Chương 26: Phân Tổ Đội
Sau khi đi săn và đánh chén no bụng thịt của đám ngựa ba sừng này. Chúng tôi kéo thân thể còn thừa lại của bọn chúng về hang.
Đám Goblin kia nhìn chúng tôi với ánh mắt cực kì là hâm mộ luôn. Bọn chúng còn đang đi le ve săn thỏ săn rắn, vậy mà bọn tôi đã đánh chén được một trong những đám bá chủ của khu rừng này rồi.
" Này Goblin Muzaka, các cậu săn được cả lũ ngựa ba sừng này cơ à "
" Ừ, có muốn ăn thịt nó không hả "
" Ô hô, vậy cảm ơn nha, a ui, ngon quá đi mất "
Goblin Saito và Goblin Sei nhìn thấy chúng tôi kéo đám ngựa ba sừng này về hiếu kì chạy ra khỏ thăm.
Lúc trước đám bọn họ đi săn cũng đã từng gặp lũ ngựa ba sừng này thì gặp bao xa thì tránh cũng bao xa luôn.
Quả thật không dám động vào bọn chúng luôn ấy.
Goblin Sei nói răng cô ấy lúc trước xung từng phóng hoả cầu ra tấn công thử một con ngựa ba sừng nhưng mà chỉ làm nát và cháy đen lớp dáp của chúng mà thôi. Không gây được sát thương cho nên nhanh chóng bỏ chạy.
" Yooo, mọi người mở tiệc ăn tối thôi "
Tôi gọi năm thằng Goblin nay tôi phái đi canh giữ kia ra chuẩn bị đồ ăn, cùng với năm cô gái loài người, lúc này họ cũng đang đói meo rồi đây ha.
Và thế là cả đám lại ngồi quây quần bên nhau đánh chén thịt đã được nấu chín của lũ ngựa ba sừng. Vừa thơm vừa ngon nhưng thiếu chút máu tanh kích thích vị giác.
Nghe có vẻ khá là biến thái nhưng Goblin cũng giống như bao loài, là ăn thịt sống. Vị giác cũng hơi có chút khác biệt với con người.
" Ngon quá đi mất "
" Đúng vậy, tôi no quá rồi a"
" Được rồi, vậy thì xu dọn rồi đi nghỉ ngơi thôi "
Sau khi ăn xong, cả đám xu dọn rồi chuẩn bị đi ngủ, nhưng lúc đó tôi tại gặp một chuyện bất ngờ.
" A nôu, tôi có thể ngủ chung với anh được chứ "
Cô gái tóc đỏ lúc này chạy tới bên giường của tôi nói, có vẻ như chuyện đêm qua vẫn khiến cho cô ấy sợ hãi thì phải.
Mặc dù cô gái này là kị sĩ nhưng mà so với đám Goblin đêm qua thì vẫn còn kém xa lắm.
" Ừm "
Thôi thì lần này cứ để cô ấy ngủ ở đây vậy, không thì lại nằm ngoài đó sợ tới sáng cho coi.
Và như thế, tôi cùng với cô gái tóc ngắn màu đỏ này đã ngủ trên cùng một chiếc giường.
Nói như vậy thôi nhưng mà đừng có nghĩ bậy gì nhá, không có ấy ấy gì xảy ra đâu nhé.
Với lại mùi thơm trên cơ thể của cô gái loài người thật là phê. Thảo nào ở kiếp trước mấy anh em có người hiêu toàn hít lấy hít để như nhũng thằng nghiện ấy.
Lúc nửa đêm, tôi bỗng dưng giật mình tỉnh giấc.
" What, what the fuck…"
Cái quần què gì đang xảy ra thế này hả. Cả hai cẳng tay của tôi bị tê dại không còn tri giác luôn rồi.
Không biết từ lúc nào cô gái loài ngươi kia đã dùng một cánh tay của tôi làm cái gối đầu rồi.
Nhưng mà là hai cánh tay a. Hoá ra con bé Goblin Chan chui vào đây từ lúc nào mà tôi không có hay.
Nó cũng nằm một bên và gối đầu lên cánh tay của tôi.
Nhưng mà tại sao con bé Goblin Chan này vào đây mà tôi không biết ciw chứ. Với khả năng nhạy bén của tôi thì không thể không phát hiện được a. Chẳng lẽ con bé này có khả năng ẩn thân hay sao hả.
Trời ơi…Khổ thân hai cái cánh tay của tôi. Mất cả tri giác luôn rồi…
Tạch!!
" Oh? có chuyện gì xảy ra với cánh tay của anh vậy hả "
Hai chị em song sinh loài người đang đưa thức ăn cho tôi nhưng ki tôi cầm vào thì lại để bị tượt tay rơi xuống đất. Bởi vì cánh tay của tôi lúc này đang run run lên không còn sức lực luôn.
" Không sao đâu, nó sẽ sớm trở lại bình thường thôi "
Ài..
Có lẽ đây là kết quả của việc bị lạm dụng hai cánh tay như chiếc gối ôm suốt cả đêm hôm qua đi. Đáng lẽ tôi không nên đáp ứng lời thỉnh cầu của cô gái tóc đỏ kia mới đúng chứ. Giờ có hối hận thì cũng đã muộn rồi a.
Nhớ lại việc lúc sáng nay tỉnh giấc, tôi cảm thấy có vẻ khá là mất mặt a.
Hob Goblin Sei chỉ đi ngang qua và chỉ mìm cười rồi lặng lẽ rời đi, Trên tay của cô bé còn mang theo một cuốn sách ma thuật thì phải.
Ngay cả thằng Goblin Kichi cũng như vậy, nó mỉm cười với tôi trong khi tay chắp vào với nhau như đang cúng cụ.
Còn Goblin E cũng thế, tôi cứ tưởng rằng con bé sẽ giúp tôi nhưng cô bé cũng chuồn đi mất sau khi nhìn thấy Goblin Chan nằm bên tôi.
Cuối cùng thì cũng không ai tới cứu tôi cả. Bắt buộc phải đợi cả hai người kia đứng dậy thì tôi mới rời khỏi giường của mình được.
Sau khi ăn sáng song, tôi duỗi duỗi hai cánh tay sao cho máu nó lưu thông tốt hơn để tìm lại cảm giác.
Sau khi hai cánh tay dần dần có tri giác, tôi bắt đầu lại rèn luyện cho đám Goblin tiểu đệ kia.
Tất nhiên, trong đám thì thằng Goblin Kichi lúc này lại hăng máu luyện tập một cách kì lạ. Chắc bọn nó cũng đã hiểu phải thật là cố gắng để được mạnh như tôi.
Bởi vì số lượng Goblin trong đàn là khá nhiều cho nên tôi phải chia chúng nó ra từng nhóm để dễ dàng kiểm soát các hoạt động của bọn chúng hơn.
Goblin Kichi lúc này đây được phong làm chỉ huy của nhóm " Cuồng chiến sĩ "- là đội tiên phong của cả đàn với giáp và vũ khí hạng nặng.
Hob Goblin Saito là chỉ huy của đội " Kị sĩ " với sở trường nghiêng về tấn công nhanh, cơ động với những vũ khí nhẹ nhành và linh hoạt hơn như kiếm.
Goblin Cham là chỉ huy của đội " Xạ thủ " – là đội chuyên về tấn công tầm xa với những vũ khí như cung và nỏ…
Goblin E là chỉ huy của đội " Mục sư " là đội chữa trị và lo về hậu cần.
Và Hob Goblin Sei là chỉ huy của nhóm " Pháp sư " – là đội chuyên sử dụng ma thuật để tấn công kẻ địch nhưng do ở trong đám Goblin lúc này không có thêm pháp sư nào nữa cho nên Goblin Sei tạm thời là thành viên duy nhất của đội.
Còn tôi, tôi là thủ lĩnh chỉ huy của cả đám Goblin này.
Hiện giờ có tầm ba mươi chín con Goblin tầm độ tuổi như tôi và tới tận hai mươi con Goblin già hơn một chút. Hiện giờ đội quân của tôi có khoảng sáu mươi đứa tính cả tôi.
Sau khi lại hơi ngưa ngứa cái tay chân, tôi bón cho bọn Goblin kia một chút hành rồi lại bắt đầu ra bên ngoài đi săn bắt.
Do mọi người khác đều có tổ đội để quản lí và luyện tập cho nên hôm nay tôi đi ra ngoài săn bắt một mình.
Đầu tiên tôi tìm được một con quái vật nhện. Thân thể của nó to như cái mâm. Mấy cái chân dài ngoẵng với móng vuốt sắc nhọn. Sợi tơ của bọn chúng tuy dẻo dai bền chặt nhưng lại sợ lửa cho nên tôi không tốn nhiều sức lực nào nướng chín nó luôn.
Và tôi đã chén hết tất cả thân thể của nó. Ừm! mùi vị không tệ. Thơm thơm mùi thịt nướng.
[Đã học được kĩ năng ‘ mở rộng tầm nhìn ‘]
Ồ! Phải rồi.
Bởi vì nhện có mấy con mắt lận cho nên mắt của chúng rất là tinh tường, có thể phát giác con mồi từ xa được.
Tôi rất thích cái kĩ năng mới này vì nó giúp cho ánh mắt của tôi càng thêm tinh tường hơn, nhìn xa xa rõ hơn.
Phối hợp với nhiệt lượng cảm ứng cùng định vị sóng âm thì không khác gì Haki quan sát thấp phối bản cả.
Bởi vì lúc này mới tầm 9 giờ sáng theo tôi đoán là thế. Cho nên tôi vẫn tiếp tục chuyến hành trình đi săn của mình.