Chương 97: Đồ Thần (3)
Đây là khu vực rìa ngoài, Vô Song biết rằng không thể đòi hỏi cao hơn nhưng mà Vô Song vẫn cảm thấy Thủy Thần đáng lẽ ra phải mạnh hơn mới đúng, nó không nên yếu thế này.
Lao đến chỗ Thủy Thần, Vô Song tưng ra thêm ba chiêu Kháng Long Hữu Hối, bản thân Thủy Thần lần này lại đưa cái đuôi của nó ra đón đỡ, dùng hết sức quất thật mạnh vào chưởng lực của Vô Song nhưng mà cái đuôi kia không phải thần khí, không phải vạn năng, lần này đối kháng cùng ba chiêu Kháng Long đè lên nhau, cả người Thủy Thần run lên sau đó ầm ầm bị hất bay đi.
Nếu lúc trước nó còn có thể ổn định thân thể thì bây giờ hoàn toàn chuyển thành rơi tự do, cứ như thế nằm một đống trên mặt đất đồng thời để lại một vết tích thật dài trên đất, vất tích của cơ thể khổng lồ kia ma sát cùng mặt đất cứng rắn.
Nhìn Thủy Thần nằm một đống ở đó, Vô Song triệt để hiểu Thủy Thần có lẽ xong rồi, thứ sinh vật này không đứng dậy nổi nữa.
Vô Song chậm rãi đi đến chỗ thanh Yama bị rơi trên mặt đất, cầm thanh Yama lên, Vô Song đương nhiên lại ngứa nghề mà muốn mổ thứ này ra.
Thật ra Vô Song cảm thấy mình cũng không cần mổ, Thủy Thần trong mắt Vô Song không khác gì kết tinh của ma khí tạo thành, là một thứ linh vật được tạo nên từ thuần ma khí tuy nhiên Vô Song vẫn muốn mổ nó, dù sao giữa lý thuyết do Vô Song đoán cùng thực tế thế nào thì vẫn chưa biết được.
Nắm thanh Yama, lại gần sinh vật được gọi là Thủy Thần, lúc này Vô Song cũng làm ra chuẩn bị dù sao theo Vô Song nghĩ nó vẫn chưa chết, với một sinh vật như Thủy Thần nhất định vẫn phải còn 'bài tủ'.
Vô Song chậm rãi tiến tới, ánh mắt càng ngày càng trở nên nghiêm túc bởi vì cho dù Thủy Thần nằm một đống ở đó thì hắn vẫn cảm thấy một loại nguy hiểm không tên.
Rốt cuộc đi đến chỗ Thủy Thần, Vô Song dẫm thẳng lên ngực nó, hai tay nắm chuôi Yama, toàn lực đâm một nhát chí mạng xuống.
Giờ phút này, nếu Thủy Thần làm ra bất cứ hành động gì thì Vô Song cũng sẽ mở ra Kiếm Vực, dùng Kiếm Vực phanh thây Thủy Thần.
Điều làm Vô Song bất ngờ là... Thủy Thần vẫn không động, vẫn không kháng cự, mãi đến khi thanh Yama đâm thẳng vào lồng ngực Thủy Thần thì dị biến mới xảy ra.
Cơ thể Thủy Thần không hiểu vì sao còn mềm hơn cả Omi, khi thanh Yama đâm xuyên qua thì không gặp bất cứ trở ngai nào, tiếp theo cả người Thủy Thần như tách làm đôi, cả cơ thể nó như biến đổi, từ một sinh vật giống xà lại biến thành một cái miệng khổng lồ chia làm hai phần, cái này gần giống như loài cây ăn thịt bắt mồi vậy, nó lập tức nuốt chửng Vô Song vào trong.
Vô Song đã chuẩn bị sẵn Kiếm Vực nhưng mà rốt cuộc cũng không có bất cứ hành động gì... bởi Vô Song nhận ra mình rơi vào đâu, Vô Song đang ở trong một không gian hắc ám, một không gian được tạo nên từ ma khí đơn thuần nhất.
Thân thể Thủy Thần nuốt chửng Vô Song, nó tự biến thân thể mình thành một ma vực, dùng ma vực này phong tỏa Vô Song, đây chính là vực của Thủy Thần, chỉ là Vô Song không hiểu sao nó không dùng thứ này sớm hơn?.
Tiếp theo trong cái không gian ma vực này, Vô Song có thể nhìn thấy một khuôn mặt từ từ chui ra, đây là khuôn măt của một con đại xà, một con đại xà với đôi mắt đỏ lừ đang nhìn Vô Song.
Nhìn con đại xà này, Vô Song khẽ cười, thứ này đại khái chính là bản thể chân chính, là hình dạng chân chính của Thủy Thần.
Cũng thật không ngờ, Ngư Yêu vừa giống người vừa giống cá, Kappa thì vừa giống rùa vừa giống ếch, đến Thủy Thần hóa ra lại là đại xà.
Con đại xà này chỉ có mỗi phần đầu, chỉ có một cái đầu gắn với không gian ma vực xung quanh, điều này cũng có thể hiểu đại xà biến toàn thân thành ma vực, chỉ ngưng tụ ra phần đầu mà kết liễu con mồi.
Đại xà cũng không vội tấn công Vô Song, Vô Song rõ ràng cảm thấy ma khí trong ma vực đang bao vây lấy mình, sau đó... nó trói chặt Vô Song lại.
Cái này cứ như bị nuốt vào ruột của loài trăn vậy, không thể cử động mà từ từ bị tiêu hóa.
Ma khí trong ma vực này mang theo một loại lực lượng thôn phệ rất lớn, nó đang thôn phệ lực lượng trên người Vô Song.
Vô Song lúc này không thể động lại thêm bị ma khí thôn phệ, tuy tốc độ thôn phệ không quá nhanh nhưng chỉ cần Vô Song không làm gì...sau 3 ngày nữa toàn bộ thân thể của hắn sẽ bị hư hóa, bị đồng hóa thành ma khí mà nhập vào người Thủy Thần.
Ở bên trong tình hình là như thế, ở bên ngoài lúc này nhị nữ Dương cùng Huân nhìn nhau.
Hai nàng rõ ràng nhìn thấy Vô Song đang thắng thế, Vô Song chuẩn bị kết thúc Thủy Thần – Suijin nào ngờ Thủy Thần bỗng biến thành một hình thái khác sau đó nuốt chửng Vô Song.
Từ bên ngoài nhìn vào thì một cái lồng khổng lồ xuất hiện, một cái lồng mang theo màu đen tuyền, màu đen ngập tràn ma khí cho người ta cảm giác kinh khủng vô cùng, cảm giác tà ác vô cùng.
Ở một bên, Huân không thể không nói.
"Hắn sẽ không sao chứ? ".
Huân rất sợ Vô Song nhưng mà ở bên Vô Song cũng cực kỳ an toàn, sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì ập đến, Huân thực sự không biết nếu không có Vô Song thì mình sẽ sống như thế nào, thì mình làm sao có thể rời khỏi cái hòn đảo này.
Về phần Dương, nàng nhìn cái lồng ma khí kia, cả người cũng run lên.
Bất kể thế nào, ma khí cũng không thuộc về thế giới này, là thứ tàn ác nhất thiên hạ, Dương cùng Huân chưa từng tiếp xúc với ma khí, càng không hiểu nó thế nào, khi hai người thấy ma khí thì sợ là đương nhiên, kinh hãi là đương nhiên.
Dương nhìn vào cái lồng kia, nàng rốt cuộc rời khỏi chỗ ẩn nấp, trong tay cầm theo một cây Kanabou, đi thẳng tới cái lồng hắc ám.
Huân nhìn thấy động tác của nàng, không nhịn được hô lên.
"Dương tỷ... người làm gì vậy? ".
Dương cũng không quay đầu nhìn về phía Huân, nàng vừa đi vừa thản nhiên nói.
"Cứu hắn chứ còn gì nữa, ta không biết cái kia là cái gì nhưng đảm bảo ở trong đó cực kỳ nguy hiểm".
Dương nói xong trực tiếp đi về phía cái lồng đen.
Thứ nhất Vô Song cứu nàng một mạng, nàng không thích nhận ân tình người khác, đặc biệt là ân tình không trả nổi.
Thứ hai, cũng như Huân bản thân Dương không có tự tin sống mà rời khỏi nơi đây, nhất định phải có Vô Song thủ hộ thì nàng mới có thể an toàn.
Thứ ba, nàng biết nàng chẳng là gì với Thủy Thần nhưng mà không có Vô Song thì nàng cùng Huân chắc chắn cũng chết, nếu đằng nào cũng chết... nàng cảm thấy vẫn nên chết đẹp một chút, oanh liệt một chút.
Cầm cây Kanabou, bản năng Dương chuẩn bị lấy thứ này đập thẳng vào cái lồng hắc ám kia xem thế nào bất quá khi nàng còn chưa kịp làm gì... cái lồng như bị nứt ra sau đó vỡ thành trăm mảnh.
Vô Song ở trong lồng 10 phút đồng hồ, rốt cuộc đi ra, về phần Thủy Thần căn bản không thấy mà chỉ có một viện 'ngọc', một viên ngọc hắc ám thuần túy.
Nhìn Vô Song đứng đó, Dương không khỏi thở ra một hơi, vẻ mặt đầy hoài nghi nhìn Vô Song.
"Nó đâu rồi? ".
Nó ở đây đương nhiên là Thủy Thần.
Vô Song nhìn thấy Dương cầm cây Kanabou tiến tới, hắn cũng hiểu nàng định làm gì, Vô Song rốt cuộc bật cười, thản nhiên nói.
"Chết rồi, làm sao mà sống được? ".
Vô Song nói dứt lời, trực tiếp cởi áo ngoài của mình ra, biến nó thành một cái túi bọc viên ngọc hắc ám lại, sau đó như tay nải mà khoác trên vai, Vô Song lại tươi cười với Dương, ánh mắt nhìn về phương trời xa xa.
"Quyết định rồi, không đợi ở đây nữa, vào sâu một chút, nhìn xem bên trong còn thứ gì ".
Vô Song giải quyết xong Thủy Thần, vì giải quyết xong nên hắn bắt đầu cảm thấy ở Bồng Lai Tiên Đảo thật ra có vài thứ rất thú vị, rất đáng để Vô Song đi sưu tầm, đặc biệt là thứ giống với viên ngọc đen này.
Nói là ngọc, cái thứ hắc ám này thậm chí to gần bằng đầu người, viên hạch của Thủy Thần... quả thực khủng bố vô cùng.
.........
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.