Chương 209.5: Ôn Nhu Hương

Cực Võ

Chương 209.5: Ôn Nhu Hương

Trên thế gian có một loại bệnh gọi là bệnh tương tư, một loại bệnh mà không biết có bao nhiêu người trong thiên hạ mắc phải.


Loại bệnh này một khi mắc phải thì rất rất khó để có thể trị hết, rất đáng buồn là ở Bắc Cương có một đại nhân vật mắc phải căn bệnh này.



Ở Bắc Cương ai cũng biết Hốt Tất Liệt là một con heo, hắn có một thân hình toàn mỡ là mỡ thậm chí nếu không phải địa vị của Hốt Tất Liệt thì cũng sẽ chẳng có ai đi yêu thích hắn, lại gần hắn nhưng mà hiện tại nếu mà có người nhìn lại Hốt Tất Liệt tuyệt đối sẽ bị dọa rụng tim.


Hốt Tất Liệt hiện tại... căn bản không giống Hốt Tất Liệt.


Hốt Tất Liệt lúc này đang ngồi viết cái gì đó cực kỳ chú tâm thì ở bên ngoài có tiếng bước chân vang lên.


Hốt Tất Liệt nhẹ nhàng gác bút xuống, ánh mắt liếc ra phía ngoài, người bước vào căn phòng chính là Triết Biệt.


Triết Biệt ở Bắc Cương có địa vị chẳng khác gì Quách Tĩnh ở Trung Nguyên thậm chí còn lớn hơn nhiều lắm dù sao Quách Tĩnh tuy có địa vị nhưng chẳng thân thuộc Khang Hy trong khi Triết Biệt lại là hãng tướng đi theo Thiết Mộc Chân từ ngày lập quốc, sự thân thuộc của Triết Biệt với Thiết Mộc Chân không cần nói thì ai cũng hiểu, Triết Biệt như huynh đệ của Đại Khả Hãn vậy, cho dù là Hốt Tất Liệt coi trời bằng vung thì cũng vẫn phải gọi một tiếng 'thúc thúc'.


"Triết Biệt Thúc Thúc, người đến rồi ".


Triết Biệt nhìn Hốt Tất Liệt trước mặt bản thân không khỏi thở dài một câu mà nói.


"Thúc thúc nhìn người nhiều lần, lần nào cũng giật mình, quả thật có chút không quen ".


Hốt Tất Liệt nghe vậy phá lên mà cười.


"Thúc thúc không ngại nhìn nhiều thêm vài lần, dần dần sẽ quen mà thôi ".


Triết Biệt nghe vậy cười cười, Hốt Tất Liệt hiện tại trong mắt Triết Biệt liền đẹp mắt hơn nhiều.


Hốt Tất Liệt lúc này không hề béo mà giống với những nam tử Mông Cổ bình thường khác, thân hình cao lớn vạm vỡ, bắp tay bắp chân săn chắc tựa như đức bằng đồng nhưng làn da lại trắng trẻo vô cùng.


Hốt Tất Liệt không phải là loại mỹ nam tử nhưng mà trên người hắn có một loại thần vận hấp dẫn người khác.


Hốt Tất Liệt cao lớn vạm vỡ nhưng lại không hề thô thậm chí còn không cho người ta cảm giác của sự dũng mãnh trái lại trên người hắn hiện tại lại có cái vẻ nho nhã hữu độ, mang theo hơi hướng của người đọc sách Trung Nguyên.


Trên dung mạo của Hốt Tất Liệt có lẽ đáng chú ý nhất là ánh mắt cùng nụ cười, hắn thủy chung mỉm cười, nụ cười của hắn tràn ngập tự tin cùng quyến rũ, có một sức hấp dẫn cực kỳ lớn còn ánh mắt... ánh mắt của Hốt Tất Liệt đen nhánh, ánh mắt rất đẹp, ánh mắt như bầu trời Bắc Cương về đêm vậy.


Trong số những đứa con của Thiết Mộc Chân, bản thân Hốt Tất Liệt không mang theo được quá nhiều nét tương đồng với phụ thân nhưng mà ánh mắt... ánh mắt của Hốt Tất Liệt thì lại giống hệt ánh mắt của Thiết Mộc Chân.


Người ta nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, cũng chẳng biết có phải vì vậy hay không mà Thiết Mộc Chân thực sự yêu thích Hốt Tất Liệt nhất.


Lại nói tới Hốt Tất Liệt lúc này đối diện Triết Biệt, hắn cười cười mà nói.


"Triết Biệt thúc thúc, là tỷ tỷ ta đến sao, tỷ tỷ nghĩ thông rồi? ".


Triết Biệt nghe vậy gật đầu, ánh mắt mang theo chút buồn bã.

Tỷ tỷ của Hốt Tất Liệt đương nhiên là Hoa Tranh, nàng là một nữ nhân số khổ.

Việc của Hoa Tranh bản thân Triết Biệt rõ ràng nhất thanh nhị sở nhưng căn bản không thể giúp gì chính vì vậy bản thân Triết Biệt cực kỳ hận Quách Tĩnh.


Triết Biệt từng coi Quách Tĩnh là huynh đệ nhưng mà hiện tại... hai người không khác gì kẻ thù, có thể Quách Tĩnh không coi Triết Biệt là kẻ thù nhưng Triết Biệt thì chắc chắn có.


Lần này Triết Biệt tới biệt phủ của Hốt Tất Liệt chính là vì bảo hộ Hoa Tranh mà đến đây.


Lần trước là Hốt Tất Liệt đại diện cho Mông Cổ thực hiện song phương hòa đàm, lần này Hoa Tranh... liền đại diện cho Mông Cổ làm đặc sứ, lần thứ hai tới Đại Thanh nhưng mà không phải ở Trường An mà là ở Tương Dương.


Hoa Tranh thực sự có ý vị tương đối đặc biệt với quan hệ hai nước bởi nàng là nữ tử.


Trên danh nghĩa nàng là con gái Thiết Mộc Chân vậy tất nhiên cũng được coi là hoàng tử Bắc Cương, nàng thậm chí còn có tư cách tranh đoạt ngôi vị Đại Khả Hãn nhưng mà thực tế có ai không hiểu tình hình Hoa Tranh, nàng căn bản không thể ngôi vào cái địa vị kia hơn nữa nếu đặt nàng ở Trung Nguyên nơi mà tư tưởng trọng nam khinh nữ vẫn còn rất nặng thì địa vị của Hoa Tranh càng ngày càng kém.


Chung quy chung củ nàng cũng chỉ là nữ nhân, một nữ nhân đặc biệt với một người phụ thân cực kỳ đặc biệt, thân là nữ nhân có một loại sứ mạng điển hình trong thời đại này, bọn họ đại diện cho chữ ‘hòa‘


Trong lịch sử chẳng thiếu nữ nhân đứng ra làm công việc này, xưa có Tây Thi, gần hơn nữa thì có Chiêu Quân... những nữ tử xuất hiện mang lại sự hòa bình.


Hoa Tranh địa vị đủ nặng mà cũng đủ nhẹ, nếu chỉ bàn về việc hòa ước thì chẳng ai thích hợp làm đại sứ hơn Hoa Tranh ít nhất sự xuất hiện của nàng cũng biểu thị thành ý của Bắc Cương trong việc này.


Hoa Tranh tới Tương Dương dưới danh nghĩa là thăm thú Trung Nguyên nhưng thực chất Bắc Cương cùng Đại Thanh tổ chức một cuộc thi săn nơi biên cảnh, hoạt động này chính là một bút ký kết cho hiệp định đình chiến giữa hai nước.


Đình chiến có thể mang lại rất nhiều lợi ích cho cả hai bên, Bắc Cương mạnh lên mà Đại Thanh thì cũng thế, sẽ chẳng có ai mong đối thủ của mình mạnh lên nhưng mà trường hợp này cả hai bên không thể không quyết.


Bắc Cương muốn dành toàn tâm toàn lực diệt Liêu sau đó ổn định tình hình nội địa đặc biệt là khu vực Đại Kim cũ.


Về phía Đại Thanh, thứ nhất Khang Hy cần thời gian phát triển, thứ hai Đại Thanh cũng cần dẹp đi cái gai Ngô Tam Quế, đấy là chưa kể nạn Thiên Địa Hội, Đại Thanh cũng cần thời gian.



Trong cuộc thi săn lần này, cũng thực sự đủ thú vị.


Bên phía Đại Thanh liền để Anh Hùng Xạ Điêu – Quách Tĩnh làm đại diện còn bên Bắc Cương chính là Thần Tiễn Thủ - Triết Biệt.


"Nàng cho dù nghĩ không thông thì thế nào, Đại Khả Hãn cũng chỉ có một người con gái, lần này nàng không đi không được "


Hốt Tất Liệt nghe vậy thở dài, trong toàn bộ anh chị của mình, Hốt Tất Liệt thực sự thân thiết nhất với Hoa Tranh tỷ tỷ, cũng thương tỷ tỷ của mình nhất.


Nếu không phải lần tiến vào Trung Nguyên thực sự không thích hợp, Hốt Tất Liệt thậm chí có gan đồ sát Quách phủ.

Quách Tĩnh có thể là đại anh hùng của Trung Nguyên nhưng ở Bắc Cương hắn thực sự mang theo rất rất nhiều thù hận.


Bản thân Quách Tĩnh vì cái gì có thể có địa vị như ngày hôm nay?, hắn là một trong số ít những người Hán có địa vị cực cao tại triều đình Đại Thanh đã thế Quách Tĩnh cũng không giỏi làm quan, không thích luồn cúi, không quen xu nịnh, tính tình thẳng tuột, người như vậy có thể leo lên đến địa vị Tương Dương thành chủ thực sự không có thiên lý.


Đại Thanh không phải Đại Tống trong nguyên tác có thể so sánh, nguyên nhân lớn nhất của địa vị Quách Tĩnh thật ra là vì Hoàng Thường một mực đẩy Quách Tĩnh lên bởi vì Hoàng Thường tin tưởng Quách Tĩnh.


Quách Tĩnh đã không có đường lui, hắn cùng Đại Thanh hoàn toàn trở thành một.


Không có Đại Thanh, không có Hoàng Thường thì Quách Tĩnh sẽ đối mặt với vô biên vô tận ám sát từ Bắc Cương, không chết không thôi.

Quách Tĩnh cần Đại Thanh thủ hộ, đổi lại Quách Tĩnh liền lấy tính mạng trấn thủ Tương Dương cho Đại Thanh, bảo vệ sống lưng của Đại Thanh, đây gần như là cộng sinh vậy.


Địa vị của Quách Tĩnh cùng hai chữ Hoàng Thường quả thực khiến Hốt Tất Liệt không thể ra tay, tại thế giới này tuyệt đối cũng chẳng có chuyện Kim Luân Pháp Vương đơn độc đến Tương Dương mà tấn công gia đình Quách gia, chỉ cần hắn dám làm thì chỉ sợ sẽ chết không có chỗ chôn, chung quy Đại Thanh không phải Đại Tống vô năng.


"Triết Biệt thúc thúc, lần này Hoa Tranh tỷ tỷ đến đây vậy không biết tiểu Mẫn có đến không?"


Khi mà chủ đề không vui vẻ mấy thì Hốt Tất Liệt liền muốn đổi chủ đề khác, tiểu Mẫn trong miệng hắn chính là Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ.


Nhắc đến Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ thì ngay cả Triết Biệt cũng mỉm cười, Mẫn Mẫn là một nữ tử cực kỳ thông minh, là bậc đại tài trong tương lai của Bắc Cương nhưng mà chỉ thông minh cùng tài năng còn chưa đủ, Mẫn Mẫn rất biết lấy lòng người khác, rất biết làm bậc trưởng bối như bọn họ vui vẻ.


"Có, Mẫn Mẫn đương nhiên có đến, là nàng nằng nặc đòi đi theo mẫu thân nàng bất quá Hoa Tranh cũng không có ý định để Mẫn Mẫn đến Trung Nguyên, dù sao...đây cũng là việc đại sự, nàng còn quá nhỏ để đi theo "


Nghe đến câu này ánh mắt Hốt Tất Liệt liền hơi lạnh lại nhưng rốt cuộc vẫn rất nhanh dãn ra.


Hoa Tranh quả thật vẫn còn nghĩ đến Quách Tĩnh, quả thật vẫn còn có tình cảm với Quách Tĩnh có điều đây là việc của riêng Hoa Tranh, Hốt Tất Liệt cũng chẳng thể nói vào.


Hoa Tranh bây giờ không phải Hoa Tranh của nhiều năm trước, ít nhất nàng hiểu được tình cảm là tình cảm mà công việc là công việc, sẽ không còn để tình cảm lấn át lý trí, sẽ không làm ra việc nhiều năm trước.


Nhiều năm trước nếu không có Hoa Tranh cầu tình thả Quách Tĩnh một con ngựa, Quách Tĩnh há chạy ra khỏi được Bắc Cương?.


Nghĩ đến Hoa Tranh si tình bản thân Hốt Tất Liệt bỗng cảm thấy có chút buồn cười, hắn không phải cười tỷ tỷ mình mà là cười chính mình.


Khi thực sự yêu một người nhiều khi lý trí chẳng để làm gì, Hốt Tất Liệt vốn không tin nhưng mà hiện tại hắn thực sự tin.


Thời gian mới trải qua một tuần mà một tuần này hắn căn bản chưa có ngày nào cảm thấy ngon miệng, chưa một ngày nào có thể thưởng thức mỹ vị như cũ.


Hàng ngày hàng giờ chỉ cần hắn rảnh hắn đều vẽ, đều vẽ một nữ nhân, một nữ nhân mà nếu Kim Luân Pháp Vương nhìn thấy dĩ nhiên giật mình.


Bức họa của Hốt Tất Liệt vẽ vốn là bức họa nữ nhân mà Kim Luân Pháp Vương từng thấy dù sao từ mặt ngoài mà nói cả hai bức họa đều giống hệt nhau nhưng bức họa trước đây chỉ là họa còn bức họa hiện tại của Hốt Tất Liệt thì có cả hồn ở bên trong.


Trước đây, Hốt Tất Liệt đã họa ra một tuyệt thế mỹ nhân nhưng mà nàng vô hồn, giờ khắc này Hốt Tất Liệt liền họa ra hồn của nó.


Hồn ở đây chính là hồn của Hốt Tất Liệt, thả hồn vào họa tác.


Hốt Tất Liệt chịu thổi hồn vào bức họa tức là hắn đã mang tâm tư tình cảm của mình thả vào bên trong.


Bức họa này rốt cuộc vẽ ai?, Hốt Tất Liệt là người rõ ràng nhất.


Hai nữ nhân có dung mạo giống hệt nhau nhưng hiện tại Hốt Tất Liệt lại chỉ say đắm một người, một nữ tử tóc trắng khiến hắn nhớ mãi không quên.


Nghĩ đến Cơ Vô Song trong đầu bản thân Hốt Tất Liệt bất giác mỉm cười, hắn cười có chút ngây ngốc, nụ cười mà Triết Biệt chưa từng gặp bao giờ.


Triết Biệt thực sự rất tò mò về đứa cháu này liền hỏi.

"Có chuyện gì vui vẻ sao? "


Hốt Tất Liệt cũng sẽ không nói sự thật cho Triết Biệt biết, ánh mắt hắn không khỏi lóe lên.


"Triết Biệt thúc thúc, người đã nghe đến Tây Thi, Tô Đắc Kỷ, Chiêu Quân, Dương Quý Phi chưa "


Triết Biệt tuy không thích đọc sách nhưng mà hắn leo được đến địa vị này thì không đọc không được chưa kể những danh từ mà Hốt Tất Liệt nhắc đến đều cực kỳ nổi tiếng, Triết Biệt đúng là có nghe nói qua.


"Có gì nói thẳng, úp úp mở mở cái gì chứ? "


Hốt Tất Liệt cũng không lạ gì tính cách Triết Biệt thúc thúc, hắn thản nhiên nói.


"Triết Biệt thúc thúc, Khang Hy tiểu hoàng đế hiện tại chỉ là tiểu hoàng đế, tuy bên cạnh hắn có rất rất nhiều năng thần phò tá nhưng mà kẻ đứng đầu nếu không ra sao thì năng thần nhiều hơn nữa cũng vậy ".


"Người Trung Nguyên có một bộ tiểu thuyết gọi là Tam Quốc Chí, nếu theo Tam Quốc mà nói thì cho dù Gia Cát Lượng cũng chẳng thể phò tá kẻ bất tài là Lưu Thiện hoàn thành đại nghiệp ".


"Khang Hy tiểu tử kia cháu cũng gặp rồi, hắn tuyệt không phải kẻ bất tài, Khang Hy có đại tài, chỉ cần cho tiểu tử kia thời gian chỉ sợ siêu việt cả Thuận Trị lão tặc cũng không phải là khó ".


"Bắc Cương chúng ta cần thời gian thì Trung Nguyên cũng đang cần thời gian, mục tiêu của phụ thân là gì Triết Biệt thúc thúc cũng không cần cháu nhắc lại chứ?, đợi Bắc Cương chúng ta ổn định thì phía bên kia cũng không khác gì, rất khó có thể cầm xuống Trung Nguyên, chi bằng nhân cơ hội này đẩy ngã Khang Hy một cái? ".


Triết Biệt nghe vậy lập tức vỗ ghế lớn lên, giọng nói bỗng chốc mang theo vài phần uy nghiêm.


"Làm càn, Hốt Tất Liệt ngươi chẳng nhẽ muốn ám sát Khang Hy? ".


Hốt Tất Liệt phá lên cười mà lắc đầu.


"Ám sát Khang Hy có là gì, giết người thì dễ, hủy đi một người mới khó, dĩ nhiên giết Khang Hy độ khó vốn rất lớn, Tất Liệt còn chưa tự ngạo đến cái mức độ đó ".


"Tất Liệt có một kế, một kế có thể hủy tương lai của Khang Hy, hủy đi tương lai của Đại Thanh, cho dù kế này không thành Bắc Cương cũng không chịu bất cứ trách nhiệm gì mà chúng ta càng không thiệt hại gì ".


Hốt Tất Liệt nói ra câu này quả thực làm Triết Biệt tò mò, không nhịn được mà nói.


"Kế của ngươi là? ".


Hốt Tất Liệt lúc này xoay lưng đi về phía bàn của mình, hắn lại cầm một bức tranh trên tay, thản nhiên đưa vật này cho Triết Biệt.


"Nữ nhân, dùng ôn nhu hương mà đầu độc Khang Hy ".


Triết Biệt không hiểu lắm liền mở bức tranh này ra sau đó có chút giật mình một cái mà nhìn Hốt Tất Liệt.


"Thế gian thật sự có nữ nhân kinh diễm bực này? ".


Hốt Tất Liệt cười cười gật đầu, bức tranh này... chính là Hốt Tất Liệt vẽ Hương Hương Công Chúa.


Trước Hốt Tất Liệt thực sự thèm muốn sắc đẹp của nữ nhân này, hắn muốn làm thiên cổ nhất đế vậy bên cạnh hắn phải có một thiên cổ đệ nhất bình hoa, một nữ nhân đẹp nhất thiên hạ, về mặt này Hương Hương Công Chúa hoàn toàn có thể đáp ứng Hốt Tất Liệt bất quá giữa Hốt Tất Liệt cùng Hương Hương Công Chúa – Kha Tư Lệ không hề có tình cảm.


Kha Tư Lệ không biết Hốt Tất Liệt còn Hốt Tất Liệt đối với Kha Tư Lệ chỉ có ý chiếm đoạt, chỉ là dục vọng chiếm hữu ngoài ra chẳng còn gì cả, cái thứ tính cách của Kha Tư Lệ... vốn không hợp với Hốt Tất Liệt.


Mọi việc hoàn toàn thay đổi đối với Hốt Tất Liệt sau một chuyến đi đến Trung Nguyên, hắn gặp Cơ Vô Song, giờ khắc này trái tim hắn thật sự giao động, thật sự động tình.


Hắn họa Kha Tư Lệ là vô hồn, hắn họa Cơ Vô Song là hữu hồn.


Nếu là trước đây hắn tuyệt chẳng mang Kha Tư Lệ ném về phía Khang Hy làm gì nhưng mà hiện tại trong đầu hắn chỉ có Cơ Vô Song, hắn cảm thấy Kha Tự Lệ... thực sự là thứ vũ khí có thể sử dụng.


Kha Tư Lệ chẳng cần câu dẫn Khang Hy, chẳng cần yêu thương Khang Hy cũng chẳng cần tâm kế, chỉ cần nàng tồn tại, chỉ cần Khang Hy thấy nàng tuyệt đối sẽ động tâm, sẽ nhiệm thiên hạ đệ nhất kỳ độc, thứ độc gọi là ôn nhu hương, thứ độc khiến không biết bao nhiêu hào kiệt trong lịch sử ngã xuống.


Ôn nhu hương kia Khang Hy chắc chắn dính phải chỉ là Khang Hy liệu có vượt qua được không.


Nếu Khang Hy vượt qua được, Hốt Tất Liệt liền chân chính coi Khang Hy làm đối thủ, tương lai cùng hắn phân tranh thiên hạ.


Nếu Khang Hy không vượt qua được, nếu Kha Tư Lệ trở thành một Tô Đắc Kỷ, một Dương Quý Phi khác thì... Đại Thanh liền nguy.



Triết Biệt thì không thể nghĩ nhiều như Hốt Tất Liệt, nhìn nữ nhân trong bức tranh bản thân Triết Biệt chỉ nghĩ đến cái gọi là 'mỹ nhân kế' mà thôi, thế là Triết Biệt liền hỏi.


"Nữ nhân này là người ở đâu?, ngươi nắm chắc nàng trong tay chứ? ".


Hốt Tất Liệt ở một bên chỉ khẽ lắc đầu mà xua tay.


"Thúc thúc, nếu nắm nàng trong tay thì nàng khác gì khôi lỗi, dạng này nàng sống được trong hoàng cung Đại Thanh không quá 7 ngày ".


"Chúng ta không cần làm gì cả, cứ để nàng như vậy, sống đúng với con người của nàng là được, không cần khống chế, không cần ra lệnh, điều chúng ta cần làm là để nàng cùng Khang Hy gặp mặt ".


Triết Biệt nhíu mày, lại nghĩ một chút rồi nói.


"Nàng là? ".


Hốt Tất Liệt ngồi xuống ghế đẩu, đơn giản đáp.


"Hương Hương Công Chúa – Kha Tư Lệ, Hồi Tộc tiểu công chúa ".


" Triết Biệt thúc thúc, việc của nữ nhân này thúc không cần nghĩ, thúc chỉ cần bảo hộ Hoa Tranh tỷ tỷ, Kha Tư Lệ... nàng hiện tại không thoát được khỏi tay cháu, nữ nhân này cùng toàn bộ Hồi Tộc đều như vậy, vấn đề hiện tại chỉ là làm cách nào để đưa Khang Hy gặp mặt nàng ".


"Cuộc đi săn nơi biên thùy là một ý hay tuy nhiên thành Tương Dương cách rất xa Hồi Tộc, nàng xuất hiện ở Tương Dương biên thùy tất nhiên khiến người khác hồ nghi, chi bằng phiền thúc đi vòng một hồi, dẫn Hoa Tranh tỷ tỷ đi qua Đại Sa Mạc, trên đường đến gần phụ cận Hồi tộc sau đó cháu liền có sắp xếp, để tỷ tỷ gặp mặt Kha Tư Lệ sau đó thuận thế đưa nữ nhân này nhập Trung Nguyên ".



Hồi Tộc có một thánh vật được gọi là Cổ Kinh Coran.


Bản thánh vật này từ lâu thất truyền khiến bao đời tổ tiên Hồi Tộc cực kỳ nuối tiếc thậm chí hổ thẹn với anh linh tiên tổ.


Người Hồi Tộc thực sự rất rất cố gắng đi tìm Cổ Kinh Coran nhưng mà cả trăm năm nay đều tìm không thấy, hiện tại bọn họ càng không thể tìm thấy bởi vì Cổ Kinh Coran đang ở trong tay Hốt Tất Liệt.


Bằng thứ này... dụ Kha Tư Lệ tới Trung Nguyên dễ dàng vô cùng, chỉ cần nàng theo Hoa Tranh đến Trung Nguyên liền có kịch hay để xem.


_ _ _ _ _


P/S: Vì Càn Long còn sau Khang Hy, truyện không thể xuất hiện Càn Long nên mình sẽ để Khang Hy diễn luôn vai của Càn Long vậy.