Chương 83: Hạch
Bắt đầu tự mình xé xác con Oni ra, với một Thần Y như Vô Song mà nói thì cơ thể con người là thứ quá mức quen thuộc từ đó Vô Song có thể nhìn ra cơ thể Oni thật ra cũng giống cơ thể con người, khác biệt chỉ là tất cả các bộ phận đều được khuếch đại.
Sự khuếch đại này cũng không quá mức khó hiểu dù sao cả hòn đảo này bất cứ thứ gì đều lớn hơn bình thường, con Oni này cũng không ngoại lệ.
Sau khi rạch toàn bộ lớp da bên ngoài của con Oni này ra, Vô Song thực sự... không nhìn ra điểm nào khác người của nó, cứ như nó vốn là con người mà thành vậy.
Vô Song lại chuyển ánh mắt tới trái tim của Oni, trái tim của nó phi thường to, đến mức phải bằng hai cái đầu người gộp lại, để bơm đủ máu cho một thân thể khổng lồ này thì trái tim đương nhiên phải rất lớn cũng như rất khỏe, không khác gì máy bơm nước là bao.
Nâng lên trái tim vừa lớn vừa nặng này, Vô Song trong đầu có điểm suy nghĩ.
Vô Song còn chưa quên máu của con Oni có màu nâu, đây là điểm khác thường nhất của nó mà có thể nhận ra bằng mắt thường, dĩ nhiên không tính cái vẻ ngoài dị hợm của nó, đã nhắc đến máu đương nhiên phải nghĩ tới trái tim.
Trong trái tim của sinh vật gọi là Oni này chỉ sợ có ẩn chứa huyền cơ.
Trong lúc Vô Song đang mân mê cái trái tim của Oni thì Vô Song cũng hơi nheo mắt lại bởi vì thứ sinh vật kỳ dị ban đầu lại xuất hiện, thứ sinh vật khi chết sẽ tạo ra mùi hôi thối nồng nặc.
Đương nhiên khác với Minamoto Dai cùng Thiên Vũ Gia Khang thì Vô Song cũng không vội mà chém cái đám này, Vô Song một tay cầm lấy trái tim của Oni rồi thản nhiên đứng lên di chuyển tới vị trí cái đầu của nói, coi cái đầu của Oni như tảng đá mà ngồi lên, chậm rãi quan sát đám dị vật kia.
Vô Song vì không biết tên dị vật nên hắn tạm gọi bọn chúng là Ngư Quỷ, dù sao hai tay cùng hai chân của thứ này cũng có màng nói bọn chúng liên quan tới loài cá thì cũng có vài phần đáng tin.
Trong truyền thuyết Phù Tang cũng có một sinh vật tương tự gọi là Kappa nhưng mà trừ vụ có màng ở tay và chân ra thì Vô Song cũng không cảm thấy Ngư Quỷ giống Kappa ở điểm nào, mà Kappa trong truyền thuyết Phù Tang tuy không đáng sợ như Oni, không bạo ngược như Oni nhưng theo Vô Song thì cũng không đến mức yếu nhớt như vậy mới đúng.
Cái đám Ngư Quỷ lần này xuất hiện tương đối đông, phải lên tới 20 con tuy nhiên bọn chúng lại không dám tấn công Vô Song, Ngư Quỷ di chuyển có chút giống cương thi, bọn chúng tiến thẳng về những cái xác trên mặt đất... sau đó bắt đầu ăn.
Không chỉ xác người mà còn xác của cả đồng bọn mình, những con Ngư Quỷ bị Minamoto Dai cùng Thiên Vũ Gia Khang chém chết đều trở thành đồ ăn của chính Ngư Quỷ còn sống.
Nhìn đám Ngư Quỷ này bắt đầu ăn, Vô Song mới nhận ra một việc, con Oni lúc nãy chỉ cầm hai cái xác, chỉ lựa chọn xác của Thiên Vũ Gia Khang cùng xác của Daichiki trong khi rõ ràng ở đây có tới ba cái xác, còn một tên tử tù đi theo Thiên Vũ Gia Khang mà Vô Song không biết tên.
Khác với lần giết Oni, Vô Song lúc này thực sự nhìn cái đám Ngư Quỷ ăn thịt người cùng đồng loại của chính bọn nó mà không hề ra tay ngăn cản, trong mắt càng ngày càng có điều suy nghĩ.
Ngư Quỷ không có mắt tức là không thấy đường, bọn chúng hoặc là dùng khứu giác hoặc là dùng thính giác tới đây.
Vô Song lúc trước chưa có thời gian nghĩ nhiều lắm nhưng mà hiện tại thì khác, Vô Song có thể cảm thấy Ngư Quỷ chỉ sợ cũng chẳng dùng thính giác bởi vì khi nãy trận chiến giữa hai tử tù kéo dài tương đối lâu nhưng đều không có Ngư Quỷ xuất hiện, chỉ có khi đầu rơi máu chảy thì thứ sinh vật này mới bò ra.
Đương nhiên cũng có thể nói bọn chúng bị âm thanh hấp dẫn từ trước nhưng vì tốc độ không nhanh mà lúc đó mới tới bất quá nếu như vậy thì giải thích thế nào cho trận chiến của con Oni kia?, từ lúc con Oni hoàn thành quá trình giết người tới nay cũng chẳng lâu gì cho cam vậy mà hiện tại Ngư Quỷ rất nhanh tiến tới, với tốc độ này của chings nó thì cái việc bảo chúng tốc độ không nhanh chỉ sợ cũng không thích hợp lắm.
Vô Song nghĩ nghĩ một chút, lại nhìn xung quanh, rốt cuộc đâm thanh Katana vào mặt Oni rồi kéo một đường, máu tươi lại phun ra hơn nữa theo đường chém của Vô Song, máu tươi bắn ra thành cột.
Máu tươi của Oni mộ lần nữa bắn ra mặt đất, lúc này cái đám Ngư Quỷ như cảm nhận được gì đó vội quay đầu mờ mịt nhìn về hướng máu tươi chảy ra, sau đó như một loại bản năng mà cộng đồng né tránh phạm vi chỗ máu đó dính vào, bắt đầu cố gáng di chuyển thành đường vòng rồi tiếp tục nhấm nháp mỹ thực.
Thấy cảnh này, Vô Song trực tiếp cầm trái tim Oni ném thẳng ra chỗ cái xác của Thiên Vũ Gia Khang, trái tim này đương nhiên đầy máu.
Khi trái tim rơi xuống, cả đám Ngư Quỷ đầy sợ hãi mà lùi lại, sau đó cũng không dám ăn nữa mà lại vòng theo đường khác, lựa chọn nhấm nháp mỹ thực chỗ khác, dù sao quanh đây không thiếu 'xác'.
Nhìn thấy cảnh này, Vô Song càng thêm minh xác Ngư Quỷ chỉ ngửi mùi máu hơn nữa vấn đề 'mùi' ở Bổng Lai Tiên Đảo chỉ sợ là một vấn đề rất quan trọng.
Đầu tiên là mùi máu, Ngư Quỷ theo mùi máu mà tới.
Tiếp theo Ngư Quỷ chết lại sinh ra một mùi tanh hôi vô cùng, Oni theo mùi tanh hôi này mà tới.
Cuối cùng là máu của Oni, Ngư Quỷ không có mắt vì vậy nó sẽ không phân biệt được màu máu nhưng chẳng liên quan gì tới việc nó ngửi được mùi máu cả.
Nơi bị máu Oni dính vào, Ngư Quỷ tuyệt không dám lại gần.
Vô Song vừa hoàn thành quá trình phanh xác Oni, trên người Vô Song cũng dính máu cái thứ này, đương nhiên Ngư Quỷ sẽ tránh Vô Song, căn bản không dám lại gần hắn.
Trừ việc này ra, Vô Song còn cảm thấy Ngư Quỷ thật ra giống chó mà Oni nuôi vậy, những con chó chịu trách nhiệm mở đường cho Oni, mang thông tin về phương hướng con mồi cho Oni, để đáp lại công sức của đám này thì con Oni... tặng bọn Ngư Quỷ một trong ba cái xác hơn nữa còn là cái xác nguyên vẹn nhất.
Nếu suy nghĩ của Vô Song đúng, những sinh vật này không phải con người hoặc từng là con người nhưng mà cũng có hệ thống phân chia cấp bậc cùng quyền lực cực kỳ rõ ràng, cũng như cái cách ánh mắt Oni trở nên sùng kính khi nhìn vào sâu trong khu rừng vậy.
Vô Song lần này lại xoay thanh Katana dính đầy máu Oni, hắn bắt vung một đường kiếm, mang máu Oni giải trên mặt đất.
Ngư Quỷ ăn rất nhanh, bọn chúng sắp dọn xong xác nhưng mà khi máu của Oni rơi vào gần cái xác nào đám Ngư Quỷ lại lựa chọn tránh đi, theo đường kiếm của Vô Song thì toàn bộ cái xác của những con Ngư Quỷ cũ đều dính máu Oni, chỉ có xác người còn trên mặt đất là thoát được.
Đoàn ngư quỷ bị dồn lại, trực tiếp giải quyết hai cái xác người, đương nhiên một phần xác thịt còn lại của Thiên Vũ Gia Khang thì không bị đụng tới, dù sao nguyên cả quả tim của Oni rơi ở đó, Ngư Quỷ nào dám đụng?.
Nhìn đám Ngư Quỷ dọn xác, Vô Song có thể thấy chúng bắt đầu rời đi, dĩ nhiên Vô Song sẽ không để Ngư Quỷ rời đi dễ dàng như vậy, Vô Song lại vung kiếm, trong số 15 con Ngư Quỷ thì trực tiếp có 7 con bị Vô Song chém bay đầu.
Vô Song chỉ giết 7 con là bởi cái mùi hôi kia chính Vô Song cũng thấy khó chịu, giết càng nhiều thì mùi càng nồng, mùi càng nồng Vô Song càng không quen, với Ngư Quỷ thì Vô Song cảm thấy giết vừa đủ là được.
Giết xong 7 con Ngư Quỷ, cũng không thấy cái đám còn lại có ý kiến gì, một mực quay đầu bỏ đi vì vậy Vô Song cũng lười để ý, Vô Song bắt đầu đứng dậy cầm lại trái tim của Oni, một lần nữa tiến hành giải phẫu.
Dĩ nhiên Vô Song giết Ngư Quỷ thật ra cũng để xác định suy đoán, liệu có phải Oni theo cái mùi này mà tới hay không đồng thời Vô Song cũng tương đối tò mò, hắn muốn biết mùi máu nào cũng có thể hấp dẫn Ngư Quỷ khác tới đây hay chỉ máu người?, đồng thời đám Ngư Quỷ có thể cảm nhận được mùi máu trong phạm vi bao xa?.
Vừa bắt đầu giải phẫu Oni, Vô Song vừa đợi một con Oni khác tới nhưng mà cho đến khi Vô Song rạch nát trái tim của Oni ra rồi thì cũng không thấy mộ con Oni tương tự nào tiến tới nơi này nữa bất quá việc này đã không quan trọng bằng việc Vô Song phát hiện trong trái tim của Oni 'có hàng'.
Vô Song cũng chẳng biết gọi nó là cái gì, trong tim của Oni tồn tại một hạt cây, một hạt cây cắm rễ trong chính cái trái tim khổng lồ này, khi Vô Song dùng mũi Katana thử cắt hạt cây này liền có thể cảm nhận được nó khẽ run lên, cứ như một sinh vật hết sức bình thường vậy.
Sự xuất hiện của hạt cây này đương nhiên thu hút toàn bộ sự chú ý của Vô Song, cái hạt cây thật sự rất lớn, lớn... phải bằng một quả táo ở ngoài tự nhiên.
Vì nó lớn như vậy, Vô Song lại bắt đầu mổ nó ra.
Hạt cây lớn bằng quả táo, theo mỗi đường dao của Vô Song cắt xuống thì hạt cây đều run lên, sau khi lớp vỏ bên ngoài hoàn toàn được bóc ra thì Vô Song như thấy một viên hạch, một viên hạch màu đỏ hình oval đồng thời nó cũng chỉ to bằng quả Seri.
Cái viên hạch màu đỏ này có rất nhiều dây thần kinh liên kết với lớp vỏ bên ngoài của hạt cây, rồi chính cái lớp vỏ bên ngoài này mới bắt đầu cắm những rễ cây vào trái tim Oni.
Vấn đề thú vị nhất là Vô Song có thể cảm nhận được một loại năng lượng quen thuộc vô cùng trong cái viên hạch màu đỏ này, thứ năng lượng đi cùng với Đế Thích Thiên, thứ năng lượng gọi là ma khí.
Ma khí rất nhạt, phi thường nhạt nhưng mà Vô Song chắc chắn biết mình không sai.
Vô Song nắm lấy cái viên tinh hạch này, cũng không cảm thấy một chút khí tức sinh mệnh nào nữa, Vô Song liền trực tiếp bóp nát thứ này trong tay để rồi theo sự phá hủy của tinh hạch, từng tia ma khí được giải phóng, nó bắt đầu bốc lên khỏi tay Vô Song, thứ khí màu đen hoàn toàn có thể thấy bằng mắt thường, đương nhiên nó cũng rất mỏng, rất ít ỏi, chẳng bao lâu liên tan vào hư không, hoàn toàn biến mất như chưa hề tồn tại.
.........
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.