Chương 76: Luyện Đàn

Cực Võ

Chương 76: Luyện Đàn

Nga Mi Sơn trong những ngày tiếp theo xuất hiện một chủ đề mới.

Nga Mi phó trưởng môn Vũ TIên Âm thu nhận đệ tử.

Sự tồn tại của Tiên Âm Động cũng gần như Tiêu Dao Phái, trên giang hồ người biết cũng không nhiều, ít nhất đám đệ tử bình thường cũng khó mà biết được.


Trong mắt các Nga Mi đệ tử thì Tiên Âm liền là phó trưởng môn của Nga Mi, đồng thời Tiên Âm Các cũng thuộc một sản nghiệp của Nga Mi Phái.


Mỗi môn phái có một điểm mạnh riêng, tập trung tu luyện một loại đặc điểm riêng.

Ngoại trừ Thiếu Lâm có bề dày lịch sử quá mức đáng sợ, lại thêm 72 tuyệt kỹ danh chấn giang hồ ra, hầu hết các môn phái trong thiên hạ cũng chỉ chuyên tu một dạng võ học.


Ví dụ như Cái Bang, hầu hết đệ tử của Cái Bang đều luyện côn pháp.

Ví dụ như Toàn Chân kiếm pháp, Võ Đang cũng có Võ Đang kiếm pháp.

Về phần Nga Mi Phái, cũng chỉ chuyên tu kiếm pháp, trong thế giới này có thể nói kiếm pháp cùng chưởng pháp vi tôn, đây là hai cách chiến đấu chủ yếu trên giang hồ.


Nga Mi phái các đệ tử chủ tu là kiếm pháp nhưng vì sư có mặt của Tiên Âm Các mà Nga Mi phái còn có thêm cầm công, từ trước đến ngay đệ tử của Nga Mi phái vẫn gọi Tiên Âm Các là Cầm Các, là nơi các nữ đệ tử tu luyện cầm công.


Cầm công thứ này đối với nữ nhân bình thường có sức hấp dẫn hơn kiếm nhiều lắm, đáng tiếc Cầm Các tựa hồ chưa bao giờ thu đệ tử, điều này làm rất nhiều Nga Mi đệ tử nuối tiếc không thôi.


Mấy ngày gần đây, khi thông tin phó trưởng môn Tiên Âm thu một cái nữ đệ tử được truyền ra, có thể nói là khiến rất nhiều nữ đệ tử cả Nga Mi rung động.


Cái tên Cơ Vô Song cũng bắt đầu trở nên nổi tiếng ở Nga Mi Phái, lúc này thân phận của Vô Song cũng không giống mấy nữ đệ tử tầm thường kia, đệ tử của Nga Mi Phái phó trưởng môn, trên danh nghĩa đã là hạch tâm đệ tử, hơn nữa có lẽ... cũng chỉ thua cấp bậc đại sư tỷ một chút mà thôi.


Hắn trong phút chốc liền trở thành danh nhân của Nga Mi Phái.


Tất nhiên Vô Song không biết mình hiện nay có cỡ nào nổi tiếng mà cho dù hắn biết hắn cũng không quan tâm.


Lúc này Vô Song toàn bộ chú ý của hắn đang tập trung vào một thứ quan trọng hơn.


Cầm Công.

Cầm công là một dạng tấn công bằng âm thanh, nói ra rất mơ hồ nhưng trong Kim Dung cũng không phải là không có người dùng qua, nổi tiếng nhất chỉ sợ là Bích Hải Triều Sinh khúc của Đồng Tà – Hoàng Dược Sư.


Theo lời Cô Cô bản thân cầm công cực kỳ huyền diệu, vũ khí chính của nó tất nhiên là dụng cụ âm nhạc, có thể dùng đàn tỳ bà, dùng huyền cầm, độc huyền cầm, tiêu, sáo....


Trong những dụng cụ âm nhạc này bản thân huyền câm liền được nhiều người sử dụng nhất.


Đầu tiên mà nói, số lượng âm mà huyền cầm có thể tạo ra cao hơn rất nhiều các dụng cụ khác.


Đàn huyền cầm ở thể giới này thật ra là đàn tranh của kiếp trước.


Tất nhiên Vô Song sẽ không biết đánh đàn, cũng không đi sâu vào tìm hiểu mấy thứ này, các nhạc cụ hắn cũng chỉ biết qua qua mà thôi.


Trong thế giới này, đàn huyền cầm là loại dụng cụ âm nhạc nổi tiếng nhất, đồng thời đàn huyền cầm cũng chia làm rất nhiều loại tùy theo số dây đàn.

Đàn một dây gọi là độc huyền cầm. Vô Song không rõ đàn một dây hình dáng ra sao, bất quá có lẽ cũng giống đàn bầu của Việt Nam.


Đàn hai dây được gọi là nhị huyền cầm, loại đàn này nếu Vô Song không có đoán nhầm có lẽ sẽ giống với đàn nhị của Việt Nam.


Đương nhiên tất cả cũng chỉ là hắn tạm đoán mà thôi, dù sao hắn còn chưa có tận mắt thấy.


Không biết là Cô Cô của hắn quá mức tự tin với tài năng của Vô Song hay cố tình muốn thử hắn, lúc này trước mặt Vô Song là một cây thập lục huyền cầm.


Một cây huyền cầm rất lớn cũng rất đẹp... đẹp phi thường.


Nhìn cây đàn huyền cầm này Vô Song có thể cảm nhận được một loại thần vận khó nói nên lời.

Toàn bộ cây đàn này độc một màu trắng, một màu trắng thuần khiết như ánh trăng trên trời cao.

Toàn bộ cây đàn luôn có một loại hương thơm tự nhiên dịu nhẹ, khiến hắn có cảm giác tâm thần thoải mái.


Cây đàn này khi đụng vào liền thật sự có cảm giác mát lạnh, toàn bộ cây đàn toát ra một loại khí chất cô độc, lạnh lẽo nhưng cũng đầy thánh khiết cao ngạo.


Vô Song không biết, cây đàn này chính là Ngân Nguyệt Huyền Cầm.

Chất liệu của nó chính là từ Thiên Sơn Tùng Hàn Tủy.

Thiên Sơn Tùng Hàn Tủy, ngàn năm mới có thể trưởng thành, nhất định phải là Thiên Sơn Tùng Hàn Tủy ngàn năm mới có thể chặt xuống.


Dùng Thiên Sơn Tùng Hàn Tủy để làm đàn... cây Ngân Nguyệt Huyền Cầm này liền có thể coi là tuyệt thế thần binh.

Tất nhiên Ngân Nguyệt Huyền Cầm không chỉ có chất liệu làm đàn, nó còn có dây đàn.


Dây đàn của Ngân Nguyệt Huyền Cầm chính là Kim Ti Tuyến trong Long Tuyền Cốc.

Nếu như Thiên Tằm Tuyến nổi danh về độ chắc chắn đàn hồi thì Kim Ti Tuyến cũng nổi danh về độ chịu lực.



Kim Ti Tuyến chịu lực còn mạnh hơn cả Thiên Tằm Tuyến.


Tổng kết lại mà nói, Ngân Nguyệt Huyền Cầm tuyệt đối có thể coi là một kiện thần binh lợi khí trong thiên hạ, ít nhất cho dù là Ỷ Thiên Kiếm hay Đồ Long Đao cũng chưa chắc phá hủy được nó.


Công không đủ nhưng thủ có thừa.


Đây chính là báu vật thành danh của Cầm Đế, một trong Ngũ Đế cao thủ.

..........


Ngân Nguyệt Huyền Cầm là một cây thập lục huyền cầm (đàn 16 dây).

Chính vì vậy Ngân Nguyệt Huyên Cầm sẽ mang theo những đặc điểm của những cây thập lục huyền cầm bình thường.


Đầu tiên là lớn. Ngân Nguyệt Huyền Cầm còn lớn hơn cả tấm lưng Vô Song, thậm chí lớn hơn cả người hắn.

Vô Song hiện nay kể cả kiễng chân có lẽ cũng chỉ cao 1m2.

Một mình cây Ngân Nguyệt Huyền Cầm đã dài 1m5.


Tiếp theo là nặng, cây Ngân Nguyệt Huyền Cầm này nặng 100 kg. Nói thẳng ra tuyệt đối không thích hợp để chiến đấu cường độ cao, Vô Song hiện nay muốn cầm cũng không có cách nào cầm nổi, chứ đừng nói mang theo người chiến đấu.


Lần trước, Tiên Âm chỉ là cho Vô Song đeo vỏ đàn mà thôi, vỏ đàn của nó cũng nặng đến 15 kg, ít nhất vẫn trong phạm vi chịu đựng của Vô Song.


Cuối cùng, thập lục huyền cầm rất khó đánh, nó có tới 16 dây từ đó biến thể âm điệu rất nhiều, số lượng dây đàn cùng nhau hợp tấu cũng không ít, với một người căn bản không biết gì về âm nhạc như Vô Song thứ này thật sự quá khó.


.........

Nhìn cây Ngân Nguyệt Huyền Cầm đặt trên bàn, Vô Song thở dài một tiếng, sau đó bắt đầu chăm chú học nhạc.


Hắn không phải học đánh đàn, mà là học nhạc lý.


Cầm Công là một dạng tấn công đặc biệt, một loại sóng âm võ công, nó cũng không chỉ dựa vào nội lực của người vận dụng.


Càm công uy lực bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố.


Đầu tiên là yếu tố bên ngoài, điển hình là thời tiết. Tiếng sáo giữa trời quang mây tạnh cùng tiếng sáo giữa nơi sấm chớp đùng đùng uy lực đương nhiên khác nhau.


Thứ hai liền là nội lực của người sử dụng cầm, nội lực càng lớn, uy lực của cầm công cũng càng lớn.


Thứ ba, liền là nhạc lý. Nhạc lý trong này bao gồm hiểu biết của người dùng cầm công cùng nhạc khúc.


Nhạc khúc giống như một loại võ công vậy, võ công chia mạnh yếu thì nhạc khúc cũng chia mạnh yếu.

Tùy từng nhạc khúc mạnh yếu khác nhau mà yêu cầu nhạc lý của người sử dụng khác nhau.


Cầm công không đơn giản chỉ là dùng âm thanh đánh vào tai, loại suy nghĩ này liền là nhục nhã cầm công.

Cầm công chính là dùng nhạc khúc để công kích tinh thần đối phương, đây mới là cầm công chân chính.


Âm nhạc là để thay đổi tâm tình con người, có bi hoan ly hợp, có vui vẻ hoan ái, có tang thương cô liêu, tất cả đều là tâm tình con người.

Cầm công chân chính liền điều khiển thứ cảm xúc này của con người, đến một mức độ nào đó sẽ tạo thành ảo giác thậm chí khiến kẻ khác hóa điên.


Tất nhiên cầm công cũng gây ra nội thương, bởi nó đánh vào tâm mạch, đây là một loại sát thương dùng nội lực cùng nhạc khúc đánh qua màng nhĩ, tiến thẳng vào cơ thể, bỏ qua phòng ngự cơ thể.


Luyện thể cao thủ, đúng là cực kỳ sợ hãi cầm công.


Tất nhiên cầm công cũng không phải là vô địch, sát thương của cầm công cao hay thấp không phải chỉ dựa vào bản thân người sử dụng, mà còn bị thực lực người nghe ảnh hưởng rất lớn.


Người có nội công cao cường, chỉ cần dùng nội tâm phong bế hai tai, liền có thể gắng gượng ngạnh kháng, lúc này phải xem nội lực của ai cao hơn.


Người có hiểu biết về nhạc lý có thể không lựa chọn dùng nội công quyết đấu, chỉ cần giữ tâm thần thanh thản, trực tiếp ngồi xuống cảm nhận tiếng nhạc là được, lúc này phải xem nhạc lý của ai cao hơn.


Cuối cùng... liền là tâm tình của người dùng cầm công. Không phải cứ tâm trạng tốt, trong người cảm thấy vui vẻ liền có uy lực cao nhất, trong cầm công không có khái niệm tâm trạng tốt hay không tốt, trong cầm công chỉ có tâm trạng có hợp cầm khúc hay không.


........


Vô Song không hiểu gì về nhạc lý, hắn liền phải học. Bất quá Vô Song hiện nay mới biết, cảm âm của hắn rất tốt.


Vô Song đến thế giới này, bản thân cảm giác lực của hắn liền tăng cường rất nhiều, ví dụ sự kiện Dạ Xoa đánh lên Thiên Long Sơn năm đó vậy.


Tuy nhiên lúc đó Vô Song chỉ nghĩ cảm giác của hắn giống với giác quan thứ 6, có thể mơ hồ đoán ra hung – cát. Bất quá hắn quá coi thường cái giác quan thứ 6 này của mình.


Vô Song bất kể là học cờ, học nấu ăn, hay thậm trí là học đàn đều cảm thấy dễ dàng hơn hắn của kiếp trước rất nhiều, cũng chính vì thứ giác quan thứ 6 này.


Hắn có cảm nhận rất tinh tế với môi trường xung quanh, hay nói cách khác hắn có thể cảm nhận mọi sự vật sự việc theo hướng mỹ quan, từ đó dẫn đến những thứ liên quan đến nghệ thuật, Vô Song có thiên phú tương đối lớn.


Vô Song hắn cũng không rõ, đây là do hắn chuyển thế trùng sinh hay tại thiên phú Cái Thế Thần Đồng của hắn mang lại, có điều cho dù nguyên nhân từ đâu, đây cũng là một phát hiện thú vị với chính bản thân Vô Song.


.........



Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan