Chương 28.5: Đại Đồ Đệ (2)

Cực Võ

Chương 28.5: Đại Đồ Đệ (2)

Đầu tháng, cầu nguyệt phiếu, cầu bao nuôi (~˘▾˘)~ (~˘▾˘)~ ~(˘▾˘~) ~(˘▾˘~)


.............


Tôn bà bà thực lực không mạnh nhưng làm người cực kỳ cứng rắn, ngay cả trong nguyên tác cũng hiện rõ điều đó, nếu không phải thế lão phụ này đã chẳng vong mạng.


Vô Song cũng không muốn thật sự ra tay với lão phụ này dù sao Vô Song đối với Tôn bà bà còn rất có thiện cảm, Vô Song không phải là người thích đọc truyện Kim Dung, kiến thức của Vô Song đến từ phim ảnh mà ra, nếu xem Thần Điêu Đại Hiệp có lẽ cũng chẳng ai ghét Tôn bà bà cho được.



"Sư tỷ nói với ta nếu có thời gian thì đến Cổ Mộ của nàng một chút, chiếu cố môn phái của nàng, đường dẫn đến Cổ Mộ cũng là sư tỷ chỉ dẫn cho ta, ta từ nơi đó mà đến ".


Nói xong Vô Song chỉ thẳng về phía hàn đàm, theo một động tác này Tôn bà bà mới nhận ra trên người Vô Song vẫn còn thấm ướt hơn nữa cũng phát hiện ra việc tại sao Vô Song có mặt ở đây.


Tôn bà bà đi thả đôi cá chép ra ngoài bằng cửa lớn, trên đường cũng không gặp Vô Song, đương nhiên Vô Song đi từ thủy lộ tiến vào Cổ Mộ.


Con đường thủy lộ nếu không biết rõ thì không cách nào đi qua, cho dù thủy tính cao thế nào cũng thế mà thôi, cũng vì vậy lúc này Tôn bà bà bắt đầu có 3 phần tin tưởng Vô Song.


Đương nhiên tiền đề vẫn là Vô Song quá mạnh, với thực lực như vậy cũng không cần vòng vo với bà làm gì, ở Cổ Mộ này ai ngăn được Vô Song nữa.


Tiếp theo Vô Song hướng về Tôn bà bà, đọc một đoạn khẩu quyết.


Tôn bà bà nghe Vô Song mở miệng liền ngẩng đầu lên, sau đó càng ngày càng chú tâm nghe lời Vô Song nói, càng nghe ánh mắt càng trừng lớn, Vô Song vậy mà đang đọc khẩu quyết của Ngọc Nữ Tâm Kinh cho Tôn bà bà.


Ngọc Nữ Tâm Kinh là thứ Dung nhi tu luyện, Vô Song là người chỉ dẫn cho Dung nhi, đương nhiên đọc qua.


"Ngươi nghe qua chưa? ".


Đọc xong vài câu khẩu quyết, Vô Song dừng lại nhìn Tôn bà bà, lần này Tôn bà bà vội nói.


"Lão phụ... đương nhiên nghe qua, Tôn giá thực sự là sư muội của tổ sư sao? ".


Vô Song khẽ cười sau đó mở miệng.


"Nếu không phải như vậy ta dài dòng với ngươi làm gì?, bằng thực lực của ta chẳng nhẽ còn cần viện lý do? ".


Ngọc Nữ Tâm Kinh là thứ chỉ có chưởng môn Cổ Mộ được biết, ngay cả Lý Mạc Sầu cũng không biết, Tôn bà bà tin tưởng cho dù Lý Mạc Sầu đi ra ngoài có bị người hạ thủ cũng không nói ra được, lúc này lập tức càng thêm tin tưởng Vô Song, độ tin tưởng đã lên tới 7 phần, dù sao việc này cũng quá mức... khó tin.


"Lão nô gặp qua... gặp qua... chủ thượng ".


Tính ra mà nói, Vô Song là sư muội của tổ sư bà bà, tức là trên Lâm Lam một bối phận, trên Tiểu Long Nữ hai bối phận.


Tôn bà bà là nô tỷ của Lâm Lam... nói kiểu gì cũng cảm thấy thua kém Vô Song rất nhiều bối phận nhưng mà chính Tôn bà bà cũng không biết xưng hô với Vô Song ra sao dù sao Tôn bà bà chỉ là bậc nô bộc, còn không nằm trong nhất mạch Cổ Mộ, rốt cuộc đành gọi Vô Song là chủ thượng.


Xưng hô một câu, Tôn bà bà cảm thấy không sai, sau đó lại nói.


"Chủ thương... thứ cho nô gia tò mò, chủ thượng là sư muội của tổ sư bà bà, nô gia nghe nói tổ sư bà bà... từng sáng tạo ra một môn tuyệt học kiếm pháp gọi là Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp, lão nô mới chỉ nghe qua nhưng chưa được gặp bao giờ... chủ thượng... người xem ".


Tôn bà bà càng nói càng ngập ngừng bởi chính Tôn bà bà cũng không biết nói thế nào.


Trên đời này làm gì có chuyện võ công sư tỷ sáng tạo thì sư muội phải biết?, đến cả võ công sư phụ truyền cho sư tỷ thì sư muội còn chưa chắc đã biết nhưng mà ngoài cách này ra Tôn bà bà cũng không biết dùng cách nào để càng thêm xác minh thân phận của Vô Song nữa.


Vô Song nhìn Tôn bà bà, khẽ cười.


Nếu Tôn bà bà bảo Vô Song dùng Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp thì đây là một vấn đề tương đối khó với Vô Song nhưng mà thể hiện Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp thì dễ vô cùng, đơn giản chỉ là cầm kiếm lên mà múa, không cần nội lực, không cần bất cứ thứ gì.


Trước đây Cơ Vô Song cùng Vô Song sử dụng Song Kiếm Hợp Bích, Cơ Vô Song dùng Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp còn Vô Song dùng Trùng Dương Kiếm Pháp, trong lần đó toàn bộ đều là Vô Song dẫn dắt, toàn bộ đều nhờ bản thể mới khiến Cơ Vô Song dùng được Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp.


Đương nhiên lúc này chỉ cần múa kiếm mà thôi, dễ vô cùng.


Vô Song đưa tay ra, chỉ về phía Tôn bà mà nói.


"Kiếm đến ".


Tôn bà nghe vậy liền kích động vô cùng, vội từ bên hông dùng hai tay lấy bội kiếm dâng lên cho Vô Song.


Dĩ nhiên, chỉ là múa kiếm, Vô Song hoàn toàn thể hiện cực tốt, hơn nữa theo động tác múa kiếm của Vô Song thậm chí làm Tôn bà bà có cảm giác như si như mê, như mộng như mị.


Đã ai từng hỏi tại sao trong xã hội phong kiến rất thích hình ảnh mỹ nữ múa kiếm?, bởi vì nó là một hình ảnh cực đẹp, cực có phong vị.


Vô Song lĩnh ngộ Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp không hề cao, chỉ chạm đến cái bên ngoài của nó nhưng mà đối với Tôn bà bà còn không luyện qua thì căn bản không thể nhìn ra cái gì, Tôn bà bà chỉ biết Vô Song múa Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp đẹp hơn Lâm Lam nhiều lắm, mị hoặc hơn nhiều lắm, cái này đương nhiên là vì Vô Song cùng Lâm Lam không chung đẳng cấp, mỹ mạo của Vô Song là tuyệt thế vô song, Lâm Lam sao có thể so sánh?.


Bằng vào hai đại Tiên Thiên Thiên Phú trên thân thể này, khi mà Vô Song múa kiếm tất nhiên có thể mị hoặc người khác, mị ý trong thân thể này như được khuếch đại lên vô hạn lần.


Mãi đến khi Vô Song dừng lại thì Tôn bà bà mới thoát khỏi mộng mị sau đó sợ hãi phát hiện... Tôn bà bà thực sự không nhớ bất cứ một chiêu kiếm gì, có chăng chỉ là hình ảnh của Vô Song lưu lại trong thức hải, đương nhiên ngay cả thế thì bà bà cũng đã tin tưởng Vô Song 10 phần.


Theo sự hiểu biết có hạn của Tôn bà bà thì Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp của Vô Song cao hơn tôn chủ Lâm Lam nhiều lắm, cao hơn không biết bao nhiêu đẳng cấp.


Hai tay chắp lại, hướng về phía Vô Song mà bái.


"Nô gia gặp qua chủ thượng ".


Lần này là chân tâm bái lậy, Vô Song nghe vậy trong lòng cũng thở ra một hơi, lúc này Vô Song liền trở thành chủ nhân Cổ Mộ, bước đầu tiên vậy là hoàn thành.


"Sau này không cần một câu chủ thượng, hai câu chủ thượng, ta họ Cơ, gọi ta là Cơ chủ đi".


Tôn bà bà cũng không hiểu xưng hô kiểu này là gì, cho dù Vô Song thật ra cũng không hiểu chỉ là cảm thấy thích tai, ít ra nghe không có cảm giác như hai từ chủ thượng, nghe vào liền cảm thấy mình rất già, rất lão.


"Nô gia gặp qua Cơ chủ ".


Tôn Bà Bà lại hướng về phía Vô Song mà bái lậy, lần này Vô Song cười cười phất tay.


"Bỏ đi, cũng không cần hành lễ như vậy, sau này mọi việc trong Cổ Mộ cứ làm như bình thường là được rồi ".


Vô Song nói rồi lại nhìn Long Nữ đang nằm trên bờ hàn đàm, nàng đưa tay ra, trên tay Vô Song xuất hiện hấp lực kéo Tiểu Long Nữ bay ngược về phía mình, dùng một tay ôm lấy vòng eo của Tiểu Long Nữ, sau đó lại nói với Tôn bà bà.


"Nàng gọi là Long Nữ đúng không? ".


Tôn bà bà nghe Vô Song hỏi, vội đáp.


"Bẩm cơ chủ... Long Nhi là do tôn chủ mang về nuôi, lão nô cũng không biết nàng gọi là Long hay họ của nàng là Long vì vậy chỉ có thể dùng Long Nữ để xưng hô, vì nàng... nàng còn rất trẻ nên lão nô gọi nàng là Tiểu Long Nữ ".



Vô Song nhìn dung mạo tuyệt thế trong lòng mình, nội tâm liền âm thầm cảm thấy may mắn.


Không vì cái gì cả chỉ vì Vô Song thật sự vừa cứu cả Tiểu Long Nữ cùng Dương Quá một mạng.


Vô Song không biết Tiểu Long Nữ là Băng Cơ Triệt Ngọc Cốt Thần Công nên sẽ tạm không tính toán với Doãn Chí Bình cũng không nghĩ đến cái chuyện đó mà nghĩ đến việc sau này Tiểu Long Nữ bước chân ra giang hồ, chỉ sợ khi đó nàng khó mà bình an được, không có đại nhân vật xuất thủ, đại nhân vật bảo hộ cho nàng chỉ sợ khi bước chân vào giang hồ nàng sẽ bị hủy một đời.



"Trăm năm mới xuất hiện Tiên Thiên Chí Âm Thể, thiên phú của Long Nhi thực sự làm ta yêu thích không thôi, ta thu nàng làm đệ tử ngươi có ý kiến gì không? ".


Tôn bà bà nào có ý kiến gì thậm chí còn lấy làm vui cho Tiểu Long Nữ, Tôn bà bà biết Tiểu Long Nữ một mực theo mình học nghệ mới là hạn chế tương lai của nàng vì vậy vội nói.


"Nô gia vui mừng còn không hết sao có thể có ý kiến ".


Ngày hôm nay, Cơ Vô Song chính thức nhập chủ Cổ Mộ, chính thức thu lấy đại đệ tử đầu tiên, nàng gọi Tiểu Long Nữ.


..........


Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.