt siêu cao khiến hắn ngay lập tức trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người cả trong lớp và trong cả vương quốc này, hắn lập tức trở thành vị anh hùng tiêu biểu.
Các thành viên trong lớp cũng có các chỉ số tốt với các kĩ năng đáng kinh ngạc, trừ tôi ra. Đúng vậy, chỉ số của tôi nói thấp là xúc phạm từ đó, bởi mọi chỉ số tt của tôi đều ở số 0, nghĩa là dù tôi có thăng bang nhiêu cấp thì tôi vẫn là một người bình thường, chưa kể đến tôi cũng chẳng có vẹo kĩ năng gì cả, ít nhất thì bề ngoài là vậy.
Mà tính cách tôi thì lại thuộc loại quái gở, có lẽ một phần do cách tôi quan sát người khác, chỉ cần họ không có hảo ý hay có mục đích không hay là tôi thu mình lại và tự ngăn cách với họ. Dần dần tôi tự cô lập mình và cũng chẳng có ai quan tâm tôi nữa. Dù vậy tôi cũng chẳng cảm thấy gì, một phần do tôi cũng thích ngây ngốc một mình mà.
Sau khi bị ép cho mọi người nhìn thuộc tính tt(ở đây thuộc tính tt có thể ẩn được nếu muốn, chỉ số bình thường thì không ẩn được), tôi càng bị cô lập, thậm chí ngay sau bữa tối đầu tiên khi được triệu hồi. Tôi bị đuổi đi ngay trong đêm.
Đen đủi hơn là ngay sau đó tôi bị lừa và bị bắt trở thành nô lệ trong 2 năm tiếp theo. Trong 2 năm đó sống dưới đáy xã hội khiến con người tôi trở nên u ám, hay ít nhất là tôi cho là như vậy, quan sát toàn bộ sự bẩn thỉu của loài người, khiến tôi như tái sinh thành một người hoàn toàn khác.
Bằng tất cả sức lực của mình, tôi phản kháng và sát hại tên chủ nhân của mình và chốn đi. Tuy nhiên tôi đã bị bắn bởi ma pháp phong nhận, chỉ một ma pháp cấp thấp nhưng đối với một kẻ có chỉ số bình thường như tôi thì nó là quá đủ rồi. Tôi dần mất máu và ý thức thì càng ngày càng mơ hồ. Rồi đột nhiên cơn đau biến mất, bóng tối và khí lạnh của màn đêm bị thay thế bởi ánh sáng. Khi tôi chưa kịp nhân ra chuyện gì đang xảy đến, giọng nói đó vang lên
-Chào mừng đến với...................
------------
Tên: Duncan
Lv:1
Danh hiệu(ẩn): _Người tìm kiếm danh hiệu(bằng cách làm một hành động có ý nghĩa lặp đi lặp lại nhiều lần có thể nhận được được danh hiệu, đi kèm với danh hiệu là một kĩ năng), tăng khả năng tiến hóa danh hiệu, danh hiệu càng cao kĩ năng càng mạnh. Ngoài ra do quá chuyên tâm vào tìm kiếm danh hiệu, người sở hữu sẽ không nhân được bất kì kĩ năng nào nhờ việc học tập), kẻ nhìn thấu lòng người(có thể nhìn thấu bản chất của một con người)(do đã nhìn thấu bản chất con người trong nhiều năm, tăng miễn dịch với choáng, khiêu khích, hấp dẫn,...)
Kĩ năng: Cưỡng chế tạo danh hiệu(ẩn) (sử dụng 1 lần rồi biến mất)(sử dụng kĩ năng rồi hành động kế tiếp sẽ tạo nên 1 danh hiệu mới), Nhìn thấu(kĩ năng đặc biệt ẩn dấu)(có tỉ lệ nhìn thấy điểm yếu đối thủ, phát động cần 1 ma lực)
TT(trưởng thành)sức:0
TT nhanh: 0
TT tinh: 0
Sức mạnh: 9(chuẩn là 10)
Nhanh nhẹn: 8
Tinh thần: 11
Ma lực: 22(= tinh thần x2)
--------