Chương 829: ꧁༺ Các Thế Lực Bí Ẩn Bên Trong Bàn Long Thánh Địa ༻꧂

Cân Cả Thiên Hạ

Chương 829: ꧁༺ Các Thế Lực Bí Ẩn Bên Trong Bàn Long Thánh Địa ༻꧂

Nhìn hai người Xuân Đức bình thản nói:

" Tìm một chỗ ngồi xuống đi, ta có mấy vấn đề cần hỏi hai người các ngươi."

Hai người Mộng Hồng Trần cùng Tôn Khanh Nguyên nghe vậy thì đều nhanh chóng tìm một vị trí ngồi xuống, sau đó đợi Xuân Đức đặt câu hỏi.

Đợi hai người đã tìm được nơi ngồi thì Xuân Đức lúc này mới bắt đầu hỏi:

" Nói một chút về cái Ám Dạ Đường là tổ chức như thế nào? "

Vừa nghe được ba từ " Ám Dạ Đường" thì hai người Tôn Khánh Nguyên cùng Mộng Hồng Trần đều run nhẹ một cái. Lúc này đây Mộng Hồng Trần hơi kinh hãi hỏi:

" Làm sao đại nhân biết hai người chúng ta đều thuộc về Ám Dạ Đường?"

Xuân Đức lúc này không có trả lời câu hỏi của hắn mà chỉ lạnh lùng liếc nhìn Mộng Hồng Trần một cái. Một ánh mắt này khiến cho Mộng Hồng Trần lập tức toát mồ hôi lạnh. Hắn ngay lập tức nhận sai quỳ xuống dập đầu nói:

" Là thuộc hạ lắm miệng, xin đại nhân tha tội."

Nhìn Mộng Hồng Trần đang liên tục dập đầu Xuân Đức nhàn nhạt nói:

" Biết sai là tốt, sau này việc gì cần hỏi hãy hỏi, không cần hỏi thì đừng có hỏi."

" Dạ dạ dạ, thuộc hạ đã biết, tạ ơn đại nhân."--- Mộng Hồng Trần liên tục nói phải.

Nhẹ gật đầu, Xuân Đức nói:

" Đứng dậy đi."

Được cho phép lúc này Mộng Hồng Trần mới dám đứng dậy. Sau đó hắn ngồi lại vị trí lúc trước nhưng lúc này đây hắn chỉ ngồi yên mà không còn dám nói một câu gì. Ở bên cạnh Tôn Khánh Nguyên lúc này học thông minh, không đi hỏi cái gì lung tung mà trực tiếp nói vào vấn đề chính.

" Thưa đại nhân, Ám Dạ Đường là một tổ chức hoạt động ngầm, nằm ngoài sự quản lý của Bàn Long Thánh Địa, có được tài lực cùng nhân lực vô cùng lớn, thành viên của tổ chức này cũng là con em của các gia tộc lớn, không những thế tổ chức này còn có thiên ti vạn lũ lợi ích đối với các gia tộc khác nhau.

[Chú thích: Ám Dạ Đường hay Ám Ma Đường đều là 1 thế lực.]

Thuộc hạ cũng chỉ là thành viên trung tầng của Ám Ma Đường nên cũng không biết gì nhiều, thuộc hạ chỉ biết Ám Ma Đường vừa là địch vừa là bạn với các gia tộc. Còn về ngọn nguồn sâu xa thì thuộc hạ cũng không rõ."

Nghe xong Tôn Khánh Nguyên nói, Xuân Đức cảm thấy mơ mơ hồ hồ, chẳng hiểu rõ tên này đang cố gắng diễn đạt cái gì nữa. Khẽ thở dài hắn hỏi:

" Vậy vũ lực mạnh nhất Ám Ma Đường là những kẻ nào? "

Tốn Khánh Nguyên hơi suy tư sau đó lắc đầu đáp:

" Vấn đề này không ai rõ ràng, chỉ nghe đồn rằng 9 đại cự đầu của Ám Ma Đường đều là cường giả Tinh Vương Tiên Cảnh."

Xuân Đức nghe vậy thì nhăn chặt mày, hắn lầm bầm:

" Chín đại vương giả sao. Có chút khó giải quyết."

Ngay sau đó hắn lại hỏi tiếp:

" Vậy có thể lực nào đối nghịch với Ám Ma Đường không? "

Lần này ở bên cạnh Mộng Hồng Trần nói:

" Có thưa đại nhân. Đối nghịch với Ám Ma Đường chính là Bạch Thần Đường, hai thế lực này tranh đấu cực kì gay gắt, thêm một thế lực đối nghịch với Ám Ma Đường nữa chính là Cửu Long Chí Tôn liên minh, tuy không có trực tiếp như Bạch Thần Đường nhưng luôn dùng đủ mọi biện pháp để chèn ép Ám Ma Đường. Quan hệ giữa ba thế lực này vô cùng phức tạp, vừa kiềm chế, giám sát lẫn nhau nhưng có lúc lại hợp tác với nhau."

Tiếp sau đó Xuân Đức lại hỏi thêm vài vấn đề, dần dần hắn cũng đã nắm bắt được thế cục ở Bàn Long Thánh Địa, đi sâu vào hắn mới nhận thấy nơi kia chính là một mớ bòng bong, các thế lực dày đặc như cài răng lược. Vừa hợp tác vừa kiềm chế lẫn nhau, vô cùng phức tạp.

Với hắn có một nhược điểm chính là không giỏi về tranh đấu kiểu như thế này, so về âm mưu thủ đoạn thì hắn không thể bằng mấy lão quái kia được. Cái hắn có chính là khả năng khống chế người bên dưới làm việc cho hắn.

Suy nghĩ một chút hắn quyết định tung ra một cái bánh ngọt cực lớn, nhìn Tôn Khánh Nguyên hắn mỉm cười nói:

" Nói cho ta biết ngươi có thích được làm gia chủ Tôn gia hay không? Cái ta nói ở đây là làm gia chủ một cách đúng nghĩa, không phải là một con rối cho kẻ khác. À không người vẫn phải nghe lời ta nhưng ta sẽ để cho người một khoảng trống riêng của mình."

Tôn Khánh Nguyên nghe vậy thì thì ánh mắt lấp lóe tinh mang, suy nghĩ bên trong đầu hắn cấp tốc xoay chuyển, chỉ một vài hô hấp sau hắn đã có quyết định, hắn chắc như đinh đóng cột nói:

" Muốn."

Xuân Đức lúc này cũng cười, liếc nhìn qua Mộng Hồng Trần hắn trầm giọng nói:

" Ngươi đi ra ngoài, đừng cho ai tới gần nơi đây."

Mộng Hồng Trần nào dám không nghe, hắn đứng dậy chắp tay nói:

" Vâng đại nhân."

Sau đó liền quay người đi ra bên ngoài, đợi tới khi chỉ còn hai người bên trong Xuân Đức lúc này mới nói:

" Phải nói trước cho ngươi biết, nếu ngươi thành tâm quy thuận ta thì trong quá trình sắp tới sẽ bớt đi thống khổ, cùng chỗ tốt đạt được vô cùng lớn, thần trí chắc chắn sẽ được giữ nguyên, nhưng nếu người tâm không hướng về ta thì rất có thể sẽ để lại những di chứng khó lường, tệ nhất không phải là chết mà sẽ biến thành một tên phế vật, căn bị hủy không còn một cái gì."

Tôn Khánh Nguyên nghe vậy thì khẽ rùng mình một cái nhưng nét mặt hắn vẫn không đổi, hắn lúc này cũng đã quyết rồi, đằng nào cũng là một quân cờ trong tay người, vậy vì sao không chọn một vị chủ nhân mạnh mẽ để sau này đi theo.

Hắn gật đầu, chắc như đinh đóng cột nói:

" Thuộc hạ đã chuẩn bị."

Xuân Đức thấy vậy thì hài lòng, hắn lớn tiếng nói:

" Tốt."

Tiếp sau đó hắn bắt đầu thi pháp biến Tôn Khánh Nguyên thành Ác Ma Hộ Vệ. Hai tay bắt ấn, ngay lập tức từ bên trong cơ thể Xuân ĐỨc phun ra đạo đạo độc chú bí văn, thoáng cái bao phủ hoàn toàn Tôn Khánh Nguyên vào bên trong.

Ngay khi Tôn Khánh Nguyên bị vô tận độc chú bí văn nhập thể thì hắn cũng bắt đầu hét thảm, từng tiếng kêu bén nhọn vang lên. Cũng vào lúc này mọi thứ của Tôn Khánh Nguyên đều đang được biến đổi, từ căn cốt, tư chất, ngay cả huyết mạch nữa.

.......

Sau gần ba canh giờ vật lộn giữa sự sống cùng cái chết thì nghi thức tẩy lễ đã được kết thúc. Lúc này đây ánh mắt của Tôn Khánh Nguyên nhìn về phía Xuân Đức không còn sự sợ hãi như trước kia nữa mà thay vào đó là một sự thân cận cùng sùng kính.

" Tạ ơn chúa tể đã ban cho con sinh mệnh này, nguyện dâng hiến tất cả vì người."

Giọng nói của hắn to, rõ, chân thành, biểu hiện tấm lòng chung thành tuyệt đối.

Xuân Đức lúc này ánh mắt nhìn về Tôn Khánh Nguyên cũng đã thay đổi, hắn ôn hòa nói:

" Đứng dậy đi, sau này chúng ta chính là người một nhà không cần quá nhiều lễ nghi. Bây giờ ngươi còn điều gì muốn hỏi nữa không? "