Chương 1: Tái Sinh Thành Goblin

Chuyển Sinh Thành Goblin Ở Dị Giới

Chương 1: Tái Sinh Thành Goblin

Chương 1: Tái Sinh Thành Goblin

Sự thật đôi khi còn kì lạ hơn cả một câu chuyện bịa đặt.

Chưa bao giờ tôi lại thấm thía từng từ trong câu nói đó hơn lúc này. Thực tế có thể nó hư cấu vãi cả l luôn ấy chứ.

Điều này, tôi đã tự mình trải nghiệm được.

Tôi bị giết bởi một kẻ lạ mặt, và được tái sinh ở một thế giới khác.

Nghe có vẻ khó tin nhưng điều đó là sự thật.

…..



Quay trở lại thời điểm bắt đầu. Tôi từng có tên là Frankenstein, và được cô bạn đồng nghiệp elizabeth rủ đi nhậu vào buổi tối hôm đó.

Được một lúc thì Elizabeth quá chén cho nên tôi đã đưa cô ấy về nhà của cô ấy.

Trời cũng bắt đầu khuya khoắt, đèn điện có vẻ như đã tắt gần hết, ngay cả xe tãi cũng không có chạy nữa.

Cho nên tôi tự đi bộ tới tiệm tạp hoá mua một chai nước khoáng rồi tự đị bộ một mình về nhà.

Bởi vì không muốn tốn thời gian cho nên tôi liền chọn một con đường tắt để đi về.

Đường tắt lúc này có vẻ khá chật hẹp và tối om không nhìn thấy gì. Kèm theo đó là vài vũng nước đục cũng với tiếng giọt nước rơi tí tách trong màn đêm tối nghe hơi rợn người.

Đúng lúc này, tôi nghe thấy một tiếng động kì lạ, cứ nghĩ đó là do con mèo hoang gây nên cho nên cũng không có để ý lắm.

Ai ngờ, một thân ảnh đen kịp từ trong màn đêm lao về phía tôi, rút con dao sắc bén ra và đâm thẳng vào ngực của tôi.

Bởi vì trời quá tối, với lại bị tấn công bất ngờ cho nên tôi liền không thể tránh né được. Chỉ có thể nhìn thấy và cảm nhận được con dao găm kia đâm thẳng vào ngực của mình.

Đau, đau quá.

Một cơn đau đớn tột cùng truyền thẳng vào bộ não của tôi. Kèm theo đó là máu tươi chảy ào ạt ra nhuôm đỏ cả áo của tôi.

Tí tách tí tách..

Máu tươi rơi xuống đất hoà quyện với tiếng giọt nước rơi.

Tôi lúc đó cực kì hoảng sợ, muốn đẩy người kia ra nhưng ai ngờ lại bị đẩy ngã xuống trước.

Phập! Phập! Phập! Phập…

Liên tiếp nhưng tiếng rút ra đâm vào, thân ảnh cầm giao được màn đêm nhuộm đen kia liên tiếp đâm vào cơ thể tôi.

Hoàn toàn là một bên đồ sát, tôi chẳng thể làm gì được. Chỉ cảm nhân được từng cơn đau đớn tột độ mà thôi.

Tôi bắt đầu hoàn toàn mất hết nhận thức, hai mắt cũng bắt đầu mờ đi.

Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi đã bị giết chết. Và tới chết cũng không biết hung thủ giết mình là ai, vì sao lại phải giết mình cơ chứ.

Tôi … Đã Chết..

Nhưng tất nhiên không có nghĩa là mọi chuyện kết thúc ở đây. Nãy tôi có nói rằng là mình được hồi sinh mà.

Tôi vẫn còn nhớ rõ khoảng khắc trước khi chết, ban đầu tôi cứ nghĩ rằng mình đang chìm vào trong nhưng cơn mơ nhưng không phải.

Chính xác là tôi đã bị giết chết rồi, cơn đau đớn kia nhất định là thật. Nhưng sao giờ đây tôi vẫn còn ở đây, ngay lúc này, tôi vẫn còn ý thức a.

Sao lại thế? Có chuyện gì vậy? Tò mò quá.

Tôi mở mí mắt nặng chĩu của mình ra và chợt lấy một ông lão da xanh xấu xí đang chăm chú nhìn lấy tôi.

Điều đó như báo trước rằng tôi được tái sinh ở một thế giới khác với Trái Đất.

Ngày đầu tiên khi tôi được sinh ra.

" Hừm, nhìn cái này đi nào "

Ông lão da xanh kia cầm lấy một hòn đá, móng tay sắc nhọn của ông lão kia đang mày xạch xạch xạch vào hòn đá kia. Một ít bui từ hòn đá rơi xuống.

‘ Oáp…’

Tôi muốn mở to mắt ra xem nhưng xin lỗi, tự dưng tôi lại thấy buồn ngủ quá đi. Có rất nhiều chuyện xảy ra trong hôm nay. Nhưng thôi, để mai nói tiếp nhé.

Ngày thứ hai sau khi tôi mở mắt ra.

Lúc này, có vẻ tinh thần của tôi cũng khá tốt hơn hôm qua rồi.

Không hiểu tại sao cơ thể của mình vẫn là không cử động được, nhưng tôi vẫn muốn biết chuyện gì đang xảy ra.

Và tôi đã cố gắng loay hoay mình để nhìn xung quanh.

Đập vào mắt tôi là một vùng không gian cực kì tăm tối, có vẻ hơi ẩm ướt một chút. Tôi hơi nhìn rõ bên trên còn cá các taeng đá lớn.

Có vẻ như đây là một hang động thì phải.

Vậy có lẽ đây không phải là một giấc mớ rồi. Nhưng mà…

Đây mới là vấn đề a.

Ngay bây giờ đang nằm xung quanh tôi có khoảng ba mươi đứa trẻ da xanh xấu xí.

Khò khò khò!!

Khịt Khịt Khịt!!

Bọn chúng vẫn còn đang ngái ngủ rất ngon.

Theo như kiếp trước đọc truyện tranh ở trên ạmng, tôi nhìn ra chúng rất giống một loài. Đó là Goblin thì phải.

Tôi tiền giờ tay của mình lên xem, chợt thấy tay của tôi cũng xang lè rất giống chúng nó.

Còn nữa, các móng tay của tôi cũng nhọn hắt, rất sắc bén, mặc dù chúng nó chưa mọc dài ra nhưng cũng đủ để cào rách da người rồi.

Ngoài ra, tai của tôi cũng nhọn hoắt, cái mũi cũng nhọn và hàm răng có hai cái răng nanh lòi ra sắc bén như một con sói nhỏ.

Vậy có nghĩa là, từ một con người ở hiện đại, vậy mà giờ đây tôi lại chuyển sinh thành một con goblin cấp thấp.

‘ Muốn khóc quá a ‘

Tôi lúc này tâm trạng hơi có vẻ bất ổn một chút.

Nhưng mà thôi, dù sao vẫn còn sống là may mắn lắm rồi.

Bởi vì hiện tai tôi còn đang là một goblin sơ sinh cho nên tôi nằm im một chỗ không thể đi lại được.

Và nằm ngủ cả ngày như một đưa bé, thật là khó chịu.

Ngay cả ăn uống cũng không cần, nhưng mà tôi lại không có cảm thấy mình đói cho lắm.

Cứ thế, lại một ngày trời trôi qua, tới ngày thứ ba.

Ngày thứ ba khi tôi tỉnh lại, quả là một bất ngờ khiến tôi sững sờ thật lâu.

Có vẻ y như trong những truyện tranh nói, loài goblin lớn lên rất nhanh. Khi tôi tỉnh lại thì cơ thể đã lớn bằng một đứa học sinh lớp 1 rồi.

Nhìn xem hai tay của mình dài ra, có thể cử động dễ dàng hơn hôm qua nhiều, hai cái chân cũng dài, cả cơ thể của tôi đều được phát triển.

Tất nhiên, so với cơ thể nhân loại tuổi gần ba mươi của tôi thì cơ thể này có vẻ yếu hơn rất nhiều luôn.

Nhưng so với ngày hôm qua thì khác một trời một vực rồi.

" Gô gô gô "

Tuy ngắn thôi, nhưng cái thời gian tôi nằm ườn bất động ra đó quả thật khá là đáng sợ.

Thế cho nên, bây giờ tôi và đồng bạn đang rất là quấy phá. Chạy nhảy xung quanh vui đùa.

Tốc độ phát triển của cơ thể này có lẽ không quá kì quái trong thế giới này.

Loài người bởi vì không có nhiều thiên địch cho nên có thể phát triển một cách chậm rãi. Nhưng các loài khác để phát triển và sống xót trong tự nhiên thì phải trưởng thành thật nhanh để duy trì nòi giống.

Việc đó nằm ngoài khả năng phân tích của tôi.

Nếu ông trời đã cho tôi một cơ hôi để sống lại, vậy thì tôi phải tận dụng tuyệt đối không thể bỏ qua được.

" A A A A A "

Lần này, tôi sẽ sống cho thật đáng. Thế là tôi liền hét lên để chứng tỏ cho ý chí của bản thân vậy.

Ưm …

Tiếng hét của tôi vang vọng cả trong hang động, mấy goblin nhìn tôi một cách khó hiểu.

Bọn chúng có vẻ IQ hơi thấp cho nên cũng mặc kệ tôi.

Có động lực, thêm vào đó là sự phát triển nhanh khủng khiếp của giống loài Goblin. Và điều kiện sống ở thế giới này.

Hô hút hô hút..

Binh bốp chát…

Tôi liền dành cả ngày thời gian để luyện tập để đại tới giới hạn của cơ thể này.

Hít đất, cử đá, vung gậy gỗ, v.v…

Dần dần thích ứng với cơ thể mới cũng chính là lúc tôi gục ngã xuống vì kiệt sức..

Đạt thân mình xuống chiếc nệm

" Oa, có mỗi chiếc nêm này thôi sao, không còn cái gì tốt hơn sao hả "

Tôi than vãn, quả thực, cái nệm kia quá mỏng, nằm như không nằm vậy. Dưới lưng đá chồi lên đâm vào lưng tôi khá là khó chịu.