Chương 113: Tiềm Long Đại Hội – Bát Cường Tụ Tập (3)
Mộ Dung Thế Gia lưng dựa vào Ngô Tam Quế đã phát triển đến mức một cõi Cô Tô gần như là đất riêng của mình, gần như mọi hoạt động thông thương, kinh tế thậm chí quân sự của Cô Tô đều có Mộ Dung Gia đứng sau.
Mộ Dung Gia Chủ đời này gọi là Mộ Dung Phục, Mộ Dung Phục từ năm 20 tuổi đã nắm đại quyền của Mộ Dung Gia sau đó bắt đầu lập ra chính sách tinh anh, dành toàn bộ tư nguyên bồi dưỡng thế hệ trẻ tuổi sau này của Mộ Dung Gia, Mộ Dung Phục muốn phá đi làm lại, xây lại một Mộ Dung gia hoàn toàn mới kể từ sau đời Mộ Dung Bác.
Mộ Dung Bác võ công đương nhiên cao hơn Mộ Dung Phục nhưng muốn nói quản lý gia tộc thì thua xa, Mộ Dung Phục mượn sự ủng hộ của Ngô Tam Quế có thể nói là thay đổi triệt để Mộ Dung Gia, bản thân Mộ Dung Phục lập chí muốn làm một Mộ Dung Long Thành thứ hai còn Mộ Dung Gia nhất định phải trở thành đệ nhất thế lực phương nam.
Mộ Dung Phục còn trẻ hắn còn nhiều không gian phát triển vì vậy hắn cần một Mộ Dung gia cũng trẻ như hắn, cũng nhiều không gian phát triển như hắn.
Mộ Dung Yến Nhi hiện nay là người được chọn đứng đầu thế hệ đời này của Mộ Dung Gia tức là nàng nhận trọng trách... trở thành vật chứng minh cho quyết sách của Mộ Dung Phục.
Không cần biết Mộ Dung Phục làm gì người ta sẽ chỉ nhìn vào Mộ Dung Yến Nhi để đánh giá, nhân vật lĩnh quân của Mộ Dung gia tuyệt đối phả thể hiện đủ cường, phải thể hiện bản thân nàng có giá trị, đáng giá cho Mộ Dung gia hết mực tài bồi.
Áp lực trên người Mộ Dung Yến Nhi thực sự rất nặng bởi Mộ Dung gia dù sao cũng trải qua một đoạn thời gian tổn thương nguyên khí quá lớn từ sau thời kỳ của Mộ Dung Bác hay nói xa hơn là Mộ Dung Long Thành.
Mộ Dung gia một đời không bằng một đời, thiên tài một đời lụi tàn một đời cho dù Mộ Dung Phục đại lượng tài bồi thiên tài thế hệ trẻ của Mộ Dung gia thì số lượng thiên tài của Mộ Dung gia thực sự rất khiêm tốn.
Mộ Dung Gia bản thân nắm giữ tuyệt học Đấu Chuyển Tinh Di nhưng Đấu Chuyển Tinh Di lại là một môn tuyệt học đặc biệt, nó vừa khó luyện lại vừa dễ luyện.
Dễ luyện ở chỗ ai cũng có thể luyện được còn khó ở chỗ tùy người luyện khác nhau mà trình độ cùng khả năng khác nhau, cao thủ trẻ tuổi của Mộ Dung gia hầu hết ai cũng biết Đấu Chuyển Tinh Di nhưng mà nếu đối đầu với thiên tài chân chính đến từ các đại thế lực khác thì hầu hết đều là thua, ngoại trừ Mộ Dung Yến Nhi ra bản thân Mộ Dung gia không tìm ra nổi một thiên tài ‘cứng’ đúng nghĩa.
Cũng may Mộ Dung Yến Nhi không làm phụ lòng Mộ Dung Phục, danh hiệu đệ nhất thiên tài phương nam của nàng không phải để cho vui.
Đương nhiên với bản thân Mộ Dung Yến Nhi hiện tại nàng căng như dây đàn vậy, cả một thế hệ của Mộ Dung gia đè xuống vai cô gái nhỏ, áp lực năng đến nỗi bất cứ lúc nào Mộ Dung Yến Nhi đều có thể ngã xuống nhưng mà nàng không dám ngã cũng chẳng dám dừng lại, từ trong thâm tâm... nàng không muốn để gia chủ thất vọng, không muốn người khác nói gia chủ sai rồi.
Lúc này Mộ Dung Yến Nhi lúc này bắt đầu hiện lên từng đoạn từng đoạn hồi ức, cái cổ trắng ngần hơi ngửa về phía sau, ánh mắt nhẹ nhắm lại, cũng không ai biết hiện tại đầu nàng rốt cuộc là hình ảnh nào hiện lên?.
_ _ _ _ _ _ _
Trong lúc Mộ Dung Yến Nhi đang suy nghĩ về những miền ký ức không tên thì trận cuối cùng của vòng bát cường cũng xuất hiện.
Bát Quái Môn – Hồng Vũ Lục vs Bắc Thiếu Lâm – Trầm Côn.
Bát Quái Môn lấy họ Hồng làm chủ, nói không quá cũng có thể coi là Bát Quái Môn – Hồng Gia.
Bát Quái Môn có tuyệt học Bát Quái Chưởng được coi là thượng thừa trong thiên hạ tuy nhiên Bát Quái Chưởng của Bát Quái Môn lại không giống với Bát Quái Chưởng của Nga My.
Bát Quái Chưởng của Nga My cực kỳ nổi tiếng hay nói đúng hơn Bát Quái Chưởng của Nga My cùng Võ Đang cực kỳ nổi tiếng đều là tuyệt học chưởng pháp của Võ Đang cùng Nga My, thiên hạ có lẽ cũng chỉ có hai môn phái này có thể cộng đồng chia sẻ truyền thừa với nhau, Bát Quái Chưởng cũng là như thế.
Bát Quái Chưởng của Nga My mạnh đến mức có thể xếp cùng với Đại Lực Kim Cang Chưởng của Bắc Thiếu Lâm, về bản chất Bát Quái Chưởng nằm ở biến hóa cùng bổ trợ lẫn nhau, lấy tám phương vị đại diện cho đất trời, dùng tám loại phương vị quy nhất mà thành bát quái trận, dùng chưởng pháp hóa thành trận pháp uy lực kinh người.
Về mặt tính chất Bát Quái Chưởng của Nga My đi theo hơi hướng Hình Ý Quyền của Nam Thiếu Lâm, đều thiên hẳn về biến hóa chứ không phải uy lực chỉ khác một cái theo bát quái tám phương vị mà một cái lại lấy ngũ hành tương sinh tương khắc mà thành.
Về phần Bát Quái Chưởng của Bát Quái Môn thì lại không nổi tiếng bằng, để tránh cho nhầm lẫn giữa hai bên thậm chí có người gọi Bát Quái Chưởng phương nam thành Bát Cực Chưởng hoặc Bát Cực Quyền.
Bát Cực Chưởng thiên hẳn về uy lực, chân lực cùng ám kình, thiên hẳn về uy lực giống với Đại Lực Kim Cang Chưởng của Thiếu Lâm đồng thời tinh túy nằm ở khả năng khống lực, sử dụng ám kinh xen lẫn cương nhu kết hợp, loại biến hóa ám kình này lại có chú giống Thất Thương Quyền của Thất Thương Phái tuy nhiên uy lực thì không bằng.
Nếu nói Nga My Bát Quái Chưởng, Nam Thiếu Lâm Hình Ý Quyền, Bắc Thiếu Lâm Đại Lực Kim Cương Chưởng cùng Thất Thương Phái Thất Thương Quyền là đồng cân đồng hạng thì Bát Cực Chưởng lại bị rời xuống thấp hơn một bậc, có thể so sánh cùng Đại Tung Sơn Chưởng của phái Tung Sơn.
Sự phân chia rõ ràng này chỉ để chứng minh một điều, trận cuối không mấy ai coi trọng họ Hồng, ánh mắt đều muốn nhìn vị thiên tài Bắc Thiếu Lâm kia.
Bắc Thiếu Lâm hiện tại rất ít đi lại trên giang hồ, sau khi đại chiến Thiếu Lâm Tự đã biến môn phái này từ đệ nhât bảo tọa rời xuống đệ nhị bảo tọa, ngôi vị đệ nhất võ lâm đã phải chuyển cho Võ Đang.
Bắc Thiếu Lâm phong sơn, đừng nói thiên tài trẻ tuổi mà cao thủ Bắc Thiếu Lâm cũng rất ít khi được nhìn thấy, sự hiện diện của một vị thiên tài Bắc Thiếu Lâm trong một đại hội cỡ này đừng nói là nam phương chú mục mà toàn bộ bắc phương đều chú mục.
Theo Sư Vương gọi tên, Hồng Vũ Lục đã sớm lên đài nhưng Trầm Côn thì mãi chưa thấy đâu.
Hồng Vũ Lục người này thân cao khoảng 1m7, tại cái thế giới này nam nhân như vậy có khi còn bị đánh giá là lùn.
Hồng Vũ Lục vẻ ngoài cũng không có gì quá nổi trội có thể nói là hết sức bình thường ngoại trừ việc ánh mắt hắn rất sắc, ánh mắt sắc như dao vậy chỉ sợ Hồng Vũ Lục cũng là một kẻ hung ác.
Hồng Vũ Lục đương nhiên có thể biết mình không phải là trung tâm của mọi ánh nhìn trong mắt thực sự khó mà che dấu nộ hỏa, hắn tại nam phương cũng rơi vào hàng thiên tài, cho dù đối thủ có phải là Đại Đao Môn – Phong Nhất Trận thì hắn cũng vẫn có lực đánh một trận, ai thắng ai thua còn chưa biết nhưng mà nay lên sàn chỉ làm tô điểm cho kẻ khác thì ai mà chịu được?.
Hồng Vũ Lục tinh thông Bát Cực Chưởng hơn nữa hắn còn muốn mượn trận chiến này cho toàn bộ nam phương thấy Bát Cực Chưởng của Bát Quái Môn tuyệt đối không kém đám người phương bắc kia, hắn lúc trước thật sự muốn dùng Bát Cực Chưởng đánh bại... Bát Quái Chưởng của Viên Tử Y.
Đương nhiên sau khi thấy Viên Tử Y một chưởng miểu sát Đoạn Phiên Vân thì chính Hồng Vũ Lục cũng cảm thấy sợ nhưng điều này không có nghĩa hắn sợ.., kẻ từ Bắc Thiếu Lâm kia.
Viên Tử Y là quái vật thì hắn chấp nhận nhưng hắn cảm thấy mình sẽ không thua kẻ từ Bắc Thiếu Lâm kia.
Đánh không lại Bát Quái Chưởng của Nga My chẳng nhẽ cũng đánh không lại Đại Lực Kim Cang Chưởng của Thiếu Lâm?.
Hồng Vũ Lục lúc này im lặng không nói câu gì gần như đang dồn toàn bộ tinh khí thần, hắn muốn đánh một trận oanh oanh liệt liệt để cho thế nhân đều biết Bát Cực Chưởng của Bát Quái Môn mạnh mẽ thế nào thì trong lúc này Trầm Côn cũng lên sàn.
Người khác lựa chọn lên sàn ra sao Trầm Côn không quan tâm, kẻ này cứ lững thững từng bước đi tới, cước bộ phù phiếm căn bản nhìn không ra là kẻ học võ, đương nhiên cái này không quan trọng, quan trọng nhất Trầm Côn... đẹp trai.
Tại thế giới này trai đẹp cũng không phải là ít nhưng hòa thượng đẹp trai thì lại là việc hiếm lạ, cái đầu bóng loãng, mặt như mặt ngọc, mi thanh mục tú, thân hình dong dỏng cao phải đến 1m8, mặc trong người bộ đồ của vũ tăng thiếu lâm loại trang phục ngắn vai thậm chí còn lộ ra đôi tay trắng bạch.
Trầm Côn nếu đội tóc giả đồng thời thay đổi trang phục đi ra ngoài đường liền có thể xưng là tiểu bạch kiểm, căn bản không ai nghĩ tới hắn là vũ tăng Thiếu Lâm.
Nhìn thấy Trầm Côn lên sàn, ánh mắt của Hồng Vũ Lục dãn ra, trong mắt thậm chí đầy vẻ khinh thường.
"Thiên tài Bắc Thiếu Lâm lại là kẻ như ngươi?, Bắc Thiếu Lâm hết người rồi sao? ".
Đối mặt với Trầm Côn lên sàn, Hồng Vũ Lục nhịn không được mỉa mai một cái.
Hắn không lớn tiếng nhưng âm thanh cũng vừa đủ để Trầm Côn nghe thấy, lúc này Trầm Côn cũng mới bắt đầu hơi đánh giá Hồng Vũ Lục một cái sau đó... lại lập tức chuyển ánh mắt đi.
Trầm Côn nhìn chưa đến một giây, trong ánh mắt của hắn lập tức rút sạch đi hứng thú, bắt đầu lại chuyển ánh mắt tới vị trí Cái Bang nơi Viên Tử Y cùng Hoàng Dung đang ngồi, trong ánh mắt lúc này mới tràn ngập hứng thú trở lại.
Người bên ngoài có lẽ chưa để ý đến hành động của hắn nhưng Hồng Vũ Lục đương nhiên là rõ ràng nhất, cả người giận sôi lên.
Tính từ lúc Trầm Côn lên đài trận đấu đương nhiên đã bắt đầu, Hồng Vũ Lục lập tức tiến tới, tốc độ như gió.
Ngón tay mở ra, trên người xuất hiện khí kình mơ hồ tay như móng ưng dương ra vậy, chỉ thấy Hồng Vũ Lục hét lên một tiếng.
"Bão Tàn Thủ Khuyết".
Giây phút Hồng Vũ Lục lao tới, Trầm Côn ánh mắt lại chuyển hưởng, từ chỗ hai tỷ muội Hoàng Dung – Viên Tử Y thì hắn lại rời mắt về phía Mộ Dung Thế Gia, lần này ánh mắt dừng trên người Mộ Dung Yến Nhi.
Mắt hắn nhìn Mộ Dung Yến Nhi nhưng là bước chân vẫn lùi lại, theo bộ pháp của hắn trảo kình Hồng Vũ Lục đánh đến trước mặt thì lại có chút với, Hồng Vũ Lực liền tiếp tục phải tiến thêm một bước, khi mà Hồng Vũ Lục tiến lên bản thân Trầm Côn bước sang phải một bước rồi lại lướt lên phía trên, cứ như vậy trảo kình của đối phương liền đánh xuyên qua hắn.
Hồng Vũ Lực bị Trầm Côn né tránh chiêu đầu cũng không suy nghĩ gì lập tức biến chiêu, chân trái xoay một cái cả người cũng xoay theo, trảo công lại mãnh thế mà tới nhưng mà hắn không ngờ giây phút hắn xoay người lại đã thấy Trầm Côn xoay theo, một tay mở ra giữ lấy tay Hồng Vũ Lục đồng thời đầu gối đưa lên nện thật mạnh vào ngực hắn.
Một âm thanh ‘răng rắc’ rõ mồn một vang lên, âm thanh rõ đến mức toàn bộ thiên tài có mặt trong vòng bát cường đang có mặt ở đây đều phải nghe thấy, đây là âm thanh của tiếng xương vỡ.
Hồng Vũ Lục mắt trợn lên sau đó hai mắt trắng dã cứ như vậy gục cả người xuống bất tỉnh nhân sự.
Từ đầu đến cuối Trầm Côn ánh mắt đều không nhìn đối phương, sau khi Hồng Vũ Lục ngã xuống thì cũng là lúc ánh mắt Trầm Côn chuyển rời từ Mộ Dung Yến Nhi qua Cổ Chân.
Ngoại trừ tam nữ, Cổ Chân là người cuối cùng lọt vào mắt Trầm Côn đồng thời chỉ một chiêu vừa rồi của Trầm Côn cũng đủ cho toàn bộ thiên tài ở nơi này biết bọn họ sắp tới sẽ phải đối đầu với ai, Trầm Côn... là luyện thể cao thủ, ngoại công của hắn đã đến trình độ một cước trực tiếp cũng đủ đánh nát xương ngực một người.
Nếu là người thường thì còn dễ nói nhưng tại nam phương mấy ai không biết Bát Quái Môn – Hồng Vũ Lục là cao thủ ra sao?.
Vòng Thập Lục Cường, Cổ Chân đến từ nam phương là người mở đầu, hắn là người đầu tiên miểu sát Tống Thanh Thư sau đó khiến cho toàn bộ nam phương hô vang nhưng ai cũng không ngờ lần lượt Viên Tử Y cùng Trầm côn đều học theo Cổ Chân, đều sử dụng biện pháp miểu sát này mà loại đi hai thiên tài nam phương.
Số lượng cao thủ nam phương giải này đương nhiên nhiều hơn bắc phương nhưng vào đến vòng Bát Cường thì lại lộ ra vấn đề, số lượng hai bên vậy mà không phân cao thấp.
Nam phương có Mộ Dung Yến Nhi, có Phong Nhất Trận, có Cổ Chân có Đường Thu Diệp.
Tại bắc phương có Hoàng Dung, Viên Tử Y, Trầm Côn cùng Tả Thừa Phong.
Hai bên vừa nhìn đều có thể thấy... đội hình phương bắc ẩn ẩn cao hơn một bậc so với phương nam, điều này không khỏi làm người nam phương có chút khó chấp nhận.