Chương 19: Nathaniel Richards

Comic Ác Ma Pháp Sư

Chương 19: Nathaniel Richards

Chương 19: Nathaniel Richards

Hôm sau, khi mặt trời mới mọc, Howard liền dẫn theo Đinh Vũ cùng Diana đi tới một tòa cao ốc tại Rome.

Rome là một thành phố từng kinh lịch qua rất nhiều chiến hỏa. Điển hình là năm đó các barbarian (người dã man) đoạt Rome từ tay các Đế quốc Rome. Lúc đó ngọn lửa đã đốt thành phố Rome bảy ngày bảy đêm, đem rất nhiều kiến trúc mà đã từng huy hoàng qua, đốt thành tro bụi.

Bất quá, đến thế kỷ 20, thành phố Rome cũng không phải là một cái rách rưới vật. Hiện tại, nó là niềm tự hào của người Ý.

Tại tòa cao ốc này, Howard đệ trình lên giấy tờ. Sau khi kiểm tra xong, hắn được một nhân viên đưa vào.

"Khoan đã." Howard vội vàng nói: "Ta có hai người bạn cũng muốn gia nhập vào Brotherhood of the Shield."

Nhân viên tiếp tân nhíu mày hỏi: "Bọn họ là nhà khoa học?"

"Cũng không phải, bọn họ là chiến sĩ cùng ma pháp sư." Howard vội nói.

"Như vậy thật xin lỗi." Nhân viên tiếp tân áy này nói: "Brotherhood of the Shield không tiếp nhận bất kỳ sự gia nhập của bất kỳ ai ngoại trừ nhà khoa học."

"Được rồi." Đinh Vũ ngăn trở Howard nói thêm cái gì, lúc này hắn liền lấy ra một tấm huy chương: "Chúng ta cũng không muốn gia nhập, chỉ muốn đi tham quan Immortal City (Thành phố bất tử) thôi."

"Đây là?" Nhân viên tiếp tân ngạc nhiên, tiếp nhận huy chương. Chỉ thấy trên đó viết hai chữ: "Kamar Taj."

"Các ngươi đến từ…" Nhân viên tiếp tân kinh ngạc nói.

"Chúng ta đến từ Kamar Taj." Đinh Vũ mỉm cười nói.

"Vậy chờ chút, ta muốn thông báo." Nhân viên tiếp tân vội vàng nói.

Thực sự thì trong thế giới đằng sau thế giới của người bình thường, Kamar Taj cũng rất nổi tiếng. Nó không chỉ là nơi ở của Chí tôn Pháp sư, nó còn là thành địa tu hành của các ma pháp sư. Hơn thế nữa, nó còn là nơi trung tâm của ma pháp trận. Ma pháp trận này chính là để phòng ngừa sinh vật từ các chiều không khác nhau tới xâm lấn Trái Đất.

Nhân viên tiếp tân nâng lên bộ đàm, bấm một dãy số, sau đó nghe máy. Sau khi thông báo có khách nhân đến từ Kamar Taj, nhân viên liền tắt bộ đàm.

Lại chờ một lúc sau, chỉ thấy tiếng chuông của bộ đàm vang lên, nhân viên nghe xong liền nói: "Rất xin lỗi để các vị chờ lâu. Cấp trên đã cho phép các khách nhân đến từ Kamar Taj có thể đi vào, tham quan Immortal City."

"Có thế chứ." Đinh Vũ cười nói, ngậm lên điếu xì gà. Vừa nãy hắn cũng rất hồi hộp, không biết có được cho phép đi vào hay không, cho nên đã đốt lên một điếu xì gà để giảm bớt sự căng thẳng của mình.

Ba người đi theo nhân viên tiếp tân tới một cái cánh cửa.

Đinh Vũ nhìn một chút, đây không phải thang máy ở thời hiện đại sao?

Mở cửa ra, quả nhiên bên trong trông khá rộng và sạch sẽ, có các nút bấm chọn các tầng, còn nhấp nháy nữa.

Thực ra tòa nhà Stark cùng phân bộ SSR cũng có thang máy nhưng còn lâu mới trông hiện đại được như thế này.

Thang máy đi xuống. Ba người cũng biết Immortal City nằm sâu dưới lòng đất, cho nên cũng không ngạc nhiên chút nào.

"Ba vị, mời xem đằng sau mình." Lúc này, nhân viên tiếp tân mỉm cười nói.

Ba người quay đầu lại, chợt phát hiện sau lưng mình lại là một chiếc kính. Xuyên thấu qua kính, vậy mà thấy được: "Một thành phố!"

"Trời ạ, quá đẹp." Howard hô lên tiếng lòng của Diana cùng Đinh Vũ.

Chỉ thấy đây là một thành phố được điểm xuyết bởi những vì sao. Những vì sao này chình là những ánh đèn neon sáng chói. Nơi xa, liền thấy từng dãy, từng dãy nhà cao tầng mọc lên như nấm, nhưng lại trông rất giống nhau. Điều này khiến ba người cùng có một cảm giác: Đó chính là những tòa cao ốc này không phải nhà, đó là từng người binh sĩ đứng nghiêm, trang phục giống nhau.

Từng con đường dài, rộng, trông vuông vắn hẳn hoi, hơn nữa còn rất có trật tự, không lộn xộn chút nào. Trên đường, từng chiếc xe qua lại. Con mắt của Howard không nhận ra được, nhưng ánh mắt của Đinh Vũ cùng Diana lại có thể nhận ra những chiếc xe này. Bọn chúng có thể nói là trông cực kỳ hiện đại.

"Vũ, làm sao ta cảm thấy những chiếc xe kia không giống với những chiếc ta thấy ở thành phố New York?" Diana không hiểu hỏi.

Đinh Vũ nuốt một ngụm nước bọt, thầm nghĩ: "Giời ạ, đây hoàn toàn không phải cận đại a, đây đã là hiện đại được chứ?"

"Bọn chúng đều là ô tô." Đinh Vũ nhìn nhìn, kết luận: "Tuy hình dáng khác nhau, nhưng đều là ô tô, có điều được thiết kế trở nên hợp mắt hơn."

"Vậy sao?" Diana gật đầu, tuy vậy, nàng vẫn là cái hiểu cái không.

Chờ năm phút, thang máy cuối cùng cũng xuống cuối. Đinh Vũ cùng Diana và Howard theo nhân viên tiếp tân đi ra ngoài.

Nhân viên tiếp tân dẫn bọn họ tới cổng thành thị. Ở đó, bọn họ tách ra. Howard được dẫn đi đăng ký để gia nhập vào Brotherhood of the Shield. Đinh Vũ cùng Diana thì được dẫn tới một khách sạn dành cho các khách nhân của tổ chức này.

Đinh Vũ cùng Diana được dẫn vào một căn phong vip. Hai người chờ ở đây một lúc thì thấy tiếng gõ cửa.

Vừa mở cửa, thì thấy đó là Howard cùng một cô gái.

Chỉ thấy cô gái kia cười nói: "Xin chào hai vị, tự giới thiệu một chút, ta là Jane, ta sẽ phụ trách dẫn hai vị cùng ngài Howard đi tham quan Immortal City."

"Vậy cám ơn ngươi, Jane." Nói xong Đinh Vũ cùng Diana cũng đứng dậy, đi theo Howard cùng Jane đi tham quan.

"Nơi này là công viên." Đi một lúc, Jane chỉ vào một chỗ nói.

Lúc này, Diana tò mò hỏi: "Nơi này cũng có công viên sao?"

"Đương nhiên là có." Jane nói: "Các nhà khoa học cũng cần giải sầu, cho nên nơi này cũng cần công viên. Hơn nữa còn có quán bar, rạp hát, rạp chiếu phim,…"

"Ồ, rất hiện đại mà." Đinh Vũ cười nói: "Không biết có thể cho chúng ta nếm thử đặc sản của nơi đây không?"

"Ồ, ngài muốn nói là ẩm thực?" Jane cười nói: "Vậy được, đi theo ta."

Trong quán ăn, ba người ăn ngấu nghiến.

"Không nghĩ tới a, không nghĩ tới, ẩm thực của nơi này cũng rất tốt đó chứ." Howard vừa ăn vừa cười, nói.

"Đương nhiên, nếu thức ăn không được, các nhà khoa học làm sao có thể tập trung vào công việc của bọn họ?" Jane mỉm cười.

"Ngươi nói đúng. Có thể nói cho ta đầu bếp là người nào sao? Ta có thể dùng tiền thuê sao?" Howard tò mò hỏi.

"Ha ha, Howard Stark." Bỗng nhiên, một âm thanh mang theo hài hước vang lên: "Ngươi tốt nhất không nên làm như vậy, bởi vì chúng ta sẽ không còn đồ ăn ngon để ăn."

Ba người quay đầu nhìn lại, Howard kinh hô: "Nathaniel? Tại sao lại là ngươi?"

"Ai vậy?" Đinh Vũ cùng Diana tò mò hỏi.

Lúc này, Howard đã đứng lên, cho người đàn ông gọi Nathaniel một cái ôm, sau đó giới thiệu cho hai người: "Nathaniel Richards, một người bạn của ta."

"Nathaniel Richards?" Lúc này đến phiên Đinh Vũ kinh hô.

Không trách Đinh Vũ sẽ kinh ngạc như vậy. Bợi vì có lẽ nói đến Nathaniel Richards thì ít ai biết, nhưng nói đến Reed Richards thì mọi người đều hiểu. Reed Richards chính là con trai của Nathaniel Richards. Hai người đều sở hữu một bộ não cực kỳ thông minh.

Hơn thế nữa, Đinh Vũ còn nhớ mang máng đã đọc ở đâu qua rằng Nathaniel có khả năng xuyên qua thời gian, đi tới quá khứ hoặc tương lai.

Bất quá không biết ở trong vũ trụ này, Nathaniel còn có khả năng đó không. Bởi vì nơi này quả thực hỗn tạp rất nhiều thứ. Hơn nữa theo Đinh Vũ được biết (từ sách cổ cùng lời nói của Đại sư Ancient One): Dòng sông thời gian của thế giới này cực kỳ vững chắc. Chỉ có thể quan sát mà không thể xuyên qua.

"A? Ngươi biết ta?" Nathaniel ngạc nhiên kêu lên.

"Ta còn biết ngươi tương lai có một đứa con trai thông minh không kém, thậm chí còn hơn ngươi." Đinh Vũ cười nói.

"Bạn của ta, ngươi còn có thể tiên đoán?" Howard kinh ngạc bật thốt lên.

"Đúng vậy, tiên đoán cũng là một môn học của ma pháp sư." Đinh Vũ mỉm cười nói: "Mặc dù không bắt buộc nhưng biết một chút cũng tốt."

Lúc này đến phiên Nathaniel ngạc nhiên. Bởi vì thông qua quan sát dòng sông thời gian, hắn cũng biết tương lai, mình sẽ có một đứa con cực kỳ thông minh. Không nghĩ ra cũng có một người có thể quan sát tương lai, xuất hiện ở trước mặt hắn.

"Vậy ta thì sao? Tương lai, ta như thế nào?" Howard tò mò hỏi.

"Ngươi cũng giống như Nathaniel, đều sẽ có một đứa con trai cực kỳ thông minh." Đinh Vũ mỉm cười nói.

"Oa a, thật tốt quá." Howard vui sướng vỗ tay cái đụp, cực kỳ phấn khởi nói: "Tới, hôm nay ta mời khách."

"A, Howard, ngươi là mới đến đúng không?" Nathaniel bỗng nhiên hỏi.

"Đúng vậy, làm sao?" Howard mỉm cười hỏi, có thể nói hiện tại, tâm tình của hắn rất sung sướng. Không phải hắn tin tưởng Đinh Vũ vô điều kiện, mà là hắn biết các ma pháp sư luôn có các năng lực kỳ dị. Tiên đoán không có chút nào bị coi là lạ.

"Thì ngươi chưa chắc có tiền của nơi này thôi." Nathaniel cười nói: "Không có tiền, ngươi còn làm sao trả."

"Ây." Howard sửng sốt một chút: "Trong này không dùng dollars sao?"

"Không, chúng ta dùng là tờ Newton." Nathaniel cười nói, móc ra một cái ví, từ trong đó lấy ra một tờ tiền, bên trên có in hình Isaac Newton.

"Oa, Newton đã tự luyến đến mức này sao?" Howard trợn tròn mắt nói.

"Xuỵt." Nathaniel giơ ngón trỏ lên, để bên môi: "Nếu không muốn bị đuổi khỏi Brotherhood of the Shield, ngươi tốt nhất không nên nói xấu Newton."

"Đây quả thực là tự luyến cùng độc tài." Đinh Vũ lắc đầu thầm nghĩ.

"Cũng không sao." Lúc này, Howard mặt dày nói: "Không phải còn có ngươi mà. Cho ta vay, ta khao, lần sau ta trả."

"A." Nathaniel trợn mắt: "Lần trước ngươi vay ta, còn chưa trả đâu."

Howard bĩu môi: "Không phải là đi ăn một bữa sao, làm sao hiện tại, ngươi còn nhớ?"

"Hừ hừ." Nathaniel hừ một tiếng: "Nói chung ngươi không trả tiền, còn lâu ta mới cho ngươi vay."

"Tính gộp một chỗ, lần sau ta trả a." Howard gãi đầu nói.

"Không có cửa đâu." Nathaniel khoanh tay nói.

Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ.

"Tốt a." Cuối cùng, vẫn là Howard chịu thua, từ trong ví rút ra mấy tờ dollars, nhét cho Nathaniel, như đuổi ruồi: "Đi, trả cho ngươi, có thể cho ta vay chưa?"

Lúc này, Nathaniel mới mỉm cười, đem mấy tờ Newton giao cho Howard: "Của ngươi đó, nhớ, lần sau phải trả ta đó."

"Được rồi." Howard đứng lên thanh toán tiền, rất hiển nhiên, không chịu mời Nathaniel thêm một bữa nữa.

Đinh Vũ thấy thế, liền quay qua Nathaniel hỏi: "Ngài Richards, có thể dẫn chúng ta tham quan các thành quả khoa học của Brotherhood of the Shield sao?"

"Cứ gọi ta là Nathaniel." Nathaniel nói, sau đó lại bổ sung: "Nếu là thành quả của người khác, ta không thể làm chủ được, nhưng nếu là của ta, ta có thể làm chủ."