Chương 1: Kết thúc.

Chiến Thiên Hạ Tại Dị Thế

Chương 1: Kết thúc.

"Nghi phạm Trần Vũ, nam 30 tuổi. Sinh ngày 28-5-1986 bị bắt vì các tội danh: giết người, mua bán tàng trữ sử dụng vũ khí quân dụng trái phép. Đút lót chính quyền chạy tội. Bấy nhiêu tội danh đó, nhân chứng, vật chứng đầy đủ, trải qua phán quyết phúc thẩm, tội danh đã được thành lập. Nay toà tuyên án...."

Nói tới đây quan toà ngước mắt nhìn bốn phía xung quanh, thấy mọi người đều im lặng chờ đợi phán quyết, hắn lại cúi đầu xuống đọc tiếp: "Bản toà tuyên án, xử bị cáo Trần Vũ tội danh tử hình. Bác bỏ quyền lợi thụ án chung thân. Đây là phán quyết cuối cùng, không được kháng cáo, lập tức thi hành. Toà án nhân dân tối cao nước Nam Việt, ngày 28-5. Kết thúc phiên toà!"

Bên trong toà án trang nghiêm, người dân đến xem phiên xử lập tức nhiệt liệt vỗ tay hoan hô, có người còn lớn tiếng kêu to: "Vì dân trừ hại.., vì dân trừ hại!" Trước vành móng ngựa, một gã thanh niên mặc tù phục, đầu tóc gọn gàng. Bị hai người cảnh sát cầm súng đưa ra bên ngoài. Tiếng xiềng xích "leng keng" ma sát cùng mặt đất, phát ra những chuỗi thanh âm trầm đục chói tai.


Bước đi của hắn rất thong thả và ổn định. Mặc dù quan toà đã xử hắn tội danh tử hình, chấp hành ngay lập tức. Nhưng thoạt nhìn bộ dáng hắn lúc này, không có vẻ gì là trầm uất giống với phạm nhân bình thường. Ngược lại khoé miệng còn nhếch lên, nở một nụ cười thản nhiên.

Đi ra khỏi cửa phòng xử án, ánh mặt trời rực rỡ chiếu lên khuôn mặt điển trai của hắn. Trần Vũ dừng lại, ngửa cổ hít thở một hơi thật sâu. Theo sau mới đảo mắt nhìn người dân đứng xem náo nhiệt bên ngoài.

-"Kia là Trần Vũ sao? Nhìn hắn không giống người xấu chút nào! Tuổi còn trẻ mà sao dại dột quá." Một bà lão đầu tóc trắng xoá, dùng ánh mắt tiếc thương nhìn chằm chằm vào Trần Vũ. Dân chúng sôi nổi bàn tán, còn cánh phóng viên thì loang loáng bấm máy chụp ảnh không ngừng. Đáng tiếc nhóm cảnh vây ở bên trong, không cho bọn họ tiến đến gần.

Trần Vũ cười nhạt, liền bị một tên cảnh sát đẩy vào trong xe tù. Mấy tên cảnh sát nhét hắn vào trong xe xong, cũng bước theo lên. Đóng cửa xe lại, tiếng còi cảnh sát lập tức gầm rú inh ỏi. Dưới ánh mắt chăm chú của nhân dân, đoàn xe cảnh sát gào thét chạy ra khỏi đại môn toà án.

……………………………………

Người trung niên quân nhân, nhìn Trần Vũ bị trói chặt nằm trên giường. Hắn thầm nghĩ, nếu Trần Vũ không mặc đồ tù, thì bất luận là ai, đều sẽ không nhân ra đây là một tên tội phạm từng khiến nguyên thủ quốc gia các nước sống trong sợ hãi. Rốt cuộc, nguyên nhân gì đã khiến một người thiếu niên đẹp trai chấp nhận bước lên con đường trở thành tội phạm nguy hiểm bị truy nã toàn cầu như thế này đây?

Lúc này Trần Vũ đang một mực bị cố định ở trên giường, bên cạnh hắn là ba nam cảnh sát được trang bị võ trang tận răng và một nữ cảnh sát có khuôn mặt xinh đẹp.

Nữ cảnh sát thực hiện động tác rất chuyên nghiệp, đem ống tiêm đâm vào trong tĩnh mạch của Trần Vũ vô cùng nhanh chóng và thuần thục, nữ cảnh sát nhìn Trần Vũ mà trong lòng không hề có một chút tiếc thương, bởi vì hắn chính là một lính đánh thuê trong tổ chức khủng bổ Bóng Ma, hắn chỉ mới hai mươi sáu tuổi, hai mươi tuổi mới bắt đầu hành động, trong vòng sáu năm, số án mạng mà hắn gây ra tới mấy trăm vụ, số người chết đã lên tới mấy nghìn người. Việc ác của hắn bất tận gặp người là giết, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, mỗi một vụ là một án mạng, khiến cho toàn thế giới phải khiếp sợ.

Năm Trần Vũ mười lăm tuổi, hắn đã được đưa sang Châu Phi để chuyển tới một nơi vô cùng đặc biệt để huấn luyện, nơi mà hắn huấn luyện chính là quân đoàn Bóng Ma, nơi của những người máu lạnh nhất, vô tình nhất, ở nơi này không có tên, chỉ có số hiệu. Tình bạn? Tình Thân? Không hề, nơi này chỉ có máu lạnh và chém giết, lúc nào bản thân cũng phải ở trạng thái đề phòng cao nhất với những đồng đội bên cạnh, bời vì bất cứ lúc nào cũng có thể đâm lén sau lưng mình... Hắn chịu đựng mọi hình thức huấn luyện đẫm máu, vì để sinh tốn trong chiến trường khủng bố mà hắn phải nắm vững kỹ năng của khủng bố.

Quân đoàn này có trụ sở ở một hòn đảo cô lập giữa Đại Tây Dương, và hòn đảo này hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài. Không ai biết Quân Đoàn Bóng Ma do ai thành lập, nằm chính xác ở vị trí nào, cho dù chính phủ của các quốc gia có dùng hết nhân lực cũng chẳng thể tìm dò ra tọa độ chính xác.

Quân đoàn Bóng Ma là một tổ chức được xếp vào hàng thứ hai trong tám tổ chức nguy hiểm nhất trên thế giới, khiến cho cả thế giới đều phải khiếp sợ.

Vì sao ư!?

Ba mươi phần trăm lính đánh thuê trên thế giới, hai mươi lăm phần trăm sát thủ, hai mươi phần trăm đặc công và gián điệp đều được huấn luyện tại đây đây, mười phần trăm những vệ sĩ chuyên nghiệp bảo vệ cho các chính khách hay các ông chủ của những công ty lớn nhất thế giới cũng đều được "tạo ra" từ nơi này.
Ừm…về phần Trần Vũ thì được huấn luyện theo tiêu chuẩn khá là đặc biệt, giải cứu con tin, chống khủng bố, thu thập thông tin tình báo, ám sát…tất cả mọi thứ Trần Vũ đều phải học.

Khóa huấn luyện của Trần Vũ còn có thêm một yêu cầu, đó là tỷ lệ nhìn nhầm không dưới 180/200 ở mỗi mắt, tỷ lệ đọc đúng là 20/20, phải trải qua thêm các cuộc kiểm tra thể chất.

Sau khi hội đủ những điều kiện khó khăn, quá trình huấn luyện bắt đầu, Trần Vũ đã được huấn luyện trong một môi trường chuyên biệt để đảm bảo đạt các chỉ số hoàn hảo của 1 chiến binh thép.

Trong vòng 4 năm đầu tiên, hắn đã trải qua những cuộc tập luyện như lặn, chiến đấu trên mặt đất, thử thách về thể chất. Tiếp đó, lại có 3 năm huấn luyện cho đủ tiêu chuẩn. Tiếp đó, hắn bắt đầu đi vào các lĩnh vực chuyên sâu mà một người lính cần có, từ bắn tỉa tới chuyên gia về ngôn ngữ, leo dây, lặn, bí mật đột nhập, điều tra và đưa tin tình báo.... sau đó còn phải thực hiện một loạt những bài kiểm tra về tâm lý và thể lực.

Có thể nói sau khi kết thúc đợt huấn luyện đầu tiên, Trần Vũ đã trở thành một siêu chiến binh, khả năng cận chiến tuyệt vời, sử dụng mọi loại vũ khí rất đỉnh. Khả năng di chuyển nhanh, phản ứng gần như ngay lập tức với những vật chuyển động mang nguy hiểm. Cảm giác được đường đạn và hướng bắn, cảm giác được tầm nhiệt của lựu đạn khi chưa bay tới gần. Thân hình to lớn, chắc khỏe với cánh tay lực lưỡng sẵn sàng hạ đo ván 100 đối thủ cùng hạng cân trong chớp mắt. Khả năng chịu đòn lớn, gia tăng sức mạnh cơ bắp hơn 400% so với người thường. Bên cạnh đó kỹ thuật bắn súng của hắn chẳng những siêu quần, bách phát bách trúng mà còn có một thân võ nghệ quỷ thần khó lường.


Và sau đó hắn đã trở thành một gã lính đánh thuê bí ẩn, luôn hiện diện tại tất cả các điểm nóng trên thế giới. Hành động theo các đơn đặt hàng đặc biệt, một khi đã nhận nhiệm vụ, hắn chỉ có 2 lựa chọn là hoàn thành hoặc chết. "Với Bóng Ma, không có gì là giới hạn." Và hắn đã làm cho cả thế giới phải run rẩy, làm cho nguyên thủ quốc gia nhiều nước phải thức trắng đêm nhiều tháng trời vì sợ hãi.

Sau khi hoàn thành 7 năm huấn luyện, trong 8 năm tiếp sau đó, Trần Vũ đã hoàn thành trên 600 nhiệm vụ với mức độ thành công là 98%. Một thành tích mà trước giờ chưa từng có. Vì thế cho nên hắn cũng có một vinh dự vô cùng to lớn, đó là được đứng thứ nhất trong suốt 4 năm ròng của một bảng danh sách liệt kê những nhân vật bị đuổi giết được treo giải thưởng trên toàn thế giới với mức giá 100 triệu USD.

Nhưng cũng không phải là không có người dám tiếp nhận mà là không có người có khả năng tiếp nhận vụ đó. Đã từng có rất nhiều sát thủ hạng nhất tiếp nhận nhiệm vụ kia, nhưng mà bọn họ đều đã chuyển nghề đi bán muối và uống trà với ông bà tổ tiên mười mấy đời, còn Trần Vũ thì vẫn sống phây phây.

Và cũng vì đó mà sau đó không còn người nào đồng ý nhận cái nhiệm vụ nộp mạng này, tất cả người trong thế giới ngầm đều nhắm mắt làm ngơ, cho dù tiền thưởng có tiếp tục tăng hết lần này tới lần khác nhưng từ đầu đến đít vẫn không người nào dám nhận.

Có tiền mà không có mạng để xài thì còn ý nghĩa gì?

Tính cách của Trần Vũ lúc đó vô cùng quái đản, khi mà hắn nhận một vụ làm ăn thì không chỉ xem xét người mua mà còn chọn cả mục tiêu nữa.

Nếu hắn thấy người thuê không vừa mắt, cho dù có đưa tiền nhiều, hắn cũng sẽ cự tuyệt. Nhưng nếu hắn thấy một người nào đó đáng chết thì hắn lại tự động tìm đến nhà đối thủ của kẻ đó đòi làm ăn. Mà thường thường những nhà đó cũng chưa từng nghe tới tên của hắn.

Nhưng mà hắn cho rằng điều đáng chú ý nhất của bản thân chính lòng yêu thương. Làm một lính đánh thuê, lúc nào tay cũng dính đầy máu tươi mà dám vỗ ngực tự nhận mình có lòng thương người, vì thế những lời này của hắn từng khiến vô số anh em giơ ngón giữa khinh bỉ.

Có một lần hắn nhìn thấy một thằng công tử đáng chết, hắn liền tự động "thịt" rồi sau đó tìm nhà những gia đình bị thằng công tử đó hãm hại đòi tiền, mà thù lao chỉ có 1$.


Cũng có lần hắn nổi hứng đi cua gái, gặp ngay thằng ăn chơi trác táng phá đám, hắn liền giết ngay, sau đó đến nhà gã phá đám đó đòi tiền, còn nói một cách hùng hồn rằng, anh đây cho tới giờ chưa từng làm một nhiệm vụ nào mà không có thù lao cả, tuyệt đối không có ngoại lệ.



Cũng có lần hắn chơi lầy với một chính khách nổi tiếng ở nước Z, gã chính khách đó là người ủng hộ lập luận của nước Z ở biển Đông, còn nói rằng Nam Việt là nước nên biết thân biết phận, đừng có láo toét. Thế là Trần Vũ canh me khi gã này đang đi giải quyết nỗi buồn thì hắn liền chôm giấy trong WC. Không có giấy, gã chính khách này ngay lập tức móc dế ra gọi mấy tằng đệ đem giấy tới, nhưng bọn chúng đều bị Trần Vũ đánh bất tỉnh, sau đó tên chính khách phải nhẫn nhục cắn răng hỏi Trần Vũ muốn gì, kết quả hắn đòi hai mươi triệu đô phí dịch vụ thì mới đưa giấy.


Lý do vì sao gã chính khách ấy chịu nuốt quả đắng ư, rất đơn giản, bởi vì hắn gọi tất cả anh em chiến hữu đang chấp hành nhiệm vụ gần đó, cộng thêm mấy vị mỹ nữ tới tham quan nữa. Sau lần đó còn quay video, chụp lén hình gã đó vụng trộm với nữ thư kí rồi đăng lên mạng, còn phủ lên người gã đó một lớp sơn đen, chỉ có điều có thêm thắt chút công thức tương đối đặc biệt, khiến tên chính khách đó cả đời cũng không tẩy ra được mà thôi.

Bơm tiêm lúc nãy là bơm Barbital vào người của hắn, loại thuốc này khiến cho hắn sẽ từ từ lâm vào trạng thái ngủ say, tránh cho việc hít thở không thông, sau đó sẽ bơm thuốc kali vào để cho nhịp tim của Trần Vũ dừng và sẽ chìm vào cái chết.

-"Kim tiêm đã chuẩn bị xong chưa?" Người trung niên quân nhân hỏi nữ cảnh sát.

-"Đã xong." Nữ cảnh sát lên tiếng, vươn tay lấy kim tiêm. Một nhân viên ở cách đó không xa không để ý tới chỉ quan sát dụng cụ màn hình ở trước mặt, trên đó có hiển thị sóng não và nhịp tim của Trần Vũ. Trần Vũ nheo mắt lại, nhìn đám mây trắng lượn lờ trên trời xanh, thở dài một hơi.

Giết nhiều người vô tội như vậy hai tay của hắn đã dính đầy máu tươi, hắn biết cảnh hôm nay sớm muộn sẽ tới, nếu có kiếp sau, chỉ hi vọng có thể đầu thai vào một nhà bình thường, sống cuộc sống bình yên, thanh thản, lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, lấy vợ sinh con, bình an mà sống, chứ không phải như kiếp này, mười lăm tuổi đã bị chuyển đến một tổ khủng bố, huấn luyện mười năm, năm hai hai tuổi chấp hành nhiệm vụ đầu tiên, tám năm nay là tám năm hai bàn tay đẫm máu tươi.

Mệt mỏi quá.

Ngủ thôi…..ngủ thôi...