Chương 163: Kết Nghĩa Tam Huynh Đệ (1).
Ngày hôm nay Vô Song không xuất hiện đuổi Điền Bá Quang đi chỉ sợ ít phút sau Kiều Phong cũng xuất thủ giúp đỡ Lệnh Hồ Xung cùng Nghi Lâm mà thôi, nếu Kiều Phong hiện thân chỉ sợ Điền Bá Quang cũng chẳng cần nghe đến Lam Phượng Hoàng thì đã lập tức bỏ chạy dù sao danh tiếng của Kiều Phong đặt ở đó kẻ như Điền Bá Quang sao có thể không sợ.
Lại nói tới việc Kiều Phong tại sao lại xuất hiện ở Hành Dương?, ban đầu Kiều Phong đúng là đang ở phương nam thật hay nói đúng hơn là ở Phủ Điền Nam Thiếu Lâm gần khu vực Vương Bản Sơn cùng Phúc Kiến.
Kiều Phong ghé qua Nam Thiếu Lâm vốn là muốn bái kiến vị Cửu Dương Thần Tăng kia mang theo một vài lời của sư phụ mình – Bắc Cái Hồng Thất Công.
Nam Thiếu Lâm cùng Bắc Thiếu Lâm đã tách ra nhiều năm, bản thân Bắc Thiếu Lâm thì phong sơn thoái lui khỏi võ lâm còn Nam Thiếu Lâm cũng không còn tự gọi mình là thế lực võ lâm nữa mà giống một đại chùa của nam phương nhiều hơn, là nơi là tín đồ Phật giáo có thể thoải mái tới thắp hương niệm kinh.
Dĩ nhiên bất kể Nam Thiếu Lâm hay Bắc Thiếu Lâm thay đổi ra sao thì trên danh nghĩa bọn họ vẫn là một mạch của Thiếu Lâm Tự, về mặt chính trị mà nói thì cả Nam Thiếu Lâm lẫn Bắc Thiếu Lâm đều thiên hướng nhà Thanh, đặc biệt là Bắc Thiếu Lâm.
Nam Thiếu Lâm không giống với Bắc Thiếu Lâm, bọn họ đã từ lâu không còn đi lại quá gần với Thanh Triều cũng không tiếp nhiệm vụ của triều đình Đại Thanh bất quá không thể nào thoát khỏi quan hệ với triều đình mà chỉ là triều đình từ lâu không muốn tạo sức ép cho Nam Thiếu Lâm mà thôi.
Kiều Phong lần này tới Nam Thiếu Lâm mang theo lời nhờ vả của sư phụ Hồng Thất Công và đương nhiên đây cũng có thể coi là thông điệp của triều đình hướng về vị Cửu Dương Thần Tăng kia.
Kiều Phong ở lại Nam Thiếu Lâm một thời gian thì lại nghe tin việc của Phúc Uy Tiêu Cục, thân là người hiệp nghĩa Kiều Phong sao có thể để việc này xảy ra?, chính Kiều Phong liền muốn vì Phúc Uy Tiêu Cục lấy lại công đạo, đi tìm Dư Thương Hải hỏi về việc Lâm gia.
Việc thú vị lúc này mới bắt đầu, Kiều Phong biết Dư Thương Hải cùng Thanh Thành Phái đang ở Hành Dương vì vậy ngựa không dừng vó hướng về Hành Dương, chính Kiều Phong bản thân cũng muốn dự tiệc tại Lưu phủ, tuy hắn không nằm trong danh sách khách mời nhưng thân là bang chủ đời này của Cái Bang chỉ cần hắn xuất hiện thì Lưu Chính Phong hay bất cứ ai đều phải dùng lễ tiếp đãi.
Một đường mở hết tốc lực từ Phúc Kiến chạy đến Hành Dương thì Kiều Phong trên đường lại gặp một đám đệ tử Cái Bang.
Nói thật đệ tử Cái Bang ở khắp thiên hạ, đi bất cứ đâu đều có thể gặp đệ tử Cái Bang, việc nhìn thấy đệ tử trong bang với Kiều Phong là bình thường không thể bình thường hơn được, Kiều Phong nhìn thấy người Cái Bang liền chủ động hiện thân, xuất phát từ tò mò Kiều Phong liền muốn hỏi đối phương có biết thông tin gì ở thành Hành Dương hay không và đặc biệt là Tiềm Long Đại Hội.
Kiều Phong đương nhiên không quên được tại Hành Dương là nơi tổ chức Tiềm Long Đại Hội dù sao chính Kiều Phong là người dẫn Tô Xán cùng vài trưởng lão Cái Bang từ phương bắc đến phương nam, khi đến địa phận Phúc Kiến mới cùng đoàn người này tách ra.
Tô Xán là thanh niên tài tuấn của Cái Bang, tuy võ nghệ không cao nhưng tính tình hào sảng rất hợp ý Kiều Phong, Kiều Phong tuy không quá tự tin Tô Xán có thể đạt được thứ hạng cao ở Tiềm Long Đại Hội nhưng có lẽ cũng tuyệt không thấp.
Tiềm Long Đại Hội kết thúc cũng đã có vài ngày nhưng Kiều Phong thứ nhất đi làm nhiệm vụ tại Nam Thiếu Lâm, đệ tử Cái Bang bình thường căn bản sẽ không biết hành tung của hắn, hắn càng không tiếp xúc với đệ tử Cái Bang.
Ngoại trừ cái này ra thì vấn đề thứ hai nằm ở chính cái thời đại này, thời đại này việc lưu truyền thông tin vẫn cực kỳ chậm, Hoàng Dung vô địch Tiềm Long Đại Hội là một việc còn thông tin này có thể truyền đến đâu thì lại là một việc khác, cho dù là với tốc độ của Cái Bang chỉ sợ phải nửa tháng tin này mới có thể truyền tới phương Bắc.
Kiều Phong hỏi đám đệ tử Cái Bang tại phương nam hơn nữa đây cũng đúng là những đệ tử Cái Bang từng tận mắt chứng kiến Hoàng Dung đại triển thần uy nơi tại Tiềm Long Đại Hội vì vậy cực kỳ tự hào mà kể lại với Kiều Phong việc này.
Kiều Phong nghe được Hoàng Dung vô địch Tiềm Long Đại Hội lại nghe đám đệ tử Cái Bang này miêu tả thì lại có cảm giác mình như nằm mơ, căn bản không hiểu gì cả, nếu không phải nguyên một đám đệ tử Cái Bang đều đồng thuận nhất trí thì Kiều Phong còn tưởng mình bị trêu đùa.
Đầu tiên cái gì mà Hoàng Dung?, đương nhiên cái tên này trong thiên hạ cũng có thể trùng nhau, Kiều Phong tạm thời bỏ qua.
Vấn đề quan trọng nhất là võ công của Hoàng Dung, nàng dĩ nhiên sử dụng Đả Cẩu Bổng Pháp của Cái Bang hơn nữa còn xuất ra Thiên Địa Đồng Âm?.
Kiều Phong có thể lấy mạng ra đảm bảo toàn bộ thiên hạ hiện tại chỉ có bốn người biết được Đả Cẩu Bổng Pháp, thứ nhất là Bắc Cái – Hồng Thất Công thứ hai là bang chủ trước thời Hoàng Dung tức Uông Kiếm Thông, thứ ba là sư tỷ của Kiều Phong tức Hoàng Dung và cuối cùng đương nhiên là Kiều Phong.
Ngoại trừ bốn người kể trên ra thì Kiều Phong căn bản không biết thiên hạ còn có ai học được Đả Cẩu Bổng Pháp chứu đừng nói là Thiên Địa Đồng Âm.
Kiều Phong quan hệ rất thân thiết với nhà họ Quách, Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung thậm chí được coi là một nửa trưởng bối của Kiều Phong, tại thế giới này đến cả Hàng Long của Kiều Phong cũng từng được Quách Tĩnh chỉ điểm qua, với sự hiểu biết của Kiều Phong thì cũng không thể có việc sư tỷ của mình tới nam phương để mà tranh cái gì Tiềm Long Đại Hội.
Việc của Hoàng Dung tại thành Hành Dương kia bản thân Kiều Phong tuyệt không hiểu, hắn càng không hiểu được là trưởng lão Sử Hỏa Long của Cái Bang dĩ nhiên nghe lệnh nữ tử kia, vì nữ tử kia làm việc, thân là bang chủ hiện tại của Cái Bang thì Kiều Phong sao có thể để việc này xảy ra?.
Kiều Phong làm người thoạt nhìn thì thô lỗ hào sảng nhưng ẩn bên trong là sự tinh tế, hắn biết việc gì trên đời cũng không thể quá chắc chắn, tuy trong lòng có nộ khí nhưng cũng chẳng thể hiện ra ngoài với đám đệ tử Cái Bang, Kiều Phong sau khi hỏi được việc của thành Hành Dương liền càng nhanh chóng di chuyển tới nơi đây, hắn ban đầu muốn vì Phúc Uy Tiêu Cục ra mặt nhân tiện tham dự sự kiện Lưu phủ nhưng hiện tại mục tiêu hàng đầu của Kiều Phong chính là làm rõ thân phận của Hoàng Dung kia, làm rõ sự việc của phân đà Cái Bang tại thành Hành Dương.
Một đường ngựa không dừng vó bất kể ngày đêm thậm chí trên đường Kiều Phong còn cưỡi chết hai con ngựa thì hôm nay mới tới được Hành Dương Thành, một quãng đường dài như vậy đến ngựa còn mệt chết thì Kiều Phong cũng chẳng thể không có vấn đề gì, cho dù hắn là Thần Võ thì cũng cảm thấy có chút mệt mỏi thế là Kiều Phong... quen việc dễ làm, cứ theo thói quen tìm tới tửu lâu lớn nhất của Hành Dương Thành mà làm vài cân rượu bổ sung thể lực.
Tửu lâu lớn của thành Hành Dương thì cũng có vài nhà nhưng mà Kiều Phong vừa nghe đến hai chữ ‘Túy Tiên’ liền liên tưởng đến rượu ngọn thế là nhất quyết chọn nơi này, sau đó... liền bị mùi rượu Nữ Nhi Hồng của bàn Vô Song hấp dẫn.
_ _ _ _ _ _ _
Kiều Phong không phải là người hiểu rượu và thích nhấm nháp vị rượu như Lệnh Hồ Xung nhưng nói về yêu rượu thì cả hai người đều không ai kém ai thậm chí nếu Lệnh Hồ Xung coi rượu là thứ không thể thiếu trong cuộc sống thì Kiều Phong còn coi ruwouj là tính mạng, là tri kỷ.
Kiều Phong cũng biết rượu trên bàn của Vô Song cùng Lệnh Hồ Xung là Nữ Nhi Hồng tuy nhiên Kiều Phong cũng nghĩ rất đơn giản, bàn Vô Song gọi được rượu thì hắn cũng gọi được, căn bản không có gì phải suy nghĩ liền thản nhiên ngồi xuống đợi tiểu nhị mang rượu cùng thức nhắm đến.
Một lẽ dĩ nhiên là tiểu nhị chắc chắn không mang mười năm Nữ Nhi Hồng cho bàn Kiều Phong, rượu được mang lên cũng là Nữ NHi Hồng nhưng là loại Nữ Nhi Hồng bình thường.
Kiều Phong vừa thấy bình rượu đặt lên bàn liền biết rượu của mình cùng rượu trên bàn Lệnh Hồ Xung kém nhau vài cái đẳng cấp là ít, sắc mặt liền có chút không vui, Kiều Phong không khỏi hỏi tiểu nhị.
"Bình rượu này ngươi mang vào trong đi, đổi cho ta loại rượu khác, là loại rượu trên bàn hai người kia ".
Tiểu nhị nhìn theo ngón tay Kiều Phong chỉ, sắc mặt lập tức khẽ co giật, nếu không được điếm trưởng đồng ý thì hắn sao dám mang loại trân bảo kia ra tiếp khách?, đây là thứ có tiền cũng không mua được, tiểu nhị lập tức muốn mở miệng giải thích.
"Xin lỗi khách quan, loại rượu trên bàn kia chúng ta... ".
Tiểu nhị còn chưa nói xong thì đã có giọng nói cắt ngang lời hắn, đây đương nhiên là giọng nói của Vô Song.
"Vị huynh đệ kia, thật không khéo hôm nay Túy Tiên Lâu vừa vặn cũng chỉ còn một bình rượu duy nhất dạng này mà thôi bất quá nếu ngươi muốn có thể cùng hai chúng ta cùng bàn, dùng rượu kết giao bằng hữu là thứ Đông Phương ta thích nhất".
Vô Song nói dứt lời cũng không thể không thầm chửi chính mình giả tạo nhưng mà hắn không thể không lên tiếng, hắn không sợ Kiều Phong biết rượu này có tiền không mua được, rượu này là Vô Song đặt trước nhưng mà nếu để Lệnh Hồ Xung nghe thấy thì lại không tốt chút nào.
Kiều Phong tính tình ra sao?, hắn làm người yêu rượu như mạng lại thích kết giao bằng hữu hơn nữa càng thích dùng rượu kết giao bằng hữu, Kiều Phong căn bản cũng không thấy có gì không đúng liền cười lớn.
"Sảng khoái, không ngờ đến Túy Tiên Lâu lại có người mời rượu, họ Kiều ta lần nay cung kính không bằng tuân mệnh rồi ".
Kiều Phong đương nhiên không từ chối rượu thế là thản nhiên ngồi xuống bàn của Vô Song cùng Lệnh Hồ Xung, Vô Song cũng không có ác ý gì với Kiều Phong còn bên kia Lệnh Hồ Xung thậm chí còn kính ngưỡng Kiều Phong đã lâu, nếu không phải ngại đây là rượu mà Vô Song trả tiền hơn nữa chính hắn... cũng biết mình không đủ tiền mà uống thứ này chỉ sợ đã sớm mời Kiều Phong lại uống.
Ba người bọn họ đều là kẻ hiểu rượu hơn nữa còn là người uống rượu thành hành gia lại thêm Nữ Nhi Hồng là cực phẩm trong cực phẩm, vừa uống vừa nói tưu ý lập tức lên cao, dĩ nhiên với hai con sâu rượu như Lệnh Hồ Xung và Kiều Phong thì 10 cân Nữ Nhi Hồng căn bản không đủ, chỉ chưa đầy một thoáng 10 cân Nữ Nhi Hồng đã cạn quá nửa.
Tửu ý lên cao, ban đầu chỉ là uống rượu hỏi han lẫn nhau rất nhanh Kiều Phong liền hướng về Lệnh Hồ Xung cùng Vô Song cười nói.
"Lệnh Hồ huynh đệ, ngươi uống rượu mà bên cạnh có mỹ nhân như vậy quả thực là nhân gian nhất tuyệt, bất quá uống rượu lại mang theo một vị tiêu ni cô như vậy quả thật là Kiều Phong trên đời hiếm gặp, cũng đủ phong cách ".
Kiều Phong tính tình hào sảng, hắn đương nhiên chỉ là nói đùa, nghe xong câu nói của Kiều Phong thì cả Vô Song cùng Lệnh Hồ Xung đều cười lớn, ở bên cạnh thì Nghi Lâm chẳng biết từ bao giờ đã nằm gục ra bàn.
Chính Vô Song cũng cảm thấy kỳ lạ, hắn quả thật không ngờ tiểu Nghi Lâm chỉ cần ngửi hơi rượu vậy mà cũng say, lúc này nàng chẳng biết từ bao giờ đã gục đầu lên bàn, dùng hai tay khoanh tròn nâng đỡ khuôn mặt mình, cho dù bị Kiều Phong đả động tới căn bản cũng chẳng thể nghe thấy.
Lệnh Hồ Xung khác với Nghi Lâm, hắn đương nhiên không có say thế là không khỏi giải thích.
"Ha ha, Kiều Phong đại ca, Lệnh Hồ Xung làm gì có cái diễm phúc đó hơn nữa nếu việc này để sư phụ ta biết thì sư phụ lão nhân già liền đập gãy chân ta mất, nàng gọi là Nghi Lâm, việc của chúng ta cũng có chút dài ".
Nói xong Lệnh Hồ Xung liền kể tường tận câu chuyện làm thế nào cứu được Nghi Lâm từ trong tay Điền Bá Quang thậm chí còn kể luôn việc mình chuẩn bị muốn ngồi đấu kiếm với Điền Bá Quang ra sao, Kiều Phong ở một bên nghe vậy thì thích lắm, nhìn Lệnh Hồ Xung càng thêm hợp mắt mà không khỏi bật cười.
"Lệnh Hồ tiểu huynh đệ không chỉ nghĩa hiệp mà gan cũng to hơn người, Điền Bá Quang kia võ công không ra sao nhưng tuyệt đối không phải kẻ dễ chơi, Lệnh Hồ huynh đệ có thể bất chấp nguy hiểm cứu vị tiểu cô nương kia đã lộ rõ tấm lòng nghĩa hiệp, yên tâm việc này Kiều Phong đã hiểu, để Kiều Phong nói việc này với Định Dật sư thái cùng Nhạc chưởng môn, nhất định đảm bảo Lệnh Hồ huynh đệ không bị trách phạt ".
Lệnh Hồ Xung cười cười, hắn thì sao dám nhận mình là nghĩa hiệp khi so với Kiều Phong đây, thế là chỉ vui vẻ mà nói.
"Thấy việc nghĩa thì làm thôi, tiểu đệ cảm thấy nếu để thanh bạch của Nghi Lâm cô nương mất trong tay họ Điền thì tiểu đệ cả đời đều sẽ tự trách mình mất. Việc này nói đi cũng phải nói lại không thể không cảm ơn Đông Phương đại ca, không có Đông Phương đại ca ra mặt thì cũng không dễ dàng đuổi Điền Bá Quang đi hơn nữa chỉ sợ cả đời Lệnh Hồ Xung cũng không uống được rượu ngon thế này ".
"Đông Phương đại ca, tiểu đệ kính ngươi một ly ".
Vô Song đương nhiên thoải mái tiếp rượu Lệnh Hồ Xung, một hơi cạn sạch.
Tưu lượng Vô Song tuyệt đối kinh người, kiếp trước Vô Song uống rượu có nồng độ cồn cao hơn tại thế giới này nhiều hơn nữa trên bàn rượu cũng được coi là cao thủ, tại thế giới này hắn càng được rèn uống rượu từ khi 5 tuổi, tửu lượng của hắn càng thêm kinh người, so về tửu lượng có lẽ không qua được Kiều Phong nhưng mà muốn hơn Lệnh Hồ Xung cũng chẳng khó.