Chương 7
Vẻ mặt hắn từ kinh ngạc,hoảng hốt từ từ thành xám xịt,sợ hãi.Đây là Dung An,cô vợ năm năm trước của gã.
Đêm hôm đó,khi gã quay về thì không thấy cô ở đâu cho nên hắn cùng Dung Ảnh (em gái nữ chính-xuất hiện ở chap 1 nha😎) dựng chuyện nói với gia đình hai bên là Dung An bỏ trốn theo người tình của mình,hắn còn nói hắn vốn dĩ không có tình cảm với Dung An,hắn lấy Dung An cũng chỉ là làm theo hôn ước mà thôi,còn người hắn thực sự yêu là Dung Ảnh
Ba tháng sau,hắn cùng Dung Ảnh kết hôn
May mắn Dạ Thị có quen biết với người ở cục dân chính nên Dạ Tước có thể ly hôn với Dung An và kết hôn với Dung Ảnh "thuận buồm xuôi gió"
Năm năm trước,Dung An là một cô gái không có gì đặc biệt cả,không có tài năng nổi trội,nhan sắc tầm thường,Dạ Tước hắn nói gì nghe nấy.Nhưng năm năm sau gặp lại,cô đã là phó chủ tịch tập đoàn Hắc Thị,đây là tập đoàn nào chứ,tập đoàn đứng nhất nhì trong mọi lĩnh vực như thương mại,công nghiệp,than đá......toàn cầu.Dáng dập bây giờ không chỉ đẹp hơn mà là vô cùng hoàn mỹ,mê người.Vòng nào ra vòng nấy, ba vòng càng nổi bật hơn trong bộ đồ công sở
Trong mắt Dạ Tước hiện lên một tia luyến tiếc,tuy năm năm trước hắn và cô là vợ chồng,nhưng hắn vẫn chưa được nếm thử hương vị của cô.Còn không phải do lúc đó hắn vô cùng chán ghét cô,đêm nào cũng ra ngoài tìm Dung Ảnh sao.
Nhưng không sao, năm năm trước hắn làm cho cô yêu hắn chết đi sống lại được thì năm năm sau vẫn có thể.
Sau một hồi suy nghĩ,Dạ Tước lên tiếng:
-Là em sao Dung An,năm năm trước khi anh biến mất,anh liền cho người đi lật tung cả thành phố S này lên để tìm em nào ngờ tìm ròng rã suốt một năm trời không thấy tung tích của em.Bố mẹ anh liền ép anh kết hôn với Ảnh Ảnh.Anh cũng lực bất tòng tâm,dù sao anh cũng là con trai trưởng trong gia đình nên đành nghe lời bố mẹ.
Nói lên đây vẻ mặt của Dạ Tước vô cùng đau khổ,ai mà không biết bản chất thật của hắn thì có lẽ đều thông cảm với hắn.Gã tiếp tục nói:
-Nhưng mà sau khi kết hôn với Ảnh Ảnh,ngày nào anh cũng cho người đi tìm kiếm anh nhưng năm năm qua tin anh nhận được chỉ có câu nói "không thấy" mà thôi,bây giờ thì em về rồi,chúng ta lại được đoàn tụ rồi.
Dạ Tước chỉ nói hai ba câu liền đổ hoàn toàn trách nhiệm lên người khác,còn mình lại thành người bị hại.Hàn Thiên Băng cười lạnh,nói:
-Dạ tổng.dù sao cũng là quá khứ rồi,tôi nghĩ bây giờ chúng ta nên bàn chuyện hợp tác nhỉ, à mà còn bây giờ tôi tên là Hàn Thiên Băng,anh có thể gọi tôi là Hàn tổng
Dạ tước kinh ngạc trước thái độ lạnh lùng,dửng dưng của Hàn Thiên Băng.Lúc trước nói chuyện với hắn cô lúng túng,ngại ngùng không dám nhìn hắn nhưng bây giờ lại nói chuyện với hắn như hai người xa lạ. Dạ Tước vẫn cố gắng giữ nụ cười nói:
-Được rồi,bây giờ chúng ta bàn chuyện hợp đồng.Bàn xòn anh có thể mời em ăn tối không?
Ngoài lề------------
Mei: A phong à tên kia đang còn dụ dỗ thê tử của ngươi kìa
Hắc Dương Phong: Bà nghĩ thê tử của ta là ai, thê tử của ta không đi dụ dỗ người khác còn được.Chỉ bằng hắn mà đòi dụ dỗ nàng sao😎😎😎😎
Mei: "...." -.- Đúng là vật họp theo loài mà😑😑
_Mei_