Công Chúa Hai Tính Cách, Anh Vẫn Thích

Chương 1: Gia đình

'Cạch..cạch...cạch..' tiếng gõ bàn phím liên tục vọng ra từ trong phòng. Nơi đây rất rộng, màu chủ đạo là hồng sữa ngọt ngào, một cái giường ngủ to màu hồng nhạt cùng con gấu ôm màu vàng kem to bằng kích cỡ người lớn, ngoài ra còn rất nhiều thứ khác. Thứ làm người ta tò mò nhất là một cánh cửa rất không bình thường bởi vì bên trong là một cô gái đang bị vây kín bởi rất nhiều máy tính lớn.'Reng...reng...reng...' tiếng điện thoại rất to lấn áp cả tiếng của máy tính.
- "Alo.." nó nhấc máy lên nghe mà không cần nhìn là ai gọi.
- "Mình là tiểu Dương dễ thương của cậu nè" cô gái đầu dây bên kia tâng bốc mình mà không biết ngượng.
-"Thôi đi, đúng là mèo khen mèo dài đuôi mà" nó bĩu môi giễu cợt. --"Cậu lạnh lùng thật khen mình một câu có chết ai đâu" tiểu Dương bực mình trách con bạn không hiểu chuyện.
- "Không có chuyện gì thì bye nha" nó đang chuẩn bị cúp máy thì tiểu Dương nói với nó một chuyện hết sức buồn cười "Cậu đi hẹn hò tập thể với mình không?"
Nó bước ra khỏi căn phòng đó, ánh mặt trời chiếu xuống sắc đẹp mỹ miều của nó. Mái tóc màu đen óng ả dài đến hông vì làm việc lâu nên hơi rối, đôi mắt màu đen cuốn hút, lông mày dày thanh tú, môi căng mọng hồng nhuận như hoa anh đào. Nó mặc một chiếc váy ngủ màu trắng làm tôn lên làn da trắng sứ của mình.
Đây là thời gian người bình thường vừa ngủ dậy còn nó thì vừa mới hoàn thành xong công việc. Nó làm VSCN, thay quần áo rồi xuống dưới nhà ăn cơm. Vừa bước xuống nó đã ngửi thấy mùi thức ăn bốc lên nghi ngút cùng bàn đồ ăn rất đẹp mắt và rất nhiều.
-"Tuyết con dậy rồi à, phụ mẹ một tay bê đồ ăn lên đi" người phụ nữ mặc một chiếc váy xòe màu đen có ren, mái tóc vàng óng qua vai, đôi mắt màu đen giống nó, trên mặt còn hiện rõ vài giọt mồ hô, đây là mẹ nó Kiều Linh.
-"Mẹ, việc chuẩn bị đồ ăn sáng này cứ để người hầu làm cho" nó thật sự thấy có điều gì đó không đúng ở đây nhưng đáp lại nó chỉ là câu trả lời hết sức lãng xẹt "B-í-m-ậ-t"
Sau khi hai mẹ con nó đã dọn đồ ăn ra xong thì có tiếng ô tô bên ngoài nên liền mở cửa ra xem. Nó tự hỏi sao lại nhìn cái xe này rất quen thì một người đàn ông mặc vest đen từ trong xe bước ra. Làn da hơi ngăm đen nhưng khỏe khoắn, mái tóc nhuộm đỏ hung nó thấy cũng rất oách, đôi mắt màu lục sắc bén như đại bàng. Đặc biệt là cái khí thế rất khác biệt, rất có thể ép chết người. Người này thì vừa nhìn là biết là Hoàng Kiệt_bố của nó vì hai người này rất giống nhau.
Khi nhìn thấy bố trở về thì nó mới hiểu tại sao hôm nay mẹ kỳ lạ như vậy. Nó chạy nhanh đến ôm bố và làm tổ ở đó luôn
- "Bố...con nhớ bố lắm" ông cảm thấy rất vui như và ấm áp khi nghe con gái nói nhớ mình.
-"Bố cũng nhớ con lắm" chỉ khi về đây ông mới bỏ xuống sự đề phòng, trở về làm người bố của hai đứa con. Gia đình là nơi đầy ắp tình yêu thương với với nhau, là nơi bất cứ ai cũng phải có và là nơi ta thuộc về