Chương 107: Tiêu Dao Truyền Nhân (3)
Nếu lúc này Vô Song cùng Hoàng Dung đang hạnh phúc trong thứ tình yêu nam nữ thì A Thanh cùng Lý Thu Thủy lại có một chuyến đi xa.
Đầu tiên liên minh ba người Lý Thu Thủy – Âu Dương Phong cùng Bạch Tự Tại tan rã, tất nhiên không phải ba người không còn hợp tác nữa mà là vì Lý Thu Thủy bắt buộc phải rời đi, nàng còn trực tiếp đưa lại Thất Tinh Kiếm cho hai người Âu Dương Phong cùng Bạch Tự Tại.
Lý do mà Lý Thu Thủy rời đi cũng là dễ hiểu, nàng hiện nay cảm thấy đi cùng Bạch Tự Tại hay Âu Dương Phong căn bản không có lợi, không cách nào so được với A Thanh, những việc không có lợi thì Lý Thu Thủy tuyệt đối không làm.
Lý Thu Thủy cũng đã ở gần A Thanh vài ngày, cho dù nàng kinh sợ trước thực lực của A Thanh nhưng cũng dần dần làm quen với tính cách của A Thanh, A Thanh cũng không phải đại ma đầu giết người không chớp mắt gì thậm chí Lý Thu Thủy còn cảm thấy A Thanh cực kỳ dễ gần, quan trọng nhất là... Lý Thu Thủy nhận ra không rõ tại sao A Thanh lại tương đối vừa mắt với mình, khi ở gần A Thanh thường thường nàng sẽ chỉ điểm Lý Thu Thủy một hai.
Lý Thu Thủy đã đạt đến cảnh giới này rồi, trong thiên hạ hiện nay rất ít người có thể làm đối thủ của nàng nhưng đứng trước mặt A Thanh bản thân Lý Thu Thủy vẫn cứ như một đứa bé chưa lớn, ở bên cạnh A Thanh khiến nàng thu được rất nhiều rất nhiều lợi ích.
Về phần tại sao A Thanh lại vừa mắt với Lý Thu Thủy cái này đương nhiên Lý Thu Thủy không biết rằng đây là đồng bệnh tương liên.
A Thanh cả đời yêu một nam nhân nhưng lại không được đáp lại, nàng là người đến trước nhưng rốt cuộc chỉ là kẻ thứ ba, việc này đâu khác gì Lý Thu Thủy?.
Lý Thu Thủy vốn là thanh mai trúc mã với Vô Nhai Tử, nàng vốn là người đến trước nhưng cũng chỉ là kẻ thứ ba mà thôi, nàng vốn nghĩ Vô Nhai Tử sẽ ở bên nàng cả đời, đời đời kiếp kiếp yêu nàng thương nàng nhưng nàng chung quy chỉ có được thân xác của Vô Nhai Tử mà không có được trái tim ông ta, người Vô Nhai Tử dành chọn tình yêu chính là muội muội của nàng – Lý Thương Hải.
A Thanh thua thiên hạ đệ nhất mỹ nữ Tây Thi thì Lý Thu Thủy cũng thua một vị thiên hạ đệ nhất mỹ nữ khác – Lý Thương Hải.
Bản thân A Thanh cảm thấy mình cùng Lý Thu Thủy có chút tương đồng với nhau, trong mắt A Thanh mà nói nàng cảm thấy Lý Thu Thủy đáng thương hơn là đáng trách rất nhiều lại thêm việc A Thanh không cách nào đoạt được trái tim của Phạm Lãi từ Tây Thi dẫn đến A Thanh luôn có chút ác cảm với những nữ nhân xinh đẹp hơn mình.
Lý Thu Thủy đương nhiên xinh đẹp hơn A Thanh nhưng đừng quên nàng đã bị hủy dung, cộng thêm việc tình duyên của Lý Thu Thủy thì quả thật tương đối ‘vừa mắt’ với A Thanh.
Trong thời gian hai ngày đi theo A Thanh bản thân Lý Thu Thủy liền rời khỏi Thái Hồ Độ hướng về phía Dã Tam Pha, theo lời A Thanh nói thì nàng muốn ở lại Dã Tam Pha một đoạn thời gian tương đối dài.
Dã Tam Pha là một dãy núi rất lớn nếu so sánh ra mà nói chỉ sợ không thua kém gì Đại Tuyết Sơn của phía tây bắc đồng thời ở Dã Tam Pha vì địa hình cực kỳ khó di chuyển không thích hợp cho khai tông lập phái dẫn đến việc đây là một vùng đất hỗn loạn, không có bất cứ một môn phái võ lâm nào muốn đặt căn cơ ở Dã Tam Pha bù lại thì nơi đây có rất nhiều sơn trại.
Trên Dã Tam Pha có 3 băng mã tặc lớn lần lượt là Hắc Phong Trại, Bạch Hổ Trại cùng Thiên Long Bang.
Trong ba thế lực lớn nhất Dã Tam Pha này thì Hắc Phong Trại là thế lực nằm gần Thái Hồ Độ nhất nên nghiễm nhiên nó trở thành thế lực xui xẻo nhất bị A Thanh cùng Lý Thu Thủy thu phục.
Đứng đầu Hắc Phong Trại là hai vị trại chủ tu vi cực kỳ đáng sợ lần lượt là Hắc Vô Tà cùng Bạch Vô Khuyết, bằng vào thực lực đại tông sư của mình bọn họ có thể chiếm đất xưng vương tự lập một góc trời tại Dã Tam Pha đáng tiếc... đại tông sư trong mắt Lý Thu Thủy thì khác gì kiến hôi?.
Lại nói về A Thanh cùng Lý Thu Thủy, sau khi chinh phục xong Hắc Phong Trại liền không có ý định tiếp tục tiến lên, không có ý định thộng nhất Dã Tam Pha thậm chí còn ra lệnh cho Hắc Vô Tà cùng Bạch Vô Khuyết tuyệt đối không được để lộ nửa điểm phong thanh về sự tồn tại của hai người dẫn tới thế cuộc tại Dã Tam Pha hầu như không thay đổi.
Hắc Phong Trại tổng cộng có khoảng 200 tên sơn tặc, tu vi có thấp có cao, người thấp nhất thì khoảng tam lưu cao thủ về phần mạnh mẽ hơn một chút thì đạt đến nhất lưu cao thủ, ngoài đám sơn tặc này ra thì Hắc Phong Trại còn có tứ đại hộ pháp đều là tông sư thực lực, cộng thêm hai vị trại chủ mà nói thì Hắc Phong Trại cũng có thể tính là nhất lưu thế lực trên giang hồ đáng tiếc kể cả không cần A Thanh ra tay thì một mình Lý Thu Thủy cũng có thể giết sạch Hắc Phong Trại từ trên xuống dưới, so với ngũ tuyệt cao thủ như Lý Thu Thủy thì Hắc Phong Trại tuyệt đối chỉ là món đồ chơi không hơn không kém.
Sau khi chinh phục xong Hắc Phong Trại thì A Thanh cùng Lý Thu Thủy chiếm dụng một căn nhà lớn nằm ở sâu bên trong sơn trại làm nơi ở lại, ở đây A Thanh mới bắt đầu giao nhiệm vụ đầu tiên cho Lý Thu Thủy.
.......
"Thu Thủy, ta muốn ngươi thu đệ tử".
Lý Thu Thủy vốn đang nhắm mắt luyện công đột nhiên nghe thấy A Thanh mở miệng, nàng lập tức quay đầu lại sắc mặt có chút cung kính xen lẫn tò mò.
"Tiền bối, người muốn ta thu đệ tử?, việc này chỉ sợ... có chút không tốt cho lắm".
A Thanh nghe thấy Lý Thu Thủy nói vậy rốt cuộc cũng mở mắt ra, nàng có chút không vui lên tiếng.
"Ngươi không đồng ý?".
Cảm thấy lời nói của A Thanh hướng về phía mình, Lý Thu Thủy lập tức đính chính.
"Tiền bối... cái này không phải là vãn bối không muốn... chỉ là sư phụ đã có di huấn, muốn làm truyền nhân của Tiêu Dao Phái nhất định phải do chưởng môn đời này của Tiêu Dao Phái là... Vô Nhai Tử thu nhận nếu không thì không cách nào học được tuyệt học của Tiêu Dao Phái. Lý Thu Thủy không phải là người tốt nhưng cũng... vẫn phải vâng lời sư phụ di huấn ".
Lời nói của Lý Thu Thủy tất nhiên có lý, nàng là người Tiêu Dao Phái liền phải sống theo luật của Tiêu Dao Phái, nàng cho dù vô pháp vô thiên nhưng lời nói của sư phụ thì nàng vẫn phải nghe, nàng có điểm giới hạn của nàng.
A Thanh nghe thấy lời Lý Thu Thủy nói, nàng đang trong tư thế xếp bằng liền đứng lên, nàng thực sự không quan tâm lắm đến di huấn của Tiêu Dao Tử, Tiêu Dao Tử đến tuổi làm cháu nàng còn không đủ vì cái gì nàng phải quan tâm?.
Thứ làm A Thanh hứng thú với Tiêu Dao Phái chỉ là Bắc Minh Thần Công mà thôi, nếu không phải Bắc Minh Thần Công thì nàng lười nhìn đám tiểu bối này.
A Thanh đứng lên, khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện một nụ cười nhạt, nụ cười làm Lý Thu Thủy như cảm thấy bản thân mình run lên từng đợt, nàng cảm thấy lời nói tiếp theo của A Thanh tuyệt đối cực kỳ kinh khủng.
Quả nhiên như Lý Thu Thủy suy nghĩ, nàng chỉ thấy A Thanh đưa bàn tay lên nhẹ bấm sau đó ánh mắt lóe lên hai tia sát khí.
"Tiêu Dao Phái đời này có ba cái truyền nhân, Vu Hành Văn đang ở Thiên Sơn, Vô Nhai Tử thì đang ở Lôi Cổ Sơn, nếu ta giết chết cả hai thì ngươi liền là chưởng môn Tiêu Dao Phái, đúng hay không?".
Lời nói của A Thanh đương nhiên là đúng, chỉ cần Vô Nhai Tử cùng Thiên Sơn Đồng Mỗ chết thì ngôi vị chưởng môn chắc chắn thuộc về Lý Thu Thủy nhưng chính lời nói này làm Lý Thu Thủy run lên, nàng biết A Thanh có thực lực giết Vô Nhai Tử cùng Thiên Sơn Đồng Mỗ, lời nói của A Thanh căn bản không phải để đùa.
Lý Thu Thủy cắn chặt đôi môi đỏ mọng, nàng ra sức đến mức đôi môi hồng bật máu, sau đó lập tức lên tiếng.
"Tiền bối, vãn bối lúc nãy còn chưa nói xong... vãn bối cũng có thể thay Vô Nhai Tử thu đồ đệ nhưng kẻ đó ít nhất phải đạt được tư cách ra nhập Tiêu Dao Phái...".
Mỗi lần Lý Thu Thủy nói ra một chữ thì sức ép A Thanh đè lên nàng lại càng lớn, càng trở nên đáng sợ, sắc mặt Lý Thu Thủy thậm chí dần dần chuyển sang trắng bệch, nàng cho dù là ngũ tuyệt cao thủ cũng không có cách nào chịu được sức ép của thủ hộ giả, chỉ cần bằng ánh mắt uy áp bản thân A Thanh đã làm Lý Thu Thủy cảm thấy như nghẹt thở.
"Tiền bối, cái này cũng không phải vãn bối nói láo, võ công của Tiêu Dao Phái chúng ta phi thường đặc biệt, nếu không có siêu cường ngộ tĩnh chỉ sợ...".
Lý Thu Thủy nói đến đây liền cảm thấy áp lực đè lên bản thân mình đã không cánh mà bay, ở trước mặt nàng A Thanh dõi ánh mắt về phía Thái Hồ Độ, giọng nói đầy thản nhiên.
"Vô Song, dung mạo của hắn thế nào?".
Lý Thu Thủy nghe A Thanh hỏi về Vô Song thì ánh mắt liền dãn ra, nàng thật sự không ngờ A Thanh lại muốn mình nhận Vô Song làm đệ tử.
Lúc trước A Thanh đã nói nàng vẫn đóng vai sư phụ của Vô Song nhưng Lý Thu Thủy lại nghĩ khác, nàng cảm thấy thực lực của A Thanh đáng sợ đến không bút nào tả xiết, thực lực A Thanh cao hơn mình không biết bao nhiêu lần thì tại sao lại để Vô Song thật sự làm đệ tử của nàng?.
Theo Lý Thu Thủy suy nghĩ thì A Thanh chỉ muốn lấy cho Vô Song một cái danh phận đi trên giang hồ mà thôi về phần võ công của Vô Song đương nhiên là do A Thanh đến dạy rồi, nào đến phiên nàng?.
Nếu A Thanh nói ra bất cứ một cái tên nào thì Lý Thu Thủy còn suy nghĩ nhưng Vô Song lại là một cái khái niệm khác.
Đầu tiên nói về dung mạo, thật ra mà nói chắc chắn Vô Song không hề đẹp trai nhưng ai quy định đệ tử Tiêu Dao Phái phải đẹp trai?, dung mạo của Tiêu Dao Phái chỉ quan trọng là ‘đẹp’ mà thôi, nếu chỉ xét về nét đẹp trên khuôn mặt thì nhan sắc của Vô Song cộng thêm khí chất trời sinh của hắn chỉ cần Vô Song chịu giả gái thì Lý Thu Thủy còn cảm thấy thua kém vài phần, về phần dung mạo Vô Song đương nhiên là đạt.
Tiếp đến là ngộ tĩnh cái này lại càng không cần xét, Lý Thu Thủy đã đi qua rất nhiều nơi, nàng đã rất nhiều thiên tài trong giang hồ nhưng nàng có thể lấy mang ra đảm bảo không có bất cứ thiên tài nào còn trẻ như Vô Song đã đạt đến Đại Tông Sư cảnh giới, thực lực của Vô Song nào còn tính là thiên tài nữa, thực lực của Vô Song liền tính là giang hồ tiền bối thế hệ trước mới đúng.
Cuối cùng là về phần tạp học cái này Lý Thu Thủy cũng không quan tâm cho lắm, đành rằng Tiêu Dao Tử rất thích đệ tử của mình tinh thông cầm kỳ thi họa... nhưng không phải là yếu tố bắt buộc, đến cả Lý Thu Thủy hay Vu Hành Văn cũng đâu có tinh thông khoản này?, đệ tử nhập môn của Tiêu Dao Phái chỉ cần đáp ứng được hai yếu tố đầu tiên đương nhiên là đủ chỉ tiêu xét tuyển.
Gần như không cần suy nghĩ, Lý Thu Thủy lập tức mở miệng.
"Nếu tiền bối muốn Thu Thủy nhận Vô Song là đệ tử đương nhiên không có bất cứ vấn đề gì, bằng vào dung mạo cùng tư chất của Vô Song đều là đỉnh giai, vãn bối tuyệt không có ý kiến".
A Thanh vẫn không nhìn Lý Thu Thủy, ánh mắt nàng một mực hướng về Thái Hồ Độ, trong mắt dần dần có một tia thần thái khác thường.
A Thanh ngày hôm đó từng nhìn thấy chín đầu hắc long sau lưng Vô Song, lúc đó nàng thực sự không cách nào khống chế được cảm xúc của mình vì vậy cũng khó lòng mà đánh giá được chín đầu rồng sau lưng Vô Song rốt cuộc là mạnh hay yếu nhưng nàng nhớ như in hình ảnh cuối cùng khi mà tám đầu rồng dần dần biến thành hư vô chỉ để lại một đầu hắc long càng ngày càng rõ ràng, đầu hắc long kia rốt cuộc dần dần dung nhập vào cơ thể Vô Song.
Sau hôm A Thanh đến gặp Vô Song thì A Thanh còn biết thêm có rất nhiều việc Vô Song cũng không rõ, đến cả việc hắn là ai chính hắn cũng không nhận thức được vì vậy A Thanh bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn, không phải là nàng không tin tưởng Vô Song, Vô Song có thể để A Thanh không tin tưởng nhưng Trương Tam Phong lại khác vì vậy thứ làm A Thanh suy nghĩ là đầu hắc long kia.
Từ việc Vô Song có thể hấp thụ ma khí thêm vào hư ảnh sau lưng hắn thì A Thanh có dự đoán rất lớn là Vô Song cùng Đế Thích Thiên đến từ cùng một nơi chỉ là Đế Thích Thiên có thể giữ nguyên thần trí cùng sức mạnh còn Vô Song lại mất tất cả mà thôi.
Thực lực của Vô Song liên quan rất lớn đến kế hoạch sau này của A Thanh vì vậy nàng phải biết được... giới hạn của Vô Song rốt cuộc ở đâu.
Ký ức có thể mất đi nhưng có một số thứ còn tồn tại mãi, những thứ được cất thật kỹ trong sâu thẳm linh hồn, những thứ quan trọng nhất mà không ai có thể xóa nhòa, A Thanh muốn biết thứ quan trọng nhất mà Vô Song cất kỹ là gì, nàng muốn biết... dục vọng của Vô Song rốt cuộc là gì.
Dòng suy nghĩ của A Thanh rốt cuộc cũng dừng lại, nàng hướng ánh mắt về phía Lý Thu Thủy sau đó khẽ gật đầu.
"Đúng, ta muốn ngươi thu nhận hắn làm đệ tử như chính ngươi nói với Tây Độc, ta cũng muốn ngươi truyền thụ toàn bộ Tiêu Dao tuyệt học mà ngươi biết cho hắn... tuy nhiên nhất định phải kiểm tra xem hắn có đủ tư chất gia nhập Tiêu Dao hay không ".
"Tiêu Dao các ngươi quan trọng nhất dung mạo cùng ngộ tĩnh sau đó lại đến học thức bất quá ta lại càng muốn ngươi kiểm tra tâm chí hắn, tốt nhất là dùng mị thuật của ngươi đi, dùng Truyền Âm Sưu Hồn Đại Pháp thử hắn một chút".
.......
Quay ngược lại thời gian về hiện tại.
A Thanh lúc này đứng lặng thật lâu, cũng không ai biết nàng đang nghĩ gì nhưng hiện nay bằng vào sự tập trung của A Thanh mà nói ngay đến Lý Thu Thủy cũng không dám lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của A Thanh.
A Thanh không nói cũng không cử động khiến Lý Thu Thủy không biết thế nào mà lần nhưng nàng hiện nay vẫn cảm thấy tim đập chân run, nàng trên đời này chỉ sợ sư phụ nhưng hiện nay tuyệt đối thêm hai vị trí nữa trong danh sách này chính là A Thanh cùng Vô Song.
Tiêu Dao Tử thu nhận Lý Thu Thủy từ nhỏ lại truyền võ công cho nàng, nàng sợ xuất phát từ kính.
A Thanh mang theo uy tháp thiên địa, thứ áp lực mà Lý Thu Thủy không cách nào phản kháng, nàng sợ là vì uy.
Cuối cùng là Vô Song, Vô Song cho Lý Thu Thủy một loại cảm giác chân thật nhất của nỗi sợ, sợ đơn giản chỉ vì sợ, căn bản không có lý do. Nhìn vào ánh mắt của Vô Song bản thân Lý Thu Thủy không cách nào coi Vô Song là con người nữa, con mắt kia... rõ ràng là của ác ma.
Nếu lúc trước Lý Thu Thủy còn có chút khinh thị Vô Song thì nay có cho nàng thêm một cái mạng nàng cũng không dám, nàng thậm chí cảm thấy tính ‘mê trai’ của mình không ngờ lại cứu nàng một mạng, nếu hôm đó trên Dã Tam Pha không xuất phát từ sự thích thú của Lý Thu Thủy đối với Vô Song mà nàng lựa chọn trực tiếp chém giết Vô Song thì không biết nàng hiện nay còn sống hay đã chết.
.............
Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.